Chương 1205: Vây công Tịch Dương Lâu. (2)
EK
01/05/2014
Về phần Đồng Mặc Ngôn, Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ, Đằng Định Khôn lúc ở
Vương giả cảnh đều từng giao chiến với Yến Cô Thành, thậm chí không chỉ
một lần, Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ, Đằng Định Khôn đều là bại tướng dưới tay Yến Cô Thành, Đồng Mặc Ngôn thực lực kém Yến Cô Thành không xa,
nhưng sau khi giao chiến mấy trăm chiêu vẫn bại bởi Yến Cô Thành.
Về sau, Yến Cô Thành cũng là bọn Vương giả trong lớp bọn hắn, người đầu tiên thành Hoàng, xa xa vượt lên đầu, để lại uy danh vô địch tung hoành mấy vực.
Yến Cô Thành sau khi Thành Hoàng liền rất ít ra tay, lần ra tay trước đó cũng đã là chuyện mấy chục năm trước rồi, hắn đánh bại một vị Hoàng giả tiểu thành cực hạn đến khiếu chiến..
Hôm nay hơn mười năm qua đi, Hoàng giả của bảy đại thế lực Hoàng phẩm suy đoán, Yến Cô Thành có lẽ đã là Hoàng giả đại thành rồi.
Muốn cho một vị Hoàng giả đại thành cam tâm giao người, cũng không dễ dàng, cho nên, ba vị Hoàng giả đại thành của Đồng gia, Hoàng Phong Cốc, Kim Quang Môn toàn bộ đều xuất động.
Trong ba người kia, Hoàng Hư Thánh nhiều tuổi nhất, đã gần qua 300 tuổi, công lực cực kỳ thâm hậu, nhìn qua như một lão giả tuổi chừng lục tuần, mặc xiêm y màu vàng, trên đầu lưa thưa vài cọng tóc.
Hoàng Hư Thánh đứng ở giữa, quần áo trên người hắn không gió mà bay, tóc bay lên, khí tức phát ra là cường liệt nhất.
Bên tay phải Hoàng Hư Thánh là một vị võ giả cao lớn tuổi chừng năm mươi, mặc trường bào màu vàng, khí tức mặc dù không mãnh liệt như Hoàng Hư Thánh, nhưng lại càng thêm cương mãnh, hư không chung quanh hắn dùng gợn sóng hữu hình khuếch tán lấy, là Thương Phá Đình của Kim Quang Môn, đã hơn hai trăm tuổi.
Bên tay trái Hoàng Hư Thánh là một Hoàng giả trung niên tuổi gần bốn mươi, thực tế đã gần đến 200 tuổi, thân mặc hắc y, là Đồng Mặc Ngôn của Đồng gia.
Bên tay trái Đồng Mặc Ngôn là Kỷ Vô Châu của Kỷ gia, Trâu Thính Vũ của Trâu gia, bên tay phải Thương Phá Đình là Đằng Định Khôn của Đằng gia, Uông Thủy Nhai của Uông gia.
Trong bảy đại Hoàng giả, Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ, Đằng Định Khôn không lâu trước đã cùng Đồng Kị Thu của Đồng gia đến Tịch Dương Lâu, chỉ là trước đó là tới làm khách, còn lần này lại đến đòi người
Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình, Uông Thủy Nhai đều là lần đầu đến đây.
Bảy đại Hoàng giả xếp thành một hàng, ở trước cửa chính Tịch Dương Lâu, trên bầu trời phía đông Tịch Dương Thành.
Trong Tịch Dương Thành, võ giả về cơ bản đều bay lên bầu trời, xa xa bay về hướng Tây, rời xa Tịch Dương Lâu, sợ hãi cuộc chiến Hoàng giả khiến bọn hắn gặp vạ lây.
Hoàng giả đại chiến, Vương giả cơ hồ vừa chạm vào liền chết ngay lập tức, chớ nói chi là võ giả dưới Vương giả, bị gợn sóng công kích quét trúng, đó cơ hồ chính là gió thu cuốn hết lá vàng.
