Chương 202: Có muốn làm vụ lớn hay không?
Thanh Phong Loan Thượng
12/10/2019
Mấy người vừa giao thủ với hắn, thực lực không yếu chút nào, phải nói là rất mạnh, thế nhưng, những người này cũng không giá trị nhiều tiền như
vậy.
Hắn chịu chi tiền, thế nhưng, sẽ không tùy tiện xài tiền bậy bạ!
Ngay khi Diệp Huyền đi được mấy bước, nữ tử áo vải phía sau hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, hắn lập tức quay người chém xuống một kiếm!
Không có khinh thị, vẫn là một kiếm toàn lực!
Nhưng một kiếm này vừa bổ tới trên không thì đột nhiên ngừng lại, bởi vì tay áo vải của nữ tử chẳng biết lúc nào đã ấn vào dưới nách hắn, trong nháy mắt, một cảm giác đau nhức truyền khắp toàn thân hắn!
Mà đó chỉ là bắt đầu, ngón tay của nữ tử áo vải đột nhiên hóa chưởng, một chưởng vỗ tới yết hầu của hắn, phi thường nhanh!
Diệp Huyền khẽ điểm mũi chân lên mặt đất, đang muốn thối lui về sau, nhưng bàn chân trần của nữ tử áo vải chẳng biết lúc nào đã đạp lên mu bàn chân phải của hắn!
Vừa giẫm mạnh, cứ thế mà ngăn cản hắn thối lui về sau, cùng lúc đó, một chưởng của nữ tử áo vải trực tiếp đập vào yết hầu của hắn!
Ầm!
Diệp Huyền lui về sau hơn mười trượng, mỗi một bước lui, mặt đất chính là trực tiếp nhảy nứt!
Nữ tử áo vải cũng không tiếp tục ra tay, nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Thể Võ Kiếm Tam tu!
Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lúc này, một đạo tàn ảnh đột nhiên thiểm lược tới từ nơi xa, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt Diệp Huyền, ngay sau đó, vô số tàn ảnh bao phủ Diệp Huyền...
Phanh phanh phanh phanh!
Giữa sân, từng tiếng vang trầm không ngừng vang lên, mà mỗi một âm thanh vang trầm vang lên, Diệp Huyền sẽ liên tục lùi lại phía sau, mấy tức sau, Diệp Huyền đã lui về sau hai mươi trượng!
Một khắc khi hắn dừng lại, người trước mắt đã biến mất, mà sau lưng nữ tử áo vải nơi xa, một tên nam tử tà mị chẳng biết lúc nào đã đứng đấy, dáng người nam tử rất gầy, có thể dùng gầy như que củi để hình dung, nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén.
Tại chỗ, Diệp Huyền lau máu tươi trên khóe miệng, hắn nhìn qua đám người nữ tử áo vải nơi xa, khóe miệng hơi nhấc lên, những người này, đều là nhân tài a! Nếu như có thể gia nhập Thương Lan học viện...
Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên mở ra tay phải, Linh Tú kiếm biến mất, thay vào đó là Đại Hắc kiếm!
Sau một khắc, toàn bộ mặt đất đột nhiên bắt đầu rung động kịch liệt, thoáng cái, một cỗ đại địa chi lực kinh khủng lập tức hội tụ toàn thân hắn!
Giờ khắc này, thần sắc của đám người nữ tử áo vải cách đó không xa đều ngưng trọng lên.
Mời chào!
Giờ phút này, Diệp Huyền đã có tâm mời chào!
Thế nhưng hắn biết rõ, muốn mời chào những người này, nhất định phải đánh phục bọn hắn, như vậy mới có cơ hội.
Cường giả vi tôn! Bởi vậy, lần này hắn trực tiếp bại lộ một lá bài tẩy đại địa chi lực này.
Theo đại địa chi lực không ngừng tràn vào thân thể của hắn, hai tay hắn chậm rãi nhấc lên Đại Hắc kiếm, mà giờ khắc này, một cỗ kiếm thế cường đại từ trong cơ thể Diệp Huyền đột nhiên bạo phát ra, cỗ "Thế" này trong nháy mắt đã bao phủ đám người nữ tử áo vải.
Kiếm thế!
Giờ khắc này, kiếm thế của hắn gần như đã đạt đến đỉnh phong của bản thân.
Răng rắc!
Phòng ốc bốn phía và mặt đất trực tiếp rạn nứt thành từng mảng!
Thần sắc của đám người nữ tử áo vải càng ngưng trọng thêm.
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên dẫn theo Đại Hắc kiếm xông nhanh về phía trước.
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Mấy người trước mắt kia đều không phải người bình thường, hắn căn bản không dám lưu thủ, lập tức thi triển ra một kiếm tối cường của bản thân!
Một khắc khi Diệp Huyền động thủ, nữ tử áo vải híp lại hai mắt, chân phải của nàng khẽ dời nửa bước về phía sau, khẽ điểm mũi chân lên mặt đất, cùng lúc đó, hai tay nàng kết ra một thủ ấn, trong chốc lát, một cỗ thế kinh khủng đột nhiên ngưng tụ xung quanh nàng, mà giờ khắc này, cả người nàng lại có chút hư ảo.
Một khắc khi trọng kiếm của Diệp Huyền chém tới, nữ tử áo vải khẽ chà chà chân phải lên mặt đất, tay phải nàng hợp chỉ một điểm về phía trước. Điểm này, trực tiếp điểm lên trên Đại Hắc kiếm của Diệp Huyền.
Bành!
Đại Hắc kiếm cứ thế mà ngừng lại, thế nhưng, hai cỗ lực lượng vô cùng cường đại tựa như cuồng phong lại bạo phát ở giữa sân, ngoại trừ Diệp Huyền và nữ tử áo vải, mọi người chung quanh đều bị chấn cho liên tục lùi lại phía sau hơn ba mươi trượng, mà hết thảy phòng ốc trong 50 trượng lúc này đều sụp đổ trong nháy mắt, không chỉ như thế, đại địa dưới chân hai người cũng tầng tầng nổ tung ngay lúc này... Vô cùng doạ người!
Thế nhưng, Diệp Huyền và nữ tử áo vải đều không hề động chút nào!
Một lát sau, nữ tử áo vải thu tay lại, sau khi lui một bước, một khắc khi chân nàng chạm đất, toàn bộ mặt đất vậy mà kịch liệt run lên, tựa như động đất.
Diệp Huyền thu hồi Đại Hắc kiếm, thần sắc của hắn có chút ngưng trọng:
- Ngươi dời đi lực lượng trong kiếm của ta!
Dời lực!
Nữ tử trước mắt này không chỉ chặn đứng một kiếm này của hắn, hơn nữa còn dời đi phần lớn lực lượng trong một kiếm này của hắn, đây là phi thường kinh khủng!
Nữ tử áo vải nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Ngươi rất mạnh, nhưng chúng ta cũng không yếu. Sinh ý, có làm hay không?
Diệp Huyền yên lặng một lát, sau đó nói: - Làm, có điều, tạm thời ta chỉ có thể đưa các ngươi một trăm triệu, còn lại, đến kỳ lại cho, không có vấn đề a?
Nữ tử áo vải lắc đầu:
- Muốn toàn bộ!
Diệp Huyền lắc đầu:
- Không được.
Nữ tử áo vải lãnh đạm nói:
- Vậy không cần nói nữa.
Diệp Huyền cười khẽ:
- Thứ cho ta nói thẳng, các ngươi làm dong binh như vậy, có thể kiếm được bao nhiêu?
Đám người nữ tử áo vải nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền chỉ chỉ bản thân:
- Các ngươi nghe qua ta chưa?
Nữ tử áo vải lắc đầu:
- Chưa từng nghe qua!
Diệp Huyền đen mặt lại, nữ nhân này không biết vui đùa sao? Hắn khẽ "Khục" một tiếng, sau đó nói:
- Thương Mộc học viện Khương quốc bị diệt, hẳn là bọn ngươi đã nghe?
Nữ tử áo vải nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Ngươi muốn nói gì?
Diệp Huyền nghiêm mặt nói:
- Nếu ta đoán không lầm, các ngươi hẳn là rất ít khi nhận việc, bởi vì các ngươi chào giá rất đắt, hơn nữa, khoản tài phú này, nhiều khi đã có thể mời ra cường giả Vạn Pháp Đỉnh Phong cảnh...
Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, sau đó nói:
- Có muốn làm vụ lớn hay không?
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Hắn chịu chi tiền, thế nhưng, sẽ không tùy tiện xài tiền bậy bạ!
Ngay khi Diệp Huyền đi được mấy bước, nữ tử áo vải phía sau hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, hắn lập tức quay người chém xuống một kiếm!
Không có khinh thị, vẫn là một kiếm toàn lực!
Nhưng một kiếm này vừa bổ tới trên không thì đột nhiên ngừng lại, bởi vì tay áo vải của nữ tử chẳng biết lúc nào đã ấn vào dưới nách hắn, trong nháy mắt, một cảm giác đau nhức truyền khắp toàn thân hắn!
Mà đó chỉ là bắt đầu, ngón tay của nữ tử áo vải đột nhiên hóa chưởng, một chưởng vỗ tới yết hầu của hắn, phi thường nhanh!
Diệp Huyền khẽ điểm mũi chân lên mặt đất, đang muốn thối lui về sau, nhưng bàn chân trần của nữ tử áo vải chẳng biết lúc nào đã đạp lên mu bàn chân phải của hắn!
Vừa giẫm mạnh, cứ thế mà ngăn cản hắn thối lui về sau, cùng lúc đó, một chưởng của nữ tử áo vải trực tiếp đập vào yết hầu của hắn!
Ầm!
Diệp Huyền lui về sau hơn mười trượng, mỗi một bước lui, mặt đất chính là trực tiếp nhảy nứt!
Nữ tử áo vải cũng không tiếp tục ra tay, nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Thể Võ Kiếm Tam tu!
Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lúc này, một đạo tàn ảnh đột nhiên thiểm lược tới từ nơi xa, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt Diệp Huyền, ngay sau đó, vô số tàn ảnh bao phủ Diệp Huyền...
Phanh phanh phanh phanh!
Giữa sân, từng tiếng vang trầm không ngừng vang lên, mà mỗi một âm thanh vang trầm vang lên, Diệp Huyền sẽ liên tục lùi lại phía sau, mấy tức sau, Diệp Huyền đã lui về sau hai mươi trượng!
Một khắc khi hắn dừng lại, người trước mắt đã biến mất, mà sau lưng nữ tử áo vải nơi xa, một tên nam tử tà mị chẳng biết lúc nào đã đứng đấy, dáng người nam tử rất gầy, có thể dùng gầy như que củi để hình dung, nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén.
Tại chỗ, Diệp Huyền lau máu tươi trên khóe miệng, hắn nhìn qua đám người nữ tử áo vải nơi xa, khóe miệng hơi nhấc lên, những người này, đều là nhân tài a! Nếu như có thể gia nhập Thương Lan học viện...
Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên mở ra tay phải, Linh Tú kiếm biến mất, thay vào đó là Đại Hắc kiếm!
Sau một khắc, toàn bộ mặt đất đột nhiên bắt đầu rung động kịch liệt, thoáng cái, một cỗ đại địa chi lực kinh khủng lập tức hội tụ toàn thân hắn!
Giờ khắc này, thần sắc của đám người nữ tử áo vải cách đó không xa đều ngưng trọng lên.
Mời chào!
Giờ phút này, Diệp Huyền đã có tâm mời chào!
Thế nhưng hắn biết rõ, muốn mời chào những người này, nhất định phải đánh phục bọn hắn, như vậy mới có cơ hội.
Cường giả vi tôn! Bởi vậy, lần này hắn trực tiếp bại lộ một lá bài tẩy đại địa chi lực này.
Theo đại địa chi lực không ngừng tràn vào thân thể của hắn, hai tay hắn chậm rãi nhấc lên Đại Hắc kiếm, mà giờ khắc này, một cỗ kiếm thế cường đại từ trong cơ thể Diệp Huyền đột nhiên bạo phát ra, cỗ "Thế" này trong nháy mắt đã bao phủ đám người nữ tử áo vải.
Kiếm thế!
Giờ khắc này, kiếm thế của hắn gần như đã đạt đến đỉnh phong của bản thân.
Răng rắc!
Phòng ốc bốn phía và mặt đất trực tiếp rạn nứt thành từng mảng!
Thần sắc của đám người nữ tử áo vải càng ngưng trọng thêm.
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên dẫn theo Đại Hắc kiếm xông nhanh về phía trước.
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Mấy người trước mắt kia đều không phải người bình thường, hắn căn bản không dám lưu thủ, lập tức thi triển ra một kiếm tối cường của bản thân!
Một khắc khi Diệp Huyền động thủ, nữ tử áo vải híp lại hai mắt, chân phải của nàng khẽ dời nửa bước về phía sau, khẽ điểm mũi chân lên mặt đất, cùng lúc đó, hai tay nàng kết ra một thủ ấn, trong chốc lát, một cỗ thế kinh khủng đột nhiên ngưng tụ xung quanh nàng, mà giờ khắc này, cả người nàng lại có chút hư ảo.
Một khắc khi trọng kiếm của Diệp Huyền chém tới, nữ tử áo vải khẽ chà chà chân phải lên mặt đất, tay phải nàng hợp chỉ một điểm về phía trước. Điểm này, trực tiếp điểm lên trên Đại Hắc kiếm của Diệp Huyền.
Bành!
Đại Hắc kiếm cứ thế mà ngừng lại, thế nhưng, hai cỗ lực lượng vô cùng cường đại tựa như cuồng phong lại bạo phát ở giữa sân, ngoại trừ Diệp Huyền và nữ tử áo vải, mọi người chung quanh đều bị chấn cho liên tục lùi lại phía sau hơn ba mươi trượng, mà hết thảy phòng ốc trong 50 trượng lúc này đều sụp đổ trong nháy mắt, không chỉ như thế, đại địa dưới chân hai người cũng tầng tầng nổ tung ngay lúc này... Vô cùng doạ người!
Thế nhưng, Diệp Huyền và nữ tử áo vải đều không hề động chút nào!
Một lát sau, nữ tử áo vải thu tay lại, sau khi lui một bước, một khắc khi chân nàng chạm đất, toàn bộ mặt đất vậy mà kịch liệt run lên, tựa như động đất.
Diệp Huyền thu hồi Đại Hắc kiếm, thần sắc của hắn có chút ngưng trọng:
- Ngươi dời đi lực lượng trong kiếm của ta!
Dời lực!
Nữ tử trước mắt này không chỉ chặn đứng một kiếm này của hắn, hơn nữa còn dời đi phần lớn lực lượng trong một kiếm này của hắn, đây là phi thường kinh khủng!
Nữ tử áo vải nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Ngươi rất mạnh, nhưng chúng ta cũng không yếu. Sinh ý, có làm hay không?
Diệp Huyền yên lặng một lát, sau đó nói: - Làm, có điều, tạm thời ta chỉ có thể đưa các ngươi một trăm triệu, còn lại, đến kỳ lại cho, không có vấn đề a?
Nữ tử áo vải lắc đầu:
- Muốn toàn bộ!
Diệp Huyền lắc đầu:
- Không được.
Nữ tử áo vải lãnh đạm nói:
- Vậy không cần nói nữa.
Diệp Huyền cười khẽ:
- Thứ cho ta nói thẳng, các ngươi làm dong binh như vậy, có thể kiếm được bao nhiêu?
Đám người nữ tử áo vải nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền chỉ chỉ bản thân:
- Các ngươi nghe qua ta chưa?
Nữ tử áo vải lắc đầu:
- Chưa từng nghe qua!
Diệp Huyền đen mặt lại, nữ nhân này không biết vui đùa sao? Hắn khẽ "Khục" một tiếng, sau đó nói:
- Thương Mộc học viện Khương quốc bị diệt, hẳn là bọn ngươi đã nghe?
Nữ tử áo vải nhìn thoáng qua Diệp Huyền:
- Ngươi muốn nói gì?
Diệp Huyền nghiêm mặt nói:
- Nếu ta đoán không lầm, các ngươi hẳn là rất ít khi nhận việc, bởi vì các ngươi chào giá rất đắt, hơn nữa, khoản tài phú này, nhiều khi đã có thể mời ra cường giả Vạn Pháp Đỉnh Phong cảnh...
Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, sau đó nói:
- Có muốn làm vụ lớn hay không?
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.