Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Chương 516: Băng Hỏa Long Chủ
BanhBaoThit
27/11/2017
Liên quan đến Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn sự tình, trên dưới Đường Môn đều có lưu lại rõ ràng và cực kỳ chi tiết.
Tương truyền mảnh thần kỳ địa phương này tọa lạc bên trong Lạc Nhật Sâm Lâm, một khu vực tràn ngập hồn thú sinh sống. Mặc dù mảnh sâm lâm này không to lớn như Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thế nhưng so về kỳ trân dị bảo tuyệt đối không thua kém chút nào.
Đường Môn người sáng lập, Thiên Thủ đấu la Đường Tam dưới cơ duyên xảo hợp đã nhìn thấy phiến địa vực này, khi đó hắn cực kỳ bất ngờ bởi vì bên trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn khu vực hạch tâm chính là hai thứ lực lượng luôn tồn tại đối nghịch nhau.
Băng và Hỏa.
Băng Hỏa song song tồn tại, chính là nghịch lý, tuyệt đối không nên xảy ra mới đúng. Bất quá để có thể giải thích cho sự thần kỳ này, phải nói đến lai lịch thật sự của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Điều này thậm chí một số ít Đường Môn cao tầng mới được biết. Đường Minh chính là Đường Tâm huynh đệ ruột thịt, mà Đường Tâm không nghi ngờ trong tương lai rất có khả năng sẽ trở thành Đường Môn môn chủ kế nhiệm, cho nên hắn cũng biết được một chút bí mật ẩn giấu bên trong.
Đấu La tinh thời điểm khai thiên lập địa, khi đó thủy tổ của hồn thú chính là Long Thần, kẻ nắm giữ tối thượng địa vị trên mảnh đại lục này. Long Thần hậu đại chính thống có tổng cộng chín vị, gọi là Long Thần Cửu Tử hoặc Cửu Đại Long Chủ vi danh xưng, mà trong đó Thủy Long Vương cùng Hỏa Long Vương chính là nguyên nhân trọng yếu dẫn đến sự xuất hiện của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Đại chiến Thần Giới một màn diễn ra, Long Thần trực tiếp ngã xuống, kéo theo cao tầng hồn thú thi nhau vẫn lạc, trong đó Hỏa Long Vương cùng Thủy Long Vương thi thể rơi xuống chính là Lạc Nhật Sâm Lâm phạm vi. Trải qua vô số tuế nguyệt biến thiên, bọn họ thần cấp lực lượng vẫn một mực lưu lại đã uẩn dưỡng nơi này, khiến cho vạn vật sinh sôi, thoải mái sinh trưởng, rốt cuộc hình thành Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thần kỳ địa phương này.
Đường Môn đối với Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn có trọng trách bảo hộ, bởi vì nơi này dù sao cũng là Đường Môn tổ tiên Đường Tam tìm thấy, và ngay cả hắn cũng tại trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đạt được rất nhiều chỗ tốt. Cho nên mấy vạn năm trôi qua, Đường Môn thủy chung lãnh nhận trách nhiệm bảo hộ, đánh đổi lại bọn hắn định kỳ có thể cử đệ tử kiệt xuất vào bên trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thu hoạch dược thảo hiếm có, đề bạt bản thân tu vi.
Này chính là cộng sinh quá trình, song phương cùng có lợi, kéo dài vạn năm.
Đến thời điểm khoảng chừng một vạn năm trước, mấy vị thực vật cường giả trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đã thành công hồi sinh lại được hai vị Long Chủ long hồn, khiến cho bọn hắn tiếp tục công tác bảo hộ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn suốt ngần ấy năm.
Bất quá hiện tại nhìn đến, Thủy Long Vương cùng Hỏa Long Vương long hồn không biết tại sao lại rơi vào tay Ma Độc Long Vương, hơn nữa còn vì hắn hóa thành thực thể công kích, đuổi giết Vân Chính Thiên một cách điên cuồng.
