Chương 340: Trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi. (2)
EK
20/03/2014
Chu Tuấn Lương xuất thân từ “Thần Đao môn” đứng đầu tứ đại tông môn, thực lực quả nhiên không giống bình thường, Hạ Cao Nghĩa đối mặt với Kinh Vô Bại hoàn toàn không hề có lực hoàn thủ, liền bị một đao đánh bại, mà Chu Tuấn Lương cũng là tiên thiên cảnh bát trọng mà đối mặt với công kích của Mông Thế Trùng lại có sức lực phản kích.
Đến cuối cùng là Hạ Cao Tuấn yếu hơn Chu Tuấn Lương quá nhiều hay là Kinh Vô Bại mạnh hơn Mông Thế Trùng quá nhiều, điều này thật khó có thể nhận ra.
Thân ảnh Chu Tuấn Lương nặng nề bổ tới ánh đao, thiên thiên vạn vạn, Mông Thế Trùng đánh quyền ra xung quanh, đánh trúng không ít thân ảnh của Chu Tuấn Lương, đều là ảo giác.
Mông Thế Trùng dừng lại công kích, trong nháy mắt đổi công thành thủ:
- Kim Tường Thiết Bích!
Chân khí tiên thiên trong cơ thể hắn đột nhiên bộc phát, chân khí kim thuộc tính tiên thiên phát ra quang mang kim sắc lóng lánh, một lồng khí màu vàng cực lớn xuất hiện ở bên ngoài cơ thể Mông Thế Trùng.
- Kim Tí Bạo sát!
Mông Thế Trùng giơ cao cánh tay phải lên, trong nháy mắt kim quang lóng lánh, chân khí tiên thiên bành trướng, trong nháy mắt hội tụ lại.
Lập tức một quyền mạnh mẽ nện xuống dưới mặt đất!
Oanh --!
Lôi đài chắc chắn bị nện thành một cái động lớn, cường đại khí kình kích xạ tứ phương tám hướng, trong nháy mắt tạo ra một luồng không khí màu vàng.
Khí lưu cuồn cuộc bắt đầu khởi động, ẩn chứ sức lực đáng sợ, hư ảnh “Vạn Tượng Đao pháp” của Chu Tuấn lương đều bị kim quang kia bao phủ, thân thể chính của hắn hiện ra, bị khí lãng mãnh liệt đánh trúng nên cũng liên tiếp lui về phía sau.
“Hoành chàng kim chung”
Thân thể Mông Thế Trùng đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt tiến đến trước người Chu Tuấn Lương, cả người đều vượt tới, một cánh tay vượt qua tung ra một quyền về trước, giống như một cây đại thụ đánh vào chuông vàng vậy.
Chu Tuấn Lương né tránh không kịp, một đao chém ngang về phía trước, chém thành một đường hoa đào trên nắm tay của Mông Thế Trùng.
Keng --!
Một tiếng to vang lên, Chu Tuấn Lương cảm giác được một luồng sức lực khủng bố truyền từ trên thân đao đến, thân thể của hắn không tự chủ được thối lui về phía sau, giống như đạn pháo vụt bay, trong nháy mắt lui về phía sau hơn trăm thước, bị một quyền của Mông Thế Trùng đánh ra bên ngoài lôi đài rất xa.
Chu Tuấn Lương rơi trên mặt đất cảm thấy toàn thân đều chấn động, có một loại cảm giác tê tê.
- Trận thứ tư, Mông Thế Trùng thắng tiến vào vòng tiếp theo, trận thứ năm, Từ Tắc Thành đấu với Tô Lập Trác, lên đài!
…
- Trận thứ năm., Tô Lập Trác thắng, tiến vào vòng tiếp theo, trận thứ sáu, Diệp Thông Minh đấu với Phương Minh Triết, lên đài!
