Kiếm Phệ Thiên Hạ

Quyển 4 - Chương 145: Không cần nhịn nữa

Thừa Phong Ngự Kiếm

17/04/2013



[Một lần nữa nhắc lại, ta dịch sẽ lượt bỏ bớt những đoạn ý ngắn lời dài, đọc cũng được mà không đọc cũng được, không xem cũng được mà xem cũng không hiểu hơn bao nhiêu - DG]

Lăng Vân đem tinh thần của mình cùng với không gian lực lượng của lĩnh vực hợp lại làm một. (tinh thần ở đây đích thị là tinh thần của người, không phải nghĩa là ngôi sao, mọi người khi đọc nên chú ý cẩn thận ngữ cảnh để hiểu cho đúng nghĩa của từ tinh thần - DG)

Cổ không gian lực lượng này bất quá chỉ là một loại phương thức vận dụng của pháp tắc lực lượng ở hình thức ban đầu, ngay từ lúc Lăng Vân đạt tới ngũ giai khi tiếp xúc với không gian cấm cố, cũng đã có thể thoáng vận dụng được, hiện tại, thì đã hoàn toàn nắm giữ.

Bằng vào cảm ứng với không gian lực, tại điểm cuối của vũ trụ bao la, chủ tinh vốn cách nơi này không biết bao nhiêu vạn dặm bỗng nhiên quang mang đại thịnh, một cổ lực lượng kinh người vô luận là so với kiếm nguyên hay là không gian lực, đều muốn khổng lồ hơn gấp mấy lần, lập tức theo sự dẫn dắt của không gian lực, vượt qua trọng trọng rào cản trong không gian, chiếu rọi lên thân hình của Lăng Vân, đồng thời bị khỏa Thánh Vực được hình thành trên cơ sở của Thần nguyên chi tinh, hấp thụ, chứa đựng!

Loại Thánh Vực này có điểm tương tự với nội đan của tu yêu giả, đồng dạng dùng để chứa đựng năng lượng, ở thời khắc mấu chốt đồng dạng cũng có thể phóng xuất ra thể ngoại để công kích địch nhân. Càng làm cho người ta cảm thấy vô cùng xảo hợp chính là, Thánh Vực chứa đựng chính là tinh thần lực! Mà nội đan hấp thu cũng là nhật nguyệt tinh hoa! Nhật nguyệt tinh hoa, trên thực tế chính là một loại phương thức biểu lộ ra ngoài của tinh thần lực!

Điểm bất đồng duy nhất chính là nội đan bị động hấp thu, chỉ có thể ở bên dưới nhật nguyệt tinh hoa để mà hấp thu tu luyện, nhưng Thánh Vực bởi vì có không gian lực làm vật dẫn, có thể tùy thời khắc mà điều động, đem tinh thần lực hấp thu cho mình sử dụng!

Cảm thụ được một khỏa Thánh Vực tồn tại trong thể nội, cùng với cảm ứng do chủ tinh xa xôi của Kiếm Chi Quân Chủ truyền đến, Lăng Vân trong lòng vừa động, phân ra một tia linh thức bám vào không gian lực, mặc cho không gian lực hướng phía chủ tinh kéo dài tới, hắn chính là muốn dùng cái này để thực nghiệm xem, linh thức của mình có thể hay không ở chỗ này, tham sát đến chủ tinh ở cự ly xa vô cùng kia.

Cái ý nghĩ này đích xác là có chút dị thường - thông thiên.

Nếu như nói linh thức của một vị cường đại đến mức có thể kéo dài từ Trung Ương Tinh đến Đệ Cửu Khu Vực, vậy người này đã không thể được xưng là người nữa, ngay cả xưng Thần thì cũng là chưa đủ, chỉ đành phải xem như là một tên quái vật không hơn không kém! Một loại quái vật đáng sợ đủ để khiến cho Chân Thần cũng phải khủng hoảng.

