Quyển 4 - Chương 137: Lục Đạo Luân Hồi (1)
Thừa Phong Ngự Kiếm
17/04/2013
"Tại sao Tử Sắc Kiếm Linh cùng với Kiếm Si Thần Thánh nổi lên tranh chấp!?"
Lăng Vân ở trong lòng còn đang âm thầm suy đoán vấn đề này, Tử Lâm vốn đang cùng với Kiếm Si Thần Thánh giao chiến phảng phất như trong lòng có phát giác, hơi liếc mắt một cái tới phương hướng của Lăng Vân, ở sâu trong đôi mắt thoáng có một tia vui mừng.
Cảm nhận được sự dị thường của đối thủ trước mắt, Kiếm Si Thần Thánh cũng liền phát hiện ra được Lăng Vân.
Phương pháp ẩn nặc của Lăng Vân chung quy cũng đến từ Kiếm Si Thần Thánh, dù cho hắn hiện tại đã có chút thành tựu, vẫn là bị thần thánh nhìn một cái liền phát hiện ra.
Bằng vào tu vi Thần giai của hai người bọn họ, một tên cửu giai thánh kiếm sư tự nhiên là không để vào mắt, bất quá đối với Lăng Vân bỗng xuất hiện ở đây, trong lòng hai người hiển nhiên là cảm thấy thập phần ngoài ý muốn.
Nếu như hắn cũng đến để tranh đoạt bảo tàng, có phần cũng quá buồn cười đi. Cửu giai thánh kiếm sư, nếu là ở tại những địa phương khác, cho dù là một khỏa chủ tinh, đích xác cũng được coi là một cao thủ, nhưng nếu là ở tại trước mặt của Thần giai cường giả...
Toàn bộ vũ trụ, có ngàn vạn Kiếm Thánh cường giả, nhưng Thần giai cũng không có đến trăm người. Thần - thánh nhị giai, cũng giống như thánh kiếm sư cùng với Kiếm Thánh! Bởi vậy có thể thấy được chênh lệch to lớn giữa hai cấp bậc.
Hai người trong lúc nhất thời đồng thời lựa chọn việc dừng tay, trong đó Thần Thánh càng là đối với vị Lăng Vân vốn là bạn giao dịch lúc trước này khẽ gật đầu - mặc dù những năm gần đây nhiều lần xông vào nơi này hắn cũng đã biết, tin tức Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang ẩn thân ở Thương Mãng Sơn, Lăng Vân không chỉ bán cho hắn, còn bán cho Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần.
Thân hình của Tử chợt lóe, cái này chính là tốc độ đáng sợ nhờ vào việc hoàn toàn dung nhập vào pháp tắc, lúc Lăng Vân còn chưa kịp nắm bắt thân hình của nàng, nàng đã muốn xuất hiện bên cạnh hắn.
Không gian chi lực, phối hợp với pháp tắc chi lực!
Lăng Vân trong mắt lóe lên một đạo tinh quang!
Lăng Vân bộ của hắn chính là mượn không gian lực lượng, có lẽ đã mơ hồ đạt tới hiệu quả của Kiếm Thánh cấp bậc bộ pháp. Nhưng Thần giai cường giả lại dễ dàng đem không gian chi lực dung hợp vào bên trong lực lượng pháp tắc. Hai cái hợp lại làm một. Khiến cho trong khoảng khắc lóe lên, tốc độ đột nhiên bạo tăng!
"Lăng Vân, xem ra ngươi đúng là cát nhân thiên tướng. Ngay cả Kiếm Linh Chuyển Luân là người chưởng quản trung ương Thần điện, dốc hết sức truy sát ngươi cũng vô pháp làm gì được ngươi. Loại chiến tích này chỉ sợ là Kiếm Thánh đỉnh phong cấp bậc cường giả nếu không có chỗ dựa là Chân Thần cũng là làm không được. Nếu như lan truyền ra ngoài. Không nói những địa phương khác, tại Đệ Cửu Khu Vực, ngươi tuyệt đối sẽ trở thành nhân vật có danh khí vang dội."
Lăng Vân gật gật đầu. Cũng không cùng nàng nói tỉ mỉ. Trực tiếp lấy năng lượng tinh thần đối với Lam Sắc Kiếm Linh cư trú ở bên trong kiếm hồn nói: "Người cần phải trở về rồi."
"Đợi một chút có thể không... Tại trên thân người kia, ta cảm thấy..."
"Ngươi hẳn là phải trở về."
"Lăng Vân... Chờ một chút..."
"Không cần thiết."
"Hiện tại thật sự là không thể mà..."