Đường Minh lúc này mặt đã cắt không còn một giọt máu, tuy nói Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn mấy ngàn năm nay đã trở thành sân nhà của hồn thú, mà hai vị Long Chủ long hồn nghe nói cũng đã chiến tử. Ấy vậy mà bây giờ trước mắt diễn ra một màn, khiến cho hắn không cách nào tin được.
Đường Minh nội tâm đau đớn, thà rằng hai vị Long Chủ hồn phách tan nát, thật sự vẫn lạc đi, còn hơn là trở thành Ma Độc Long Vương trong tay con cờ.
Lấy hắn hiểu biết về hai vị Long Chủ long hồn này, bọn hắn nắm giữ chính là thần cấp lực lượng, tuy rằng chỉ còn là linh hồn trạng thái, nhưng cùng Cực Hạn đấu la so sánh cũng không sai biệt mấy.
Dù là vậy bọn hắn cũng không phải hiện tại Vân Chính Thiên có thể đối đầu.
Vân Chính Thiên còn chưa có biết lai lịch của hai tôn cự long kia, trong đầu chỉ nhận định đây hẳn là hai cái cự long mà trên phương diện linh hồn đã đạt tới tầng thứ cực kỳ cao cấp. Không những thế thực lực so với Ma Độc Long Vương kia cũng nhỉnh hơn một bậc.
Đối mặt với loại này đỉnh cấp cường giả, Vân Chính Thiên binh bại như núi đổ, xem chừng chân thân võ hồn trạng thái cũng không giữ được lâu nữa.
Oành ——!
Kế tục đón lấy một trảo kinh khủng đánh tới, Vân Chính Thiên chẳng khác nào một viên đạn pháo oanh ngược ra phía sau. Mặc dù bản thân đối với băng hỏa hai loại nguyên tố phi thường am hiểu, thế nhưng cùng hai vị Long Chủ long hồn so sánh vẫn có một chút chênh lệch, mà phần này chênh lệch chính là đến từ huyết mạch.
Vân Chính Thiên võ hồn tuy không phải thú loại, bất quá hai vị Long Chủ chính là viễn cổ thần cấp huyết mạch, đối với tất cả võ hồn có khắc chế nhất định. Nếu như là Ngạo Thiên Long hay Can Hữu Long đối đầu, chỉ sợ một cái chân cũng nhấc không nổi.
Quẹt đi vết máu nơi khóe miệng, Vân Chính Thiên nắm trên tay Băng Đế Kiếm hào quang trở nên mờ nhạt. Lấy hắn cực hạn chi băng, tế ra Băng Cực lĩnh vực nhất thời vẫn có thể miễn cưỡng cùng Hỏa Long Vương long hồn kia đón đỡ, bất quá hai vị này tính phối hợp quá cao đi, kẻ này vừa ra người khác đã đến, hắn căn bản không kịp thay đổi thuộc tính để ứng phó. Mà cho dù có tế ra Hỏa Phượng Kiếm thì cũng không đủ cân lượng để cùng Thủy Long Vương long hồn chống lại.
Chẳng sợ hai vị này hỏa cùng thủy nguyên tố đã tu luyện đến xuất thần nhập hóa, siêu thoát cực hạn nguyên tố trình tự. Thủy Long Vương mặc dù là thủy nguyên tố nhưng trong nháy mắt có thể chuyển hóa thành băng nguyên tố. Này chính là siêu thoát cực hạn nguyên tố thuyết pháp phạm trù. Chính vì vậy Vân Chính Thiên trực diện giao phong, thủy chung vẫn nằm ở thế yếu.
Làm sao bây giờ?
Thật sự vẫn phải dùng đến nó sao. Vân Chính Thiên nội tâm trầm ngưng suy nghĩ.
Trước mắt cùng lúc đối mặt với hai vị Long Chủ có thực lực ngang ngửa Cực Hạn đấu la, lại thêm Ma Độc Long Vương đang chờ thời bên dưới, lấy sức một mình hắn có thể cầm cự đến bây giờ có thể gọi là truyền kỳ hiếm có một màn rồi.
