Chương 168: Ta chính là chỗ dựa của hắn, ngươi không phục?
Thanh Phong Loan Thượng
30/09/2019
Lúc này, Diệp Huyền đã lao tới trước mặt Lý Huyền Thương, Lý Huyền Thương vung tay phải lên,
Ầm!
Diệp Huyền bị đánh ra xa trăm trượng, nằm cách Mặc Vân Khởi không xa, hắn vừa rơi xuống đất, mặt đất dưới thân hắn nổ tung!
Diệp Huyền nằm trên mặt đất, máu tươi không ngừng chảy ra khỏi miệng.
Lý Huyền Thương chậm rãi đi về phía đám người Diệp Huyền, nói:
- Ta nói qua, ngươi nhất định phải chết. Lần này, thần tiên tới cũng cứu không được ngươi!
Bên cạnh Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi lau máu tươi trên khóe miệng, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền cách đó không xa, nói:
- Diệp thổ phỉ... Lần này ta thật không được, ta..... Ta đi trước một bước...
Trước mặt Diệp Huyền, Lý Huyền Thương cười gằn nói:
- Thế nào, ngươi không phải còn có chỗ dựa hay sao? Kêu ra đi, ngươi gọi đi!
Vừa dứt lời, hắn đá cước đá vào bụng Diệp Huyền.
Ầm!
Diệp Huyền bay ra xa hơn mười trượng, lần này, thân thể hắn trực tiếp nổ tung.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên ngồi dậy, hắn đấm một quyền vào ngực mình, cưỡng ép ngăn cản cảm giác khó chịu, sau đó, giữa chân mày của hắn nổi lên một chữ "Thổ" màu vàng.
Cùng lúc đó, trong cơ thể Diệp Huyền, Giới Ngục tháp khẽ run lên! Một tiểu tháp hư ảo xuất hiện giữa chân mày của hắn.
Hiện tại, ý thức của hắn đã bắt đầu mơ hồ...
Đúng lúc này, chữ "Thổ" giữa chân mày Diệp Huyền và tiểu tháp biến mất không thấy đâu nữa!
Trong cơ thể hắn, Giới Ngục tháp triệt để khôi phục bình tĩnh.
- Ai...
Một đạo thở dài vang lên trong sân.
Lý Huyền Thương ngây người.
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía chân trời, mọi người cũng nhìn về phía chân trời.
Ở chân trời xa xa, một vầng trăng sáng lơ lửng, dưới trăng sáng là một nữ tử váy trắng, nữ tử đưa lưng về phía mọi người, tóc dài tới eo, hai tay thả lỏng phía sau.
Lúc này, nữ tử váy trắng mở tay phải ra, nói:
- Kiếm tới!
Trong chốc lát, toàn bộ đế đô rung động rất mạnh, ngay sau đó, những lá cây trên cành đều bay lên, toàn bộ đế đô đều bị lá cây bao phủ vào trong!
Lúc này, lá cây giống như trăm sông đổ về một biển hội tụ thành một thanh kiếm màu xanh lá, sau đó vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay nữ tử váy trắng.
Tất cả mọi người ngây dại.
Lúc này, kiếm trong tay nữ tử váy trắng đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã ở giữa chân mày của Lý Huyền Thương, ngay sau đó, nữ tử váy trắng nói:
- Ta chính là chỗ dựa của hắn, ngươi không phục?
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngây người!
Lý Huyền Thương là hạng người gì?
Vạn Pháp cảnh đỉnh phong đấy!
Đừng nói tại Khương quốc, cho dù đặt trong toàn bộ Thanh Châu cũng là số một số hai!
Hiện tại, Lý Huyền Thương lại bị một kiếm chế trụ?
Tốc độ của thanh kiếm cực nhanh, nhanh đến mức không có bất kỳ người nào thấy rõ!
Đây là cường giả gì?
Tất cả mọi người nhìn nữ tử váy trắng, trong mắt đầy kinh hãi!
