Kiếm Phệ Thiên Hạ

Quyển 4 - Chương 83: Thiệp mời

Thừa Phong Ngự Kiếm

17/04/2013



Tin tức Lăng Vân thông qua truyền tống trận ly khai tinh cầu cũng chỉ có vị cường giả kia biết. Mà vị cửu giai cường giả kia hiển nhiên cũng không phải là hạng người đại nghĩa gì, chỉ có ý nghĩ tự tìm đến Lăng Vân độc chiếm tinh tế truyền tống trận, nên không đem tin tức kia báo cho các thế lực và Thần chi liên minh.

Vì vậy, khi những người này lấy dò xét ba động tìm kiếm Lăng Vân mà không thấy, trong lúc nhất thời đại đa số đều cho rằng hắn đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng Vân Lai đế quốc sẽ không nghĩ như vậy.

Bởi vì, mệnh bài của Lăng Vân vẫn đang nằm trong tay Vân Lai đế quốc.

Chỉ cần một ngày mệnh bài chưa vỡ thì vẫn đại biểu Lăng Vân chưa chết. Lăng Vân một ngày chưa chết, thì Vân Lai đế quốc sẽ không ngừng chú ý hành tung của hắn.

Đạo dò xét ba động thứ hai ở trên người hắn trực tiếp thuộc về Vân Lai đế quốc.

Giờ phút này, ở trong một trang viên tràn ngập phong cách cổ xưa, Vân Trọng người cầm quyền của Vân Lai đế quốc đang cung kính đứng trước mặt hai vị lão giả hồi báo về tin tức Lăng Vân trở lại. Nếu lúc này Lăng Vân có ở đây thì nhất định có thể nhận ra hai vị lão giả này, đúng là hai vị bát giai cường giả ban đầu ở bên trong Thánh Kiếm Sư tràng cảnh bố trí bẫy rập vây khốn hắn- Vân Liệt, Vân Không.

Đây cũng là lực lượng chân chính của Vân Lai đế quốc.

Được biết Lăng Vân đã trở về, hai người Vân Liệt, Vân Không biểu hiện vô cùng coi trọng.

Vân Liệt lập tức nói:

- Trước kia là ta coi nhẹ người này, khiến cho hắn bây giờ đã trưởng thành lên, hiện tại muốn thu thập cũng phải tốn một phen động chân động tay rồi. Vân Trọng, đưa mệnh bài của Lăng Vân cho hai người chúng ta. Chuyện này hai người chúng ta đặc biệt đi giải quyết.

Vân Trọng cũng không dám nói gì, cung kính đưa mệnh bài của Lăng Vân lên.

- Lần trước chúng ta quá sơ ý. Cho rằng có bốn vị bát giai cường giả tuyệt sẽ không xảy ra sai sót. Không ngờ cuối cùng…

- Lần này vừa tiếp xúc, hai người chúng ta liền thi triển kết giới hình thành áp chế tuyệt đối đối với hắn. Đánh tan hết thảy năng lượng mà hắn có thể điều động, ta không tin là hắn còn có thể chạy thoát.

Hai người cùng gật đầu.

Lúc này, phía ngoài trang viên đột nhiên có một trung niên nam tử tu vi lục giai đi tới.

Đầu tiên hắn thi lễ với hai vị bát giai Thánh Kiếm Sư, sau đó mới nói với Vân Trọng:

- Bệ hạ, Hải Sâm đế quốc Kiếm Sư công hội Lâm Tuyết tới…

- Lâm Tuyết? Muội muội Lâm Tuyết của Lăng Vân? Nàng cũng dám tới Vân Lai đế quốc chúng ta? Chẳng lẽ nàng ta thật cho rằng có Kiếm Sư công hội ở phía sau làm chỗ dựa thì chúng ta không làm gì được nàng?

- Dạ, bệ hạ, nàng…

Vân Trọng nhướng mày:

- Chuyện gì mà ấp a ấp úng, nói.

Trung niên nam tử từ trên người lấy ra một phong thiệp mời, cung kính đưa lên:

- Bệ hạ, Lâm Tuyết, nàng ta thay ca ca của nàng mang chiến thư tới, Lăng Vân muốn khiêu chiến tất cả Thánh Kiếm Sư cao thủ của Vân Lai hoàng thất chúng ta.

