Chương 384: Tiểu Hổ phát uy. (1)
EK
21/03/2014
Ba vương triều thượng phẩm cạnh tranh lẫn nhau, Thanh Phong cốc cùng Tiêu Diêu Kiếm Tông liên thủ, đủ để bảo vệ mình trong tay Ngạo Kiếm Sơn Trang, bọn họ cũng vui vẻ nhìn đệ tử Cổ La môn, bị Ngạo Kiếm Sơn Trang quét sạch, như vậy bảo vật trong ‘Linh Quang Bảo Điện' bọn họ cũng ít đối thủ cạnh tranh hơn.
Nếu để cho đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang, đem đệ tử Cổ La môn quét sạch ra ngoài, như vậy Linh Quang Bảo Điện sắp bị Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng Thanh Phong cốc, Tiêu Diêu Kiếm Tông hai phe lũng đoạn, Huyền Thiên muốn đi vào trong đó cũng có chút khó khăn, bọn họ chắc chắn không để cho hắn nhúng chàm.
Cho nên Huyền Thiên muốn bảo trụ Cổ La môn, như vậy sẽ hình thành thế ba chân vạc, thực lực Cổ La môn yếu, đúng thời điểm cần trợ giúp, Huyền Thiên ra tay vừa vặn có tư cách theo chân bọn họ đi vào Linh Quang Bảo Điện.
Đột nhiên Huyền Thiên rơi vào bên người đệ tử Cổ La môn, mấy vị đệ tử Cổ La môn thần sắc vui vẻ, nhưng nhìn Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ thì lộ vẻ thất vọng.
Huyền Thiên chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh thất trọng, mà Tiểu Hổ chỉ là yêu thú tứ cấp trung giai, trách không được đệ tử Cổ La môn thất vọng, thực lực như vậy so với chiến đấu của song phương không có tác dụng gì.
Trong hàng đệ tử Cổ La môn chỉ có ánh mắt Lâm Diệu Hàn là cao hơn người khác một bậc, nhìn qua Tiểu Hổ, dường như biết rõ thực lực Tiểu Hổ khác hẳn yêu thú khác, ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên không có nửa điểm khinh thường, nói:
- Đa tạ kiếm hữu ra tay, ta đại biểu Cổ La môn cảm tạ ngươi.
Ngạo Vô Song hừ lạnh một tiếng nhìn qua Huyền Thiên, sắc mặt rất là bất thiện:
- Lại dám đối nghịch với Ngạo Kiếm Sơn Trang, quả thật là muốn chết.
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại xông vào...
- Ở trên trời chúng ta không thể làm gì, đến mặt đất, muốn ngươi sống thì sống, muốn ngươi chết thì chết!
Mấy đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang nhìn hành vi của Huyền Thiên tỏ vẻ oán hận.
Chỉ có Ngạo Huyên Huyên nhìn qua Huyền Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới hắn lại muốn xen vào tranh đấu giữa Cổ La môn và Ngạo Kiếm Sơn Trang.
Đối phó Tiểu Hổ, Ngạo Huyên Huyên biết nó lợi hại, ngay cả yêu thú tứ cấp Kim Diễm Ưng đều sợ hãi nó.
Huống chi nhìn qua Huyền Thiên, nàng không có ý niệm động thủ trong đầu, nói:
- Vô Song, yêu thú của hắn vô cùng lợi hại, Kim Diễm Ưng cũng không phải là đối thủ, chỉ vào đầu hắc hổ kia, đủ để ngăn cản ngươi rồi, như vậy cũng được, có bảo vật xuất thế, tất cả bằng thủ đoạn cướp đoạt, thiên kinh địa nghĩa, vô duyên vô cớ ra tay với người khác ta không quen, ta không muốn tỷ thí với Lâm mỹ nhân.