Tử thấy Lăng Vân nhất thời không nói chuyện, vốn đã hiểu rõ tính cách của hắn, nàng không thèm để ý, trực tiếp hỏi về vấn đề mấu chốt: "Lăng Vân, Lam nha đầu đâu rồi, đừng nói cho ta rằng nàng không cùng ngươi ở cùng một chỗ."
"Lần này ta đến, chính là vì đem nàng đưa đến bên cạnh ngươi." Nói xong, hắn trực tiếp điều động lực lượng kiếm hồn trong cơ thể, đem đạo linh hồn ba động kia đẩy ra, trực tiếp hóa thành một đạo lam quang, hướng phía Tử văng tới.
Song, lúc Lam Sắc Kiếm Linh ly thể bay ra, nguyên bản vẫn đang lẳng lặng chờ ở một bên, Thần Thánh trong mắt chợt bạo phát ra một trận tinh quang khó có thể tin được, trên mặt cũng nhất thời tràn ngập một vẻ bất khả tư nghị.
"Đây... chẳng lẽ là..."
Trong một khoảnh khắc ngắn tới bất khả tư nghị, trên mặt của hắn đã bị vẻ cuồng hỉ thay thế!
Kiếm Si Thần Thánh, trừ bỏ lúc trước tính kế Kiếm Linh Chuyển Luân, thành công mượn lực lượng của hắn đột phá đến Thần giai, mới lộ ra vẻ quá kinh chấn, quá vui thích này ra, đại đa số thời khắc, cũng đều chỉ có vẻ tự tin đắc thắng! Bất quá cho dù là lần trước mượn lực lượng của Kiếm Linh Chuyển Luân đột phá đến Thần giai, trên mặt hắn cũng không đạt tới trình độ cuồng hỉ như thế này.
Loại cuồng hỉ này, hoàn toàn là nội tâm, căn bản là khống chế không được, cái loại cảm giác này... Tựa hồ là giống như đã chính mắt thấy được Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, hơn nữa còn đem hắn kích sát, đoạt được bảo tàng uẩn hàm chí cao pháp tắc trên người hắn.
Tại thời điểm hắn lộ ra vẻ cuồng hỉ này, tại thể nội của hắn lập tức bạo phát ra một cổ kiếm ý!
Kiếm ý!
Loại kiếm ý thuần túy này hoàn toàn là thuộc về sở hửu riêng của kiếm tu giả!
Bất quá, cùng với kiếm ý cương mãnh, sắc bén của Lăng Vân thì lại bất đồng, kiếm ý của Thần Thánh chính là bách binh chi vương - Hoàng giả chi kiếm! (Kiếm ý vương giả, vua của trăm kiếm - DG)
Cổ kiếm ý này vừa xuất ra, không chỉ là Lăng Vân, ngay cả Tử Lâm cũng lộ ra một vẻ ngạc nhiên! Đồng thời, bọn họ cư nhiên mơ hồ cảm ứng được kiếm ý của Thần Thánh lại đối với hai người bọn họ hình thành nên một loại áp chế sơ bộ! Loại áp chế này tuy rằng thập phần yếu ớt, nhưng đối với Thần Thánh và Tử Lâm có thực lực ngang nhau mà nói, một tia ưu thế mỏng manh, đã có thể vô hình quyết định đến sự thắng bại.
Trừ Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, Kiếm Linh Tử Lâm, Lăng Vân ra, cái thế giới này cư nhiên lại xuất hiện một vị kiếm tu giả thứ tư - Kiếm Si Thần Thánh!
Lúc hai người bị cổ kiếm ý này làm cho ngạc nhiên, Lam Sắc Kiếm Linh nguyên bản bị buộc phải xuất khỏi kiếm hồn lập tức lấy một loại tốc độ cực nhanh hóa thành một đạo lưu quang, giống như đã gặp phải cái gì vô cùng kinh sợ, cuống quít hướng địa phương Tử Lâm đang ở mà bay đi.
Mà trong sát na nàng bắn đi, Kiếm Si Thần Thánh cũng là trong nháy mắt xuất thủ, cổ kiếm thế sung mãn khí phách hoàng giả khủng bố này nhất thời phóng ra, thẳng hướng Lam Sắc Kiếm Linh còn cách Tử Lâm một đoạn oanh kích tới, đồng thời ở trong miệng phát ra một trận cười to vô pháp ngăn chặn được: "Hôm nay, ta Kiếm Si Thần Thánh liền ở chỗ này đạt lấy những gì mà những người đi trước không thể đạt được, hoàn thành di nguyện cuối cùng của người kia!"
"Làm càn!"
Mắt thấy Thần Thánh cư nhiên dám ở trước mặt mình bỗng nhiên xuất thủ, Tử Lâm trên người cũng phóng xuất ra một trận tử quang chói mắt, uy thế của Thần giai cấp bậc kiếm khí phóng ra, cuồn cuộn hướng bốn phương tám hướng trùng kích tới, Lăng Vân ở gần đó cũng trực tiếp bị uy thế của cổ kiếm khí này làm cho đứng không vững, phải nhanh chóng lui ra khỏi trăm thước.
Còn chưa kịp ổn định thân hình, một tiếng nổ vang cơ hồ trong nháy mắt khiến cho tai cũng phải ù ù không thể nghe được tại trong hư không bạo phát ra, theo sau đó là một trận khí lãng kinh hãi như muốn xé rách thiên địa, vỗ vào trên thân hình của Lăng Vân, nếu không phải kiếm hồn trước đó đã cảm ứng được uy hiếp đối với chủ thể, kịp thời phóng thích ra một thước lĩnh vực, chỉ sợ là thân hình yếu ớt của hắn đã bị dư ba từ lần va chạm giữa hai vị Thần giai cường giả triệt để xé nát.
Chấn động kịch liệt xảy ra ở mặt ngoài của một thước lĩnh vực, dưới sự trùng kích của khí lãng cuồng bạo kia, một thước lĩnh vực giống như thừa nhận phải công kích của Kiếm Thánh cấp bậc cường giả, quang mang kịch liệt rung động, cơ hồ có xu thế sắp rách nát tới nơi.
Không có chút gì do dự, Lăng Vân lập tức thối lui khỏi vụ bạo tạc do hai đạo kiếm khí va chạm sinh ra, không gian lực lượng do hắn mấy năm nay bế quan lĩnh ngộ ra được toàn bộ phóng thích ra, làm cho hắn trước khi một thước lĩnh vực bị phá hủy, trong nháy mắt thoát khỏi cuội chiến đấu của hai vị Thần giai cao thủ!
Đây là cuộc chiến của Thần giai, dù cho Kiếm Thánh cũng không có tư cách can dự, huống chi chính là cửu giai thánh kiếm sư!
Liên tiếp thối lui khoảng chừng mấy dặm, áp lực mà một thước lĩnh vực phải thừa thụ mới kịch liệt giảm xuống, hắn mới hơi có thể phục hồi chút tinh thần, tự suy xét xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Giờ phút này, chiến đấu giữa hai vị Thần giai cường giả - Tử Lâm và Thần Thánh - đã triển khai hoàn toàn.
Nếu như nói, mới vừa rồi Tử Lâm cùng với Thần Thánh chiến đấu với nhau cũng chỉ là vì một mục đích nào đó, tuy rằng vô cùng kịch liệt, nhưng cũng chưa phóng thích ra sát chiêu tối hậu, nhưng hiện tại... Hai người đang tiến hành, tuyệt đối là sinh tử chi chiến!
Đây là lần đầu tiên Lăng Vân cảm nhận được thực lực chân chính của Tử Lâm - một tồn tại Thần giai! Đồng dạng, cuộc chiến giữa hai vị kiếm tu Thần giai cấp bậc, cũng là một cơ hội học tập hiếm có, nếu như hắn có thể hảo hảo nắm chắc được, đối với việc tu luyện ngày sau tuyệt đối là vô cùng hữu ích.
Chỉ là hắn muốn minh bạch chân tướng phía sau sự tình này, nên hắn cũng không có chuyên tâm quan chiến.
Ánh mắt của hắn tuy rằng vẫn đặt trên cuộc giao chiến giữa hai người, nhưng quan sát tuyệt đối không phải là quỹ tích xuất kiếm của hai người, mà là đạo Lam Sắc Kiếm Linh vừa rồi không muốn ly khai khỏi kiếm hồn kia!
Tử tuy rằng xuất thủ kịp thời ngăn cản được một kiếm của Kiếm Si Thần Thánh, nhưng dù sao cũng không giống như Kiếm Si Thần Thánh có chuẩn bị mà phát ra, có trời mới biết có hay không hoàn toàn ngăn chặn được. Dù cho ngăn chặn thành công, lực lượng hủy diệt do hai đạo kiếm khí va chạm bạo phát ra, dù cho Lăng Vân có một thước lĩnh vực cấp độ cửu giai thánh kiếm sư cũng khó mà thừa thụ, huống chi là Lam Sắc Kiếm Linh còn chưa hoàn toàn khôi phục linh thể kia! Nếu nàng không có tuyệt kỷ gì để bảo mệnh, sợ rằng dưới dư ba của trận cuồng bạo này, e rằng khó có thể tránh khỏi nguy hiểm thân vẫn!
Mặc dù nói, giữa hai người cũng không có cái gì là thương cảm lẫn nhau, nhưng cùng với nàng quen biết đã hơn mười năm, sớm chiều tu luyện ở gần nhau, cũng đã vô hình thay đổi hắn, dần dần khiến cho hắn quen thuộc với sự tồn tại của Lam Sắc Kiếm Linh, thậm chí mơ hồ đã bắt đầu lo lắng đến an nguy của nàng.
Nếu không, đã biết rõ tình huống Thương Mãng Sơn nguy hiểm như thế, hắn hà tất gì phải mạo hiểm đem nàng đưa tới Thương Mãng Sơn? Còn không phải bởi vì nàng ở cùng với Tử vốn có thực lực Thần giai sẽ an toàn hơn so với hắn, một kẻ bị Thần linh truy sát sao?
Nếu như Lam Sắc Kiếm Linh kia bởi vì duyên cớ nào đó mà thân vẫn, hắn có thể sẽ không cảm thấy thương tâm hoặc khổ sở quá mức, nhiều nhất là sẽ đối với sự biến mất của nàng cảm thấy có chút không thích ứng mà thôi. Nhưng là mới vừa rồi... Nàng rõ ràng đã thỉnh cầu chính mình, nhờ mình chờ một lát nữa hãy cho nàng đi ra ngoài, mình vẫn không có nghe theo...
Nếu như lần này Lam Sắc Kiếm Linh kia chết đi, cơ hồ tương đương với việc chính mình đích thân đem nàng đẩy xuống tử vong thâm uyên!
...
"Nếu là ta đã tạo thành một màn này, ta nhất định phải tự mình vãn hồi!"
Lăng Vân trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, lập tức triệu hồi ra Thần kiếm trong tay, không để ý tới ở trước mặt hắn giao chiến chính là hai vị Thần giai cao thủ vượt xa hắn tới mấy cấp bậc, dứt khoát xông vào trung tâm giao chiến của hai người, ngụy Thần chi kiếm khí hóa thành một đạo quang mang chói mắt, đem dư ba của cuộc giao chiến giữa hai người bổ ra, hung hãn đánh tới phạm vi vài dặm quanh tâm chiến.
Kiếm Si Thần Thánh đối với việc nắm giữ thế gian, hết thảy đều có lòng tự tin, đây cũng không phải là bởi vì hắn cuồng ngạo, mà là chỉ là hắn tự tin. Hắn ở mọi thời khắc đều có ẩn tàng thực lực chân chính của mình, để mà ứng phó mới những sự tình bất ngờ xảy ra. Nếu như lần này không phải bởi vì duyên cớ tranh đoạt Lam Sắc Kiếm Linh kia, có trời mới biết hắn sẽ ẩn nhẫn tới khi nào.
Bất quá, khi hắn lấy thực lực Thần giai, thi triển ra bộ Hoàng giả chi kiếm này, bạo phát ra lực chiến đấu, hẳn là mơ hồ đem Kiếm Linh Tử Lâm tại lúc trước có thực lực có thể so với Chân Thần áp chế! Cái loại hoàng giả kiếm khí này cơ hồ chính là phách tuyệt thiên hạ, không ai bì nổi, mang theo một loại thiên sinh uy áp cao cao tại thượng khuếch tán ra bốn phía, thiên địa vạn vật chỉ sợ nếu chưa có tiếp xúc với Thần uy, liền khăng khăng một mực đối với nó hoàn toàn thần phục.
Ở trong thiên hạ, chính là vương thổ. Ra khỏi thiên hạ chính là vương Thần!
Vô tận Hoàng giả kiếm khí mênh mông cuồn cuộn tràn ngập khắp phiến hư không, chiếm cứ cả chiến trường. Uy áp của hoàng giả lệnh cho vạn vật thần phục không ngừng thông qua kiếm khí tán ra, khiến cho lòng người sợ hãi mà run lên, gần như chẳng còn có chút ý niệm phản kháng nào ở trong đầu.
Lăng Vân bằng vào sự sắc bén của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, tuy rằng vọt tới được gần bên ngoài của giao chiến giữa hai người, nhưng khi chân chính tiến vào vòng chiến của hai người, chung quy là vô pháp đột phá thêm nửa phân.
Bằng vào Thất Phu Chi Nộ, Huyết Tiên Ngũ Bộ của kiếm đạo cương mãnh, nhất vãng vô hồi, dù cho là hoàng giả, cũng là không để vào trong mắt!
Nhưng lấy thực lực cửu giai thánh kiếm sư hiện tại của Lăng Vân, tại trước mặt Hoàng giả kiếm khí của Thần Thánh, đúng là không có sức phản kháng.
Là hoàng, cũng nhất định phải có thực lực của hoàng, nếu không ngay cả là hoàng đế mà người khác lại không nhìn ra được, liền cũng bị thủ vệ chém giết mà thôi!?
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.