Trong Tịch Dương Lâu chỉ có một người bay lên không trung, đúng là Yến Cô Thành, hắn hư không cất bước, đi đến trên không trước Tịch Dương Lâu, cùng bảy đại Hoàng giả xa xa tương đối.
Yến Cô Thành so với bảy đại Hoàng giả còn trẻ hơn, nhưng thần sắc không sợ, ánh mắt bình tĩnh quét về phía bảy đại Hoàng giả, cũng có khí tức cường đại tán phát ra, quấy lên phong biến vân tuôn.
Khí tức của bát đại Hoàng giả... Cường giả trên Vương giả của Trung châu đều cảm ứng được, Tịch Dương Lâu Yến Cô Thành xuất hiện.
Giờ phút này, tất cả cường giả Trung châu chú ý đến sự kiện Huyền Thiên đều đặt lực chú ý ở trên tám cổ khí tức Hoàng giả kia.
Yến Cô Thành một người đấu với bảy đại Hoàng giả, tất cả cường giả đều chờ mong sẽ là kết quả gì, tuy rằng trong lòng bọn hắn đã đoán ra đáp án nhưng cũng không ảnh hưởng chút nào đến hứng thú của bọn hắn cả.
- Yến huynh! Huyền Thiên ở trong Đan Đế Dược Viên gây ra chuyện lớn như vậy chắc hẳn huynh cũng đã biết được, hắn giết hại toàn bộ hậu bối thiên tài của bảy thế lực lớn chúng ta, cùng chúng ta có cừu hận ngập trời không thể hóa giải. Chúng ta đã điều tra qua lai lịch của Huyền Thiên, phát hiện lúc trước hắn trống rỗng, lần đầu xuất hiện là trong Thập Vạn Đại Sơn, không chút quan hệ với Tịch Dương Lâu, Yến huynh cần gì vì một tiểu súc sanh không có quan hệ mà làm địch với chúng ta, khiến cho cả Tịch Dương Lâu cũng lâm vào cảnh nguy hiểm chứ!
Trong bảy đại Hoàng giả có người mở miệng nói, là vị thứ hai đứng bên phải, Đằng Định Khôn.
Hơn nửa tháng trước, Đằng Định Khôn từng mang nhi tử Đằng Thanh đến Tịch Dương Lâu cầu thân, đã từng quen biết Yến Cô Thành, cũng từng có trao đổi, tương đối quen thuộc.
Đồng thời, Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ cũng nhao nhao khuyên nhủ:
- Yến huynh, quan hệ của chúng ta với Tịch Dương Lâu vốn phi thường hài lòng, nếu không phải tiểu súc sanh Huyền Thiên kia xuất hiện, trong mấy thế lực lớn chúng ta, thậm chí sẽ có một thế lực kết thành thông gian với Tịch Dương Lâu, hiện giờ tiểu súc sanh Huyền Thiên kia là cừu nhân giết con chúng ta, thù bất cộng đái thiên, Yến huynh sao lại có thể bao che cho tiểu súc sanh kia được... !
- Bảy đại thế lực lớn chúng ta phải giết Huyền Thiên, mặc cho ai cũng không thể ngăn cản, Yến huynh! Vì tiểu súc sanh Huyền Thiên kia lại góp trọn cả Tịch Dương Lâu vào, đáng giá sao?