Không có Ngạo Huyên Huyên hỗ trợ, Ngạo Vô Song cũng không làm gì được nửa bước chân nguyên đứng đầu của Cổ La môn, Ngạo Huyên Huyên địa vị trong Ngạo Kiếm Sơn Trang không kém gì hắn, Ngạo Vô Song cũng không thể ra lệnh cho nàng.
Thấy Ngạo Huyên Huyên đã không động thủ, Ngạo Vô Song cũng chỉ có thể thôi, phẫn nộ nhìn qua Huyền Thiên, nói:
- Bỏ đi bỏ đi, đợi tiến vào trong Linh Quang Bảo Điện, bên trong chúng ta quyết sống mái một phen.
Ngạo Huyên Huyên nhìn qua Huyền Thiên, sau đó ngồi trên lưng Kim Diễm Ưng trên cao, Huyền Thiên nhìn qua nàng, nhìn nàng mỉm cười, có thể thấy được bờ môi sau lụa mỏng đang cười với hắn.
Lâm Diệu Hàn cẩn thận dò xét Huyền Thiên, thấy Huyền Thiên anh tuấn như thế, so với đệ nhất mỹ nam tử Ngạo Châu Phong Mộ Phàm, cũng chỉ nhiều hơn vài phần non nớt, lại nhỏ hơn hai tuổi, tướng mạo vượt qua Phong Mộ Phàm cũng có thể, trực giác nữ nhân phán đoán, Ngạo Huyên Huyên thu tay lại, giữ lại quan hệ với Huyền Thiên.
Lúc này Tiêu Diêu Kiếm Tông Hoành Phượng Vân, mỹ nữ Thanh Phong cốc đều đáng giá Huyền Thiên, hơn nữa thỉnh thoảng còn nhìn qua người của Phong Mộ Phàm, hiển nhiên đang đánh giá hai người.
Tuy Phong Mộ Phàm là đệ nhất mỹ nam tử của Ngạo Châu, nhưng bị nhìn lâu cũng tập mãi thành thói quen, hai nữ nhìn qua Huyền Thiên hứng thú, hiển nhiên so Phong Mộ Phàm còn lớn hơn nhiều.
Về phần nam nhân ở đây, nhìn qua Huyền Thiên thì tràn đầy ghen ghét, mặc dù có mấy người Cổ La môn thì mỹ nữ bốn đoàn thể đều nhìn Huyền Thiên với ánh mắt nhu hòa, đều có chút giận dữ, muốn nam nhân thừa nhận tướng mạo không bằng người khác, cơ hồ là không thể nào.
Cũng không lâu lắm, lại có đệ tử hậu bối tinh anh, đã tìm đến Linh Quang Bảo Điện, sân rộng phía trước thì Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử ba đại vương triều thượng phẩm, trực tiếp đi tới vị trí đoàn thể của mình, về phần đệ tử vương triều trung, hạ phẩm nhìn thấy Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử tinh anh của ba đại vương triều thượng phẩm, còn cách ngàn mét nhưng không dám tới gần.
Đệ tử chạy tới ngày càng nhiều, sau nhiều giờ đệ tử ba đại vương triều thượng phẩm có tất cả vài chục người, đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang càng có mười ba người, ngoài ngàn mét, còn có hai ba mươi tên đệ tử vương triều trung phẩm, hạ phẩm.
Cùng Lâm Diệu Hàn nói chuyện phiếm, Huyền Thiên mới biết "Linh Quang Bảo Điện là bảo địa của Mộng Huyễn Thần Cung, mỗi lần Mộng Huyễn Thần Cung mở ra 'Linh Quang Bảo Điện', đều xuất hiện một lần, công pháp, vũ kỹ, đan đạo, luyện khí, trận pháp trong đó... Còn nhiều bí kíp khác.
Hơn nữa còn có rất nhiềubảo khí Huyền cấp, trong đó còn có "linh dược viên' gieo trồng nhiều linh dược quý hiếm, nhưng mà trong linh dược viên có yêu thú tứ cấp lợi hại bảo hộ.
Cũng từ trong miệng Lâm Diệu Hàn biết rõ cửa của Linh Quang Bảo Điện hai giờ mở một lần, thời gian mở ra là một phút, sau đó sẽ đóng cửa, võ giả tiến vào trong đó cuối cùng sẽ thông qua đủ loại phương thức đi ra ngoài, bởi vì mỗi lần Linh Quang Bảo Điện mở ra đều chỉ có Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử ba vương triều thượng phẩm đi ra, cho nên đệ tử vương triều trung phẩm, hạ phẩm hoàn toàn không quen thuộc với Linh Quang Bảo Điện.
Huyền Thiên đi vào "Linh Quang Bảo Điện' tốn một ít thời gian, hiện tại lại qua nhiều giờ Linh Quang Bảo Điện, cửa điện rốt cục cũng mở ra.
Một tiếng ầm vang, cửa điện cao chừng trăm mét mở tung, mở ra hai bên, hào quang thần thánh trong điện bắn ra, một mảnh trắng xóa không thấy gì bên trong.
Cửa điện mở ra, tất cả mọi người tinh thần đại chấn.
Người của Ngạo Kiếm Sơn Trang, nhóm đầu tiên tiến vào trong đó, ngay sau đó người của ba đại vương triều thượng phẩm, Huyền Thiên cùng đi theo người của Cổ La môn, mặc dù có mấy nam đệ tử nhìn Huyền Thiên thần sắc bất thiện, nhưng Lâm Diệu Hàn rất coi trọng Huyền Thiên, Cổ La môn chỉ có hai cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu tiến vào Mỗng Huyễn Thần Cung, người khác con trai của tông chủ Cổ Động, cũng không chạy tới Linh Quang Bảo Điện.
Hiện tại đệ tử Cổ La môn, hiển nhiên là do Lâm Diệu Hàn cầm đầu, có Lâm Diệu Hàn làm hậu thuẫn cho Huyền Thiên thì có người muốn đuổi Huyền Thiên ra khỏi đội ngũ Cổ La môn cũng không được.
Đợi Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng ba vương triều thượng phẩm đi vào, ngoài ngàn mét đệ tử vương triều trung phẩm, hạ phẩm mới nhanh chóng đi vào trong cung điện, cũng hơn bốn mươi người.
Nếu để cho đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang, đem đệ tử Cổ La môn quét sạch ra ngoài, như vậy Linh Quang Bảo Điện sắp bị Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng Thanh Phong cốc, Tiêu Diêu Kiếm Tông hai phe lũng đoạn, Huyền Thiên muốn đi vào trong đó cũng có chút khó khăn, bọn họ chắc chắn không để cho hắn nhúng chàm.
Cho nên Huyền Thiên muốn bảo trụ Cổ La môn, như vậy sẽ hình thành thế ba chân vạc, thực lực Cổ La môn yếu, đúng thời điểm cần trợ giúp, Huyền Thiên ra tay vừa vặn có tư cách theo chân bọn họ đi vào Linh Quang Bảo Điện.
Đột nhiên Huyền Thiên rơi vào bên người đệ tử Cổ La môn, mấy vị đệ tử Cổ La môn thần sắc vui vẻ, nhưng nhìn Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ thì lộ vẻ thất vọng.
Huyền Thiên chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh thất trọng, mà Tiểu Hổ chỉ là yêu thú tứ cấp trung giai, trách không được đệ tử Cổ La môn thất vọng, thực lực như vậy so với chiến đấu của song phương không có tác dụng gì.
Trong hàng đệ tử Cổ La môn chỉ có ánh mắt Lâm Diệu Hàn là cao hơn người khác một bậc, nhìn qua Tiểu Hổ, dường như biết rõ thực lực Tiểu Hổ khác hẳn yêu thú khác, ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên không có nửa điểm khinh thường, nói:
- Đa tạ kiếm hữu ra tay, ta đại biểu Cổ La môn cảm tạ ngươi.
