Chương 649: Yêu cầu bồi thường. (1)
EK
23/03/2014
Ô Vân Cẩm mang đến mệnh lệnh của trưởng lão đoàn Bắc Thần Các, Huyền
Thiên với tư cách đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các đã ly khai
tông môn quá lâu, chiếu lệnh Huyền Thiên lập tức quay về Bắc Thần Các .
Trong lúc La Khiếu Dã bế quan, tát cả sự vụ của Bắc Thần Các đều do trưởng lão đoàn phụ trách xử lý, mệnh lệnh của trưởng lão đoàn chính là mệnh lệnh cao nhất của Bắc Thần Các hiện giờ, dù ai cũng không cách nào vi phạm.
Tưởng Phi Tinh và Ô Vân Cẩm có vài phần giao tình, hai người nói chuyện với nhau một phen, biết được lần này đệ nghị điều Huyền Thiên về các là xuất từ thủ tọa trưởng lão đoàn Tư Nam Phong.
Tư Nam Phong với tư cách là thủ tọa của trưởng lão đoàn, là đệ nhất nhân dưới các chủ, do hắn đề nghị, hơn nữa lý do đầy đủ, tự nhiên được thông qua không hề nghi ngờ.
Tưởng Phi Tinh kéo Huyền Thiên lại một bên, nhỏ giọng nhắn nhủ, Tư Nam Phong là là một trong các thái thượng trưởng lão ngày đó phản đối La Khiếu Dã thu Huyền Thiên làm đệ tử thân truyền nhiều nhất, muốn sau khi Huyền Thiên quay về Bắc Thần Các phải bảo trì cảnh giác, trước tìm Viên Tuệ Tâm thái thượng trưởng lão báo danh.
Quay về Bắc Thần Các đã thành kết cục đã định, Huyền Thiên cáo biệt cha mẹ, cáo biệt Hoàng gia, cáo biệt Tưởng Phi Tinh, cáo biệt Thiên Kiếm Tông, lại một lần nữa lên đường trở về Trung Vực
Bất quá, trước khi phản hồi Bắc Thần Các, có một việc, Huyền Thiên một mực đặt ở trong lòng, giờ là lúc nên đi làm rồi.
Sâu trong Lôi Đình sơn mạch, sấm sét đùng đùng, tia chớp trùng trùng điệp điệp liên miên bất chận.
Một thiếu niên anh tuấn coi như không có những tia chớp trên bầy trời kia. Đi vào bên trong Lôi Đình, há miệng khẽ hút, trăm ngàn tia chớp đều bị hắn hút vào trong bụng.
Thiếu niên này chính là Huyền Thiên, trước khi rời Thiên Kiếm Tông, hắn xin phép nghỉ một ngày để đi vào Lôi Đình sơn mạch, bổ sung lực lượng Lôi Đình.
Thân thể của hắn có thể bỏ qua Lôi Điện nhị trọng, cho nên khi hấp thụ đại lượng Lôi Đình nhị trọng thượng phẩm vào trong thể nội, với tư cách là đòn sát thủ lớn nhất của hắn.
Trong một ngày này, Huyền Thiên từ Thiên Kiếm Tông đến Lôi Đình sơn mạch đi tới rồi quay về, lực lượng Lôi Đình trong cơ thể hắn đã đạt đến mức cực hạn, không thể nào dung nạp thêm được nữa.
Thân thể là vật chứa thì thân thể càng cường đại, dung lượng nạp được càng nhiều. Cho nên lực lượng Lôi Đình trong cơ thể Huyền Thiên so với lần trước tiến vào Vạn Hóa Di Tích còn cường đại hơn nhiều.
Ngày kế tiếp, Huyền Thiên cùng Ô Vân Cẩm rời khỏi Thiên Kiếm Tông, lên đường đi đến Bắc Thần Các.
Hai người phi hành trên bầy trời, đến trung tâm Ngạo Châu thì hạ xuống Ngạo Kiếm sơn trang.