Thần sắc Yến Cô Thành bình tĩnh, nói:
- Chuyện trong Đan Đế Dược Viên ta cũng biết rồi, chuyện Huyền Thiên gây ra tuy rằng kịch liệt, sát khí quá nặng, nhưng bổn hoàng cũng không cho rằng hắn làm sai, hiện giờ Huyền Thiên là khách nhân tôn quý nhát của Tịch Dương Lâu, Tịch Dương Lâu sẽ không để cho hắn bị bất luận kẻ nào tổn thương, ngược lại hậu bối của bảy thế lực các ngươi lại dám bắt con gái bổn hoàng, bức hiếp Huyền Thiên hiện thân, thật sự thật to gan. Bọn hắn thực lực không bằng người, lại muốn bức Huyền Thiên hiện thân, muốn đưa Huyền Thiên vào chỗ chết, cuối cùng Huyền Thiên hiện thân rồi, bọn hắn từng bước từng bước vì thế vứt bỏ tánh mạng, mấy vị đều là Hoàng giả, thông tình đạt lý, chẳng lẽ không rõ cái gì là ‘ tự tìm đường chết, chết chưa hết tội ’ sao?
Ánh mắt của bảy đại Hoàng giả bỗng lóe lên tinh quang, lửa giận đại thịnh, chết chưa hết tội? Bọn hắn làm sao có thể tiếp nhận thuyết pháp cho rằng con của bọn hắn, là chết chưa hết tội được!
Mặc dù đây là sự thật, bọn hắn cũng sẽ không tiếp nhận!
Hoàng Hư Thánh đứng ở giữa bảy người nói:
- Tục ngữ nói, được thế tạm tha người, Huyền Thiên có thực lực cường đại như vậy, vì sao không tha cho bọn hắn một mạng, hắn một đầu tiện mệnh, thiếu chủ của bảy thế lực lớn chúng ta mỗi người vô cùng tôn quý, giết một tiện mệnh như hắn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, hắn có đủ thực lực chạy trốn thì cứ chạy là được, đó là vận mệnh của hắn, dám can đảm giết ngược, đó là đại nghịch bất đạo, tự tìm đường chết, chết chưa hết tội chính là tiểu súc sanh Huyền Thiên. Yến Cô Thành, cho ngươi chủ động giao người, là bởi vì ngươi là Hoàng giả, cho ngươi vài phần tình mọn, ngươi dám cự tuyệt chính là muốn đưa Tịch Dương Lâu đến tử lộ, cho ngươi đường sống lại không muốn, muốn tìm cái chết, Yến Cô Thành, toàn bộ Tịch Dương Lâu các ngươi đều là tự tìm đường chết, chết chưa hết tội!
Về sau, Yến Cô Thành cũng là bọn Vương giả trong lớp bọn hắn, người đầu tiên thành Hoàng, xa xa vượt lên đầu, để lại uy danh vô địch tung hoành mấy vực.
Yến Cô Thành sau khi Thành Hoàng liền rất ít ra tay, lần ra tay trước đó cũng đã là chuyện mấy chục năm trước rồi, hắn đánh bại một vị Hoàng giả tiểu thành cực hạn đến khiếu chiến..
Hôm nay hơn mười năm qua đi, Hoàng giả của bảy đại thế lực Hoàng phẩm suy đoán, Yến Cô Thành có lẽ đã là Hoàng giả đại thành rồi.
Muốn cho một vị Hoàng giả đại thành cam tâm giao người, cũng không dễ dàng, cho nên, ba vị Hoàng giả đại thành của Đồng gia, Hoàng Phong Cốc, Kim Quang Môn toàn bộ đều xuất động.
Trong ba người kia, Hoàng Hư Thánh nhiều tuổi nhất, đã gần qua 300 tuổi, công lực cực kỳ thâm hậu, nhìn qua như một lão giả tuổi chừng lục tuần, mặc xiêm y màu vàng, trên đầu lưa thưa vài cọng tóc.
Hoàng Hư Thánh đứng ở giữa, quần áo trên người hắn không gió mà bay, tóc bay lên, khí tức phát ra là cường liệt nhất.
Bên tay phải Hoàng Hư Thánh là một vị võ giả cao lớn tuổi chừng năm mươi, mặc trường bào màu vàng, khí tức mặc dù không mãnh liệt như Hoàng Hư Thánh, nhưng lại càng thêm cương mãnh, hư không chung quanh hắn dùng gợn sóng hữu hình khuếch tán lấy, là Thương Phá Đình của Kim Quang Môn, đã hơn hai trăm tuổi.
Bên tay trái Hoàng Hư Thánh là một Hoàng giả trung niên tuổi gần bốn mươi, thực tế đã gần đến 200 tuổi, thân mặc hắc y, là Đồng Mặc Ngôn của Đồng gia.
Bên tay trái Đồng Mặc Ngôn là Kỷ Vô Châu của Kỷ gia, Trâu Thính Vũ của Trâu gia, bên tay phải Thương Phá Đình là Đằng Định Khôn của Đằng gia, Uông Thủy Nhai của Uông gia.
Trong bảy đại Hoàng giả, Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ, Đằng Định Khôn không lâu trước đã cùng Đồng Kị Thu của Đồng gia đến Tịch Dương Lâu, chỉ là trước đó là tới làm khách, còn lần này lại đến đòi người
Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình, Uông Thủy Nhai đều là lần đầu đến đây.
Bảy đại Hoàng giả xếp thành một hàng, ở trước cửa chính Tịch Dương Lâu, trên bầu trời phía đông Tịch Dương Thành.
Trong Tịch Dương Thành, võ giả về cơ bản đều bay lên bầu trời, xa xa bay về hướng Tây, rời xa Tịch Dương Lâu, sợ hãi cuộc chiến Hoàng giả khiến bọn hắn gặp vạ lây.
Hoàng giả đại chiến, Vương giả cơ hồ vừa chạm vào liền chết ngay lập tức, chớ nói chi là võ giả dưới Vương giả, bị gợn sóng công kích quét trúng, đó cơ hồ chính là gió thu cuốn hết lá vàng.
Trong Tịch Dương Lâu chỉ có một người bay lên không trung, đúng là Yến Cô Thành, hắn hư không cất bước, đi đến trên không trước Tịch Dương Lâu, cùng bảy đại Hoàng giả xa xa tương đối.
Yến Cô Thành so với bảy đại Hoàng giả còn trẻ hơn, nhưng thần sắc không sợ, ánh mắt bình tĩnh quét về phía bảy đại Hoàng giả, cũng có khí tức cường đại tán phát ra, quấy lên phong biến vân tuôn.
Khí tức của bát đại Hoàng giả... Cường giả trên Vương giả của Trung châu đều cảm ứng được, Tịch Dương Lâu Yến Cô Thành xuất hiện.
Giờ phút này, tất cả cường giả Trung châu chú ý đến sự kiện Huyền Thiên đều đặt lực chú ý ở trên tám cổ khí tức Hoàng giả kia.
Yến Cô Thành một người đấu với bảy đại Hoàng giả, tất cả cường giả đều chờ mong sẽ là kết quả gì, tuy rằng trong lòng bọn hắn đã đoán ra đáp án nhưng cũng không ảnh hưởng chút nào đến hứng thú của bọn hắn cả.
- Yến huynh! Huyền Thiên ở trong Đan Đế Dược Viên gây ra chuyện lớn như vậy chắc hẳn huynh cũng đã biết được, hắn giết hại toàn bộ hậu bối thiên tài của bảy thế lực lớn chúng ta, cùng chúng ta có cừu hận ngập trời không thể hóa giải. Chúng ta đã điều tra qua lai lịch của Huyền Thiên, phát hiện lúc trước hắn trống rỗng, lần đầu xuất hiện là trong Thập Vạn Đại Sơn, không chút quan hệ với Tịch Dương Lâu, Yến huynh cần gì vì một tiểu súc sanh không có quan hệ mà làm địch với chúng ta, khiến cho cả Tịch Dương Lâu cũng lâm vào cảnh nguy hiểm chứ!
Trong bảy đại Hoàng giả có người mở miệng nói, là vị thứ hai đứng bên phải, Đằng Định Khôn.
Hơn nửa tháng trước, Đằng Định Khôn từng mang nhi tử Đằng Thanh đến Tịch Dương Lâu cầu thân, đã từng quen biết Yến Cô Thành, cũng từng có trao đổi, tương đối quen thuộc.
Đồng thời, Kỷ Vô Châu, Trâu Thính Vũ cũng nhao nhao khuyên nhủ:
- Yến huynh, quan hệ của chúng ta với Tịch Dương Lâu vốn phi thường hài lòng, nếu không phải tiểu súc sanh Huyền Thiên kia xuất hiện, trong mấy thế lực lớn chúng ta, thậm chí sẽ có một thế lực kết thành thông gian với Tịch Dương Lâu, hiện giờ tiểu súc sanh Huyền Thiên kia là cừu nhân giết con chúng ta, thù bất cộng đái thiên, Yến huynh sao lại có thể bao che cho tiểu súc sanh kia được... !
- Bảy đại thế lực lớn chúng ta phải giết Huyền Thiên, mặc cho ai cũng không thể ngăn cản, Yến huynh! Vì tiểu súc sanh Huyền Thiên kia lại góp trọn cả Tịch Dương Lâu vào, đáng giá sao?
Thần sắc Yến Cô Thành bình tĩnh, nói:
- Chuyện trong Đan Đế Dược Viên ta cũng biết rồi, chuyện Huyền Thiên gây ra tuy rằng kịch liệt, sát khí quá nặng, nhưng bổn hoàng cũng không cho rằng hắn làm sai, hiện giờ Huyền Thiên là khách nhân tôn quý nhát của Tịch Dương Lâu, Tịch Dương Lâu sẽ không để cho hắn bị bất luận kẻ nào tổn thương, ngược lại hậu bối của bảy thế lực các ngươi lại dám bắt con gái bổn hoàng, bức hiếp Huyền Thiên hiện thân, thật sự thật to gan. Bọn hắn thực lực không bằng người, lại muốn bức Huyền Thiên hiện thân, muốn đưa Huyền Thiên vào chỗ chết, cuối cùng Huyền Thiên hiện thân rồi, bọn hắn từng bước từng bước vì thế vứt bỏ tánh mạng, mấy vị đều là Hoàng giả, thông tình đạt lý, chẳng lẽ không rõ cái gì là ‘ tự tìm đường chết, chết chưa hết tội ’ sao?
Ánh mắt của bảy đại Hoàng giả bỗng lóe lên tinh quang, lửa giận đại thịnh, chết chưa hết tội? Bọn hắn làm sao có thể tiếp nhận thuyết pháp cho rằng con của bọn hắn, là chết chưa hết tội được!
Mặc dù đây là sự thật, bọn hắn cũng sẽ không tiếp nhận!
Hoàng Hư Thánh đứng ở giữa bảy người nói:
- Tục ngữ nói, được thế tạm tha người, Huyền Thiên có thực lực cường đại như vậy, vì sao không tha cho bọn hắn một mạng, hắn một đầu tiện mệnh, thiếu chủ của bảy thế lực lớn chúng ta mỗi người vô cùng tôn quý, giết một tiện mệnh như hắn là chuyện thiên kinh địa nghĩa, hắn có đủ thực lực chạy trốn thì cứ chạy là được, đó là vận mệnh của hắn, dám can đảm giết ngược, đó là đại nghịch bất đạo, tự tìm đường chết, chết chưa hết tội chính là tiểu súc sanh Huyền Thiên. Yến Cô Thành, cho ngươi chủ động giao người, là bởi vì ngươi là Hoàng giả, cho ngươi vài phần tình mọn, ngươi dám cự tuyệt chính là muốn đưa Tịch Dương Lâu đến tử lộ, cho ngươi đường sống lại không muốn, muốn tìm cái chết, Yến Cô Thành, toàn bộ Tịch Dương Lâu các ngươi đều là tự tìm đường chết, chết chưa hết tội!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.