Ngạo Vô Song hừ lạnh một tiếng nhìn qua Huyền Thiên, sắc mặt rất là bất thiện:
- Lại dám đối nghịch với Ngạo Kiếm Sơn Trang, quả thật là muốn chết.
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại xông vào...
- Ở trên trời chúng ta không thể làm gì, đến mặt đất, muốn ngươi sống thì sống, muốn ngươi chết thì chết!
Mấy đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang nhìn hành vi của Huyền Thiên tỏ vẻ oán hận.
Chỉ có Ngạo Huyên Huyên nhìn qua Huyền Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới hắn lại muốn xen vào tranh đấu giữa Cổ La môn và Ngạo Kiếm Sơn Trang.
Đối phó Tiểu Hổ, Ngạo Huyên Huyên biết nó lợi hại, ngay cả yêu thú tứ cấp Kim Diễm Ưng đều sợ hãi nó.
Huống chi nhìn qua Huyền Thiên, nàng không có ý niệm động thủ trong đầu, nói:
- Vô Song, yêu thú của hắn vô cùng lợi hại, Kim Diễm Ưng cũng không phải là đối thủ, chỉ vào đầu hắc hổ kia, đủ để ngăn cản ngươi rồi, như vậy cũng được, có bảo vật xuất thế, tất cả bằng thủ đoạn cướp đoạt, thiên kinh địa nghĩa, vô duyên vô cớ ra tay với người khác ta không quen, ta không muốn tỷ thí với Lâm mỹ nhân.
Không có Ngạo Huyên Huyên hỗ trợ, Ngạo Vô Song cũng không làm gì được nửa bước chân nguyên đứng đầu của Cổ La môn, Ngạo Huyên Huyên địa vị trong Ngạo Kiếm Sơn Trang không kém gì hắn, Ngạo Vô Song cũng không thể ra lệnh cho nàng.
Thấy Ngạo Huyên Huyên đã không động thủ, Ngạo Vô Song cũng chỉ có thể thôi, phẫn nộ nhìn qua Huyền Thiên, nói:
- Bỏ đi bỏ đi, đợi tiến vào trong Linh Quang Bảo Điện, bên trong chúng ta quyết sống mái một phen.
Ngạo Huyên Huyên nhìn qua Huyền Thiên, sau đó ngồi trên lưng Kim Diễm Ưng trên cao, Huyền Thiên nhìn qua nàng, nhìn nàng mỉm cười, có thể thấy được bờ môi sau lụa mỏng đang cười với hắn.
Lâm Diệu Hàn cẩn thận dò xét Huyền Thiên, thấy Huyền Thiên anh tuấn như thế, so với đệ nhất mỹ nam tử Ngạo Châu Phong Mộ Phàm, cũng chỉ nhiều hơn vài phần non nớt, lại nhỏ hơn hai tuổi, tướng mạo vượt qua Phong Mộ Phàm cũng có thể, trực giác nữ nhân phán đoán, Ngạo Huyên Huyên thu tay lại, giữ lại quan hệ với Huyền Thiên.
Lúc này Tiêu Diêu Kiếm Tông Hoành Phượng Vân, mỹ nữ Thanh Phong cốc đều đáng giá Huyền Thiên, hơn nữa thỉnh thoảng còn nhìn qua người của Phong Mộ Phàm, hiển nhiên đang đánh giá hai người.
Tuy Phong Mộ Phàm là đệ nhất mỹ nam tử của Ngạo Châu, nhưng bị nhìn lâu cũng tập mãi thành thói quen, hai nữ nhìn qua Huyền Thiên hứng thú, hiển nhiên so Phong Mộ Phàm còn lớn hơn nhiều.
Về phần nam nhân ở đây, nhìn qua Huyền Thiên thì tràn đầy ghen ghét, mặc dù có mấy người Cổ La môn thì mỹ nữ bốn đoàn thể đều nhìn Huyền Thiên với ánh mắt nhu hòa, đều có chút giận dữ, muốn nam nhân thừa nhận tướng mạo không bằng người khác, cơ hồ là không thể nào.
Cũng không lâu lắm, lại có đệ tử hậu bối tinh anh, đã tìm đến Linh Quang Bảo Điện, sân rộng phía trước thì Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử ba đại vương triều thượng phẩm, trực tiếp đi tới vị trí đoàn thể của mình, về phần đệ tử vương triều trung, hạ phẩm nhìn thấy Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử tinh anh của ba đại vương triều thượng phẩm, còn cách ngàn mét nhưng không dám tới gần.
Đệ tử chạy tới ngày càng nhiều, sau nhiều giờ đệ tử ba đại vương triều thượng phẩm có tất cả vài chục người, đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang càng có mười ba người, ngoài ngàn mét, còn có hai ba mươi tên đệ tử vương triều trung phẩm, hạ phẩm.
Cùng Lâm Diệu Hàn nói chuyện phiếm, Huyền Thiên mới biết "Linh Quang Bảo Điện là bảo địa của Mộng Huyễn Thần Cung, mỗi lần Mộng Huyễn Thần Cung mở ra 'Linh Quang Bảo Điện', đều xuất hiện một lần, công pháp, vũ kỹ, đan đạo, luyện khí, trận pháp trong đó... Còn nhiều bí kíp khác.
Hơn nữa còn có rất nhiềubảo khí Huyền cấp, trong đó còn có "linh dược viên' gieo trồng nhiều linh dược quý hiếm, nhưng mà trong linh dược viên có yêu thú tứ cấp lợi hại bảo hộ.
Cũng từ trong miệng Lâm Diệu Hàn biết rõ cửa của Linh Quang Bảo Điện hai giờ mở một lần, thời gian mở ra là một phút, sau đó sẽ đóng cửa, võ giả tiến vào trong đó cuối cùng sẽ thông qua đủ loại phương thức đi ra ngoài, bởi vì mỗi lần Linh Quang Bảo Điện mở ra đều chỉ có Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử ba vương triều thượng phẩm đi ra, cho nên đệ tử vương triều trung phẩm, hạ phẩm hoàn toàn không quen thuộc với Linh Quang Bảo Điện.
Huyền Thiên đi vào "Linh Quang Bảo Điện' tốn một ít thời gian, hiện tại lại qua nhiều giờ Linh Quang Bảo Điện, cửa điện rốt cục cũng mở ra.
Một tiếng ầm vang, cửa điện cao chừng trăm mét mở tung, mở ra hai bên, hào quang thần thánh trong điện bắn ra, một mảnh trắng xóa không thấy gì bên trong.
Cửa điện mở ra, tất cả mọi người tinh thần đại chấn.
Người của Ngạo Kiếm Sơn Trang, nhóm đầu tiên tiến vào trong đó, ngay sau đó người của ba đại vương triều thượng phẩm, Huyền Thiên cùng đi theo người của Cổ La môn, mặc dù có mấy nam đệ tử nhìn Huyền Thiên thần sắc bất thiện, nhưng Lâm Diệu Hàn rất coi trọng Huyền Thiên, Cổ La môn chỉ có hai cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu tiến vào Mỗng Huyễn Thần Cung, người khác con trai của tông chủ Cổ Động, cũng không chạy tới Linh Quang Bảo Điện.
Hiện tại đệ tử Cổ La môn, hiển nhiên là do Lâm Diệu Hàn cầm đầu, có Lâm Diệu Hàn làm hậu thuẫn cho Huyền Thiên thì có người muốn đuổi Huyền Thiên ra khỏi đội ngũ Cổ La môn cũng không được.
Đợi Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng ba vương triều thượng phẩm đi vào, ngoài ngàn mét đệ tử vương triều trung phẩm, hạ phẩm mới nhanh chóng đi vào trong cung điện, cũng hơn bốn mươi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.