Thời điểm Huyền Thiên trở về Bắc Vực, ở phụ cận Tiềm Uyên thành từng bị một đám hắc y nhân ám sát. Mà trong đó có một tên hắc y nhân thi triển kiếm kỹ của Ngạo Kiếm sơn trang - Ngạo Thiên Kiếm Quyết.
Huyền Thiên dùng Thiên Tinh Lệnh ghi chép lại hết thảy tình huống lúc đó. Tuy những tên hắc y nhân này không có bị lộ thân phận. Nhưng chỉ cần Ngạo Thiên Kiếm Quyế cũng đủ để Ngạo Kiếm sơn trang không thoát khỏi quan hệ.
Huyền Thiên nói việc này cho Ô Vân Cẩm. Ô Vân Cẩm lập tức đồng ý đến Ngạo Kiếm sơn trang một chuyện. Huyền Thiên với tư cách là đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các, kết quả thiếu chút nữa bị người ta ám sát. Ô Vân Cẩm với tư cách là thái thượng trưởng lão, đã có manh mối cùng chứng cớ chính xác, tự nhiên không bỏ qua cho Ngạo Kiếm sơn trang.
Thái thượng trưởng lão Bắc Thần Các đột nhiên giá lâm khiến cho cao tầng Ngạo Kiếm sơn trang chấn động. Trừ Ngạo Cô Tuyệt còn đang ở ngoài ra thì trang chủ Ngạo Phu Thành cùng với sáu vị thái thượng trưởng lão cảnh giới Thiên giai, toàn bộ đều đến đại điện tương bồi.
Cường giả Ngạo Kiếm sơn trang đối với Ô Vân Cẩm và Huyền Thiên đều khách khí chào đón. Duy chỉ có Ngạo Phi Thành nhìn thấy Huyền Thiên thì trong mắt lóe lên kinh quang. Nhưng rất nhanh đã bị hắn che dấu đi, trên mặt đầy vui vẻ nói:
- Khách quý từ xa tới chơi, không thể nghênh đón từ xa, thất kinh, thất kính. Không biết Ô trưởng lão đến bổn trang có chuyện gì chăng?
Ô Vân Cẩm nói:
- Bổn tọa tiện đường đến đây chỉ để bái phỏng ngược lại cũng không có chuyện gì. Nhưng chuyện này sư điệt của ta lại có một số việc không hiểu rõ cần thỉnh giáo Ngạo Kiếm sơn trang chỉ điểm.
Chúng cường giả Thiên giai của Ngạo Kiếm sơn trang đều nhìn về phía Huyền Thiên. Trong mắt mọi người đều không khỏi cảm thấy thổn thức. Một năm trước, Huyền Thiên ở ngay tại Ngạo Kiếm sơn trang tham gia cuộc chiêu thu đệ tử đặc biệt của Bắc Thần Các. Lúc đó hắn vẫn chỉ là đệ tử Thiên Kiếm Tông là một tông môn lục phẩm nhỏ nhỏ, tu vi cũng mới chỉ là Nhân giai hậu kỳ.
Một năm qua đi, Huyền Thiên đã trở thành đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các. Tu vi cũng đã đạt đến Địa giai trung kỳ, cũng được tính là cao thủ một phương. So với một năm trước, dù là thân phận địa vị hay tu vi võ học đều cách biệt một trời một vực. Quả thực là nhất phi trùng thiên.
Một năm trước, cho dù là cường giả Địa giai của Ngạo Kiếm sơn trang cũng đều không để Huyền Thiên vào trong mắt. Hôm nay Huyền Thiên đến, sáu vị thái thượng trưởng lão Thiên giai cảnh của Ngạo Kiếm sơn trang đều phải coi trọng.
Nhưng Huyền Thiên cùng Bá Kiếm Môn kết thù kết oán, đây là sự tình thiên hạ đều biết. Ngạo Kiếm sơn trang với tư cách là một phần tử ngoại môn của Bá Kiếm Môn, tự nhiên là đồng chí liên chi. Nét mặt bọn họ vui vẻ kính ý, đương nhiên là đối với Ô Vân Cẩm chiếm đa số, về phần Huyền Thiên, bọn họ cũng tỏ ra kính ý nhưng vẻ lãnh đạm lại nhiều hơn.
Nhất là Ngạo Phi Thành, bên trong vẻ lãnh đạm còn mang theo một tia hận ý, nói:
- Ô trưởng lão đến bổn trang làm khách, bổn trang tự nhiên là hoan nghênh, nhưng Huyền Thiên lại có thù với Bá Kiếm Môn. Bổn trang lại là một phần tử của Bá Kiếm Môn, hắn cùng Bá Kiếm Môn có bao nhiêu thù hận thì bổn trang cũng có bấy nhiêu thù hận với hắn. Bổn trang không chào đón hắn đến đây.
- A! Ngạo trang chủ sao không nghe Huyền Thiên nói, xem hắn có chuyện gì?
Ô Vân Cẩm phất tay nói, nói xong nhìn về phía Huyền Thiên gật đầu.
Huyền Thiên hiểu ý, tiếp lời nói:
- Tại hạ muốn thỉnh giáo chư vị tiền bối Ngạo Kiếm sơn trang, kiếm kỹ độc môn của Ngạo Kiếm sơn trang có từng truyền ra bên ngoài?
Một vị thái thượng trưởng lão của Ngạo Kiếm sơn trang lập tức nói:
- Kiếm kỹ độc môn há lại có thể truyền ra ngoài.
- Thì ra là thế!
Huyền Thiên gật đầu, giọng nói biến đổi, trầm trọng hơn:
- Vậy thời điểm tại hạ trở về Bắc Vực, tại phụ cận Tiềm Uyên thành có người sử dụng Ngạo Thiên kiếm quyết ám sát tại hạ. Những sát thủ này xem ra đều xuất ra từ Ngạo Kiếm sơn trang.
Ô Vân Cẩm lập tức lạnh giọng nói:
- Ngạo Kiếm sơn trang dám phái người ám sát đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các. Các ngươi cũng thật lớn mật.
Mấy vị cường giả Thiên giai cảnh của Ngạo Kiếm sơn trang nghe vậy thì biến sắc. Ngạo Phi Thành thì tối sầm mặt mày.
Trong lúc La Khiếu Dã bế quan, tát cả sự vụ của Bắc Thần Các đều do trưởng lão đoàn phụ trách xử lý, mệnh lệnh của trưởng lão đoàn chính là mệnh lệnh cao nhất của Bắc Thần Các hiện giờ, dù ai cũng không cách nào vi phạm.
Tưởng Phi Tinh và Ô Vân Cẩm có vài phần giao tình, hai người nói chuyện với nhau một phen, biết được lần này đệ nghị điều Huyền Thiên về các là xuất từ thủ tọa trưởng lão đoàn Tư Nam Phong.
Tư Nam Phong với tư cách là thủ tọa của trưởng lão đoàn, là đệ nhất nhân dưới các chủ, do hắn đề nghị, hơn nữa lý do đầy đủ, tự nhiên được thông qua không hề nghi ngờ.
Tưởng Phi Tinh kéo Huyền Thiên lại một bên, nhỏ giọng nhắn nhủ, Tư Nam Phong là là một trong các thái thượng trưởng lão ngày đó phản đối La Khiếu Dã thu Huyền Thiên làm đệ tử thân truyền nhiều nhất, muốn sau khi Huyền Thiên quay về Bắc Thần Các phải bảo trì cảnh giác, trước tìm Viên Tuệ Tâm thái thượng trưởng lão báo danh.
Quay về Bắc Thần Các đã thành kết cục đã định, Huyền Thiên cáo biệt cha mẹ, cáo biệt Hoàng gia, cáo biệt Tưởng Phi Tinh, cáo biệt Thiên Kiếm Tông, lại một lần nữa lên đường trở về Trung Vực
Bất quá, trước khi phản hồi Bắc Thần Các, có một việc, Huyền Thiên một mực đặt ở trong lòng, giờ là lúc nên đi làm rồi.