Không gian lực nhanh chóng lan tràn, hướng chủ tinh lao tới. Một cỗ lực lượng khủng bố có khả năng phá vỡ không gian lướt qua, dễ dàng đem một tia linh thức của Lăng Vân đang bám vào không gian lực hóa thành yên phấn. Nếu không phải hắn đã sớm có chuẩn bị, sẵn sàng cắt đứt liên hệ với đạo linh thức kia, thì tình huống vừa rồi cũng đủ để khiến cho tâm thần của hắn thụ trọng thương!

"Điều này... đến tột cùng được giải thích như thế nào..."

Lại cảm nhận được liên hệ kỳ diệu cùng với chủ tinh. Lăng Vân không khỏi nhíu mày.

Không gian lực đã xây dựng thành công một truyền tống thông đạo cho tinh thần lực lượng. Nhưng hắn khư khư lại không biết nguyên lý tồn tại của cái thông đạo này là như thế nào.

Đến tột cùng là nguyên nhân gì!

Ngay khi tư duy của Lăng Vân có chút bị hãm nhập trong ngõ cụt, một tia tâm tình tĩnh mịch lặng lẽ thông qua kiếm hồn truyền tới. Làm cho hắn vốn đang cực khổ suy nghĩ nhưng vô pháp lý giải, cũng được buông lỏng không ít.

Lăng Vân lắc lắc đầu.

Hắn biết, mấy vấn đề này đã vượt qua khả năng lý giải cực hạn của mình! Có lẽ ngày sau hắn mới có thể nhận ra chân tướng, nhưng tuyệt đối không phải là hiện tại... Tuy rằng hắn vừa đột phá Kiếm Thánh cảnh giới, nhưng đối với thế giới này, hắn vẫn còn hiểu biết quá ít. Cho dù là Thần linh, Chân Thần, chỉ sợ cũng vô pháp hoàn toàn lý giải vô số hiện tượng thần bí trong vũ trụ này!

- Tuy rằng ta không biết, vì cái gì mà khi người ta khát nước lại muốn uống nước, nhưng ta lại biết khát nước thì phải đi uống nước.



- Ân?

Chân mày Lăng Vân khẽ động, mục quang lại rơi vào lam sắc quang ảnh mà cho tới bây giờ cũng chưa rõ nàng đến tột cùng có bộ dáng gì.

- Tựu giống như ta không biết lĩnh ngộ không gian lực lượng như thế nào, tại sao phải cùng với tinh thần lực của chủ tinh sinh ra liên hệ. Nhưng ta tin tưởng rằng trong đó tự có đạo lý của nó.

"Nguyên nhân..."

Nhìn thoáng qua Lam Sắc Kiếm Linh đã khôi phục trở lại, Lăng Vân khẽ gật đầu, cũng không tiếp tục khổ tư về vấn đề này nữa. Lấy tâm thần dẫn dắt tâm tình của kiếm hồn, thử cùng với nó tiến hành câu thông ở mức độ đơn giản.

Nỗ lực của mấy năm qua, đã khiến cho kiếm hồn này cùng với hắn sinh ra sự gắn bó chặt chẽ, rốt cục đã tiếp nhập vào Đại Thừa cảnh! Tuy rằng tâm tình được sinh ra còn thập phần yếu ớt, đối với hết thảy toàn bộ thế gian hoàn toàn không biết gì cả, nhưng khi cảnh giới đại thành, linh trí hoàn thiện chẳng qua là chuyện sớm hay muộn. Đợi đến Lăng Vân hoàn thành việc tu luyện nhân đạo, kiếm đạo, đem nhị hồn nhập lại, tất nhiên là có thể làm đủ mọi chuẩn bị cho việc trùng kích Kiếm Thần cảnh giới.

Kiếm, trong lòng của Lăng Vân vẫn là vật hung sát, kiếm đạo hắn mà nói, cũng là sát lục đạo - một đường giết chóc nhất vãng vô hồi!

Nhân đạo nếu muốn cùng kiếm đạo dung hợp, dùng cơ hội này tiếp nhập Kiếm Thần cảnh giới, như vậy, để thích ứng với sát lục cảnh giới của kiếm đạo nhất vãng vô hồi, nhân đạo của hắn mà nói... cũng nên có lộ tuyết tương đồng.

...

Lâm Tuyết đi tới trước cấm địa cầu kiến Lăng Vân, hỏi thăm về việc phát triển sau này của Thượng Huyền Kiếm Tông, khiến cho hắn không thể không tạm đình chỉ lần bế quan này.

Bởi vì biết Lăng Vân thích thanh tịnh, Lâm Tuyết lần này cũng chỉ đến một mình, cho dù là đám người Lâm Thủy Lam cũng không mang theo, chớ nói chi là An Nhã đoàn trưởng vừa mới nhập phái.

Được Lăng Vân chấp thuận, Lâm Tuyết lập tức tiến vào Tam Sơn Nhai, nhìn thấy Lăng Vân, trước tiên nói:

- Ca ca, chúc mừng người, cuối cũng đã đạt được ước mục tiêu, đột phá tới Kiếm Thánh cảnh giới!

Lăng Vân đáp một tiếng, trong lòng cũng cảm thấy hài lòng khi thấy nàng cũng đã đột phá đến thánh kiếm sư, gật gật đầu:

- Có Nguyên Tố Tinh Linh, một khi đã đạt tới thất giai, sắp tới cũng nên tiếp tục đột phá tới bát giai cảnh giới. Hơn nữa còn có tu luyện Thánh Địa, thời gian tấn thăng cũng được rút ngắn lại! Trước mắt tình thế của Vụ Át Sơn không thể lạc quan được, thực lực chính là thứ cần thiết, bởi vậy, bọn ngươi hãy mong chóng tu luyện, đạt tới cảnh giới thỏa đáng.

Lâm Tuyết khiêm tốn ưng thuận một tiếng, sau khi chào hỏi vài câu liền đem toàn bộ sự tình sau khi sửa sang lại nói ra, cuối cùng bổ sung thêm một câu:

- Trong mấy ngày nay các thế lực nhìn trộm tinh thạch của Thượng Huyền Kiếm Tông chúng ta, đối với chúng ta âm thầm hạ sát thủ, may nhờ Giai Điệu dong binh đoàn tương trợ, mới có thể thoát khỏi nguy hiểm. Nếu mà không có các nàng, Thượng Huyền Kiếm Tông chúng ta bị thương vong hẳn là không ít.

Nàng lời nói này, chính là thỉnh cầu Lăng Vân tiếp nhận đám người An Nhã vào trong Thượng Huyền Kiếm Tông.



- Sự tình của Thượng Huyền Kiếm Tông, do mấy người các ngươi toàn quyền xử lý, không phải là thời điểm tồn vong, ta cũng không tùy tiện can thiệp vào. Là tông chủ, ngươi muốn hạ quyết định gì, muốn thu khai người nào, cũng là quyết định của ngươi. Ngươi nếu việc gì cũng hỏi ý ta thì vô tình đã làm mất đi bản tính của mình. Hơn nữa, ta biết rất ít chuyện thiên hạ, so với khôi lỗi cũng không sai biệt lắm.

Lời của của Lăng Vân khiến cho Lâm Tuyết hơi có chút xấu hổ, vội vàng cúi đầu nói:

- Ta đã biết ca ca, ta sẽ tận lực đem sự tình của Thượng Huyền Kiếm Tông xử lý tốt.

- Đừng quên, trách nhiệm của hộ phái trường lão là bảo hộ an nguy, ngươi mới là tông chủ chân chính!

Lâm Tuyết gật đầu, nhân cơ hội đang có dũng khí nói:

- Ca ca, chúng ta đã điều tra rõ thế cục hiện tại của Vụ Át Sơn. Vụ Át Sơn chính là một trong những sơn mạch cỡ lớn trứ danh của Đông Phương Đại Lục, do Vọng Hải Phái, Huyền Đào Phái, Tinh Vân Sơn ba phái cầm giữ. Tinh Vân Sơn làm mạnh nhất với ba bị Kiếm Thánh cao thủ, còn lại hai phái khác thì có hai vị. Tuy vậy, những Kiếm Thánh này đều là Kiếm Thánh phổ thông, trừ phi có bốn người trở lên hợp tác, nếu không tuyệt đối sẽ không địch lại thiên vị tinh thần lực của ca ca. Trước mắt Thượng Huyền Kiếm Tông có cao thủ đứng đầu là ca ca, lại có đại lượng tài chính, chúng ta hoàn toàn có thể thoát ly sự khống chế của Vọng Hải Phái, tự lập ra một cái đại hình môn phái không kém gì những môn phái kia!

