Quyển 4 - Chương 112: Đột biến (1)
Thừa Phong Ngự Kiếm
17/04/2013
Tại thời điểm kiếm hồn Lăng Vân phản hồi, là lúc hắn có ý niệm tìm kiếm Diệu Âm ly khai khỏa tinh cầu này.
Một sự kiện lớn có sức chấn động toàn bộ thế giới.
Những người tham dự Thần chi liên minh, tồn tại cửu giai cường giả, cơ hồ đồng thời lúc này bị một đạo cường hoành tới cực điểm kiếm khí từ trên trời giáng xuống, oanh sát thành mảnh vụn!
Cường hoành kiếm khí tại ngày đó, đầy rẫy trên bầu trời đại lục, vô cùng vô tận mênh mông cuồn cuộn thần uy, chấn động truyền khắp thiên địa trong lúc đó! Trong nháy mắt, mọi người - từ thánh kiếm sư, cho tới người bình thường, đều có thể cảm thụ được sát ý đến từ Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang!
Cổ hàn ý thấu xương tủy kia, đâm thẳng vào trong linh hồn, giống như một đạo lạc ấn kinh khủng, khắc ở trên linh hồn của mọi người.
Cơ hồ cường giả khắp đại lục, toàn bộ bị dọa đến không hẹn mà cùng quỳ rạp xuống đất, cả người run rẩy, đều tự
hướng về thần điện nơi thủ đô đế quốc cầu khẩn, cúng bái, cầu xin thần linh bớt giận. Một ít người không phải là kẻ nhát gan, đã từng nhiều lần làm chuyện ác, thậm chí còn bị cổ sát khí này hù chết.
Sát ý hãi nhân ẩn trong kiếm khí, dừng lại không tới một phút đồng hồ thời gian, đem chí cường khắp đại lục thanh tẩy sạch sẽ! Sau đó lại đột ngột, vô thanh vô tức tiêu tán trong thiên địa.
Nhưng chính là một phút đồng hồ thời gian này, đối với bố cục khắp đại lục tạo thành một kích thật lớn, khiến người ta khó tưởng tượng được.
Thần linh phát nộ, trực tiếp dẫn đến mấy năm kế tiếp, nhân viên đi vào thần điện cầu khẩn trực tiếp gia tăng.
Những người này nguyên vốn có chút tiểu tâm tư, có lẽ không đem thần linh để vào trong mắt , hoặc là thiên tài, hay cường giả đứng đầu, nhưng cũng không thể so sánh với cổ kiếm khí có thể đem toàn bộ tinh cầu một kiếm chém vỡ kia, đều trở nên ngoan ngoãn đem những ý nghĩ bất kính dấu sâu trong lòng, không dám tùy ý nói ra nữa.
Thần chi liên minh chịu đả kích thảm trọng như vậy, thậm chí khiến cho thần linh phẫn nộ, trực tiếp đem hủy những tu luyện công pháp cao thâm, đem tâm tư phản kháng của những cường giả trực tiếp loại bỏ, họ đều biết điều trở lại động phủ của bình, vội vàng bế quan tu luyện, chỉ sợ là Thần chi liên minh có thể khiến cho thần linh giận cá chém thớt mà ảnh hưởng đến kẻ vô tội như mình.
Nhân viên thất tán, lãnh đạo cửu giai cường giả bị thần linh mạt sát , Kiếm thánh hội trưởng thất tung, Thần chi liên minh nhân tâm hoảng sợ kiên trì không được nửa tháng, nhất thời sụp đổ, vĩnh viễn tiêu vong trong lịch sử.
Ngoại trừ Thần chi liên minh, ngoại vi tổ chức Kiếm Sư công hội cũng gặp phải trùng kích kịch liệt. Mặc dù hạ tầng cũng không có biến hóa nhiều, nhưng Kiếm thánh hội trưởng cùng với cửu giai cường giả tọa trấn đã không còn, ít nhất cũng làm giảm mạnh cấp bậc của bọn họ!
Cửu giai cường giả của tam đại bát cấp văn minh đế quốc, ngoại trừ Vinh Diệu đế quốc, toàn bộ mang theo thần khí trong cuộc chiến đô thần. Khi bọn họ chết đi, hết thẩy mọi thứ trên người, toàn bộ hóa thành yên phấn. Thần khí tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Đã không có cửu giai cường giả và cùng với thần khí, tam đại rất là đại lục đế quốc, uy thế cũng kết sức tụt giảm!
Trải qua hết thảy sự kiện, được lợi lớn nhất, đích thị là Thần Thánh đế quốc.
Thần Thánh đế quốc chính mình có thánh kỹ, nhưng lại chỉ là thất cấp văn minh, bởi do khuyết thiếu cửu giai cường giả cùng với thần khí, vẫn luôn bị chèn ép boié tam đại bát cấp văn minh chèn ép! Lúc này đế quốc bọn họ không chỉ tấn chức tới bát cấp. Thực lực của Đế quốc bọn họ phóng nhãn khắp đại lục, cũng đạt tới đế quốc mạnh nhất. Trong nháy mắt, Thần Thánh đế quốc uy vọng được đề thăng tới đỉnh điểm.
...
Đại lục biến hóa cũng không phải là trọng tâm.
Lại nói Lăng Vân.
Vô luận là thông qua thần lực ba động thám trắc, thông qua sử dụng lệnh bài trên cả thế giới cũng không hề thấy bất kỳ dấu hiệu nào, trên thế giới đã không còn người tên Lăng Vân rồi. Bao gồm Tự Nhiên Nữ Thần, Vô Tẫn Chi Thần nhị vị thần linh, cũng toàn bộ cho rằng Lăng Vân thân tử trong vụ thần kiếm bạo tạc.
Năng lượng cũng muốn cường liệt như vậy, cho dù là thần giai cường giả, cũng muốn tạm lánh đi mũi nhọn của nó, đừng nói là kẻ hèn mọn cửu giai tu vi Lăng Vân, dù cho chân chính đạt đến Kiếm thánh tu vi như Huyền Không, cũng đừng hòng sống sót.
Tử đối với sinh tử của Lăng Vân, mặc dù có chút suy đoán, nhưng vô pháp xác định.
Linh hồn ba động của Lam vẫn chưa tiêu tán, nàng vẫn cảm ứng được - linh hồn chưa tán, nhưng nàng lại không tồn tại bên trong Ám Lam Chi Kiếm, như vậy căn cứ vào tính tình của nàng, địa phương mà nàng cảm thấy an tâm, tựu chỉ có một...
Bất quá cụ thể làm sao, còn phải chờ tự thân nhìn thấy được chân tướng, mới có khả năng triệt để xác nhận.
Mọi người đã chết, vô luận là đám người Kiếm Sư công hội hay Tự Nhiên Nữ Thần, toàn bộ buông lỏng đối với việc tìm kiếm Lăng Vân, chỉ sợ hắn ngay cả lấy bộ mặt thật sự xuất hiện, người khác đều đã tưởng một vị tương tự mà thôi, cũng không hề liên tưởng rằng đó thật sự là Lăng Vân.
Nhất là hiện tại, hắn còn vận công một chút, sửa lại một tí chiều cao cùng với diện mạo của mình, phỏng chừng người khác có lục tung đầu cũng không nghĩ ra đó là hắn, một người đã chết, làm sao có khả năng hiện ra trước mặt bọn họ.
Diệu Âm đi theo Tự Nhiên Nữ Thần, hành tung của nàng muốn nắm chắc, đã không còn là chuyện dễ dàng, nếu như chỉ bằng mình hắn đi tìm, trong mịt mờ biển người, có trời mới biết phải tìm đến bao lâu.
Nhíu nhíu mày, Lăng Vân chung quy cũng có nghĩ tới đám người Lâm Tuyết.
Thành lập thế lực cho dù không có tác dụng với hắn cho lắm, thế nhưng tìm người thì sao...
Tử Vân đế quốc cách Hải Sâm Đế Quốc Kiếm Sư công hội không biết có xa lắm không, bất quá, nếu đi phụ cận đế quốc thông qua truyền tống trận, phải ghi chép tin tức thân phận lại, tất nhiên có thể khiến hắn bại lộ thân phận, hắn đành phải dùng đằng đẳng suốt ba tháng thời gian, tốn hao đại lượng tiền bạc cưỡi Tuần Không Chiến Hạm, bay đi Hải Sâm Đế Quốc Kiếm Sư công hội.
Tới Kiếm Sư công hội, hắn lại phát hiện Hải Sâm Đế Quốc Kiếm Sư công hội cũng không an bình giống như trong tưởng tượng, dù cho một ít người không có quan hệ lắm với Kiếm Sư công hội, đều có thể cảm thụ một cổ khí tức khẩn trương vô hình, tràn ngập khắp cả bên trong phân hội.
Tiếp cận Hải Sâm hoàng thất, Kiếm Sư cường giả của Lâm gia tùy ý có thể thấy được, thậm chí tại chỗ đại viện cách không xa Kiếm Sư công hội, còn có một đội ngũ tinh nhuệ hoàn toàn do ba nghìn Kiếm Sư cường giả cấu thành đóng trú. Nhất là gian phòng chỗ truyền tống trận, dĩ nhiên chính mình có đại lượng cường giả đại kiếm sư cấp bậc trông nom, trong đó bao gồm cả đại kiếm sư tiến cấp tới ngũ giai trình độ như Lâm Thủy Lam.
Trải qua nhiều năm ma luyện như vậy, từ nhỏ đã được chỉ bảo dạy dỗ tử tế, Lâm Thủy Lam đã trở thành một vị đại nhân vật, kết hợp với nguyên tố Tinh Linh, nàng có can đảm đối với ngũ giai thực lực mà khinh thường.
Lúc này chính nàng đang cùng với các tỉ muội chỉ huy Hải Sâm Đế Quốc chiêu dụ cao thủ, không ngừng đối với chỗ truyền tống trận tiến hành bố trí canh phòng, bầu không khí như có mưa gió thét gào, cho dù là Lăng Vân cũng có thể cảm thụ được bầu không khí.
Nhìn cảnh diễn ra trước mắt, Lăng Vân khẽ cau mày.
Các nàng đây là...
Hắn cũng không có đi hỏi thăm, đại đa số Kiếm Sư ở đây đều biết câu trả lời, hắn kiếm một góc ngồi, chờ thu thập đáp án từ các cuộc tán gẫu.
Không bao lâu, một vị Kiếm Sư trẻ tuổi cung với một vị trung niên nam tử nói chuyện hấp dẫn lực chú ý của Lăng Vân.
Kiếm Sư trẻ tuổi thứ nhất chứng kiến đại kiếm sư cường giả nhiều như vậy, có vẻ rất là kích động, đồng thời cũng rất kinh ngạc: "Thúc thúc, chúng ta chỉ tới phân hội của đế quốc Kiếm Sư công hội, sao lại có nhiều như vậy đại kiếm sư vậy? Còn có vị nữ tử kia, nàng nhìn qua vừa đẹp lại vừa trẻ tuổi như thế, cũng là đại kiếm sư cường giả sao?"
Trung niên nam tử nhìn thoáng qua Lâm Thủy Lam, có chút cảm khái gật đầu.
"Kiếm Sư công hội cũng không phải mọi thời khắc đều có nhiều đại kiếm sư cao thủ như vậy tọa trấn, tất cả cao thủ, với quyền cao chức trọng, có việc mà bản thân cần hoàn thành, chỉ bất quá đúng là sắp tới có một số việc phát sinh mà thôi. Về phần vị kia Lâm Thủy Lam các hạ, nàng chính là người của Lăng Vân các hạ, ngươi có thể suy nghĩ một chút, có thể đứng ở bên cạnh Lăng Vân các hạ, tu vi sao có thể kém được chứ?"
Vị Kiếm Sư trẻ tuổi vừa nghe, nhất thời lộ ra thần sắc vô cùng hâm mộ: "Thảo nào! Lăng Vân các hạ cũng là đại lục cửu giai thánh kiếm cường giả trẻ tuổi nhất của chúng ta, bất quá chỉ mới ba mươi tuổi, liền đã có thành tựu như vậy, chỉ cần hắn tùy tiện chỉ điểm một chút người bên cạnh mấy chiêu, tất nhiên có thể để cho bọn họ thu được lợi ích không nhỏ. Nếu như có thể xuất ra tâm đắc tu luyện để mà chia xẻ, sợ rằng cho trong một khoảng thời gian ngắn bồi dưỡng ra một nhóm đại kiếm sư cường giả cũng không phải là vấn đề gian nan."
Trong mắt trung niên nam tử hiện lên một tia ngạo nghễ: "Người của Hải Sâm Đế Quốc chúng ta đi ra ngoài, sao có thể kém được chứ. Lăng Vân các hạ đến ngay cả cửu giai cường giả cũng có thể trảm sát, tự nhiên đừng nói bồi dưỡng ra đại kiếm sư cường giả. Người trước mắt Lâm Thủy Lam các hạ, chính là ví dụ tốt nhất.
Kiếm Sư trẻ tuổi tín phục mà gật đầu. Hắn nhìn bầu không khí tràn ngập khẩn trương của Kiếm Sư công hội, lần nữa đặt ra câu hỏi: "Thúc thúc, người vừa nói là bởi vì có một số việc phát sinh, rốt cuộc là phát sinh chuyện gì?"
Nhắc tới việc này, trung niên nam tử không nhịn được than nhẹ một tiếng, lắc đầu: "Việc này, nói ra thì rất dài. Chẳng biết từ lúc nào, từ nội bộ Kiếm Sư công hội truyền đến lời đồn, nói Lăng Vân các hạ đã gặp phải bất trắc..."
Trung niên nam tử vừa mới nhắc tới, nam tử trẻ tuổi đã nhịn không được ngắt lời nói: "Không có khả năng, lấy thực lực Lăng Vân các hạ có thể trảm sát cửu giai cường giả, toàn bộ Vân Lai đế quốc cũng không ai có thể làm thế, ai có thể đủ đối phó được ngài ấy."
"Ta cũng không tin Lăng Vân các hạ gặp chuyện không may. Bất quá, đám người Vân Lai đế quốc đối với tin tức này đồng dạng cũng thập phần chắc chắn. Vân Lai đế quốc cùng với các hạ có ân oán, nói vậy ngươi cũng rõ ràng chứ, trước mắt bọn họ thừa dịp Lăng Vân các hạ vắng mặt, đã nổi lên tâm tư muốn trảm thảo trừ căn... Ý niệm..." Nhìn thoáng qua đám người Lâm Thủy Lam, trung niên nam tử không có tiếp tục nói cho xong.
Nhìn những người này, xem ra, Lâm gia nhất mạch của Lăng Vân, thậm chí sinh phụ(cha đẻ - DG) của Lăng Vân, toàn bộ đều bất bình trước hành động của Vân Lai đế quốc, chờ đám người Lâm Tuyết trưởng thành, họ khẳng định sẽ tiếp tục vì gia tộc mà báo thù.
Lâm Tuyết mắt thấy đã mất đi sự che chở của Lăng Vân, mà cao tầng của Kiếm Sư công hội lại thừa dịp quần long vô thủ (rồng rắn mất đầu, quân vô tướng - DG), vội vàng tranh quyền đoạt thế, bọn họ tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội tốt thế này để mà diệt khẩu này. Từ lúc một tháng trước khi tin tức khuếch tán, đế quốc bọn họ vốn có bốn vị thánh kiếm sư thì hai vị đã thông qua con đường khác, ly khai đế quốc, tiêu thất trước tầm mắt của mọi người, các lục giai cao thủ khác, cũng thông qua truyền tống trận của nước láng giềng, hướng về phía Hải Sâm Đế Quốc mà áp sát.
Đồng thời, hai mươi bốn chi tuần không hạm đội tổ ở biên giới Vân Lai đế quốc hợp thành tam đại quân đoàn, tổng cộng ba trăm vạn đại quân, từ biên giới đế quốc cất cánh, mục tiêu là thẳng tiến Hải Sâm Đế Quốc!
Bởi Lăng Vân phạm phải sai lầm, người nắm quyền của Vân Lai đế quốc vô luận như thế nào, cũng không cho phép đám người Lâm Tuyết tái phạm, lúc này Hải Sâm Đế Quốc nếu kiên quyết biểu thị ý bao che cho đám người Lâm Tuyết, như vậy, thì phải thông qua chiến tranh để cho bọn họ nhận thức được sai lầm của mình!
" Vân Lai đế quốc..."
Cao thủ đứng đầu của Vân Lai đế quốc cho dù cơ hồ bị diệt hoàn toàn, thế nhưng dù sao vẫn còn sống sốt bốn người thất giai thánh kiếm sư.
Hơn nữa, bỏ qua bốn vị thất giai thánh kiếm sư không nói, Vân Lai đế quốc vốn là thất cấp văn minh, nói đến lục giai đại kiếm sư, còn nhiều hơn Hải Sâm Đế Quốc không ít, trước mắt Vân Lai đế quốc không ngờ có ý niệm hướng Hải Sâm Đế Quốc mà động thủ... Đã không có sự trợ giúp của Lăng Vân, có khả năng Hải Sâm Đế Quốc cùng với Lâm Tuyết sẽ phải đối mặt với một lần khảo nghiệm nghiêm trọng nhất...
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.