…
- Trận thứ sáu, Diệp Thông Minh thắng, tiến vào vòng tiếp theo, trận thứ bảy, Trọng Tu Viễn đấu với Hoàng Thiên, lên đài!
Tô Lập Trác tu luyện cũng là Phân Lãng đao pháp, tuy rằng tốc độ không đáng sợ bằng Kinh Vô Bại, nhưng trong số mấy võ giả tiên thiên cảnh bát trọng thì thực lực cũng vào hàng đỉnh tiêm, Từ Tắc Thành luyện chính là Đại Ngũ Hành quyền, am hiểu được Linh Xà quyền trong đó, nhưng dưới tốc độ của tô lập trác thì hoàn toàn không phát huy được gì, cũng giống như Kinh Vô Bại đấu với Hạ Cao Nghĩa vậy, một đạo liền đánh bại Từ Tắc Thành.
Trận luận võ thứ sáu, đương nhiên không có một chiêu là chấm dứt, Diệp Thông Minh tu luyện là kiếm kỹ mộc hệ “Thiết mộc quy nguyên kiếm”, chú trọng chính là tiên thiên chân khí không ngừng sinh sôi, có thể duy trì chiến đấu liên tục trong một thời gian dài, không có lực bạo phát quá mạnh, Phương Minh Triết am hiểu Báo Ảnh quyền trong Đại Ngũ Hành quyền, tốc độ cực nhanh, giao thủ chín chiêu với Diệp Thông Minh, hai người cách nhau một cảnh giới, tốc độ của Phương Minh Triết mặc dù nhanh, nhưng cũng không đạt tới loại trình độ cỡ Tô Lập Trác, chưa tới mười chiêu đã bại trong tay Diệp Thông Minh.
Trận thứ bảy bắt đầu, mỗi một người đứng xem ở xung quanh lôi đài đều lập tức đề cao tinh thần.
Vòng thứ nhất, tổng cộng chỉ có tám trận luận võ, sáu trận đầu tiên đã qua, hai trận còn lại, có thể khẳng định là mỗi trận đều có một thiên tài yêu nghiệt.
Tuy rằng trong lòng của tất cả võ giả, cũng đã nhận định Kinh Vô Bại là người đứng đầu trong tứ tông hội vũ lần này, thế nhưng, trận muốn xem nhất lại là của Huyền Thiên và Kim Liệt, muốn xem trận chiến của hai người được xưng tụng là thiên tài yêu nghiệt mới xuất hiện này.
Tất cả mọi người muốn biết hai thiên tài yêu nghiệt này hiện tại là đến trình độ nào!
Ngay lúc này, đối thủ của Huyền Thiên là Trọng Tu Viễn, một vị cao thủ tiên thiên cảnh bát trọng, tu luyện võ kỹ tiếng tăm lẫy lừng “Toàn Phong Ma thương” của Lăng Vân tông, thực lực ở bên trong võ giả tiên thiên cảnh bát trọng cũng là hạng nhất.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần chờ đợi trận chiến này, muốn biết thực lực của cuối cùng là đến trình độ nào!
Rất nhanh Huyền Thiên và Trọng Tu Viễn đều đồng thời lên lôi đài.
Ở bên trong hội võ Tứ Tông không cho phép mang theo yêu thú tác chiến nên Huyền Thiên bảo Tiểu Hổ ở tại chỗ ngồi.
Đây là lần tiếp sau khi Cốc Không Minh đấu với Từ Hưng, đệ tử Thiên Kiếm tông lại gặp đệ tử Lăng Vân tông.
Khoảng cách giữa hai người ước chừng 50m, cùng nhìn nhau, ánh mắt Huyền Thiên yên bình nhưng ai cũng có thể nhìn ra ánh mắt của Huyền Thiên không hề lương thiện mà vô cùng dối trá.
Chuyện Huyền Thiên đánh vào Lăng Vân tông, giết chết bốn vị đệ tử của Lăng Vân tông đã sớm truyền khắp cả Thần Đao vương triều, ân oán giữa Huyền Thiên cùng Lăng Vân tông cũng đã gây ồn ào huyên náo, tứ đại tông môn nhất định là biết được nhất thanh nhị sở.