Lăng Vân vốn không nắm rõ sự tình, nên cũng chỉ biểu đạt ý kiến trung lập:

- Vọng Hải Phái và Huyền Đào Phái phát triển được trăm năm, thực lực thâm bất khả trắc, trừ bỏ Kiếm Thánh ra, còn có hơn trăm vị thánh kiếm sư, thế lực như thế, há Thượng Huyền Kiếm Phái hiện tại có thể đối phó? Nếu như chúng ta đắc tội với bọn họ, thì Thượng Huyền Kiếm Phái trừ bỏ ta ra, tất nhiên sẽ toàn quân bị diệt.

- Ca người có điều không biết! Kể từ khi Tinh Vân Sơn Thiếu chủ đột phá đến Kiếm Thánh cảnh giới, vẫn luôn có ý muốn nhất thống Vụ Át Sơn! Vọng Hải, Huyền Đào nhị phái bất hòa từ xưa tới nay, vô pháp cùng liên thủ với nhau. Dưới hoàn cảnh như thế, bọn họ căn bản là không có thời gian để ý tới chúng ta, nếu chúng ta cẩn thận từng ly từng tí một, âm thần phát triển, đến lúc đó nhất định có thể một lần cất tiếng đã khiến người ta kinh hãi!

Lăng Vân cũng gật đầu:

- Cần phải suy nghĩ kỹ càng, việc khuếch trương nếu đánh động tới Vọng Hải Phái, đến lúc đó có thể là máu chảy thành sông, ngay cả ngươi cũng phải gặp nguy cơ.

Lâm Tuyết trong mắt hiện lên một tia kiên quyết:

- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng! Hổ không đả thương người, người cũng có tâm giết hổ! Cho dù chúng ta muốn lặng yêu phát triển, những những môn phái khác sẽ cho phép sao, bọn họ sẽ cho phép một cái đại uy hiếp phát triển bên người sao? Sẽ không! Bọn họ nhất định sẽ lấy tốc độ nhanh nhất liên thủ, nghĩ hết mọi biện pháp đem chúng ta bóp chết khi còn trong trứng nước! Đến lúc đó các đại môn phái đột nhiên xâm phạm, chúng ta lại không có chút nào chuẩn bị, cho dù cuối cùng ca ca có thể bằng vào lực lượng cá nhân, ngăn cơn sóng dữ, Thượng Huyền Kiếm Tông cũng tất nhiên không còn tồn tại, đến lúc đó chúng ta sợ rằng...

- Tâm ý của ngươi ta đã hiểu!

Hiện tại kiếm hồn của Lăng Vân đã phát triển tới trình độ nhất định, chỉ cần làm cho nhân đạo và kiếm đạo đạt tới trạng thái cân bằng, là có thể trùng kích cảnh giới cuối cùng của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí - Kiếm Thần cảnh giới! Mà nếu muốn hai đạo cân bằng, thì phải thuận theo kiếm đạo, từ trong giết chóc lĩnh ngộ về nhân đạo.

Lâm Tuyết cố ý nhấc lên chuyện huyết chiến của Vụ Át Sơn, thậm chí còn xưng bá Vụ Át Sơn, đến lúc đó, tất sẽ tạo thành một tràng hạo đại sát kiếp, cử động này cũng là vừa vặn hợp với tâm ý của hắn.

Hắn lúc trước nói một phen như thế, bất quá là khảo nghiệm quyết tâm của nàng, kết quả cũng đã làm cho hắn có chút mãn ý. Sau khi gật đầu, hắn nói:

- Nếu nhịn cũng không thể nhịn, thế thì không cần nhịn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Phệ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook