Kiếm Phệ Thiên Hạ

Quyển 4 - Chương 119: Thất khống

Thừa Phong Ngự Kiếm

17/04/2013



Từng đám mây huyết sắc dày đặc trong hư không, năng lượng bị chấn động cho hỗn loạn.

Tính mệnh của ba mươi vị đại kiếm sư kết thúc một cách quỷ dị vô pháp lý giải, tất cả đều xảy ra cách Lăng Vân không đến ba mươi thước cự ly.

Kịch biến như thế, đủ khiến cho trên trăm vị đại kiếm sư đang giết tới trong lúc nhất thời kinh hãi không thôi, vẻ mặt đều tỏ vẻ e sợ mà tới tấp ngừng thân hình lại, trong mắt thể hiện sự bất khả tư nghị mà nhìn bàn tay hình thành chưởng ấn của Lăng Vân.

Không chỉ là trên trăm vị đại kiếm sư nọ kinh hãi, khủng hoảng, tựu ngay cả Lâm Tuyết đang đuổi theo phía sau, cùng với Lâm Thủy Lam đang gần kề trong gang tấc bên người hắn, cũng là ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, lộ ra sắc mặt kinh ngạc.

Ba mươi vị đại kiếm sư, trong đó bao gồm cả một vị lục giai cấp bậc cường giả, đội hình đáng sợ như thế, cho dù là thánh kiếm sư bị cưỡng ép phải đem toàn bộ diệt sát, cũng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng nhiều như vậy cường giả, nam tử trẻ tuổi trước mắt này, cư nhiên chỉ khẽ vung tay lên, toàn bộ đã hóa thành yên phấn...

Loại năng lực khủng bố này, sợ rằng chỉ có lĩnh vực của cửu giai thánh kiếm sư mới có thể làm được... Không, cửu giai cường giả cũng vô pháp làm được việc chỉ vung tay lên là sát tử được nhiều như vậy đại kiếm sư cường giả.

So sánh với mọi người phản ứng giống như gặp quỷ, trên mặt Lăng Vân cũng có vẻ nghi hoặc còn chưa tan biến, hắn nhìn một chút bàn tay của mình, lại nhíu nhíu mày lần nữa, hiển nhiên là hiện tượng vô pháp lý giải vừa rồi khiến cho hắn cảm thấy hoang mang.

"Này... Đây là có chuyện gì..."

Cái này, chỉ sợ là tất cả mọi người đều muốn biết được vấn đề.

Rõ ràng là một vị nhìn qua tối đa không vượt quá ngũ giai đại kiếm sư, như thế nào lại có khả năng tạo thành hiệu quả sát thương tới bực này khủng bố!? Nếu như nói là vận dụng thánh khí, thần khí, nhưng sao không thấy hắn xuất ra cái gì hả!

Trong lúc nhất thời, trên trăm vị đại kiếm sư cường giả toàn bộ đều không dám tiến thêm một bước. Vẻ mặt kinh sợ mà nhìn Lăng Vân.

Ngay lúc mọi người kinh sợ không thôi, ở xa xa Vân Lai đế quốc thánh kiếm sư Vương Phó đã nhanh như thiểm điện giết tới. Kiếm thế cường liệt bao phủ một phiến không gian. Những chỗ hắn bay qua, vô luận là kiến trúc hay cây cối, đều bị cổ kiếm thế đâu đâu cũng có này cắt xén thành mảnh nhỏ!

Đem kiếm thế cường đại áp chế bớt lại, cả người Vương Phó từ trên trời giáng xuống. hạ xuống một đỉnh cái lầu các cách đám người Lăng Vân cũng không xa. Uy lực của Thất giai thánh kiếm sư không hề bảo lưu mà phóng thích ra, ngưng tụ thành một đạo khí thế giống như thực chất, nhắm thẳng hướng hai người Lăng Vân, Lâm Thủy Lam ép xuống.

Cảm thụ được cổ kiếm thế cường đại của thánh kiếm sư các hạ, trên trăm vị đại kiếm sư có mặt ở đây có phần cũng cố lại tinh thần, miễn cưỡng thoát khỏi ám ảnh của thủ pháp quỷ dị mà Lăng Vân thi triển để sát tử hơn ba mươi nhân mạng. Cho dù là như thế, bọn họ cũng không có tiến lên tấn công lại lần nữa, không biết là vẫn còn e sợ đối phương sẽ lần nữa thi triển ra sát kỹ khủng bố kia hay là đối với thánh kiếm sư cường giả của đế quốc mình có lòng tin tuyệt đối.

Kiếm thế hàng lâm, sắc mặt Lâm Thủy Lam không khỏi biến đổi. Bất quá giờ khắc này, nàng cũng không hành động theo lẻ thường là vội vã rời đi, mà đem mục quang rơi xuống trên người Lăng Vân, tựa hồ đang chờ đợi kỳ tích phát sinh.

Lăng Vân đang suy nghĩ thì bị cổ kiếm thế phả vào làm cho bừng tỉnh. Hắn nhìn cổ tay khẽ lật một cái, đã triệu ra thánh kiếm với ý niệm hạ sát thủ Vương Phó. Nhưng sau đó mục quang lại rơi xuống trên chuôi thánh kiếm trong tay.

Nhìn thanh thánh kiếm này trong chốc lát, hắn một tay cầm kiếm, hướng phía thánh kiếm sư Vương Phó vung kiếm ra, một cổ kiếm thế thuần túy phát ra so với kiếm thế kia chỉ hơn chứ không kém, trong nháy mắt đã phá tan kiếm thế của Vương Phó hình thành áp chế tuyệt đối, chiếm giữ một nữa phiến hư không, cùng với hắn đối kháng.



"Kiếm thế!?" Vương Phó đầu tiên là có phần sửng sốt, ngay sau đó, sắc mặt bỗng nhiên đại biến!

Lăng Vân tại ngũ giai đã tu luyện ra kiếm thế, như vậy truyền nhân của hắn tại tứ giai nắm giữ kiếm thế của thánh kiếm sư, cũng không tính là cái gì kỳ quái. Bất quá chân chính khiến cho sắc mặt của hắn đại biến chính là ở giữa cổ kiếm thế này ẩn chứa kình trong đó!

"Ngươi là thánh kiếm sư!?"

Lăng Vân lúc tu luyện ra kiếm thế thì kiếm thế của thánh kiếm sư cường giả trước mắt, căn bản là không chịu nổi một kích, nhưng truyền nhân của hắn lại nắm giữ được kiếm thế mạnh mẽ, đúng là không có mảy may dưới một vị thánh kiếm sư.

Thậm chí... trong lúc mơ hồ, khiến cho hắn một loại cảm giác như đối mặt với kiếm thế thuần túy của bát giai cường giả.

Bất quá, loại kiếm thế này dù sao cũng không phải kiếm thế chân chính khi nhân kiếm hợp nhất, mà là thuần túy do kiếm bạo xuất ra, tính công kích so với tính áp chế hơn xa! Loại kiếm thế này mơ hồ đã tiếp cận kết giới, lĩnh vực - lấy lực áp nhân, mà không phải là lấy thế áp nhân.

Loại kiếm thế này, thay vì nói là kiếm thế, còn không bằng nói là một loại kiếm khí lấy một loại kết giới làm cơ sở!

"Thánh kiếm sư!? Cho dù là thánh kiếm sư chân chính thì tính sao!? Phá cho ta!"

Vương Phó hét lớn một tiếng, thánh kiếm trong tay bạo xuất một cổ đấu khí ba động cường hoành, đem áp chế của kiếm thế thuần túy chấn động mở ra, xé mở ra một vết nứt, đồng thời, kiếm thế của hắn cũng đã trùng phá thiên không, mang theo cổ nhuệ khí không thể ngăn cản lần thứ hai phủ xuống trên người Lăng Vân.

"Thánh kiếm sư..." Mục quang của Lăng Vân lần nữa rơi xuống Thông linh thánh kiếm trong tay của Vương Phó, có phần nhíu nhíu mày.

Song, khi hắn nhướng mày, một chuyện tình khiến cho Vương Phó hoảng sợ không gì sánh được nhất thời phát sinh.

Thông linh thánh kiếm của hắn đã hình thành linh tính được trăm năm, làm bạn chiến đấu với hắn qua vô số tuế nguyệt, trong một sát na đó, cư nhiên giống như thoát ly khỏi tầm khống chế của hắn, linh tính kịch liệt giảm xuống. Không chỉ như vậy, chuôi thánh kiếm này lại giống như có sinh mệnh kịch liệt giãy dụa trong tay hắn, tự nhiên là muốn tuột khỏi bàn tay mà bay đi.

"Chuyện gì xảy ra... Ngươi, ngươi đã sử dụng ma pháp quái quỷ gì..."

Linh kiếm xảy ra đột biến, cường hoành kiếm thế được hắn phóng xuất ra chợt tiêu thất vô tung, mà kiếm thế do thánh kiếm của Lăng Vân dẫn đạo lại nhân cơ hội này bất thình lình bạo phát, trong nháy mắt chiếm thế thượng phong tuyệt đối, một lần hành động đưa kiếm thế gần trước mặt hắn phá nát. Cường hoành kiếm thế chấn động kịch liệt, tràn ngập tại hư không trong phương viên vài dặm, đem hết thảy kiếm sư kể cả thánh kiếm sư Vương Phó ở bên trong vững vàng áp chế, hơn nữa còn có ẩn hàm kình khí không ngừng xâm nhập trong thể nội mọi người.

Hết thảy đại kiếm sư sắc mặt đại biến. Đã không còn thánh kiếm sư Vương Phó các hạ trước mặt ngăn cản, bọn họ nhất định phải chính diện tiếp nhận trùng kích do cổ kiếm thế thuần túy mang đến, trong lúc nhất thời, toàn bộ mọi người lâm vào trong hoảng loạn!

Thất giai và lục giai, mặc dù nhìn qua vẻn vẹn chỉ sai biệt một giai, nhưng bởi do sự tồn tại của kiếm thế, lục giai đại kiếm sư có thể chống lại thất giai thánh kiếm sư căn bản là không tồn tại bất luận phần thắng nào, chớ nói chi là những tứ, ngũ giai đại kiếm sư bọn họ.

"Hoảng cái gì, dừng hoảng hốt lại! Đây cũng không phải là kiếm thế chân chính, mà là một loại kết giới sơ thành, một loại kết giới sơ thành bất hoàn chỉnh, chẳng qua là hiệu quả so với kiếm thế thập phần tương tự mà thôi. Phạm vi phóng thích của kết giới càng rộng, uy lực lại càng suy yếu, loại kiếm thế này cũng là như vậy thôi, lấy thực lực của các ngươi, hoàn toàn có thể đem cổ kiếm này phá tán!"

Đông đảo đại kiếm sư nghe được thánh kiếm sư đại nhân chỉ điểm, trong lòng lúc này mới có chút bình tĩnh, không dám do dự hét lớn lên, từ sự úy kỵ trong lòng đối với thánh kiếm sư cường giả mọi người đều đem toàn bộ đấu khí bạo xuất ra!

Trên trăm vị đại kiếm sư đồng thời bạo phát, vô số đạo đấu khí uy lực kinh người gắn kết thành một phiến, uy thế cực kỳ to lớn, khiến cho một phiến thiên địa nguyên khí đại loạn, đem kiếm thế được thánh kiếm dẫn xuất toàn bộ phá tán. Uy năng như thế, cho dù là chân chính thánh kiếm sư Vương Phó, sợ là cũng khó đạt tới bực này trình độ.



Trong lúc những người này đem đạo kiếm thế tán ra, với thực lực của trăm người, có thể cùng đấu với một vị thánh kiếm sư, Lăng Vân cũng đã ngưng chỉ thành kiếm, quay về hướng bọn họ đột nhiên vung lên.

Theo tay hắn huy ra trong lúc này, các thanh bảo kiếm Truyền kỳ cấp, Sử thi cấp trong tay trăm vị đại kiếm sư cư nhiên toàn bộ kịch liệt rung động. Tại trên chuôi kiếm bạo xuất một cổ lực phản chấn kinh khủng, một ít người cầm kiếm cực kỳ chặt trong lòng bàn tay nhất thời bạo tạc ra một cổ huyết vụ thê lương.