Nghĩ ngợi một chút lại ngẩng mặt lên, Vân Chính Thiên trên mặt vẫn tràn ngập hiếm thấy tự tin.
Hắn mỉm cười.
Ma Độc Long Vương bên dưới khóe miệng bỗng nhiên co giật, hiện tại đã rơi vào hoàn cảnh như thế nào mà tiểu nhân loại này vẫn có thể mỉm cười. Chẳng lẽ hắn thật sự vẫn còn bài tẩy chưa lật? Ta thật không tin hắn có đầy đủ thực lực cùng long hồn kia chống lại.
“Giết nó cho ta!” Ma Độc Long Vương bất ngờ gầm lên một tiếng, long uy bộc phát lệnh Long Chủ hai vị long hồn tựa như tiến vào điên cuồng trạng thái.
ĐANG ——!
Băng Hỏa quang mang từ trong miệng đồng loạt bắn ra, kéo theo vạn trượng quang thải, đánh thẳng tới Vân Chính Thiên vị trí.
Này khủng bố công kích, nếu như rơi vào một cái thành thị đông đúc, chỉ sợ thiệt hại tính mạng lên đến con số thiên văn, thậm chí Siêu Cấp đấu la cũng không dám trực diện đối đầu, còn bên dưới đó cấp bậc, chỉ sợ rụng xuống như lá mùa thu.
Thật không hổ là Long Thần Cửu Tử hai vị Long Chủ, hiện tại dù chỉ là linh hồn tầng thứ đã kinh khủng đến mức này, Vân Chính Thiên thật không dám tưởng tượng lúc sinh thời bọn hắn còn cường đại như thế nào nữa. Có lẽ cùng Linh Băng đấu la tiền bối không chênh lệch là bao đi.
Đối mặt cường đại như vậy công kích, Vân Chính Thiên khẽ cắn mạnh đầu lưỡi, miễn cưỡng cho chính mình ổn định lại tinh thần. Hai tay siết chặc lại, bàn chân ngoáy sâu xuống đất. Hắn dĩ nhiên không có chút nào ý định tránh né.
Thiên Môn Quan bên trong, Bao Lão vào lúc này sắc mặt phi thường ngưng trọng, ngay cả bánh bao trên tay cũng bất giác rơi xuống đất. Thời điểm Ma Độc Long Vương xuất ra hai cái long hồn, đem Vân Chính Thiên áp đảo đi, lão vẫn một mực không có động thủ. Hơn ai hết lão hiểu được một điều, cường giả chân chính tuyệt đối phải trải qua hơn người ma luyện. Mà Vân Chính Thiên cùng lúc đối mặt hai cái ngang cấp Cực Hạn đấu la, là không thể nào tốt hơn ma luyện.
Bất quá lão vẫn không nghĩ tới, tiểu tử này lại ngoan cố đến như vậy, chính mình cảm nhận Băng Hỏa quang mang kia chứa đựng cỡ nào hủy diệt năng lượng, cho dù là lão cũng phải kiêng kỵ ba phần. Vậy mà Vân Chính Thiên vẫn tuyệt nhiêu không có ý định tránh né.
“Tiểu tử thối này.” Bao Lão rên lên một tiếng, thân hình đã chớp lóe, bất quá lão chỉ vừa đi tới Thiên Môn Quan tường thành thì bất chợt cảm nhận được một cái gì đó từ nơi song phương giao chiến. Lão thoáng ngừng lại, đem tinh thần lực thả ra dò xét.
Cái này là?
Một cỗ nồng nặc sát khí xộc lên tới não đi kèm là mùi vị máu tươi không lẫn vào đâu được. Trên hết là khí tức sát phạt lăng lệ, tựa như viễn cổ chiến thần phục sinh thời khắc.