Cửu lâu chủ đứng bên cạnh càng hưng phấn, phải nói là điên cuồng!
Mặc dù hắn trọng thương, thế nhưng hiện tại, hắn không nhịn được muốn cất tiếng cười to!
Hắn cược thắng!
Quả nhiên sau lưng Diệp Huyền thật sự có người, hơn nữa còn là một vị Kiếm tiên!
Cửu lâu chủ nghĩ đến cái gì đó, hắn đột nhiên một bàn tay vỗ vai Khương Càng Thiên ở bên cạnh, nói:
- Lão Khương, không hối hận chứ, ha ha...
Khương Càng Thiên nhìn nữ tử váy trắng ở phương xa, gương mặt cứng đờ...
Thử hỏi vẻ mặt của ai đặc sắc nhất, người đó chính là Lý Huyền Thương!
Vào lúc thanh kiếm này xuất hiện giữa chân mày của hắn, hắn còn chưa kịp phản ứng!
Là chưa kịp phản ứng!
Phải là cường giả mạnh cỡ nào mới làm được như thế?
Đúng lúc này, đột nhiên người áo đen bên cạnh Lý Huyền Thương xoay người bỏ chạy, tốc độ của hắn rất nhanh, trong chớp mắt đã ở chân trời, nhưng vào lúc này, thanh kiếm ở giữa chân mày Lý Huyền Thương đột nhiên biến mất.
Sau một khắc.
Một đầu lâu đẫm máu từ trên trời rơi xuống!
Miểu sát!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều giật mình tới cực điểm!
Bao quát Lý Huyền Thương!
Người áo đen có thực lực gì?
Cũng là Vạn Pháp cảnh!
Hắn bị miểu sát đơn giản như vậy?
Trực tiếp miểu sát!
Cách đó không xa, lão giả của Đại Vân Thương Mộc học viện cũng lộ ra vẻ mặt không dám tin!
Dưới ánh trăng, mặc dù không thể thấy mặt của nữ tử váy trắng, nhưng nữ tử váy trắng vẫn đẹp như tranh vẽ, giống như thần nữ tới từ thiên giới, không nhiễm một tia khói lửa nhân gian!
Ánh mắt lão giả nhìn chằm chằm vào nữ tử váy trắng, nói:
- Ngươi, ngươi là Kiếm tiên... Ngươi...
Đúng lúc này, tay ngọc của nữ tử váy trắng vẫy nhẹ.
Xùy!
Không có dấu hiệu nào, đầu của lão giả trực tiếp bay lên cao.
Máu tươi như trụ!
Tất cả mọi người đều ngơ ngác!
Lão giả đó là... Vạn Pháp cảnh đỉnh phong đấy, bị miểu sát đơn giản như vậy?
Ngay cả Cửu lâu chủ đứng cách đó không xa cũng bối rối.
Đây chính là Vạn Pháp cảnh đỉnh phong sao?
Bị miểu sát đơn giản như hái rau cắt dưa?
Nhưng mà, vừa nghĩ tới người trước mặt là một vị Kiếm tiên, hắn đã bình thường trở lại!
Kiếm tiên đấy!
Thanh châu có Kiếm tiên sao?
Có cường giả không kém Kiếm tiên, nhưng Kiếm tiên, thật sự không có ai...
Một bên khác, thân thể những cường giả Vạn Pháp cảnh chung quanh đang run rẩy.
Đúng lúc này, một thanh kiếm màu xanh lá đột nhiên quét qua giữa sân, xuyên qua từng người.
Xuy xuy!
Cách đó không xa, hai đạo tàn ảnh không có dấu hiệu nào rơi xuống đất, sau đó bị hai đạo kiếm quang đóng đinh trên mặt đất!
Hai người này, chính là hai cường giả Ám giới đã giết Kỷ lão đầu!
Hiện tại, hai người bị đóng đinh trên mặt đất, hai người nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng dưới ánh trăng, trong mắt tràn đầy kinh hãi!
Đúng lúc này, một tên cường giả Vạn Pháp cảnh cách đó không xa đột nhiên đứng dậy, hắn thi lễ thật sâu với nữ tử váy trắng, nói:
- Tiền bối, chúng ta...
Nữ tử váy trắng đột nhiên lắc đầu, nói:
- Không nên nói cái gì cả, để cho ta yên lặng giết vài người!
Vừa dứt lời, tay ngọc của nàng vẫy nhẹ về phía lão giả kia.
Xùy!
Không có dấu hiệu nào, đầu của lão giả kia trực tiếp bay ra ngoài!
Sau đó, tay ngọc của nữ tử váy trắng vẫy nhẹ, thanh kiếm kia xuyên qua mọi người...
Xuy xuy xuy xuy xuy...
Chỉ trong nháy mắt, mười tên cường giả Vạn Pháp cảnh bị chém đầu ngay lập tức.
Hơn mười cột máu tươi bắn lên cao, cảnh tượng thật hùng vĩ!
Phía dưới, còn lại sáu người sống.
Ngoại trừ Cửu lâu chủ và Khương Càng Thiên ra, còn có Lý Huyền Thương, hai tên sát thủ Ám giới, còn có thiếu niên tới từ Đại Vân Thương Mộc học viện!
Hiện tại, sắc mặt Lý Huyền Thương như tro tàn!
Kiếm tiên!
Hắn biết sau lưng Diệp Huyền khẳng định có người, thế nhưng, hắn không có nghĩ tới sau lưng Diệp lại là một vị Kiếm tiên...
Nghĩ đến điểm này, Lý Huyền Thương không nhịn được nhìn sang Diệp Huyền không rõ sống chết ở nơi xa, hiện tại nội tâm của hắn đang tức giận mắng chửi, phía sau ngươi có Kiếm tiên, tại sao không nói sớm? Nếu nói sớm, hắn có thể lưu lạc đến mức này hay sao?
Đáng tiếc, hắn cũng không nghĩ tới, cho dù Diệp Huyền nói, hắn cũng không tin!
Phải nói, không có người nào tin tưởng!
Kiếm tiên?
Thanh Châu chưa từng xuất hiện tồn tại như thế!
- -------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Ầm!
Diệp Huyền bị đánh ra xa trăm trượng, nằm cách Mặc Vân Khởi không xa, hắn vừa rơi xuống đất, mặt đất dưới thân hắn nổ tung!
Diệp Huyền nằm trên mặt đất, máu tươi không ngừng chảy ra khỏi miệng.
Lý Huyền Thương chậm rãi đi về phía đám người Diệp Huyền, nói:
- Ta nói qua, ngươi nhất định phải chết. Lần này, thần tiên tới cũng cứu không được ngươi!
Bên cạnh Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi lau máu tươi trên khóe miệng, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền cách đó không xa, nói:
- Diệp thổ phỉ... Lần này ta thật không được, ta..... Ta đi trước một bước...
Trước mặt Diệp Huyền, Lý Huyền Thương cười gằn nói:
- Thế nào, ngươi không phải còn có chỗ dựa hay sao? Kêu ra đi, ngươi gọi đi!
Vừa dứt lời, hắn đá cước đá vào bụng Diệp Huyền.
Ầm!
Diệp Huyền bay ra xa hơn mười trượng, lần này, thân thể hắn trực tiếp nổ tung.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên ngồi dậy, hắn đấm một quyền vào ngực mình, cưỡng ép ngăn cản cảm giác khó chịu, sau đó, giữa chân mày của hắn nổi lên một chữ "Thổ" màu vàng.
Cùng lúc đó, trong cơ thể Diệp Huyền, Giới Ngục tháp khẽ run lên! Một tiểu tháp hư ảo xuất hiện giữa chân mày của hắn.
Hiện tại, ý thức của hắn đã bắt đầu mơ hồ...
Đúng lúc này, chữ "Thổ" giữa chân mày Diệp Huyền và tiểu tháp biến mất không thấy đâu nữa!
Trong cơ thể hắn, Giới Ngục tháp triệt để khôi phục bình tĩnh.
- Ai...
Một đạo thở dài vang lên trong sân.
Lý Huyền Thương ngây người.
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía chân trời, mọi người cũng nhìn về phía chân trời.
Ở chân trời xa xa, một vầng trăng sáng lơ lửng, dưới trăng sáng là một nữ tử váy trắng, nữ tử đưa lưng về phía mọi người, tóc dài tới eo, hai tay thả lỏng phía sau.
Lúc này, nữ tử váy trắng mở tay phải ra, nói:
- Kiếm tới!
Trong chốc lát, toàn bộ đế đô rung động rất mạnh, ngay sau đó, những lá cây trên cành đều bay lên, toàn bộ đế đô đều bị lá cây bao phủ vào trong!
Lúc này, lá cây giống như trăm sông đổ về một biển hội tụ thành một thanh kiếm màu xanh lá, sau đó vững vàng rơi vào trong lòng bàn tay nữ tử váy trắng.
Tất cả mọi người ngây dại.
Lúc này, kiếm trong tay nữ tử váy trắng đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã ở giữa chân mày của Lý Huyền Thương, ngay sau đó, nữ tử váy trắng nói:
- Ta chính là chỗ dựa của hắn, ngươi không phục?
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngây người!
Lý Huyền Thương là hạng người gì?
Vạn Pháp cảnh đỉnh phong đấy!
Đừng nói tại Khương quốc, cho dù đặt trong toàn bộ Thanh Châu cũng là số một số hai!
Hiện tại, Lý Huyền Thương lại bị một kiếm chế trụ?
Tốc độ của thanh kiếm cực nhanh, nhanh đến mức không có bất kỳ người nào thấy rõ!
Đây là cường giả gì?
Tất cả mọi người nhìn nữ tử váy trắng, trong mắt đầy kinh hãi!
Cửu lâu chủ đứng bên cạnh càng hưng phấn, phải nói là điên cuồng!
Mặc dù hắn trọng thương, thế nhưng hiện tại, hắn không nhịn được muốn cất tiếng cười to!
Hắn cược thắng!
Quả nhiên sau lưng Diệp Huyền thật sự có người, hơn nữa còn là một vị Kiếm tiên!
Cửu lâu chủ nghĩ đến cái gì đó, hắn đột nhiên một bàn tay vỗ vai Khương Càng Thiên ở bên cạnh, nói:
- Lão Khương, không hối hận chứ, ha ha...
Khương Càng Thiên nhìn nữ tử váy trắng ở phương xa, gương mặt cứng đờ...
Thử hỏi vẻ mặt của ai đặc sắc nhất, người đó chính là Lý Huyền Thương!
Vào lúc thanh kiếm này xuất hiện giữa chân mày của hắn, hắn còn chưa kịp phản ứng!
Là chưa kịp phản ứng!
Phải là cường giả mạnh cỡ nào mới làm được như thế?
Đúng lúc này, đột nhiên người áo đen bên cạnh Lý Huyền Thương xoay người bỏ chạy, tốc độ của hắn rất nhanh, trong chớp mắt đã ở chân trời, nhưng vào lúc này, thanh kiếm ở giữa chân mày Lý Huyền Thương đột nhiên biến mất.
Sau một khắc.
Một đầu lâu đẫm máu từ trên trời rơi xuống!
Miểu sát!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều giật mình tới cực điểm!
Bao quát Lý Huyền Thương!
Người áo đen có thực lực gì?
Cũng là Vạn Pháp cảnh!
Hắn bị miểu sát đơn giản như vậy?
Trực tiếp miểu sát!
Cách đó không xa, lão giả của Đại Vân Thương Mộc học viện cũng lộ ra vẻ mặt không dám tin!
Dưới ánh trăng, mặc dù không thể thấy mặt của nữ tử váy trắng, nhưng nữ tử váy trắng vẫn đẹp như tranh vẽ, giống như thần nữ tới từ thiên giới, không nhiễm một tia khói lửa nhân gian!
Ánh mắt lão giả nhìn chằm chằm vào nữ tử váy trắng, nói:
- Ngươi, ngươi là Kiếm tiên... Ngươi...
Đúng lúc này, tay ngọc của nữ tử váy trắng vẫy nhẹ.
Xùy!
Không có dấu hiệu nào, đầu của lão giả trực tiếp bay lên cao.
Máu tươi như trụ!
Tất cả mọi người đều ngơ ngác!
Lão giả đó là... Vạn Pháp cảnh đỉnh phong đấy, bị miểu sát đơn giản như vậy?
Ngay cả Cửu lâu chủ đứng cách đó không xa cũng bối rối.
Đây chính là Vạn Pháp cảnh đỉnh phong sao?
Bị miểu sát đơn giản như hái rau cắt dưa?
Nhưng mà, vừa nghĩ tới người trước mặt là một vị Kiếm tiên, hắn đã bình thường trở lại!
Kiếm tiên đấy!
Thanh châu có Kiếm tiên sao?
Có cường giả không kém Kiếm tiên, nhưng Kiếm tiên, thật sự không có ai...
Một bên khác, thân thể những cường giả Vạn Pháp cảnh chung quanh đang run rẩy.
Đúng lúc này, một thanh kiếm màu xanh lá đột nhiên quét qua giữa sân, xuyên qua từng người.
Xuy xuy!
Cách đó không xa, hai đạo tàn ảnh không có dấu hiệu nào rơi xuống đất, sau đó bị hai đạo kiếm quang đóng đinh trên mặt đất!
Hai người này, chính là hai cường giả Ám giới đã giết Kỷ lão đầu!
Hiện tại, hai người bị đóng đinh trên mặt đất, hai người nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng dưới ánh trăng, trong mắt tràn đầy kinh hãi!
Đúng lúc này, một tên cường giả Vạn Pháp cảnh cách đó không xa đột nhiên đứng dậy, hắn thi lễ thật sâu với nữ tử váy trắng, nói:
- Tiền bối, chúng ta...
Nữ tử váy trắng đột nhiên lắc đầu, nói:
- Không nên nói cái gì cả, để cho ta yên lặng giết vài người!
Vừa dứt lời, tay ngọc của nàng vẫy nhẹ về phía lão giả kia.
Xùy!
Không có dấu hiệu nào, đầu của lão giả kia trực tiếp bay ra ngoài!
Sau đó, tay ngọc của nữ tử váy trắng vẫy nhẹ, thanh kiếm kia xuyên qua mọi người...
Xuy xuy xuy xuy xuy...
Chỉ trong nháy mắt, mười tên cường giả Vạn Pháp cảnh bị chém đầu ngay lập tức.
Hơn mười cột máu tươi bắn lên cao, cảnh tượng thật hùng vĩ!
Phía dưới, còn lại sáu người sống.
Ngoại trừ Cửu lâu chủ và Khương Càng Thiên ra, còn có Lý Huyền Thương, hai tên sát thủ Ám giới, còn có thiếu niên tới từ Đại Vân Thương Mộc học viện!
Hiện tại, sắc mặt Lý Huyền Thương như tro tàn!
Kiếm tiên!
Hắn biết sau lưng Diệp Huyền khẳng định có người, thế nhưng, hắn không có nghĩ tới sau lưng Diệp lại là một vị Kiếm tiên...
Nghĩ đến điểm này, Lý Huyền Thương không nhịn được nhìn sang Diệp Huyền không rõ sống chết ở nơi xa, hiện tại nội tâm của hắn đang tức giận mắng chửi, phía sau ngươi có Kiếm tiên, tại sao không nói sớm? Nếu nói sớm, hắn có thể lưu lạc đến mức này hay sao?
Đáng tiếc, hắn cũng không nghĩ tới, cho dù Diệp Huyền nói, hắn cũng không tin!
Phải nói, không có người nào tin tưởng!
Kiếm tiên?
Thanh Châu chưa từng xuất hiện tồn tại như thế!
- -------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.