Trăm thanh bảo kiếm Truyền kỳ cấp, Sử thi cấp, theo chỉ pháp của hắn thi triển, đều tới tấp thoát ly bàn tay của chủ nhân, đằng không bay lên, tại giữa hư không tùy ý gào thét tung hoành.

Một số đại kiếm sư phản ứng linh mẫn đều nhao nhao quăng kiếm đi, tùy ý cho bảo kiếm bay ra, sau đó sau đó lần nữa từ trong không gian giới chỉ xuất ra bảo kiếm dự phòng chuẩn bị ngăn địch!

Song, bọn họ vừa mở ra không gian giới chỉ, toàn bộ bảo kiếm ẩn tàng tại bên trong giới chỉ dường như đã bị một cổ lực lượng thần bí dẫn dắt, đều ào ào gào thét mà bắn ra, linh tính cường liệt đủ để so sánh với thần khí, nương theo đó đem giới chỉ trong tay của chủ nhân chấn toái, vật phẩm lưu trữ bên trong nhất thời toàn bộ bị rơi ra ngoài.

"Hưu! Hưu! Hưu!"

Âm thanh phá không của bảo kiếm không dứt bên tai, cơ hồ mỗi một vị đại kiếm sư, tất nhiên đều đã chuẩn bị ba đến năm thanh bảo kiếm Truyền kỳ cấp để dự bị, về phần bảo kiếm phổ thông, thì cũng tiếp cận mười thanh, thậm chí còn có thể nhiều hơn!

Hơn một nghìn thanh bảo kiếm giống như một màn Tế hồn huyết trận được khởi động, hình thành một phiến Kiếm chi Long quyển dày đặc, tại trong thiên không tung hoành ngang dọc, rồi nhanh chóng vây xung quanh trên trăm vị đại kiếm sư, tản ra hàn ý dày đặc... Trong đó, thanh kiếm đầu lĩnh, dĩ nhiên là thông linh thánh kiếm trong tay của thánh kiếm sư Vương Phó.

Cực kỳ tráng lệ!

Các kiếm sư tận mắt nhìn thấy một màn này, toàn bộ đều tán thán một tiếng, vì Lăng Vân các hạ đã sáng chế ra được loại thần kỹ này mà tung hô.

"Như thế nào lại có thể..."

Vương Phó nhìn thanh Thông linh chi kiếm đã hoàn toàn cùng hắn mất đi liên hệ trên bầu trời, trên mặt tràn ngập vẻ khó tin thật sâu.

Không chỉ là hắn, tựu ngay cả những đại kiếm sư ấy cũng ngẩng đầu nhìn Kiếm chi Long quyển đang vờn quanh trên bầu trời, trên mặt ngổn ngang vẻ hoảng hốt.

Những bảo kiếm này đồng thời tản ra hàn ý dày đặc cùng với kiếm khí, đều khiến cho tất cả mọi người cảm ứng được linh tính cường đại của chúng! Cổ linh tính cường đại tới trình độ này, cho dù là lúc trước tại đế quốc bọn họ ở trên người của bát giai thánh kiếm sư đại nhân cũng chưa từng cảm thụ qua.

Nếu như, nếu như có thể có được Linh kiếm với linh tính cường đại như thế dùng để thông linh, xác xuất thành công của việc tấn thăng thánh kiếm sư... Chí ít cũng phải đề thăng vô số lần!

Lúc mọi người ở đây đều vô cùng sửng sốt, nhìn trên bầu trời tràn ngập bảo kiếm đầy linh tính, Lăng Vân ở bên cạnh lại lần nữa phất tay, giống như là một vị tướng soái, truyền đạt xuống cấp dưới mệnh lệnh tổng tiến công!

Trong nháy mắt, hơn một nghìn bảo kiếm bay lượn trên bầu trời bạo xuất một cổ sát ý không gì sánh kịp, hơn một nghìn thanh bảo kiếm gào thét mà từ trên thiên không bắn nhanh xuống, công kích xuống dưới đất dày đặc như mưa, mà mục tiêu mà chúng tập trung, chính thị là chủ nhân cũ của chúng.

---------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Phệ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook