Chương 14: Nhớ Nhung (4)
Bạc Hà
18/12/2021
Khuôn mặt của Thích Mộc bị cách xưng hô ban này của Lăng Gia Hoa lại đỏ bừng rồi, cô ngồi xuống huống ngụm trà giả vờ như không có gì.
Hà Tử Đồng đụng cô: “Tích Mộc, hay là…cậu đi về trước?”
Thích Mộc trừng mắt: “Quan Y Y vẫn chưa đến mà, không dễ dàng gì mình mới bỏ đi tôn nghiêm mời người đến, bây giờ cậu bảo mình đi? Mình không đi.” Cô cúi đầu lại uống một ngụm trà, chép chép miệng, cảm thấy uống khá ngon.
Trong lòng Hạ Tử Đồng thầm nói, xong rồi xong rồi, cô vội kéo lấy Lăng Gia Hoà, thấp giọng nói: “À, lát nữa nếu có tình huống xảy ra bất ngờ, anh giữ Tích Mộc một chút nha.”
“Tình huống xảy ra bất ngờ?” Lăng Gia Hoa nghi hoặc.
Hạ Tử Đồng nhỏ tiếng nói: “Tích Mộc, cô ấy cứ uống rượu vào liền…liền như thay đổi thành một người khác vậy. Lát nữa anh sẽ biết.”
Lăng Gia Hoà hơi chau mày, nhìn Thích Mộc, cô đang uống từng ngụm nhỏ nước trà, giống như một chú sóc chuột. Anh nhịn không được mà mỉm cười, cảm thấy cô không có gì khác thường.
Một lúc sau, cuối cùng Quan Y Y đã đến, Lăng Gia Hoà nhìn cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, tóc thẳng dài, quần áo mặc rất chướng mắt, mức độ gợi cảm chẳng khác đồ bơi cho lắm. Anh quan sát vẻ mặt của ba người Hạ Tử Đồng, đều là dáng vẻ như sắp sửa đối mặt với kẻ địch lớn. Chiến tranh của phụ nữ~
Lần này Quan Y Y đầu tư rất lớn, cả người đều là những món đồ của thương hiệu nổi tiếng, còn dẫn theo một người bạn trai ngoại quốc, mắt xanh tóc vàng, đẹp trai lạ thường.
Lúc cô ta nhìn thấy Lăng Gia Hoà thì híp mắt lại, truy rằng bạn trai ngoại quốc rất xuất sắc, nhưng trong lòng cô ta càng thích kiểu người như Lăng Gia Hoà hơn.
Cô ta ngồi xuống đối diện ba người Hạ Tử Đồng, vỗ vai bạn trai, yểu điệu nói: “Đây là Mark, có mở một công ty riêng ở Vĩnh Hưng, gần đây đang hợp tác hạng mục với công ty SUN. Lúc nãy biết bọn họ cũng đang ăn cơm ở đây nên mình liền gọi anh ấy đi họp lớp cùng, mọi người đừng để ý nhé. À đúng rồi, Vi Vi, cậu thì sao?”
Công ty SUN là công ty quảng cáo xếp hạng top năm trăm trên toàn thế giới, hợp tác với họ đều như được mạ thêm một lớp vàng, danh tiếng lớn, quả thực đủ để khoe khoang.
Hạ Tử Đồng trợn mắt, đang muốn mở miệng thì Thích Mộc đã cướp lời cô: “Cậu thì sao Quan Y Y, tìm được công ty thực tập chưa?”
Quan Y Y cười một tiếng: “Việc này phải hỏi Tử Đồng đó, sao lại chuyển sang nói mình rồi.”
Thích Mộc suy nghĩ một lát: “Công ty SUN? Mình cũng đang hợp tác với bọn họ. Không biết ngài Mark và tôi có phải cùng một hạng mục không?”
“Cậu nói đùa à?” Quan Y Y biết Thích Mộc ở trên mạng có danh tiếng không tệ, nhưng cũng không đến lượt cô hợp tác với công ty SUN.
“Đâu có, bọn họ nhờ mình vẽ ảnh tuyên truyền cho một hạng mục, khá quan trọng đó. Chắc chắn là hạng mục lớn hơn của bạn trai cậu.”
Giọng điệu tự tin như vậy…sắc bén quá đi.
Lăng Gia Hoà cũng cảm thấy không bình thường, anh nhìn cô, Thích Mộc uống ngụm trà, tiếp tục nói: “Đúng rồi, túi của cậu mua ở đâu vậy?”
Quan Y Y vốn dĩ vì lời nói của cô mà nổi giận, nhưng lại không được phát tiết, tháy cô hỏi vần đề này, trên mặt lập tức bày ra một nụ cười kiêu kì: “Cái này à, là Mark tặng mình hôm sinh nhật, sản phẩm mới đó.” Cô ta lấy túi ra, nhãn hiệu vừa để lộ ra, tầm mắt của những nữ sinh đều nhìn chằm chằm vào đó. Nhãn hàng này cái rẻ nhất cũng phải bảy con số.
“Mình nhớ sinh nhật cậu vào tháng ba nhỉ.” Thích Mộc hỏi.
“Đúng vậy.”
“Bao nhiêu tiền?”
“Cũng không nhiều, một triệu tệ, nhưng mình để tâm chính là thành ý của Mark, không phải là tiền.” Quan Y Y dựa vào vai Mark, hai người đang muốn nói lời đường mật với nhau, bỗng nhiên Thích Mộc nói: “Hàng giả thì có.”
…Lúc này cả phòng đều im ắng, bạn học bàn bên cạnh đều không nói gì mà nhìn cô.
Quan Y Y cắn răng: “Thích Mộc, cậu có ý gì?”
Thích Mộc chớp chớp mắt: “Nói thật chứ gì nữa.” Cô chỉ chiếc túi nói: “Chiếc túi này của cậu là kiểu dáng mới mùa hè, tuyên truyền vào tháng ba nhưng tháng này mới bắt đầu bán ra thị trường. Có rất nhiều nhà xưởng làm giả mạo túi, chế tạo hàng giả bán ra trước khi hàng thật được mở bán. Chắc chắn cậu bị lừa rồi, thật ngốc.”
…Ngôn từ lạnh lùng sắc nhọn, tư tưởng vẫn là đang giúp co, làm sao mà phản bác?
Hạ Tử Đồng và Mạc Tưởng Tưởng đỡ trán, cúi thấp đầu cười khúc khích, Lăng Gia Hoà cũng cảm thấy thú vị, nhưng sắc mặt của Quan Y Y đã có thể so kè với bao công rồi, có nhiều dặm nhièu phấn hơn nữa cũng không che được. Cô ta cầm chiếc túi lên, không dám tin mà hỏi Mark: “Đây là hàng giả sao?”
Tiếng trung của Mark cũng không tồi, anh ta bất lực gật đầu: “Lúc đó em cần gấp, anh liền…”
“Tốn bao nhiêu tiền?”
“Hơn hai trăm nghìn tệ.”
Quan Y Y dựng mày, miệng bị tức đến méo rồi, nhưng cũng không thể nổi giận ở trước mặt nhiều bạn học như vậy.
Lúc này Thích Mộc khuyên giải cô ta: “Quan Y Y, cậu đừng tức giận, chẳng phải cậu nói rồi ư, cậu để tâm chính là thành ý, không phải tiền. Thật giả đều không sao cả, tình cảm mà Mark đối với cậu mới quan trọng. Mình nói cho cậu cũng là muốn để cậu biết một chút mà thôi, chúng ta đều là bạn học mất mặt cũng không sao cả, ra ngoài cậu bị nói như vậy mới mất mặt.”
Quan Y Y không tin được mà nhìn Thích Mộc, cảm thấy bốn năm kia thật sự là xem nhẹ cô rồi: “Nói như vậy là mình còn phải cảm ơn cậu?”
Thích Mộc hào phòng xua tay: “Không cần, đều là bạn học, nói những lời khách sáo làm gì, mời bữa này là được.”
Trong lòng những bạn học đều vỗ tay cho Thích Mộc, chỉ một câu nói đã tiết kiệm được tiền, quá lợi hại rồi. Lúc trước tại sao không chú ý đến chứ.
Thích Mộc cuối cùng chú ý đến Quan Y Y vì tức giận mà phát run ở đối diện và ánh mắt vừa sùng bái vừa ngạc nhiên của những bạn học khác, trong lòng có chút kỳ lạ.
“Sao vậy?” Mọi người kỳ lạ quá, cô nghiêng đầu hỏi Lăng Gia Hoà.
Lăng Gia Hoà cười ra tiếng, vỗ vỗ đầu cô: “Không có gì.”