Ánh mắt của Trọng Tu Viễn lại hoàn toàn bất đồng với ánh mắt yên bình của Huyền Thiên, hơi có vẻ bối rối.
Là người đứng đầu trong võ giả tiên thiên cảnh bát trọng nên thường ngày Trọng Tu Viễn vẫn luôn coi rẻ võ giả tiên thiên cảnh bát trọng trở xuống, nhưng bây giờ đối mặt với Huyền Thiên chỉ là tiên thiên cảnh lục trọng thì thật sự không thể coi thường được.
Có thì cũng chỉ là áp lực, áp lực cực lớn, đến nỗi hắn nắm chặt bảo khí trường thương, dùng sức nắm chặt.
Bốn phía lôi đài, tinh thần của mỗi vị võ giả của tứ đại tông môn đều cảnh giác cao độ, hai mắt mở to nhìn lên lôi đài, không muốn bỏ qua bất kì một tia biến hóa nào cả.
Triệu Phụng Minh nói nhanh, ngắn gọn dứt khoát hơn mấy lần trước rất nhiều:
- Bắt đầu!
Huyền Thiên đưa cho “Thiên Kiếm tông” mang về “Tuyệt Ảnh Tâm pháp” nên phần lớn mọi người đều suy đoán Huyền Thiên khẳng định đã tu luyện thành công “Tuyệt Ảnh Tâm pháp”, vậy nên tốc độ nhất định nhanh như thiểm điện.
Ngay từ đầu khi luận võ thì ai cũng nghĩ rằng sẽ giống như Kinh Vô Bại đánh một kích với tốc độ nhanh đến tận cùng
Nhưng không ngờ là Huyền Thiên lại không ra tay trước.
Hai tay Trọng Tu Viễn nắm chặt thương để ở phía trước, đã làm tốt công tác chuẩn bị phòng ngự, kết quả là sau khi Triệu Phụng Minh nói “bắt đầu” thì Huyền Thiên cũng không ra tay, vượt ra ngoài dự liệu của Trọng Tu Viễn.
Đến cuối cùng là Hạ Cao Tuấn yếu hơn Chu Tuấn Lương quá nhiều hay là Kinh Vô Bại mạnh hơn Mông Thế Trùng quá nhiều, điều này thật khó có thể nhận ra.
Thân ảnh Chu Tuấn Lương nặng nề bổ tới ánh đao, thiên thiên vạn vạn, Mông Thế Trùng đánh quyền ra xung quanh, đánh trúng không ít thân ảnh của Chu Tuấn Lương, đều là ảo giác.
Mông Thế Trùng dừng lại công kích, trong nháy mắt đổi công thành thủ:
- Kim Tường Thiết Bích!
Chân khí tiên thiên trong cơ thể hắn đột nhiên bộc phát, chân khí kim thuộc tính tiên thiên phát ra quang mang kim sắc lóng lánh, một lồng khí màu vàng cực lớn xuất hiện ở bên ngoài cơ thể Mông Thế Trùng.
- Kim Tí Bạo sát!
Mông Thế Trùng giơ cao cánh tay phải lên, trong nháy mắt kim quang lóng lánh, chân khí tiên thiên bành trướng, trong nháy mắt hội tụ lại.
Lập tức một quyền mạnh mẽ nện xuống dưới mặt đất!
Oanh --!
Lôi đài chắc chắn bị nện thành một cái động lớn, cường đại khí kình kích xạ tứ phương tám hướng, trong nháy mắt tạo ra một luồng không khí màu vàng.
Khí lưu cuồn cuộc bắt đầu khởi động, ẩn chứ sức lực đáng sợ, hư ảnh “Vạn Tượng Đao pháp” của Chu Tuấn lương đều bị kim quang kia bao phủ, thân thể chính của hắn hiện ra, bị khí lãng mãnh liệt đánh trúng nên cũng liên tiếp lui về phía sau.
“Hoành chàng kim chung”
Thân thể Mông Thế Trùng đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt tiến đến trước người Chu Tuấn Lương, cả người đều vượt tới, một cánh tay vượt qua tung ra một quyền về trước, giống như một cây đại thụ đánh vào chuông vàng vậy.
Chu Tuấn Lương né tránh không kịp, một đao chém ngang về phía trước, chém thành một đường hoa đào trên nắm tay của Mông Thế Trùng.
Keng --!
Một tiếng to vang lên, Chu Tuấn Lương cảm giác được một luồng sức lực khủng bố truyền từ trên thân đao đến, thân thể của hắn không tự chủ được thối lui về phía sau, giống như đạn pháo vụt bay, trong nháy mắt lui về phía sau hơn trăm thước, bị một quyền của Mông Thế Trùng đánh ra bên ngoài lôi đài rất xa.
Chu Tuấn Lương rơi trên mặt đất cảm thấy toàn thân đều chấn động, có một loại cảm giác tê tê.
- Trận thứ tư, Mông Thế Trùng thắng tiến vào vòng tiếp theo, trận thứ năm, Từ Tắc Thành đấu với Tô Lập Trác, lên đài!
…
- Trận thứ năm., Tô Lập Trác thắng, tiến vào vòng tiếp theo, trận thứ sáu, Diệp Thông Minh đấu với Phương Minh Triết, lên đài!
…
- Trận thứ sáu, Diệp Thông Minh thắng, tiến vào vòng tiếp theo, trận thứ bảy, Trọng Tu Viễn đấu với Hoàng Thiên, lên đài!
Tô Lập Trác tu luyện cũng là Phân Lãng đao pháp, tuy rằng tốc độ không đáng sợ bằng Kinh Vô Bại, nhưng trong số mấy võ giả tiên thiên cảnh bát trọng thì thực lực cũng vào hàng đỉnh tiêm, Từ Tắc Thành luyện chính là Đại Ngũ Hành quyền, am hiểu được Linh Xà quyền trong đó, nhưng dưới tốc độ của tô lập trác thì hoàn toàn không phát huy được gì, cũng giống như Kinh Vô Bại đấu với Hạ Cao Nghĩa vậy, một đạo liền đánh bại Từ Tắc Thành.
Trận luận võ thứ sáu, đương nhiên không có một chiêu là chấm dứt, Diệp Thông Minh tu luyện là kiếm kỹ mộc hệ “Thiết mộc quy nguyên kiếm”, chú trọng chính là tiên thiên chân khí không ngừng sinh sôi, có thể duy trì chiến đấu liên tục trong một thời gian dài, không có lực bạo phát quá mạnh, Phương Minh Triết am hiểu Báo Ảnh quyền trong Đại Ngũ Hành quyền, tốc độ cực nhanh, giao thủ chín chiêu với Diệp Thông Minh, hai người cách nhau một cảnh giới, tốc độ của Phương Minh Triết mặc dù nhanh, nhưng cũng không đạt tới loại trình độ cỡ Tô Lập Trác, chưa tới mười chiêu đã bại trong tay Diệp Thông Minh.
Trận thứ bảy bắt đầu, mỗi một người đứng xem ở xung quanh lôi đài đều lập tức đề cao tinh thần.
Vòng thứ nhất, tổng cộng chỉ có tám trận luận võ, sáu trận đầu tiên đã qua, hai trận còn lại, có thể khẳng định là mỗi trận đều có một thiên tài yêu nghiệt.
Tuy rằng trong lòng của tất cả võ giả, cũng đã nhận định Kinh Vô Bại là người đứng đầu trong tứ tông hội vũ lần này, thế nhưng, trận muốn xem nhất lại là của Huyền Thiên và Kim Liệt, muốn xem trận chiến của hai người được xưng tụng là thiên tài yêu nghiệt mới xuất hiện này.
Tất cả mọi người muốn biết hai thiên tài yêu nghiệt này hiện tại là đến trình độ nào!
Ngay lúc này, đối thủ của Huyền Thiên là Trọng Tu Viễn, một vị cao thủ tiên thiên cảnh bát trọng, tu luyện võ kỹ tiếng tăm lẫy lừng “Toàn Phong Ma thương” của Lăng Vân tông, thực lực ở bên trong võ giả tiên thiên cảnh bát trọng cũng là hạng nhất.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần chờ đợi trận chiến này, muốn biết thực lực của cuối cùng là đến trình độ nào!
Rất nhanh Huyền Thiên và Trọng Tu Viễn đều đồng thời lên lôi đài.
Ở bên trong hội võ Tứ Tông không cho phép mang theo yêu thú tác chiến nên Huyền Thiên bảo Tiểu Hổ ở tại chỗ ngồi.
Đây là lần tiếp sau khi Cốc Không Minh đấu với Từ Hưng, đệ tử Thiên Kiếm tông lại gặp đệ tử Lăng Vân tông.
Khoảng cách giữa hai người ước chừng 50m, cùng nhìn nhau, ánh mắt Huyền Thiên yên bình nhưng ai cũng có thể nhìn ra ánh mắt của Huyền Thiên không hề lương thiện mà vô cùng dối trá.
Chuyện Huyền Thiên đánh vào Lăng Vân tông, giết chết bốn vị đệ tử của Lăng Vân tông đã sớm truyền khắp cả Thần Đao vương triều, ân oán giữa Huyền Thiên cùng Lăng Vân tông cũng đã gây ồn ào huyên náo, tứ đại tông môn nhất định là biết được nhất thanh nhị sở.
Ánh mắt của Trọng Tu Viễn lại hoàn toàn bất đồng với ánh mắt yên bình của Huyền Thiên, hơi có vẻ bối rối.
Là người đứng đầu trong võ giả tiên thiên cảnh bát trọng nên thường ngày Trọng Tu Viễn vẫn luôn coi rẻ võ giả tiên thiên cảnh bát trọng trở xuống, nhưng bây giờ đối mặt với Huyền Thiên chỉ là tiên thiên cảnh lục trọng thì thật sự không thể coi thường được.
Có thì cũng chỉ là áp lực, áp lực cực lớn, đến nỗi hắn nắm chặt bảo khí trường thương, dùng sức nắm chặt.
Bốn phía lôi đài, tinh thần của mỗi vị võ giả của tứ đại tông môn đều cảnh giác cao độ, hai mắt mở to nhìn lên lôi đài, không muốn bỏ qua bất kì một tia biến hóa nào cả.
Triệu Phụng Minh nói nhanh, ngắn gọn dứt khoát hơn mấy lần trước rất nhiều:
- Bắt đầu!
Huyền Thiên đưa cho “Thiên Kiếm tông” mang về “Tuyệt Ảnh Tâm pháp” nên phần lớn mọi người đều suy đoán Huyền Thiên khẳng định đã tu luyện thành công “Tuyệt Ảnh Tâm pháp”, vậy nên tốc độ nhất định nhanh như thiểm điện.
Ngay từ đầu khi luận võ thì ai cũng nghĩ rằng sẽ giống như Kinh Vô Bại đánh một kích với tốc độ nhanh đến tận cùng
Nhưng không ngờ là Huyền Thiên lại không ra tay trước.
Hai tay Trọng Tu Viễn nắm chặt thương để ở phía trước, đã làm tốt công tác chuẩn bị phòng ngự, kết quả là sau khi Triệu Phụng Minh nói “bắt đầu” thì Huyền Thiên cũng không ra tay, vượt ra ngoài dự liệu của Trọng Tu Viễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.