Chương 1084: Vương giả trọng thương. (1)
EK
22/04/2014
Lực vật đỉnh kia va chạm, lại làm cho hắn bị một vết thương nhỏ, đây
là việc khiến cho hắn không thể tin được, hắn là một vương giả vô
thượng...!
Đồng thời, Trường Sinh Vương vừa tham lam nhìn chằm chằm vào Hỗn Độn Thánh Đỉnh, thần vật như thế, nếu không thuộc về hắn thì làm sao hắn có thể cam tâm được chứ?
Trong ánh mắt của Huyền Thiên cũng lộ ra vẻ quái lạ, thực lực của Trường Sinh Vương, đúng là so với mấy đối thủ hắn từng gặp qua không thể nào so sánh bằng, hắn ở phía sau Hỗn Độn Thánh Đỉnh, còn bị lực phản chấn của Hỗn Độn Thánh Đỉnh truyền tới đánh bay về phía sau một trăm mét, hiện tại nghĩ lại, song chưởng đánh ra của Trường Sinh Vương có lực lượng kinh khủng đến cỡ nào, thân thể Huyền Thiên giống như bị đánh trúng, nhất định trong nháy mắt sẽ có kết quả là nổ tung.
Mà Trường Sinh Vương trực tiếp cùng Hỗn Độn Thánh Đỉnh va chạm, tuy rằng bị đánh bay một ngàn mét, nhưng mà song chưởng cũng không có bị đánh nát, có thể thấy được linh khu quả nhiên chắc chắn, đúng là không giống như bình thường, Huyền Thiên gần đây vẫn cho nhục thể của mình chắc chắn, hiện tại, xem ra ngoại trừ Bất Diệt Kim Thân bao trùm hai tay, còn những thứ bộ phận khác của thân thể, so với linh khu còn kém rất xa, hoàn toàn không thể đánh đồng được.
- Vẻn vẹn chỉ là một vương giả bình thường, thì làm sao có thể chất như thế, nếu là vương giả lợi hại, thì có thể còn cao hơn sao?
Trong lòng Huyền Thiên cả kinh, thân thể đang lui về phía sau rất nhanh bị hắn cứng rắn ngừng lại.
Vù vù vù vù vù - -
Trong nháy mắt, ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm thiên cấp thượng phẩm từ bên trong cơ thể Huyền Thiên bay ra, chia làm hai vòng bay xung quanh Huyền Thiên, Lôi Chi Áo Nghĩa cùng với Hỏa Chi Áo Nghĩa dung hợp vào Bắc Đẩu địa sát kiếm trận, trong nháy mắt, uy thế kinh thiên động địa của Huyền Thiên tuyệt đối không thua kém với Trường Sinh Vương.
Cánh tay của Huyền Thiên vung lên về phía trước, Song Áo Nghĩa của Bắc Đẩu địa sát kiếm trận, lập tức nhanh như tia chớp bay về phía Trường Sinh Vương, mà thân thể của Huyền Thiên cũng trực tiếp chui vào trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, khống chế thánh đỉnh, lại một lần nữa nhanh như điện, đánh về phía Trường Sinh Vương.
Ngay lúc nay, thánh đỉnh cùng kiếm trận hai bút cùng vẽ, mà Huyền Thiên cũng được Hỗn Độn Thánh Đỉnh bảo vệ, quả thật là bất bại.
Trường Sinh Vương còn đang cân nhấc, làm sao có thể lấy được Hỗn Độn Thánh Đỉnh ở trong tay Huyền Thiên, Hỗn Độn Thánh Đỉnh mang theo điện vừa mang theo xích hỏa, đánh thẳng về phía hắn.
Hơn nữa, xung quang Hỗn Độn Thánh Đỉnh, còn có ba trăm sáu mươi đạo kiếm trận kiếm cương, cũng mang theo hai loại Lôi, Hỏa Áo Nghĩa, hơn nữa ẩn chứa lực lượng khủng bố của Bắc Đẩu địa sát, cùng nhau đâm về phía Trường Sinh Vương.
Trận công kích của kiếm kia, so với lực lượng Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng không có khả năng hùng hậu như vậy, nhưng mà linh kiếm phong duệ, lực phá hoại so với Hỗn Độn Thánh Đỉnh thì tốt hơn nhiều, tương đương với một kích khủng bố của vương giả.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh có lẽ khó có thể đụng trúng thân thể của Trường Sinh Vương, nhưng mà linh kiếm kiếm cương của Bắc Đẩu địa sát kiếm trận , khẳng định có thể phá được thân thể của hắn.
Với tu vi hiện tại của Huyền Thiên, khống chế Hỗn Độn Thánh Đỉnh phong tỏa hư không, cùng với Hỗn Độn Thánh Đỉnh tự mình phong tỏa khu vực không kém là bao nhiêu, phong tỏa ba ngàn mét ở xung quanh, hiện tại Trường Sinh Vương cách Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng có khoảng 1000m mà thôi, đương nhiên không có cách nào sử dụng Thuấn di được.
Khoảng cách một ngàn mét này, đối với tốc độ xông tới của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, chỉ là một cái nháy mắt mà thôi, mà tốc độ công kích của Bắc Đẩu địa sát kiếm trận thì càng nhanh hơn.
Đối mặt với cự đỉnh đang xông tới, Trường Sinh Vương né tránh không kịp, đành phải một lần nữa ngăn cản.
- Huyết vương thần công! Chưởng phá thiên địa! Phá cho bổn vương - - !"
Trường Sinh Vương hét lớn một tiếng, huyết khí toàn thân bắt đầu khởi động, cực kỳ kịch liệt, tạo thành một mảnh sương mù máu rất lớn, bên trong sương mù máu, lập tức có một bàn tay màu máu đưa ra ngoài, to khoảng một trăm trượng, ngay cả Hỗn Độn Thánh Đỉnh, ở trước mặt bàn tay màu máu này đều có vẻ rất nhỏ.
Đó là một cự chưởng chân chính có thể che cả bầu trời, mang theo lực lượng khủng bố, trực tiếp đánh về phía Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang xông tới.
Bùm - - - - !
Một tiếng bạo phát vang lên, dư âm chấn động trời cao, phía dưới nước biển lại một lần nữa xuất hiện cơn sóng lớn cao hơn một trăm trượng.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh chấn động mạnh, lần này bị lực lượng thâm sâu đánh tới của Trường Sinh Vương, Hỗn Độn Thánh Đỉnh trực tiếp bị đánh bay ra ngoài một trăm thước.
Tuy rằng lực lượng của Hỗn Độn Thánh Đỉnh là mênh mông vô cực, nhưng mà, sức lực vận dụng của Huyền Thiên lại cực kỳ có hạn, cho dù là Kiếm Chi Thần Vương lấy được, cũng không thể vận dụng được toàn bộ lực lượng, cho nên, Huyền Thiên có được Hỗn Độn Thánh Đỉnh thì thực lực có nâng cao hơn một chút, nhưng cũng không phải như thế mà vô địch liền.
Huyền Thiên ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, cảm nhận được một cổ chấn động khủng bố, nhưng mà, lực chấn động bị Hỗn Độn Thánh Đỉnh làm suy yếu, cho nên đối với Huyền Thiên thì cũng không có gì đáng ngại.
Lực xông tới của Hỗn Độn Thánh Đỉnh là vô cùng đáng sợ, ngay lúc này Trường Sinh Vương không có bị đánh bay về phía sau, nhưng mà cự chưởng huyết sắc cũng bị vỡ ra trong nháy mắt.
Màn sương mù màu ở xung quanh Trường Sinh Vương trong nháy mắt cũng bị đánh tan đi không ít, vốn là không thấy thân ảnh ở trong sương mù máu hiện giờ đã hiển lộ ra.
Vù vù vù vù vù - - - - !
Ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm, mang theo kiếm cương khủng bố dài đến một trăm mét, còn ẩn chứa lực lượng Lôi, Hỏa Áo Nghĩa, mang theo lực Bắc Đẩu địa sát, bổ nhào vào trong màn sương mù máu, chém về phía Trường Sinh Vương.
Trong màn sương máu, lại xuất hiện thêm một huyết chưởng nữa, tầng tầng lớp lớp xông về phía bốn phương tám hướng, từng đạo âm thanh nghiền nát vang lên, rất nhanh ở trong màn sương máu truyền ra một âm thanh rên thảm, thân ảnh Trường Sinh Vương cấp tốc lui về phía sau.
Màn sương máu kia cũng đi theo thân ảnh thối lui của Trường Sinh Vương, tuy vô cùng mỏng manh, nhưng mà, đã có một đạo máu tươi giữ lại, nhìn xuống bụng đối phương, rõ ràng, Trường Sinh Vương đã bị Bắc Đẩu địa sát kiếm trận công kích trúng dẫn đến bị thương.
Trường Sinh Vương thối lui với tốc độ cực nhanh, tuy rằng linh kiếm kiếm cương làm hắn bị thương, nhưng cũng không nghiêm trọng lắm.
Dường như biết rõ Huyền Thiên khó có thể đối phó, Trường Sinh Vương đã bắt đầu sinh ra ý muốn thối lui, thực lực của hắn cũng chưa khôi phục lại hoàn toàn, hiện tại so với Huyền Thiên thua một bậc, đợi sau khi khôi phục lại thực lực ở trạng thái đỉnh phong thì lại đến cướp Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng không có muộn.
Gặp kẻ địch là một vị vương giả, sau khi chạy trốn thì có hậu quả nghiêm trọng đến cỡ nào đây? Dường như càng làm cho cuộc sống hàng ngày của người ta càng khó có thể bình an, Huyền Thiên đương nhiên không có khả năng để cho Trường Sinh Vương có cơ hội được đào thoát.
Đồng thời, Trường Sinh Vương vừa tham lam nhìn chằm chằm vào Hỗn Độn Thánh Đỉnh, thần vật như thế, nếu không thuộc về hắn thì làm sao hắn có thể cam tâm được chứ?
Trong ánh mắt của Huyền Thiên cũng lộ ra vẻ quái lạ, thực lực của Trường Sinh Vương, đúng là so với mấy đối thủ hắn từng gặp qua không thể nào so sánh bằng, hắn ở phía sau Hỗn Độn Thánh Đỉnh, còn bị lực phản chấn của Hỗn Độn Thánh Đỉnh truyền tới đánh bay về phía sau một trăm mét, hiện tại nghĩ lại, song chưởng đánh ra của Trường Sinh Vương có lực lượng kinh khủng đến cỡ nào, thân thể Huyền Thiên giống như bị đánh trúng, nhất định trong nháy mắt sẽ có kết quả là nổ tung.
Mà Trường Sinh Vương trực tiếp cùng Hỗn Độn Thánh Đỉnh va chạm, tuy rằng bị đánh bay một ngàn mét, nhưng mà song chưởng cũng không có bị đánh nát, có thể thấy được linh khu quả nhiên chắc chắn, đúng là không giống như bình thường, Huyền Thiên gần đây vẫn cho nhục thể của mình chắc chắn, hiện tại, xem ra ngoại trừ Bất Diệt Kim Thân bao trùm hai tay, còn những thứ bộ phận khác của thân thể, so với linh khu còn kém rất xa, hoàn toàn không thể đánh đồng được.
- Vẻn vẹn chỉ là một vương giả bình thường, thì làm sao có thể chất như thế, nếu là vương giả lợi hại, thì có thể còn cao hơn sao?
Trong lòng Huyền Thiên cả kinh, thân thể đang lui về phía sau rất nhanh bị hắn cứng rắn ngừng lại.
Vù vù vù vù vù - -
Trong nháy mắt, ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm thiên cấp thượng phẩm từ bên trong cơ thể Huyền Thiên bay ra, chia làm hai vòng bay xung quanh Huyền Thiên, Lôi Chi Áo Nghĩa cùng với Hỏa Chi Áo Nghĩa dung hợp vào Bắc Đẩu địa sát kiếm trận, trong nháy mắt, uy thế kinh thiên động địa của Huyền Thiên tuyệt đối không thua kém với Trường Sinh Vương.
Cánh tay của Huyền Thiên vung lên về phía trước, Song Áo Nghĩa của Bắc Đẩu địa sát kiếm trận, lập tức nhanh như tia chớp bay về phía Trường Sinh Vương, mà thân thể của Huyền Thiên cũng trực tiếp chui vào trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, khống chế thánh đỉnh, lại một lần nữa nhanh như điện, đánh về phía Trường Sinh Vương.
Ngay lúc nay, thánh đỉnh cùng kiếm trận hai bút cùng vẽ, mà Huyền Thiên cũng được Hỗn Độn Thánh Đỉnh bảo vệ, quả thật là bất bại.
Trường Sinh Vương còn đang cân nhấc, làm sao có thể lấy được Hỗn Độn Thánh Đỉnh ở trong tay Huyền Thiên, Hỗn Độn Thánh Đỉnh mang theo điện vừa mang theo xích hỏa, đánh thẳng về phía hắn.
Hơn nữa, xung quang Hỗn Độn Thánh Đỉnh, còn có ba trăm sáu mươi đạo kiếm trận kiếm cương, cũng mang theo hai loại Lôi, Hỏa Áo Nghĩa, hơn nữa ẩn chứa lực lượng khủng bố của Bắc Đẩu địa sát, cùng nhau đâm về phía Trường Sinh Vương.
Trận công kích của kiếm kia, so với lực lượng Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng không có khả năng hùng hậu như vậy, nhưng mà linh kiếm phong duệ, lực phá hoại so với Hỗn Độn Thánh Đỉnh thì tốt hơn nhiều, tương đương với một kích khủng bố của vương giả.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh có lẽ khó có thể đụng trúng thân thể của Trường Sinh Vương, nhưng mà linh kiếm kiếm cương của Bắc Đẩu địa sát kiếm trận , khẳng định có thể phá được thân thể của hắn.
Với tu vi hiện tại của Huyền Thiên, khống chế Hỗn Độn Thánh Đỉnh phong tỏa hư không, cùng với Hỗn Độn Thánh Đỉnh tự mình phong tỏa khu vực không kém là bao nhiêu, phong tỏa ba ngàn mét ở xung quanh, hiện tại Trường Sinh Vương cách Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng có khoảng 1000m mà thôi, đương nhiên không có cách nào sử dụng Thuấn di được.
Khoảng cách một ngàn mét này, đối với tốc độ xông tới của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, chỉ là một cái nháy mắt mà thôi, mà tốc độ công kích của Bắc Đẩu địa sát kiếm trận thì càng nhanh hơn.
Đối mặt với cự đỉnh đang xông tới, Trường Sinh Vương né tránh không kịp, đành phải một lần nữa ngăn cản.
- Huyết vương thần công! Chưởng phá thiên địa! Phá cho bổn vương - - !"
Trường Sinh Vương hét lớn một tiếng, huyết khí toàn thân bắt đầu khởi động, cực kỳ kịch liệt, tạo thành một mảnh sương mù máu rất lớn, bên trong sương mù máu, lập tức có một bàn tay màu máu đưa ra ngoài, to khoảng một trăm trượng, ngay cả Hỗn Độn Thánh Đỉnh, ở trước mặt bàn tay màu máu này đều có vẻ rất nhỏ.
Đó là một cự chưởng chân chính có thể che cả bầu trời, mang theo lực lượng khủng bố, trực tiếp đánh về phía Hỗn Độn Thánh Đỉnh đang xông tới.
Bùm - - - - !
Một tiếng bạo phát vang lên, dư âm chấn động trời cao, phía dưới nước biển lại một lần nữa xuất hiện cơn sóng lớn cao hơn một trăm trượng.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh chấn động mạnh, lần này bị lực lượng thâm sâu đánh tới của Trường Sinh Vương, Hỗn Độn Thánh Đỉnh trực tiếp bị đánh bay ra ngoài một trăm thước.
Tuy rằng lực lượng của Hỗn Độn Thánh Đỉnh là mênh mông vô cực, nhưng mà, sức lực vận dụng của Huyền Thiên lại cực kỳ có hạn, cho dù là Kiếm Chi Thần Vương lấy được, cũng không thể vận dụng được toàn bộ lực lượng, cho nên, Huyền Thiên có được Hỗn Độn Thánh Đỉnh thì thực lực có nâng cao hơn một chút, nhưng cũng không phải như thế mà vô địch liền.
Huyền Thiên ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, cảm nhận được một cổ chấn động khủng bố, nhưng mà, lực chấn động bị Hỗn Độn Thánh Đỉnh làm suy yếu, cho nên đối với Huyền Thiên thì cũng không có gì đáng ngại.
Lực xông tới của Hỗn Độn Thánh Đỉnh là vô cùng đáng sợ, ngay lúc này Trường Sinh Vương không có bị đánh bay về phía sau, nhưng mà cự chưởng huyết sắc cũng bị vỡ ra trong nháy mắt.
Màn sương mù màu ở xung quanh Trường Sinh Vương trong nháy mắt cũng bị đánh tan đi không ít, vốn là không thấy thân ảnh ở trong sương mù máu hiện giờ đã hiển lộ ra.
Vù vù vù vù vù - - - - !
Ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm, mang theo kiếm cương khủng bố dài đến một trăm mét, còn ẩn chứa lực lượng Lôi, Hỏa Áo Nghĩa, mang theo lực Bắc Đẩu địa sát, bổ nhào vào trong màn sương mù máu, chém về phía Trường Sinh Vương.
Trong màn sương máu, lại xuất hiện thêm một huyết chưởng nữa, tầng tầng lớp lớp xông về phía bốn phương tám hướng, từng đạo âm thanh nghiền nát vang lên, rất nhanh ở trong màn sương máu truyền ra một âm thanh rên thảm, thân ảnh Trường Sinh Vương cấp tốc lui về phía sau.
Màn sương máu kia cũng đi theo thân ảnh thối lui của Trường Sinh Vương, tuy vô cùng mỏng manh, nhưng mà, đã có một đạo máu tươi giữ lại, nhìn xuống bụng đối phương, rõ ràng, Trường Sinh Vương đã bị Bắc Đẩu địa sát kiếm trận công kích trúng dẫn đến bị thương.
Trường Sinh Vương thối lui với tốc độ cực nhanh, tuy rằng linh kiếm kiếm cương làm hắn bị thương, nhưng cũng không nghiêm trọng lắm.
Dường như biết rõ Huyền Thiên khó có thể đối phó, Trường Sinh Vương đã bắt đầu sinh ra ý muốn thối lui, thực lực của hắn cũng chưa khôi phục lại hoàn toàn, hiện tại so với Huyền Thiên thua một bậc, đợi sau khi khôi phục lại thực lực ở trạng thái đỉnh phong thì lại đến cướp Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng không có muộn.
Gặp kẻ địch là một vị vương giả, sau khi chạy trốn thì có hậu quả nghiêm trọng đến cỡ nào đây? Dường như càng làm cho cuộc sống hàng ngày của người ta càng khó có thể bình an, Huyền Thiên đương nhiên không có khả năng để cho Trường Sinh Vương có cơ hội được đào thoát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.