Thích Mộc bĩu môi: “Em đói rồi.”
Lời vừa dứt, nhân viên phục vụ bưng đồ ăn đi vào, phá vỡ bầu không khí ‘sẵn sàng chiến đầu’ ở trong phòng. Từng dĩa từng dĩa thức ăn ngon được bưng lên, Thích Mộc chỉ nhìn chăm chăm vào món tôm.
Đợi đến khi món cuối cùng được bưng lên, Thích Mộc hỏi Mark: “Anh biết dùng đũa không, có phần lấy dao nĩa cho anh không?”
Mark cười, vừa muốn trả lời thì Quan Y Y ngắt lời anh: “Anh ấy biết, anh ấy điêu luyện như người trung quốc vậy.”
“Ồ.” Thích Mộc lại không để ý âm lượng lên cao của cô ta, chỉ lặng lẽ thì thầm một câu: “Biết dùng đũa thì có gì mà tự hào…”
Phì.
Mấy người bạn học ngồi gần cô nghe thấy đều nhịn không được mà cười ra tiếng.
Mạc Tưởng Tưởng lén nói với Lăng Gia Hoà: “Tích Mộc chính là như thế, cứ uống rượu vào là như thay đổi thành một con người khác, nói chuyện đặc biệt sắc bén. Đợi cô ấy tỉnh rượu rồi thì sẽ đỡ hơn.”
Anh gật đầu, gặp một con tôm cho cô, Thích Mộc cũng không quan tâm xung quanh, chỉ chuyên tâm vào sự nghiệp bóc tôm.
Vốn cho rằng là cuộc chiến giữa Hạ Tử Đồng và Quan Y Y, nhân vật chính còn chưa được đánh, vài câu nói của Thích Mộc ngược lại làm Quan Y Y vừa mất mặt, vừa tốn tiền.
Nhưng Quan Y Y sao lại dễ dàng để bị đánh bại như vậy, cô ta nhìn thấy Thích Mộc chuyên tâm ăn cơm liền đem lửa giận hướng về phía Hạ Tử Đồng và Mạc Tưởng Tưởng.
Hạ Tử Đồng và Mạc Tưởng Tưởng một lòng muốn Quan Y Y tốn kém, miệng ăn không ngừng nghỉ. Tất nhiên Quan Y Y cũng không để thiệt thòi, cô ta cũng không quan tâm Mark có dùng được đũa hay không.
Thế là cục diện biến thành, lúc Hạ Tử Đồng nói chuyện Quan Y Y vùi đầu vào ăn, lúc Quan Y Y ăn xong bắt đầu nói bóng nói gió thì Hạ Tử Đồng ăn uống điên cuồng.
Mà Thích Mộc ở một bên bóc tôm, bóc được con nào ăn con đấy, ăn xong một dĩa, lại kêu thêm một dĩa nữa.
Trừ phi Lăng Gia Hoà gắp thêm đồ ăn vào chén cô, còn không thì cô cũng chẳng chủ động gắp gì khác, chỉ chuyên tâm bóc tôm.
Tổng thể mà nói, họp lớp lần này mọi người vẫn rất vui vẻ.
Một đồng cũng không phải bỏ ra, còn được xem mấy màn kịch hay, khá thú vị.
Cuối cùng Hạ Tử Đồng và Quan Y Y hoà nhau, ánh mắt hai người ngầm ước hẹn lần sau lại chiến tiếp!
Thích Mộc đi nhà vệ sinh, đợi mọi người về gần hết, Hạ Tử Đồng tiện tay lấy ly của Thích Mộc, muốn uống một ngụm trà để thấm giọng, uống xong thì ngây người: “Mẹ ơi, ai gọi rượu vàng vậy!” Chẳng trách lực chiến đấu tối nay của Tích Mộc nhà cô mạnh mẽ như thế, hoá ra là…!
Sau khi Lăng Gia Hoà biết được thì cũng có chút lo lắng Thích Mộc, bèn đi ra ngoài tìm cô, đúng lúc cô vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Hai người đi trở lại, lúc ngang qua chỗ ngã rẽ thì đụng phải một cặp đôi đang hôn nhau say đắm.
Bất ngờ là tư thế mạnh mẽ đè người đàn ông vào tường của người phụ nữ, Thích Mộc đỏ mặt cúi thấp đầu, lại nhịn không được mà nhìn thêm một cái.
Cái nhìn này khiến cô kinh ngạc dừng lại bước chân, trong nháy mắt tỉnh rượu, nhưng lại như rơi xuống hầm băng lạnh cóng.
Hà Tử Đồng đụng cô: “Tích Mộc, hay là…cậu đi về trước?”
Thích Mộc trừng mắt: “Quan Y Y vẫn chưa đến mà, không dễ dàng gì mình mới bỏ đi tôn nghiêm mời người đến, bây giờ cậu bảo mình đi? Mình không đi.” Cô cúi đầu lại uống một ngụm trà, chép chép miệng, cảm thấy uống khá ngon.
Trong lòng Hạ Tử Đồng thầm nói, xong rồi xong rồi, cô vội kéo lấy Lăng Gia Hoà, thấp giọng nói: “À, lát nữa nếu có tình huống xảy ra bất ngờ, anh giữ Tích Mộc một chút nha.”
“Tình huống xảy ra bất ngờ?” Lăng Gia Hoa nghi hoặc.
Hạ Tử Đồng nhỏ tiếng nói: “Tích Mộc, cô ấy cứ uống rượu vào liền…liền như thay đổi thành một người khác vậy. Lát nữa anh sẽ biết.”
Lăng Gia Hoà hơi chau mày, nhìn Thích Mộc, cô đang uống từng ngụm nhỏ nước trà, giống như một chú sóc chuột. Anh nhịn không được mà mỉm cười, cảm thấy cô không có gì khác thường.
Một lúc sau, cuối cùng Quan Y Y đã đến, Lăng Gia Hoà nhìn cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, tóc thẳng dài, quần áo mặc rất chướng mắt, mức độ gợi cảm chẳng khác đồ bơi cho lắm. Anh quan sát vẻ mặt của ba người Hạ Tử Đồng, đều là dáng vẻ như sắp sửa đối mặt với kẻ địch lớn. Chiến tranh của phụ nữ~
Lần này Quan Y Y đầu tư rất lớn, cả người đều là những món đồ của thương hiệu nổi tiếng, còn dẫn theo một người bạn trai ngoại quốc, mắt xanh tóc vàng, đẹp trai lạ thường.
Lúc cô ta nhìn thấy Lăng Gia Hoà thì híp mắt lại, truy rằng bạn trai ngoại quốc rất xuất sắc, nhưng trong lòng cô ta càng thích kiểu người như Lăng Gia Hoà hơn.
Cô ta ngồi xuống đối diện ba người Hạ Tử Đồng, vỗ vai bạn trai, yểu điệu nói: “Đây là Mark, có mở một công ty riêng ở Vĩnh Hưng, gần đây đang hợp tác hạng mục với công ty SUN. Lúc nãy biết bọn họ cũng đang ăn cơm ở đây nên mình liền gọi anh ấy đi họp lớp cùng, mọi người đừng để ý nhé. À đúng rồi, Vi Vi, cậu thì sao?”
Công ty SUN là công ty quảng cáo xếp hạng top năm trăm trên toàn thế giới, hợp tác với họ đều như được mạ thêm một lớp vàng, danh tiếng lớn, quả thực đủ để khoe khoang.
Hạ Tử Đồng trợn mắt, đang muốn mở miệng thì Thích Mộc đã cướp lời cô: “Cậu thì sao Quan Y Y, tìm được công ty thực tập chưa?”
Quan Y Y cười một tiếng: “Việc này phải hỏi Tử Đồng đó, sao lại chuyển sang nói mình rồi.”
Thích Mộc suy nghĩ một lát: “Công ty SUN? Mình cũng đang hợp tác với bọn họ. Không biết ngài Mark và tôi có phải cùng một hạng mục không?”
“Cậu nói đùa à?” Quan Y Y biết Thích Mộc ở trên mạng có danh tiếng không tệ, nhưng cũng không đến lượt cô hợp tác với công ty SUN.
“Đâu có, bọn họ nhờ mình vẽ ảnh tuyên truyền cho một hạng mục, khá quan trọng đó. Chắc chắn là hạng mục lớn hơn của bạn trai cậu.”
Giọng điệu tự tin như vậy…sắc bén quá đi.
Lăng Gia Hoà cũng cảm thấy không bình thường, anh nhìn cô, Thích Mộc uống ngụm trà, tiếp tục nói: “Đúng rồi, túi của cậu mua ở đâu vậy?”
Quan Y Y vốn dĩ vì lời nói của cô mà nổi giận, nhưng lại không được phát tiết, tháy cô hỏi vần đề này, trên mặt lập tức bày ra một nụ cười kiêu kì: “Cái này à, là Mark tặng mình hôm sinh nhật, sản phẩm mới đó.” Cô ta lấy túi ra, nhãn hiệu vừa để lộ ra, tầm mắt của những nữ sinh đều nhìn chằm chằm vào đó. Nhãn hàng này cái rẻ nhất cũng phải bảy con số.
“Mình nhớ sinh nhật cậu vào tháng ba nhỉ.” Thích Mộc hỏi.
“Đúng vậy.”
“Bao nhiêu tiền?”
“Cũng không nhiều, một triệu tệ, nhưng mình để tâm chính là thành ý của Mark, không phải là tiền.” Quan Y Y dựa vào vai Mark, hai người đang muốn nói lời đường mật với nhau, bỗng nhiên Thích Mộc nói: “Hàng giả thì có.”
…Lúc này cả phòng đều im ắng, bạn học bàn bên cạnh đều không nói gì mà nhìn cô.
Quan Y Y cắn răng: “Thích Mộc, cậu có ý gì?”
Thích Mộc chớp chớp mắt: “Nói thật chứ gì nữa.” Cô chỉ chiếc túi nói: “Chiếc túi này của cậu là kiểu dáng mới mùa hè, tuyên truyền vào tháng ba nhưng tháng này mới bắt đầu bán ra thị trường. Có rất nhiều nhà xưởng làm giả mạo túi, chế tạo hàng giả bán ra trước khi hàng thật được mở bán. Chắc chắn cậu bị lừa rồi, thật ngốc.”
…Ngôn từ lạnh lùng sắc nhọn, tư tưởng vẫn là đang giúp co, làm sao mà phản bác?
Hạ Tử Đồng và Mạc Tưởng Tưởng đỡ trán, cúi thấp đầu cười khúc khích, Lăng Gia Hoà cũng cảm thấy thú vị, nhưng sắc mặt của Quan Y Y đã có thể so kè với bao công rồi, có nhiều dặm nhièu phấn hơn nữa cũng không che được. Cô ta cầm chiếc túi lên, không dám tin mà hỏi Mark: “Đây là hàng giả sao?”
Tiếng trung của Mark cũng không tồi, anh ta bất lực gật đầu: “Lúc đó em cần gấp, anh liền…”
“Tốn bao nhiêu tiền?”
“Hơn hai trăm nghìn tệ.”
Quan Y Y dựng mày, miệng bị tức đến méo rồi, nhưng cũng không thể nổi giận ở trước mặt nhiều bạn học như vậy.
Lúc này Thích Mộc khuyên giải cô ta: “Quan Y Y, cậu đừng tức giận, chẳng phải cậu nói rồi ư, cậu để tâm chính là thành ý, không phải tiền. Thật giả đều không sao cả, tình cảm mà Mark đối với cậu mới quan trọng. Mình nói cho cậu cũng là muốn để cậu biết một chút mà thôi, chúng ta đều là bạn học mất mặt cũng không sao cả, ra ngoài cậu bị nói như vậy mới mất mặt.”
Quan Y Y không tin được mà nhìn Thích Mộc, cảm thấy bốn năm kia thật sự là xem nhẹ cô rồi: “Nói như vậy là mình còn phải cảm ơn cậu?”
Thích Mộc hào phòng xua tay: “Không cần, đều là bạn học, nói những lời khách sáo làm gì, mời bữa này là được.”
Trong lòng những bạn học đều vỗ tay cho Thích Mộc, chỉ một câu nói đã tiết kiệm được tiền, quá lợi hại rồi. Lúc trước tại sao không chú ý đến chứ.
Thích Mộc cuối cùng chú ý đến Quan Y Y vì tức giận mà phát run ở đối diện và ánh mắt vừa sùng bái vừa ngạc nhiên của những bạn học khác, trong lòng có chút kỳ lạ.
“Sao vậy?” Mọi người kỳ lạ quá, cô nghiêng đầu hỏi Lăng Gia Hoà.
Lăng Gia Hoà cười ra tiếng, vỗ vỗ đầu cô: “Không có gì.”
Thích Mộc bĩu môi: “Em đói rồi.”
Lời vừa dứt, nhân viên phục vụ bưng đồ ăn đi vào, phá vỡ bầu không khí ‘sẵn sàng chiến đầu’ ở trong phòng. Từng dĩa từng dĩa thức ăn ngon được bưng lên, Thích Mộc chỉ nhìn chăm chăm vào món tôm.
Đợi đến khi món cuối cùng được bưng lên, Thích Mộc hỏi Mark: “Anh biết dùng đũa không, có phần lấy dao nĩa cho anh không?”
Mark cười, vừa muốn trả lời thì Quan Y Y ngắt lời anh: “Anh ấy biết, anh ấy điêu luyện như người trung quốc vậy.”
“Ồ.” Thích Mộc lại không để ý âm lượng lên cao của cô ta, chỉ lặng lẽ thì thầm một câu: “Biết dùng đũa thì có gì mà tự hào…”
Phì.
Mấy người bạn học ngồi gần cô nghe thấy đều nhịn không được mà cười ra tiếng.
Mạc Tưởng Tưởng lén nói với Lăng Gia Hoà: “Tích Mộc chính là như thế, cứ uống rượu vào là như thay đổi thành một con người khác, nói chuyện đặc biệt sắc bén. Đợi cô ấy tỉnh rượu rồi thì sẽ đỡ hơn.”
Anh gật đầu, gặp một con tôm cho cô, Thích Mộc cũng không quan tâm xung quanh, chỉ chuyên tâm vào sự nghiệp bóc tôm.
Vốn cho rằng là cuộc chiến giữa Hạ Tử Đồng và Quan Y Y, nhân vật chính còn chưa được đánh, vài câu nói của Thích Mộc ngược lại làm Quan Y Y vừa mất mặt, vừa tốn tiền.
Nhưng Quan Y Y sao lại dễ dàng để bị đánh bại như vậy, cô ta nhìn thấy Thích Mộc chuyên tâm ăn cơm liền đem lửa giận hướng về phía Hạ Tử Đồng và Mạc Tưởng Tưởng.
Hạ Tử Đồng và Mạc Tưởng Tưởng một lòng muốn Quan Y Y tốn kém, miệng ăn không ngừng nghỉ. Tất nhiên Quan Y Y cũng không để thiệt thòi, cô ta cũng không quan tâm Mark có dùng được đũa hay không.
Thế là cục diện biến thành, lúc Hạ Tử Đồng nói chuyện Quan Y Y vùi đầu vào ăn, lúc Quan Y Y ăn xong bắt đầu nói bóng nói gió thì Hạ Tử Đồng ăn uống điên cuồng.
Mà Thích Mộc ở một bên bóc tôm, bóc được con nào ăn con đấy, ăn xong một dĩa, lại kêu thêm một dĩa nữa.
Trừ phi Lăng Gia Hoà gắp thêm đồ ăn vào chén cô, còn không thì cô cũng chẳng chủ động gắp gì khác, chỉ chuyên tâm bóc tôm.
Tổng thể mà nói, họp lớp lần này mọi người vẫn rất vui vẻ.
Một đồng cũng không phải bỏ ra, còn được xem mấy màn kịch hay, khá thú vị.
Cuối cùng Hạ Tử Đồng và Quan Y Y hoà nhau, ánh mắt hai người ngầm ước hẹn lần sau lại chiến tiếp!
Thích Mộc đi nhà vệ sinh, đợi mọi người về gần hết, Hạ Tử Đồng tiện tay lấy ly của Thích Mộc, muốn uống một ngụm trà để thấm giọng, uống xong thì ngây người: “Mẹ ơi, ai gọi rượu vàng vậy!” Chẳng trách lực chiến đấu tối nay của Tích Mộc nhà cô mạnh mẽ như thế, hoá ra là…!
Sau khi Lăng Gia Hoà biết được thì cũng có chút lo lắng Thích Mộc, bèn đi ra ngoài tìm cô, đúng lúc cô vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Hai người đi trở lại, lúc ngang qua chỗ ngã rẽ thì đụng phải một cặp đôi đang hôn nhau say đắm.
Bất ngờ là tư thế mạnh mẽ đè người đàn ông vào tường của người phụ nữ, Thích Mộc đỏ mặt cúi thấp đầu, lại nhịn không được mà nhìn thêm một cái.
Cái nhìn này khiến cô kinh ngạc dừng lại bước chân, trong nháy mắt tỉnh rượu, nhưng lại như rơi xuống hầm băng lạnh cóng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.