Chương 11:
Công Mạt Thảo
02/05/2024
Nhìn theo kiểu nào, trông cũng đẹp trai lắm.
Tuy rằng anh hai có một vài chỗ rất chán ghét, nhưng điều đó không ngăn cản việc anh có một khuôn mặt mà khiến cô nhìn mà thấy vui tai vui mắt.
Cuối cùng, cô liên tục liếm lỗ sáo trên quy đầu vài cái, thọc cổ họng sâu vài lâng, cuối cùng là nghênh đón sự phóng thích của người đàn ông, tinh dịch nóng bỏng phun vào khoang miệng cô.
Mộc Nhu vội vàng lui người ra, thiếu chút nữa đã bị sặc, ho nhẹ hai tiếng, màu trắng đục chưa kịp nuốt xuống tràn ra khỏi khóe miệng, khiến cho con ngươi sâu thẳm của người đàn ông lại tối sầm hơn vài phần.
Anh nhìn dương vật mình rõ ràng vừa mới phóng thích xong lại không hề thấy yếu ớt chút nào, nhẹ thở dài một tiếng, tiện tay kéo khăn tắm quấn quanh eo mình, sau đó ôm lấy người đang ngồi xổm trên mặt đất ra khỏi phòng tắm.
“Mặc cái này.”
Khi Mộc Nhu đang muốn thay quần áo, Mộc Phong chọn một chiếc đầm dài thục nữ từ trong tủ quần áo của cô ra cho cô.
Cô không dám phản kháng gì, sợ anh hai có chỗ nào đó không vui sẽ không cho mình đi ra ngoài, thay váy trước mặt anh.
Mái tóc của cô vẫn là để Mộc Phong buộc, tuy rằng chỉ là một bím tóc xương cá đơn giản, nhưng kẹp đuôi tóc là một quà mà Mộc Phong mang về cho cô trong một lần ra nước ngoài, mặt trên được khảm những kim cương vụn màu hồng phấn và tua rua, tay nghề rất tinh xảo, khiến Mộc Nhu rất thích.
“Đủ tiền không?” Sau khi tắm rửa xong, Mộc Phong vẫn luôn chăm sóc Mộc Nhu, cũng không để ý đến mình còn chưa mặc quần áo, chỉ tùy ý khoác áo choàng tắm.
Mộc Nhu gật gật đầu, cô vẫn luôn nhìn thấy sự săn sóc cẩn thận của Mộc Phong đối với cô, dù gì anh trai cũng là người đã nuôi nấng cô từ nhỏ, tuy rằng mỗi lần ở trên trường đều rất xấu xa.
Nghĩ đến đây, cô đột nhiên vòng tay ôm cổ Mộc Phong, áp đôi môi đỏ mọng của mình lên đôi môi mỏng của anh, sau đó nhanh chóng ra khỏi cửa phòng.
Mộc Phong khẽ vuốt ve cánh môi ấm áp của mình, tuy rằng trên mặt nhìn không ra dao động gì, nhưng khóe miệng nhếch lên lại làm bại lộ nội tâm sung sướng trong lòng anh.
Cái con bé này, kể từ khi muốn cô thì đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh.
Các cô gái đang dạo phố thì gặp Mộc Thâm, anh đang lái xe như vừa mới đi về từ nơi nào đó, nhìn thấy Mộc Nhu đang đi dạo trên đường vừa nói vừa cười với bạn bè, dứt khoát dừng xe trước mặt họ.
“Anh năm!” Mộc Tinh là người đầu tiên phát hiện ra sự tồn tại của Mộc Thâm, kinh ngạc vui vẻ gọi một tiếng, Mộc Thâm thờ ơ gật đầu đáp lại.
Trong tay Mộc Nhu đang ôm một ly trà sữa, bởi vì tuổi tác của anh năm không chênh lệch nhiều so với mình, cho nên ngày thường cô hay gọi thẳng tên, cô có chút ngạc nhiên khi có thể nhìn thấy anh ở đây.
“Thâm? Không phải ngày mai anh mới quay lại sao?”
Tuy rằng anh hai có một vài chỗ rất chán ghét, nhưng điều đó không ngăn cản việc anh có một khuôn mặt mà khiến cô nhìn mà thấy vui tai vui mắt.
Cuối cùng, cô liên tục liếm lỗ sáo trên quy đầu vài cái, thọc cổ họng sâu vài lâng, cuối cùng là nghênh đón sự phóng thích của người đàn ông, tinh dịch nóng bỏng phun vào khoang miệng cô.
Mộc Nhu vội vàng lui người ra, thiếu chút nữa đã bị sặc, ho nhẹ hai tiếng, màu trắng đục chưa kịp nuốt xuống tràn ra khỏi khóe miệng, khiến cho con ngươi sâu thẳm của người đàn ông lại tối sầm hơn vài phần.
Anh nhìn dương vật mình rõ ràng vừa mới phóng thích xong lại không hề thấy yếu ớt chút nào, nhẹ thở dài một tiếng, tiện tay kéo khăn tắm quấn quanh eo mình, sau đó ôm lấy người đang ngồi xổm trên mặt đất ra khỏi phòng tắm.
“Mặc cái này.”
Khi Mộc Nhu đang muốn thay quần áo, Mộc Phong chọn một chiếc đầm dài thục nữ từ trong tủ quần áo của cô ra cho cô.
Cô không dám phản kháng gì, sợ anh hai có chỗ nào đó không vui sẽ không cho mình đi ra ngoài, thay váy trước mặt anh.
Mái tóc của cô vẫn là để Mộc Phong buộc, tuy rằng chỉ là một bím tóc xương cá đơn giản, nhưng kẹp đuôi tóc là một quà mà Mộc Phong mang về cho cô trong một lần ra nước ngoài, mặt trên được khảm những kim cương vụn màu hồng phấn và tua rua, tay nghề rất tinh xảo, khiến Mộc Nhu rất thích.
“Đủ tiền không?” Sau khi tắm rửa xong, Mộc Phong vẫn luôn chăm sóc Mộc Nhu, cũng không để ý đến mình còn chưa mặc quần áo, chỉ tùy ý khoác áo choàng tắm.
Mộc Nhu gật gật đầu, cô vẫn luôn nhìn thấy sự săn sóc cẩn thận của Mộc Phong đối với cô, dù gì anh trai cũng là người đã nuôi nấng cô từ nhỏ, tuy rằng mỗi lần ở trên trường đều rất xấu xa.
Nghĩ đến đây, cô đột nhiên vòng tay ôm cổ Mộc Phong, áp đôi môi đỏ mọng của mình lên đôi môi mỏng của anh, sau đó nhanh chóng ra khỏi cửa phòng.
Mộc Phong khẽ vuốt ve cánh môi ấm áp của mình, tuy rằng trên mặt nhìn không ra dao động gì, nhưng khóe miệng nhếch lên lại làm bại lộ nội tâm sung sướng trong lòng anh.
Cái con bé này, kể từ khi muốn cô thì đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh.
Các cô gái đang dạo phố thì gặp Mộc Thâm, anh đang lái xe như vừa mới đi về từ nơi nào đó, nhìn thấy Mộc Nhu đang đi dạo trên đường vừa nói vừa cười với bạn bè, dứt khoát dừng xe trước mặt họ.
“Anh năm!” Mộc Tinh là người đầu tiên phát hiện ra sự tồn tại của Mộc Thâm, kinh ngạc vui vẻ gọi một tiếng, Mộc Thâm thờ ơ gật đầu đáp lại.
Trong tay Mộc Nhu đang ôm một ly trà sữa, bởi vì tuổi tác của anh năm không chênh lệch nhiều so với mình, cho nên ngày thường cô hay gọi thẳng tên, cô có chút ngạc nhiên khi có thể nhìn thấy anh ở đây.
“Thâm? Không phải ngày mai anh mới quay lại sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.