Mà tất cả những thứ này đều xuất phát từ tên đệ tử của lão ở bên kia.
Vân Chính Thiên hắn rốt cuộc là đang làm cái gì?
Bao Lão mặc dù vẫn một mực ở tại Nhân Vực, nhưng hết thảy Vân Chính Thiên biến cố hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Từ chuyện tao ngộ Tà Đế đến Ám Thiên qui nhất sự tình tất cả đều được Vân Chính Thiên đánh điện báo cáo. Chính vì thế ngày hôm nay lão mới cấp tốc đi tới chỗ này, bởi vì lão sợ Tà Hồn Điện và hồn thú đã bắt đầu chú ý tới đệ tử của hắn.
Nếu như Vân Chính Thiên vẫn chỉ là một tên Hồn Thánh đơn lẻ, gây ra mấy cái phiền phức cho Tà Hồn Điện tại phạm vi nhỏ, giết đi một vài cái vạn năm hồn thú vẫn không có gì đáng nhắc đến. Bất quá hiện tại hắn lại liên quan đến Tà Đế biến mất sự tình, lại thêm vừa mới lúc trước trực tiếp tấn công một cái Tà Ma hạt giống trọng điểm, chỉ riêng những điều này đã đủ để Tà Hồn Điện và hồn thú đại quân phái ra cường giả đi thu thập hắn.
Vừa vặn tới liền trông thấy Ma Độc Long Vương tấn công, Bao Lão đối với thuyết pháp của mình càng thêm tin tưởng. Từ trên người Vân Chính Thiên lão nhìn thấy chính là hy vọng, là nhân loại hy vọng hiếm hoi. Cho nên dù có thịt nát xương tan, lão cũng phải bảo hộ hắn toàn vẹn trưởng thành.
Cảm nhận được Vân Chính Thiên trên người biến hóa, khí tức mỗi lúc một bành trướng ra, ngay cả Bao lão cũng giật cả mình. Lão lập tức đình chỉ hành động tương cứu, lăng không quan sát.
“Tiểu Thiên, buông tay mà làm đi, có vi sư ở sau lưng ủng hộ.”
Tương truyền mảnh thần kỳ địa phương này tọa lạc bên trong Lạc Nhật Sâm Lâm, một khu vực tràn ngập hồn thú sinh sống. Mặc dù mảnh sâm lâm này không to lớn như Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thế nhưng so về kỳ trân dị bảo tuyệt đối không thua kém chút nào.
Đường Môn người sáng lập, Thiên Thủ đấu la Đường Tam dưới cơ duyên xảo hợp đã nhìn thấy phiến địa vực này, khi đó hắn cực kỳ bất ngờ bởi vì bên trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn khu vực hạch tâm chính là hai thứ lực lượng luôn tồn tại đối nghịch nhau.
Băng và Hỏa.
Băng Hỏa song song tồn tại, chính là nghịch lý, tuyệt đối không nên xảy ra mới đúng. Bất quá để có thể giải thích cho sự thần kỳ này, phải nói đến lai lịch thật sự của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Điều này thậm chí một số ít Đường Môn cao tầng mới được biết. Đường Minh chính là Đường Tâm huynh đệ ruột thịt, mà Đường Tâm không nghi ngờ trong tương lai rất có khả năng sẽ trở thành Đường Môn môn chủ kế nhiệm, cho nên hắn cũng biết được một chút bí mật ẩn giấu bên trong.
Đấu La tinh thời điểm khai thiên lập địa, khi đó thủy tổ của hồn thú chính là Long Thần, kẻ nắm giữ tối thượng địa vị trên mảnh đại lục này. Long Thần hậu đại chính thống có tổng cộng chín vị, gọi là Long Thần Cửu Tử hoặc Cửu Đại Long Chủ vi danh xưng, mà trong đó Thủy Long Vương cùng Hỏa Long Vương chính là nguyên nhân trọng yếu dẫn đến sự xuất hiện của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
Đại chiến Thần Giới một màn diễn ra, Long Thần trực tiếp ngã xuống, kéo theo cao tầng hồn thú thi nhau vẫn lạc, trong đó Hỏa Long Vương cùng Thủy Long Vương thi thể rơi xuống chính là Lạc Nhật Sâm Lâm phạm vi. Trải qua vô số tuế nguyệt biến thiên, bọn họ thần cấp lực lượng vẫn một mực lưu lại đã uẩn dưỡng nơi này, khiến cho vạn vật sinh sôi, thoải mái sinh trưởng, rốt cuộc hình thành Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thần kỳ địa phương này.
Đường Môn đối với Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn có trọng trách bảo hộ, bởi vì nơi này dù sao cũng là Đường Môn tổ tiên Đường Tam tìm thấy, và ngay cả hắn cũng tại trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đạt được rất nhiều chỗ tốt. Cho nên mấy vạn năm trôi qua, Đường Môn thủy chung lãnh nhận trách nhiệm bảo hộ, đánh đổi lại bọn hắn định kỳ có thể cử đệ tử kiệt xuất vào bên trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thu hoạch dược thảo hiếm có, đề bạt bản thân tu vi.
Này chính là cộng sinh quá trình, song phương cùng có lợi, kéo dài vạn năm.
Đến thời điểm khoảng chừng một vạn năm trước, mấy vị thực vật cường giả trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn đã thành công hồi sinh lại được hai vị Long Chủ long hồn, khiến cho bọn hắn tiếp tục công tác bảo hộ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn suốt ngần ấy năm.
Bất quá hiện tại nhìn đến, Thủy Long Vương cùng Hỏa Long Vương long hồn không biết tại sao lại rơi vào tay Ma Độc Long Vương, hơn nữa còn vì hắn hóa thành thực thể công kích, đuổi giết Vân Chính Thiên một cách điên cuồng.
Đường Minh lúc này mặt đã cắt không còn một giọt máu, tuy nói Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn mấy ngàn năm nay đã trở thành sân nhà của hồn thú, mà hai vị Long Chủ long hồn nghe nói cũng đã chiến tử. Ấy vậy mà bây giờ trước mắt diễn ra một màn, khiến cho hắn không cách nào tin được.
Đường Minh nội tâm đau đớn, thà rằng hai vị Long Chủ hồn phách tan nát, thật sự vẫn lạc đi, còn hơn là trở thành Ma Độc Long Vương trong tay con cờ.
Lấy hắn hiểu biết về hai vị Long Chủ long hồn này, bọn hắn nắm giữ chính là thần cấp lực lượng, tuy rằng chỉ còn là linh hồn trạng thái, nhưng cùng Cực Hạn đấu la so sánh cũng không sai biệt mấy.
Dù là vậy bọn hắn cũng không phải hiện tại Vân Chính Thiên có thể đối đầu.
Vân Chính Thiên còn chưa có biết lai lịch của hai tôn cự long kia, trong đầu chỉ nhận định đây hẳn là hai cái cự long mà trên phương diện linh hồn đã đạt tới tầng thứ cực kỳ cao cấp. Không những thế thực lực so với Ma Độc Long Vương kia cũng nhỉnh hơn một bậc.
Đối mặt với loại này đỉnh cấp cường giả, Vân Chính Thiên binh bại như núi đổ, xem chừng chân thân võ hồn trạng thái cũng không giữ được lâu nữa.
Oành ——!
Kế tục đón lấy một trảo kinh khủng đánh tới, Vân Chính Thiên chẳng khác nào một viên đạn pháo oanh ngược ra phía sau. Mặc dù bản thân đối với băng hỏa hai loại nguyên tố phi thường am hiểu, thế nhưng cùng hai vị Long Chủ long hồn so sánh vẫn có một chút chênh lệch, mà phần này chênh lệch chính là đến từ huyết mạch.
Vân Chính Thiên võ hồn tuy không phải thú loại, bất quá hai vị Long Chủ chính là viễn cổ thần cấp huyết mạch, đối với tất cả võ hồn có khắc chế nhất định. Nếu như là Ngạo Thiên Long hay Can Hữu Long đối đầu, chỉ sợ một cái chân cũng nhấc không nổi.
Quẹt đi vết máu nơi khóe miệng, Vân Chính Thiên nắm trên tay Băng Đế Kiếm hào quang trở nên mờ nhạt. Lấy hắn cực hạn chi băng, tế ra Băng Cực lĩnh vực nhất thời vẫn có thể miễn cưỡng cùng Hỏa Long Vương long hồn kia đón đỡ, bất quá hai vị này tính phối hợp quá cao đi, kẻ này vừa ra người khác đã đến, hắn căn bản không kịp thay đổi thuộc tính để ứng phó. Mà cho dù có tế ra Hỏa Phượng Kiếm thì cũng không đủ cân lượng để cùng Thủy Long Vương long hồn chống lại.
Chẳng sợ hai vị này hỏa cùng thủy nguyên tố đã tu luyện đến xuất thần nhập hóa, siêu thoát cực hạn nguyên tố trình tự. Thủy Long Vương mặc dù là thủy nguyên tố nhưng trong nháy mắt có thể chuyển hóa thành băng nguyên tố. Này chính là siêu thoát cực hạn nguyên tố thuyết pháp phạm trù. Chính vì vậy Vân Chính Thiên trực diện giao phong, thủy chung vẫn nằm ở thế yếu.
Làm sao bây giờ?
Thật sự vẫn phải dùng đến nó sao. Vân Chính Thiên nội tâm trầm ngưng suy nghĩ.
Trước mắt cùng lúc đối mặt với hai vị Long Chủ có thực lực ngang ngửa Cực Hạn đấu la, lại thêm Ma Độc Long Vương đang chờ thời bên dưới, lấy sức một mình hắn có thể cầm cự đến bây giờ có thể gọi là truyền kỳ hiếm có một màn rồi.
Nghĩ ngợi một chút lại ngẩng mặt lên, Vân Chính Thiên trên mặt vẫn tràn ngập hiếm thấy tự tin.
Hắn mỉm cười.
Ma Độc Long Vương bên dưới khóe miệng bỗng nhiên co giật, hiện tại đã rơi vào hoàn cảnh như thế nào mà tiểu nhân loại này vẫn có thể mỉm cười. Chẳng lẽ hắn thật sự vẫn còn bài tẩy chưa lật? Ta thật không tin hắn có đầy đủ thực lực cùng long hồn kia chống lại.
“Giết nó cho ta!” Ma Độc Long Vương bất ngờ gầm lên một tiếng, long uy bộc phát lệnh Long Chủ hai vị long hồn tựa như tiến vào điên cuồng trạng thái.
ĐANG ——!
Băng Hỏa quang mang từ trong miệng đồng loạt bắn ra, kéo theo vạn trượng quang thải, đánh thẳng tới Vân Chính Thiên vị trí.
Này khủng bố công kích, nếu như rơi vào một cái thành thị đông đúc, chỉ sợ thiệt hại tính mạng lên đến con số thiên văn, thậm chí Siêu Cấp đấu la cũng không dám trực diện đối đầu, còn bên dưới đó cấp bậc, chỉ sợ rụng xuống như lá mùa thu.
Thật không hổ là Long Thần Cửu Tử hai vị Long Chủ, hiện tại dù chỉ là linh hồn tầng thứ đã kinh khủng đến mức này, Vân Chính Thiên thật không dám tưởng tượng lúc sinh thời bọn hắn còn cường đại như thế nào nữa. Có lẽ cùng Linh Băng đấu la tiền bối không chênh lệch là bao đi.
Đối mặt cường đại như vậy công kích, Vân Chính Thiên khẽ cắn mạnh đầu lưỡi, miễn cưỡng cho chính mình ổn định lại tinh thần. Hai tay siết chặc lại, bàn chân ngoáy sâu xuống đất. Hắn dĩ nhiên không có chút nào ý định tránh né.
Thiên Môn Quan bên trong, Bao Lão vào lúc này sắc mặt phi thường ngưng trọng, ngay cả bánh bao trên tay cũng bất giác rơi xuống đất. Thời điểm Ma Độc Long Vương xuất ra hai cái long hồn, đem Vân Chính Thiên áp đảo đi, lão vẫn một mực không có động thủ. Hơn ai hết lão hiểu được một điều, cường giả chân chính tuyệt đối phải trải qua hơn người ma luyện. Mà Vân Chính Thiên cùng lúc đối mặt hai cái ngang cấp Cực Hạn đấu la, là không thể nào tốt hơn ma luyện.
Bất quá lão vẫn không nghĩ tới, tiểu tử này lại ngoan cố đến như vậy, chính mình cảm nhận Băng Hỏa quang mang kia chứa đựng cỡ nào hủy diệt năng lượng, cho dù là lão cũng phải kiêng kỵ ba phần. Vậy mà Vân Chính Thiên vẫn tuyệt nhiêu không có ý định tránh né.
“Tiểu tử thối này.” Bao Lão rên lên một tiếng, thân hình đã chớp lóe, bất quá lão chỉ vừa đi tới Thiên Môn Quan tường thành thì bất chợt cảm nhận được một cái gì đó từ nơi song phương giao chiến. Lão thoáng ngừng lại, đem tinh thần lực thả ra dò xét.
Cái này là?
Một cỗ nồng nặc sát khí xộc lên tới não đi kèm là mùi vị máu tươi không lẫn vào đâu được. Trên hết là khí tức sát phạt lăng lệ, tựa như viễn cổ chiến thần phục sinh thời khắc.
Mà tất cả những thứ này đều xuất phát từ tên đệ tử của lão ở bên kia.
Vân Chính Thiên hắn rốt cuộc là đang làm cái gì?
Bao Lão mặc dù vẫn một mực ở tại Nhân Vực, nhưng hết thảy Vân Chính Thiên biến cố hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Từ chuyện tao ngộ Tà Đế đến Ám Thiên qui nhất sự tình tất cả đều được Vân Chính Thiên đánh điện báo cáo. Chính vì thế ngày hôm nay lão mới cấp tốc đi tới chỗ này, bởi vì lão sợ Tà Hồn Điện và hồn thú đã bắt đầu chú ý tới đệ tử của hắn.
Nếu như Vân Chính Thiên vẫn chỉ là một tên Hồn Thánh đơn lẻ, gây ra mấy cái phiền phức cho Tà Hồn Điện tại phạm vi nhỏ, giết đi một vài cái vạn năm hồn thú vẫn không có gì đáng nhắc đến. Bất quá hiện tại hắn lại liên quan đến Tà Đế biến mất sự tình, lại thêm vừa mới lúc trước trực tiếp tấn công một cái Tà Ma hạt giống trọng điểm, chỉ riêng những điều này đã đủ để Tà Hồn Điện và hồn thú đại quân phái ra cường giả đi thu thập hắn.
Vừa vặn tới liền trông thấy Ma Độc Long Vương tấn công, Bao Lão đối với thuyết pháp của mình càng thêm tin tưởng. Từ trên người Vân Chính Thiên lão nhìn thấy chính là hy vọng, là nhân loại hy vọng hiếm hoi. Cho nên dù có thịt nát xương tan, lão cũng phải bảo hộ hắn toàn vẹn trưởng thành.
Cảm nhận được Vân Chính Thiên trên người biến hóa, khí tức mỗi lúc một bành trướng ra, ngay cả Bao lão cũng giật cả mình. Lão lập tức đình chỉ hành động tương cứu, lăng không quan sát.
“Tiểu Thiên, buông tay mà làm đi, có vi sư ở sau lưng ủng hộ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.