Sâu trong Lôi Đình sơn mạch, sấm sét đùng đùng, tia chớp trùng trùng điệp điệp liên miên bất chận.
Một thiếu niên anh tuấn coi như không có những tia chớp trên bầy trời kia. Đi vào bên trong Lôi Đình, há miệng khẽ hút, trăm ngàn tia chớp đều bị hắn hút vào trong bụng.
Thiếu niên này chính là Huyền Thiên, trước khi rời Thiên Kiếm Tông, hắn xin phép nghỉ một ngày để đi vào Lôi Đình sơn mạch, bổ sung lực lượng Lôi Đình.
Thân thể của hắn có thể bỏ qua Lôi Điện nhị trọng, cho nên khi hấp thụ đại lượng Lôi Đình nhị trọng thượng phẩm vào trong thể nội, với tư cách là đòn sát thủ lớn nhất của hắn.
Trong một ngày này, Huyền Thiên từ Thiên Kiếm Tông đến Lôi Đình sơn mạch đi tới rồi quay về, lực lượng Lôi Đình trong cơ thể hắn đã đạt đến mức cực hạn, không thể nào dung nạp thêm được nữa.
Thân thể là vật chứa thì thân thể càng cường đại, dung lượng nạp được càng nhiều. Cho nên lực lượng Lôi Đình trong cơ thể Huyền Thiên so với lần trước tiến vào Vạn Hóa Di Tích còn cường đại hơn nhiều.
Ngày kế tiếp, Huyền Thiên cùng Ô Vân Cẩm rời khỏi Thiên Kiếm Tông, lên đường đi đến Bắc Thần Các.
Hai người phi hành trên bầy trời, đến trung tâm Ngạo Châu thì hạ xuống Ngạo Kiếm sơn trang.
Thời điểm Huyền Thiên trở về Bắc Vực, ở phụ cận Tiềm Uyên thành từng bị một đám hắc y nhân ám sát. Mà trong đó có một tên hắc y nhân thi triển kiếm kỹ của Ngạo Kiếm sơn trang - Ngạo Thiên Kiếm Quyết.
Huyền Thiên dùng Thiên Tinh Lệnh ghi chép lại hết thảy tình huống lúc đó. Tuy những tên hắc y nhân này không có bị lộ thân phận. Nhưng chỉ cần Ngạo Thiên Kiếm Quyế cũng đủ để Ngạo Kiếm sơn trang không thoát khỏi quan hệ.
Huyền Thiên nói việc này cho Ô Vân Cẩm. Ô Vân Cẩm lập tức đồng ý đến Ngạo Kiếm sơn trang một chuyện. Huyền Thiên với tư cách là đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các, kết quả thiếu chút nữa bị người ta ám sát. Ô Vân Cẩm với tư cách là thái thượng trưởng lão, đã có manh mối cùng chứng cớ chính xác, tự nhiên không bỏ qua cho Ngạo Kiếm sơn trang.
Thái thượng trưởng lão Bắc Thần Các đột nhiên giá lâm khiến cho cao tầng Ngạo Kiếm sơn trang chấn động. Trừ Ngạo Cô Tuyệt còn đang ở ngoài ra thì trang chủ Ngạo Phu Thành cùng với sáu vị thái thượng trưởng lão cảnh giới Thiên giai, toàn bộ đều đến đại điện tương bồi.
Cường giả Ngạo Kiếm sơn trang đối với Ô Vân Cẩm và Huyền Thiên đều khách khí chào đón. Duy chỉ có Ngạo Phi Thành nhìn thấy Huyền Thiên thì trong mắt lóe lên kinh quang. Nhưng rất nhanh đã bị hắn che dấu đi, trên mặt đầy vui vẻ nói:
- Khách quý từ xa tới chơi, không thể nghênh đón từ xa, thất kinh, thất kính. Không biết Ô trưởng lão đến bổn trang có chuyện gì chăng?
Ô Vân Cẩm nói:
- Bổn tọa tiện đường đến đây chỉ để bái phỏng ngược lại cũng không có chuyện gì. Nhưng chuyện này sư điệt của ta lại có một số việc không hiểu rõ cần thỉnh giáo Ngạo Kiếm sơn trang chỉ điểm.
Chúng cường giả Thiên giai của Ngạo Kiếm sơn trang đều nhìn về phía Huyền Thiên. Trong mắt mọi người đều không khỏi cảm thấy thổn thức. Một năm trước, Huyền Thiên ở ngay tại Ngạo Kiếm sơn trang tham gia cuộc chiêu thu đệ tử đặc biệt của Bắc Thần Các. Lúc đó hắn vẫn chỉ là đệ tử Thiên Kiếm Tông là một tông môn lục phẩm nhỏ nhỏ, tu vi cũng mới chỉ là Nhân giai hậu kỳ.
Một năm qua đi, Huyền Thiên đã trở thành đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các. Tu vi cũng đã đạt đến Địa giai trung kỳ, cũng được tính là cao thủ một phương. So với một năm trước, dù là thân phận địa vị hay tu vi võ học đều cách biệt một trời một vực. Quả thực là nhất phi trùng thiên.
Một năm trước, cho dù là cường giả Địa giai của Ngạo Kiếm sơn trang cũng đều không để Huyền Thiên vào trong mắt. Hôm nay Huyền Thiên đến, sáu vị thái thượng trưởng lão Thiên giai cảnh của Ngạo Kiếm sơn trang đều phải coi trọng.
Nhưng Huyền Thiên cùng Bá Kiếm Môn kết thù kết oán, đây là sự tình thiên hạ đều biết. Ngạo Kiếm sơn trang với tư cách là một phần tử ngoại môn của Bá Kiếm Môn, tự nhiên là đồng chí liên chi. Nét mặt bọn họ vui vẻ kính ý, đương nhiên là đối với Ô Vân Cẩm chiếm đa số, về phần Huyền Thiên, bọn họ cũng tỏ ra kính ý nhưng vẻ lãnh đạm lại nhiều hơn.
Nhất là Ngạo Phi Thành, bên trong vẻ lãnh đạm còn mang theo một tia hận ý, nói:
- Ô trưởng lão đến bổn trang làm khách, bổn trang tự nhiên là hoan nghênh, nhưng Huyền Thiên lại có thù với Bá Kiếm Môn. Bổn trang lại là một phần tử của Bá Kiếm Môn, hắn cùng Bá Kiếm Môn có bao nhiêu thù hận thì bổn trang cũng có bấy nhiêu thù hận với hắn. Bổn trang không chào đón hắn đến đây.
- A! Ngạo trang chủ sao không nghe Huyền Thiên nói, xem hắn có chuyện gì?
Ô Vân Cẩm phất tay nói, nói xong nhìn về phía Huyền Thiên gật đầu.
Huyền Thiên hiểu ý, tiếp lời nói:
- Tại hạ muốn thỉnh giáo chư vị tiền bối Ngạo Kiếm sơn trang, kiếm kỹ độc môn của Ngạo Kiếm sơn trang có từng truyền ra bên ngoài?
Một vị thái thượng trưởng lão của Ngạo Kiếm sơn trang lập tức nói:
- Kiếm kỹ độc môn há lại có thể truyền ra ngoài.
- Thì ra là thế!
Huyền Thiên gật đầu, giọng nói biến đổi, trầm trọng hơn:
- Vậy thời điểm tại hạ trở về Bắc Vực, tại phụ cận Tiềm Uyên thành có người sử dụng Ngạo Thiên kiếm quyết ám sát tại hạ. Những sát thủ này xem ra đều xuất ra từ Ngạo Kiếm sơn trang.
Ô Vân Cẩm lập tức lạnh giọng nói:
- Ngạo Kiếm sơn trang dám phái người ám sát đệ tử thân truyền của các chủ Bắc Thần Các. Các ngươi cũng thật lớn mật.
Mấy vị cường giả Thiên giai cảnh của Ngạo Kiếm sơn trang nghe vậy thì biến sắc. Ngạo Phi Thành thì tối sầm mặt mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.