- Hạ chiến thư!

Sắc mặt Vân Trọng hơi đổi.

Không chỉ có hắn, mà tất cả mọi người ở đây đều biến sắc. Ngay cả hai vị bát giai cường giả cũng nhịn không được tiến lên một bước, thất thố tiếp lấy chiến thiếp của Lâm Tuyết.

Đám người mình đang muốn tìm hắn, hắn lại dám tìm đến tận cửa rồi.



- Uhm? Thật là sinh tử quyết đấu!

Nếu như khi bọn họ chưa lộ bài tẩy là hai vị bát giai Thánh Kiếm Sư đây, mà Lăng Vân hạ chiến thư thì bọn họ cao hướng còn chưa kịp. Nhưng hiện tại, dưới tình huống đã biết cấp bậc cường giả của Vân Lai đế quốc mà vẫn dám đến, đủ để chứng minh đối phương đã có đầy đủ lòng tin chống lại đế quốc.

- Điều này không thể nào, thời gian không được hai năm, Lăng Vân, người này làm sao có thể tấn thăng đến bát giai?

- Nếu không là bát giai Lăng Vân hắn sao có can đảm hạ chiến thư với Vân Lai đế quốc chúng ta!

Một khi Lăng Vân chân chính đạt tới bát giai cảnh giới, bản thân hắn cũng có kết giới so với hai người bọn họ, bằng vào sự tinh diệu của Thần kỹ, đến lúc đó…

- Bệ hạ… Lâm Tuyết kia còn nói, nàng có đem thiệp mời đưa đến tay tất cả người cầm quyền của các thất cấp văn minh và Thánh Kiếm Sư đại nhân. Mà ngay cả Vinh Diệu đế quốc và Kiếm Sư công hội cũng không bỏ sót. Đến lúc đó, sẽ để cho tất cả cường giả khắp thiên hạ chứng kiến… Chứng kiến Vân Lai hoàng thất chúng ta vẫn lạc.

- Hừ, cuồng vọng.

Ở trước mặt người khác, Vân Trọng tự nhiên không thể mất phong độ của người đứng đầu một nước:

- Chỉ bằng hắn, một thất giai Thánh Kiếm Sư nho nhỏ làm gì được Vân Lai hoàng thất chúng ta, nếu Lăng Vân hắn không chờ được muốn chết sớm, Vân Lai hoàng thất ta thời khắc đều cung giá!

- Cuồng vọng…

Sắc mặt hai người Vân Liệt, Vân Không ngưng trọng, trong miệng nhắc lại hai chữ này.

Lăng Vân cuồng vọng, đích thật là cuồng vọng. Điểm này không chỉ là Vân Lai đế quốc, thậm chí ngay cả Vinh Diệu đế quốc cũng cho rằng như vậy.

Chẳng qua không thể không nói, một Thánh Kiếm Sư hai mươi chín tuổi đúng là có tư cách cuồng vọng. Ít nhất, trước mắt còn chưa có thế lực nào, người nào có thể áp chế cuồng ngạo của hắn. Vân Lai đế quốc không được, hành động âm thầm của Vinh Diệu đế quốc trong Thánh Kiếm Sư trành cảnh dường như cũng thất bại rồi.

Chẳng qua…

- Hừ! Cho dù hắn thực sự tấn thăng đến bát giai Thánh Kiếm Sư, vậy thì sao chứ? Cứ để hắn đến đây đi! Vân Lai đế quốc chúng ta truyền thừa nhiều năm như vậy, có cũng không phải chỉ là số lượng cao thủ! Đến lúc đó chúng ta sẽ làm cho hắn hiểu được một thất cấp văn minh qua nhiều năm như vậy rốt cục bao hàm chân chính đáng sợ ra sao.



Không lâu sau khi Vân Lai đế quốc tiếp được chiến thư thì những thất cấp văn minh khác cũng làn lượt tiếp được thiệp mời.

Một ít thất cấp văn minh vốn đối với Lâm Tuyết vẫn lộ vẻ khinh thường, dù sao Lăng Vân là Thánh Kiếm Sư nhưng Lâm Tuyết nàng lại chỉ là phân hội trưởng của một lục cấp văn mình mà thôi. Thân phận địa vị của hai người khác biệt thực sự quá lớn.

Chẳng qua, sau khi bọn hắn biết được mục đích lần viếng thăm này của Lâm Tuyết, thái độ của cả bọn lập tức phát sinh biến hóa thật lớn tiếp đón nhiệt tình, mời nàng đi vào.

Chỉ cần là người là có thể đoán được, nếu Lăng Vân đã dám hạ chiến thư với Vân Lai đế quốc, nhất định là có lòng tin bất bại, thậm chí có thể đem Vân Lai hoàng thất diệt tộc. Một khi hắn chân chính làm được điều này, thì lực ảnh hưởng của bản thân Lăng Vân hắn không thể nghi ngờ sẽ lập tức tăng vọt, thậm chí đạt tới mức tương đương với cả một thất cấp văn minh.

Ở dưới tình huống này, thân nhân duy nhất của Lăng Vân- Lâm Tuyết, thân phận địa vị lập tức giống như nước lên thì thuyền lên, thậm chí là không kém một vị bệ hạ của một thất cấp văn minh! Nhân vật lớn như thế, những thất cấp văn minh này tự nhiên là không dám dễ dàng xem nhẹ.

Trong thời gian một tháng, Thánh Kiếm Sư khắp đại lục ngoại trừ một phần đã đi tu luyện không thấy bóng dáng gần như toàn bộ mọi người đều tiếp được thiếp mời của Lâm Tuyết.

Lấy sức một người chống lại toàn bộ thất cấp văn minh hoàng thất!

Hành động vĩ đại như thế, không nói hậu vô lai giả (sau này không có ai) nhưng đúng là trước nay chưa từng có ai (tiền vô cổ nhân). Thánh Kiếm Sư nhận được thiệp mời gần như toàn bộ động thân chạy tới Vân Lai đế quốc, muốn kiến thức một chút người có thể có dũng khí, quyết đoán như thế rốt cục là thần thánh phương nào.

Còn như vạn nhất Lăng Vân chiến bại, thần khí đổi chủ, lúc đó bọn họ có tư tâm khác hay không thì không nói đến.

Vài hành động của Lăng Vân đã khiến cho vinh dự của Vân Lai đế quốc tổn hao rất nhiều, vì thừa dịp lần này lấy lại thể diện, Vân Lai hoàng thất đối với lần tỷ thí này cũng cực kỳ để tâm, sau khi tiếp nhận chiến thư liền bắt tay vào bố trí chiến trường.

Không để tâm cũng không được.

Có nhiều đại nhân vật của các nước đến Vân Lai đế quốc bọn họ như vậy, nếu bọn họ chiêu đãi không tốt chẳng phải là không để nhiều đại nhân vật như thế vào trong mắt hay sao? Đến lúc đó cho dù bọn họ may mắn có thể đánh chết Lăng Vân thì ngày sau sợ rằng cũng sẽ vô cùng thê thảm.





Hải Sâm đế quốc Kiếm Sư công hội.

- Tât cả thiệp mời đều đã được đưa đi, những người nhận thiệp mời cũng cho biết căn cứ theo tình huống của bọn họ sẽ tận lực đi xem cuộc chiến.

Bốn người Lâm Thủy Lam đang hồi báo với Lâm Tuyết tình huống phát thiệp mời trong một tháng. Mà Lăng Vân ngồi một bên nhắm mắt dưỡng thần, không biết rốt cục có nghe hay không.

Lâm Tuyết gật đầu, chân thành nói:

- Mọi người vất vả rồi, lần này đi phát thiệp mời nhất định mọi người đều bị gây không ít khó khăn.

- Gây khó khăn cho cũng không có, những người này sau khi biết chuyện vì sao chúng ta đưa thiệp tất cả đều rất là khách khí với chúng ta, chẳng qua…

- Chẳng qua làm sao?

- Gần như tất cả Thánh Kiếm Sư và người cầm quyền các nơi đối với thiệp mời của chúng ta hoặc nhiều hoặc ít đều có phản ứng, chỉ có một người sau khi nhận thiệp mời của chúng ta lại trực tiếp ném đi, thật sự có chút thất lễ…

Lâm Tuyết khẽ cau mày:

- Ai?

- Kiếm Si Thần Thánh.

Lâm Nhược Nhược vừa nghe, bất mãn nói:

- Địa bảng đệ nhất mà thôi, có gì đặc biệt hơn người. Hắn dù lợi hại cũng chỉ là thất giai Thánh Kiếm Sư mà thôi lại cuồng vọng như thế. Chờ sau khi chủ nhân đánh bại những bát giai Thánh Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc để xem hắn còn tư cách vênh váo nữa hay không.

Lâm Tuyết mặc dù cũng bất mãn đối với tác phong của Thần Thánh, nhưng vẫn không nói gì, lắc đầu nói:

- Kiếm Si Thần Thánh năm ấy sau khi lịch lãm ở Thương Mãng Sơn trở về rồi tấn thăng Thánh Kiếm Sư, thì cũng không ly khai Thần Thánh đế quốc nữa. Sợ là Vinh Diệu đế quốc mời, Kiếm Sư công hội hội trưởng mời, thậm chí trăm năm đại bỉ cũng không tham gia, bây giờ hắn không đến cũng nằm trong dự đoán.

- Hắn đến ba mươi sáu tuổi mới thành Thánh Kiếm Sư, nói về thiên phú vẫn không sánh bằng chủ nhân.

Lâm Nhược Nhược ôm bất bình nói.

Lâm Thủy Lam phất phất tay, trầm ngâm nói:

- Kiếm Si Thần Thánh, chính là vì kiếm si nên tự nhiên toàn bộ tinh lực đều tập trung vào cái si này, đối với việc của ngoại giới không nghe không hỏi.

- Không đúng nha, Thần Thánh trước khi vào Thương Mãng Sơn cũng rất là phong quang, ta biết rất nhiều nữ Kiếm Sư đều khuynh tâm cho hắn, đem hắn trở thành bạch mã hoàng tử của mình.

Lâm Thủy Lam lắc đầu cười, không cùng nàng dây dưa những đề tài không có ý nghĩa này nữa.

- Hết thảy mọi việc đều đã tốt đẹp. Đợi ngày đó của hai tháng sau đến. Đến ngày đó, tên của Lâm gia sẽ hoàn toàn truyền khắp!

Đến đây, Lâm Tuyết lại nhìn thoáng qua Lăng Vân, mặc dù nàng đối với ca ca của mình rất có lòng tin, nhưng đã chuẩn bị làm ra một trận lớn như vậy, mời toàn bộ cao thủ của đại lục đến đây chứng kiến, một khi xảy ra chuyện ra dẫn đến tràng diện không thể khống chế, căn bản không phải là các nàng có thể thay đổi lại.

Một khi Vân Lai hoàng thất bị tiêu diệt, không có thần linh đảm bảo áp chế, vì Thần khí những cửu giai cường giả đó sẽ tuyệt đối không để ý hết thảy xuất thủ với ca ca của mình, đến lúc đó hậu…

Nghĩ vậy, Lâm Tuyết không khỏi than khẽ:

- Nếu ca ca có thể giống như Sương Vô kia, có cao thủ cấp bậc Kiếm Thánh làm chỗ dựa thì tốt rồi. Đến lúc đó cho dù rất nhiều thế lực ham muốn Thần khí, nhưng với lực uy hiếp của Kiếm Thánh cũng không dám khinh cử vọng động (hành động thiếu suy nghĩ).

Nghe được những lời này của nàng, ẩn ở bên trong Ám Lam chi kiếm Tử khẽ hừ một tiếng, trong lòng bất mãn:

- Kiếm Thánh làm chỗ dựa sau lưng có gì tài ba chứ. Có tỷ tỷ ta ở đây, tiểu nha đầu ngươi sao phải lo lắng cho ca ca ngươi chứ, thật là đần khả ái a.

Chẳng qua lời nói này của nàng Lâm Tuyết tự nhiên là không cách nào nghe được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Phệ Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook