Chương 1533: Vệ gia thảm bại
EK
02/06/2014
Ở bên trong kiếm trận của hắn Hoàng cấp linh kiếm chỉ có 100 chuôi,
bằng kiếm trận hắn có thể chiến Hoàng giả cấp sáu, hơn nữa bình thường
đều có thể thắng nhưng mà vẫn khó có thể uy hiếp được Chiến Lãng.
Chiến Lãng là Hỏa Linh thể, không chỉ Hỏa Áo Nghĩa lĩnh ngộ tinh thâm, thân thể chi lực cũng thập phần cường đại, chiến đấu điên cuồng như dùng không hết lực lượng, Vệ Chấn Vũ muốn tổn thương hắn thì khó như lên trời.
Vệ Chấn Vũ cùng Chiến Lãng chiến đấu kịch liệt, bên kia cũng không rãnh rỗi.
Hai vị Hoàng giả cấp bốn tiến công Huyền Thiên, Cảnh Vũ Thanh đều đã chết, còn lại Vệ Hải Lương, Vệ Minh Bác, Vệ Đông Như ba người vừa phẫn nộ lại vừa kinh hãi.
Vì sao Tân Vũ Hiệp chiến lâu như vậy, đều còn không có một chút dấu hiệu của độc khí công tâm?
Đám người cho rằng Tân Vũ Hiệp trúng độc đã sâu, chiến đấu tuyệt đối áp chế không nổi độc tố, nhưng mà hiện tại xem ra tình huống có chút không ổn.
Chẳng lẽ hắn đã giải độc rồi?
Một ý niệm làm cho hoàng giả Vệ gia hoảng sợ đến cực điểm khiến cho trong lòng bọn họ mạnh mẽ nhảy dựng lên.
Sau khi hai Hoàng giả cấp bốn chết, Huyền Thiên liền cùng Cảnh Vũ Thanh lao tới Hoàng giả cấp năm.
Huyền Thiên tự nhiên không phải đối thủ của Hoàng giả cấp năm, cho dù là sử dụng Tam Chuyển Kiếm Đan thuật vẫn có khoảng cách nhất định, nhưng mà hắn không phải một mình quyết chiến cùng Hoàng giả cấp năm, mà là thừa dịp đối phương bị kiếm trận Tân Vũ Hiệp công kích để tiến hành quấy rối, hơn nữa, kéo khoảng cách gần thực hiện giam cầm hư không.
Lực lượng Thánh đỉnh giam cầm hư không có hạn, Huyền Thiên nếu là giam cầm Hoàng giả cấp bẩy Vệ Hải Lương tất nhiên không nổi, nhưng mà Hoàng giả cấp năm vẫn sẽ bị ảnh hưởng.
Mặc dù Hoàng giả cấp năm có thể từ trong phạm vi thánh đỉnh giam cầm thuấn di, nhưng thời gian nhất định sẽ có chỗ trở ngại, tỷ như không gian quá mức chắc chắn, thời điểm nghiền nát hư không sẽ xuất hiện thời giai ngừng lại một hai cái hô hấp.
Đối với giết chóc giữa các hoàng giả một cái hô hấp đủ để lọt vào mấy lần công kích, vô cùng nguy hiểm.
- Tân Vũ Hiệp, ngươi, ngươi đã giải độc?
Thấy Tân Vũ Hiệp càng đánh càng hăng, Vệ Hải Lương nói ra nghi vấn đang đè nặng trong lòng của hắn.
- Hắc hắc. . . !
Tân Vũ Hiệp cười lạnh một tiếng không trả lời.
XIU....XÍU... XIU....XÍU... Hưu. . . Đấu Chuyển Tinh Di, kiếm quang tung hoành.
Tân Vũ Hiệp khống chế kiếm trận kiềm chế Vệ Hải Lương, mặt khác toàn lực công kích hai vị Hoàng giả cấp năm Vệ Minh Bác, Vệ Đông Như.
Tình thế Vệ Đông Như khá tốt chút ít, trong nháy mắt Minh Bác gặp phải nguy cơ sinh tử không chỉ kiếm cương kiếm trận giết tới hắn mà hai người Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh cũng liên thủ công kích quấy nhiễu Vệ Minh Bác ở phía xa.
Nếu như bình thường Minh Bác là Hoàng giả cấp năm, thực lực cường đại sẽ đơn giản hóa giải công kích của Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh nhưng hiện tại chỉ riêng kiếm cương kiếm trận đã đẩy hắn vào trong nguy hiểm, thời điểm lúc này công kích của Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh tương đương với giọt nước tràn ly.
Phốc -- một đạo kiếm cương kiếm trận xẹt qua bên cạnh Minh Bác, kiếm cương sắc bén hoạch xuất dưới xương sườn một vết thương dài, máu tươi lập tức phun ra.
- Hắn không có trúng độc --! Hắn không có trúng độc --!
Vệ Minh Bác hoảng sợ kêu to lên, phi tốc lui về phía sau.
Nhưng mà tốc độ của kiếm cương kiếm trận nhanh hơn hắn, trên trăm đạo kiếm trận kiếm cương phô thiên cái địa giết tới hắn.
- Phá cho ta.
Minh Bác có thể cảm giác được, lực lượng giam cầm hư không không cường đại, hắn mượn Hoàng cấp bảo kiếm chi lực nghiền nát hư không, dùng đem hết toàn lực đâm ra một kiếm.
Trong chốc lát hư không phía trước bị nghiền nát xuất hiện một không gian thông đạo không ổn định.
Vệ Minh Bác đại hỉ, hắn lập tức một cước phóng vào trong thông đạo không gian kia.
Chỉ cần bước vào, hắn liền lập tức xuất hiện mấy trăm dặm tránh được một kiếp này rồi.
Ah -- một tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, chân Vệ Minh Bác vừa mới nâng lên một nửa, lập tức bước vào không gian trong thông đạo nhưng mà kiếm cương kiếm trận sáng chói đã trước một bước bổ vào người hắn.
Hoàng cấp linh kiếm lập tức xuyên qua thân thể Vệ Minh Bác, hắn bị chém thành từng mảnh, theo quán tính xông vào trong không gian thông đạo và bị chôn vùi.
Tiếng kêu hoảng sợ của Minh Bác khiến cho ba người khác của Vệ gia vững tin Tân Vũ Hiệp hiện tại không có trúng độc.
Nếu không không có khả năng chiến đấu lâu như vậy mà không có một tia phản ứng.
Tân Vũ Hiệp không có trúng độc rất khủng bố, cho dù là Hoàng giả cấp bẩy Vệ Hải Lương đều có thể chém giết.
Chiến đến tận đây, sáu vị hoàng giả Vệ gia đã bị chết ba, hiện tại mới phát hiện Tân Vũ Hiệp không có trúng độc thì đã trễ.
- Đi -
Vệ Chấn Vũ đối mặt công kích của Chiến Lãng liên tục bại lui, chỉ mong Vệ Hải Lương có thể bắt Tân Vũ Hiệp hay không. Hiện tại Tân Vũ Hiệp đều không có một chút phản ứng trúng độc, Vệ gia không có lý do tái chiến, nếu còn tiếp tục thì chết không phải Tân Vũ Hiệp, chỉ sợ là hoàng giả Vệ gia hắn đều bỏ mạng tại nơi này.
- Vệ Chấn Vũ, còn không đánh đã tay sao lại chạy... Ha ha! Chạy nhanh như vậy làm gì!
Chiến Lãng đuổi theo nhanh như thiểm điện, hỏa long kiếm cương hủy thiên diệt địa truy kích Vệ Chấn Vũ.
Vệ Chấn Vũ không dám dừng lại, trực tiếp thuấn di rời đi.
Vệ Hải Lương dùng hết toàn lực, cùng Tân Vũ Hiệp liều mạng một cái khiến cho Vệ Đông Như thành công nghiền nát hư không, thuấn di chạy, rồi sau đó mình cũng thuấn di trốn.
Rất nhanh, Vệ gia còn lại ba vị hoàng giả hội hợp bên ngoài mấy ngàn dặm.
- Chiến Lãng, mối thù hôm nay, ngày khác ta sẽ đòi lại gấp 10 lần.
Thanh âm Vệ Chấn Vũ xa xa truyền đến.
Vệ Chấn Vũ thuấn di chạy đi, Chiến Lãng cũng không cách nào đuổi giết, huống chi trên tay Vệ Chấn Vũ nhất định là có Na Di Thần Phù, đuổi theo cũng không giết được.
Chiến Lãng đạp hư không thu lại bảo kiếm màu đỏ la lớn:
- Vệ Chấn Vũ, thời đại của ngươi đã qua, đuổi không kịp cước bộ của chúng ta. Hôm nay ngươi còn có thể đào tẩu, ngày khác ngươi ngay cả hy vọng chạy trốn đều không có. Ha ha. . . !
Rất nhanh ba vị hoàng giả Vệ gia liền biến mất ở cuối tầm mắt.
Chiến Lãng quay người đi tới ba người Huyền Thiên.
- Đa tạ Chiến công tử cứu giúp!
Tân Vũ Hiệp ôm quyền nói với Chiến Lãng.
Chiến Lãng gật nhẹ đầu Tân Vũ Hiệp nói:
- Tân chưởng môn, nghe nói ngươi trúng kịch độc, hiện tại xem ra ngươi đã gặp dữ hóa lành, dù cho ta không đến, ngươi cũng vô sự.
Tân Vũ Hiệp nói:
- Nhờ có Hoàng Thiên huynh đệ trợ giúp, ta mới hóa giải độc tố, Chiến gia còn có thể nhớ tới giao tình của tiền bối đến đây cứu giúp, Tân mỗ đã phi thường cảm tạ rồi.
Tân Vũ Hiệp cũng không nói danh tự của Huyền Thiên dù sao danh tự có thể sẽ rước lấy đại phiền toái, hắn cùng với Huyền Thiên hồn niệm trao đổi, Huyền Thiên để cho hắn nói cái tên giả này.
- Nghe qua đại danh của Chiến Lãng công tử.
Huyền Thiên ôm quyền nói với Chiến Lãng, Chiến Lãng có thể đến vùng biển Tây Bắc cứu Tân Vũ Hiệp, Huyền Thiên đối với hắn rất có hảo cảm.
Chiến Lãng là Hỏa Linh thể, không chỉ Hỏa Áo Nghĩa lĩnh ngộ tinh thâm, thân thể chi lực cũng thập phần cường đại, chiến đấu điên cuồng như dùng không hết lực lượng, Vệ Chấn Vũ muốn tổn thương hắn thì khó như lên trời.
Vệ Chấn Vũ cùng Chiến Lãng chiến đấu kịch liệt, bên kia cũng không rãnh rỗi.
Hai vị Hoàng giả cấp bốn tiến công Huyền Thiên, Cảnh Vũ Thanh đều đã chết, còn lại Vệ Hải Lương, Vệ Minh Bác, Vệ Đông Như ba người vừa phẫn nộ lại vừa kinh hãi.
Vì sao Tân Vũ Hiệp chiến lâu như vậy, đều còn không có một chút dấu hiệu của độc khí công tâm?
Đám người cho rằng Tân Vũ Hiệp trúng độc đã sâu, chiến đấu tuyệt đối áp chế không nổi độc tố, nhưng mà hiện tại xem ra tình huống có chút không ổn.
Chẳng lẽ hắn đã giải độc rồi?
Một ý niệm làm cho hoàng giả Vệ gia hoảng sợ đến cực điểm khiến cho trong lòng bọn họ mạnh mẽ nhảy dựng lên.
Sau khi hai Hoàng giả cấp bốn chết, Huyền Thiên liền cùng Cảnh Vũ Thanh lao tới Hoàng giả cấp năm.
Huyền Thiên tự nhiên không phải đối thủ của Hoàng giả cấp năm, cho dù là sử dụng Tam Chuyển Kiếm Đan thuật vẫn có khoảng cách nhất định, nhưng mà hắn không phải một mình quyết chiến cùng Hoàng giả cấp năm, mà là thừa dịp đối phương bị kiếm trận Tân Vũ Hiệp công kích để tiến hành quấy rối, hơn nữa, kéo khoảng cách gần thực hiện giam cầm hư không.
Lực lượng Thánh đỉnh giam cầm hư không có hạn, Huyền Thiên nếu là giam cầm Hoàng giả cấp bẩy Vệ Hải Lương tất nhiên không nổi, nhưng mà Hoàng giả cấp năm vẫn sẽ bị ảnh hưởng.
Mặc dù Hoàng giả cấp năm có thể từ trong phạm vi thánh đỉnh giam cầm thuấn di, nhưng thời gian nhất định sẽ có chỗ trở ngại, tỷ như không gian quá mức chắc chắn, thời điểm nghiền nát hư không sẽ xuất hiện thời giai ngừng lại một hai cái hô hấp.
Đối với giết chóc giữa các hoàng giả một cái hô hấp đủ để lọt vào mấy lần công kích, vô cùng nguy hiểm.
- Tân Vũ Hiệp, ngươi, ngươi đã giải độc?
Thấy Tân Vũ Hiệp càng đánh càng hăng, Vệ Hải Lương nói ra nghi vấn đang đè nặng trong lòng của hắn.
- Hắc hắc. . . !
Tân Vũ Hiệp cười lạnh một tiếng không trả lời.
XIU....XÍU... XIU....XÍU... Hưu. . . Đấu Chuyển Tinh Di, kiếm quang tung hoành.
Tân Vũ Hiệp khống chế kiếm trận kiềm chế Vệ Hải Lương, mặt khác toàn lực công kích hai vị Hoàng giả cấp năm Vệ Minh Bác, Vệ Đông Như.
Tình thế Vệ Đông Như khá tốt chút ít, trong nháy mắt Minh Bác gặp phải nguy cơ sinh tử không chỉ kiếm cương kiếm trận giết tới hắn mà hai người Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh cũng liên thủ công kích quấy nhiễu Vệ Minh Bác ở phía xa.
Nếu như bình thường Minh Bác là Hoàng giả cấp năm, thực lực cường đại sẽ đơn giản hóa giải công kích của Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh nhưng hiện tại chỉ riêng kiếm cương kiếm trận đã đẩy hắn vào trong nguy hiểm, thời điểm lúc này công kích của Huyền Thiên cùng Cảnh Vũ Thanh tương đương với giọt nước tràn ly.
Phốc -- một đạo kiếm cương kiếm trận xẹt qua bên cạnh Minh Bác, kiếm cương sắc bén hoạch xuất dưới xương sườn một vết thương dài, máu tươi lập tức phun ra.
- Hắn không có trúng độc --! Hắn không có trúng độc --!
Vệ Minh Bác hoảng sợ kêu to lên, phi tốc lui về phía sau.
Nhưng mà tốc độ của kiếm cương kiếm trận nhanh hơn hắn, trên trăm đạo kiếm trận kiếm cương phô thiên cái địa giết tới hắn.
- Phá cho ta.
Minh Bác có thể cảm giác được, lực lượng giam cầm hư không không cường đại, hắn mượn Hoàng cấp bảo kiếm chi lực nghiền nát hư không, dùng đem hết toàn lực đâm ra một kiếm.
Trong chốc lát hư không phía trước bị nghiền nát xuất hiện một không gian thông đạo không ổn định.
Vệ Minh Bác đại hỉ, hắn lập tức một cước phóng vào trong thông đạo không gian kia.
Chỉ cần bước vào, hắn liền lập tức xuất hiện mấy trăm dặm tránh được một kiếp này rồi.
Ah -- một tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, chân Vệ Minh Bác vừa mới nâng lên một nửa, lập tức bước vào không gian trong thông đạo nhưng mà kiếm cương kiếm trận sáng chói đã trước một bước bổ vào người hắn.
Hoàng cấp linh kiếm lập tức xuyên qua thân thể Vệ Minh Bác, hắn bị chém thành từng mảnh, theo quán tính xông vào trong không gian thông đạo và bị chôn vùi.
Tiếng kêu hoảng sợ của Minh Bác khiến cho ba người khác của Vệ gia vững tin Tân Vũ Hiệp hiện tại không có trúng độc.
Nếu không không có khả năng chiến đấu lâu như vậy mà không có một tia phản ứng.
Tân Vũ Hiệp không có trúng độc rất khủng bố, cho dù là Hoàng giả cấp bẩy Vệ Hải Lương đều có thể chém giết.
Chiến đến tận đây, sáu vị hoàng giả Vệ gia đã bị chết ba, hiện tại mới phát hiện Tân Vũ Hiệp không có trúng độc thì đã trễ.
- Đi -
Vệ Chấn Vũ đối mặt công kích của Chiến Lãng liên tục bại lui, chỉ mong Vệ Hải Lương có thể bắt Tân Vũ Hiệp hay không. Hiện tại Tân Vũ Hiệp đều không có một chút phản ứng trúng độc, Vệ gia không có lý do tái chiến, nếu còn tiếp tục thì chết không phải Tân Vũ Hiệp, chỉ sợ là hoàng giả Vệ gia hắn đều bỏ mạng tại nơi này.
- Vệ Chấn Vũ, còn không đánh đã tay sao lại chạy... Ha ha! Chạy nhanh như vậy làm gì!
Chiến Lãng đuổi theo nhanh như thiểm điện, hỏa long kiếm cương hủy thiên diệt địa truy kích Vệ Chấn Vũ.
Vệ Chấn Vũ không dám dừng lại, trực tiếp thuấn di rời đi.
Vệ Hải Lương dùng hết toàn lực, cùng Tân Vũ Hiệp liều mạng một cái khiến cho Vệ Đông Như thành công nghiền nát hư không, thuấn di chạy, rồi sau đó mình cũng thuấn di trốn.
Rất nhanh, Vệ gia còn lại ba vị hoàng giả hội hợp bên ngoài mấy ngàn dặm.
- Chiến Lãng, mối thù hôm nay, ngày khác ta sẽ đòi lại gấp 10 lần.
Thanh âm Vệ Chấn Vũ xa xa truyền đến.
Vệ Chấn Vũ thuấn di chạy đi, Chiến Lãng cũng không cách nào đuổi giết, huống chi trên tay Vệ Chấn Vũ nhất định là có Na Di Thần Phù, đuổi theo cũng không giết được.
Chiến Lãng đạp hư không thu lại bảo kiếm màu đỏ la lớn:
- Vệ Chấn Vũ, thời đại của ngươi đã qua, đuổi không kịp cước bộ của chúng ta. Hôm nay ngươi còn có thể đào tẩu, ngày khác ngươi ngay cả hy vọng chạy trốn đều không có. Ha ha. . . !
Rất nhanh ba vị hoàng giả Vệ gia liền biến mất ở cuối tầm mắt.
Chiến Lãng quay người đi tới ba người Huyền Thiên.
- Đa tạ Chiến công tử cứu giúp!
Tân Vũ Hiệp ôm quyền nói với Chiến Lãng.
Chiến Lãng gật nhẹ đầu Tân Vũ Hiệp nói:
- Tân chưởng môn, nghe nói ngươi trúng kịch độc, hiện tại xem ra ngươi đã gặp dữ hóa lành, dù cho ta không đến, ngươi cũng vô sự.
Tân Vũ Hiệp nói:
- Nhờ có Hoàng Thiên huynh đệ trợ giúp, ta mới hóa giải độc tố, Chiến gia còn có thể nhớ tới giao tình của tiền bối đến đây cứu giúp, Tân mỗ đã phi thường cảm tạ rồi.
Tân Vũ Hiệp cũng không nói danh tự của Huyền Thiên dù sao danh tự có thể sẽ rước lấy đại phiền toái, hắn cùng với Huyền Thiên hồn niệm trao đổi, Huyền Thiên để cho hắn nói cái tên giả này.
- Nghe qua đại danh của Chiến Lãng công tử.
Huyền Thiên ôm quyền nói với Chiến Lãng, Chiến Lãng có thể đến vùng biển Tây Bắc cứu Tân Vũ Hiệp, Huyền Thiên đối với hắn rất có hảo cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.