Chương 280: Ta Gọi Diệp Huyền!
Thanh Phong Loan Thượng
16/11/2019
Diệp Hinh ngây dại.
Diệp Huyền cười nói:
- Không thích?
Diệp Hinh vội vàng tiếp nhận món Cực phẩm Linh khí kia, Cực phẩm Linh khí này là một thanh chủy thủ, hết sức tinh xảo, cho Diệp Hinh dùng đúng là thích hợp nhất!
Diệp Hinh rõ ràng là rất yêu thích, không ngừng vuốt ve.
Diệp Huyền nói khẽ:
- Sau khi trở về, tu luyện thật tốt, thực lực mạnh mẽ, mới có thể sống sót tốt hơn.
Diệp Hinh khẽ gật đầu nhỏ, nàng do dự một chút, sau đó nói khẽ:
- Lúc không có người, ta có thể gọi ngươi là đường ca không?
Đường ca!
Diệp Huyền hơi hơi ngẩn người, thoáng qua, hắn cười nói:
- Có thể!
Diệp Hinh ngẩn ngơ, rõ ràng, nàng không nghĩ tới Diệp Huyền sẽ đáp ứng, nàng lập tức ôm lấy Diệp Huyền, không kiềm được mà chảy nước mắt:
- Đường ca...
Trong lòng Diệp Huyền có chút phức tạp.
Diệp gia!
Với gia tộc này, hắn ngày càng xa lạ.
Một lát sau, Diệp Hinh và những học viên Thương Lan học viện khác đều đã rời đi.
Diệp Huyền cũng không dừng lại, sau khi cáo biệt Khương Cửu, hắn cũng rời đi.
Nhìn Diệp Huyền hoàn toàn biến mất ở phía xa, lúc này, Khương Cửu mới thu hồi tầm mắt.
Bên cạnh Khương Cửu, Lục Cửu Ca đột nhiên nói:
- Hắn vô cùng ưu tú!
Khương Cửu nhìn về phía Lục Cửu Ca, Lục Cửu Ca mỉm cười:
- Điện hạ, tốc độ phát triển của hắn rất nhanh, lại thêm một năm, có thể hắn đã đi tới Trung Thổ Thần Châu, khi đó, điện hạ còn có thể theo kịp bước chân của hắn sao?
Khương Cửu lãnh đạm nói:
- Lục quốc sư muốn nói gì?
Lục Cửu Ca nói khẽ:
- Điện hạ là người thông minh, hẳn phải biết ý tứ của ta.
Khương Cửu yên lặng.
Lúc này, Lục Cửu Ca đột nhiên lấy ra một bản thư tịch màu đen thật dày:
- Binh điển, trong đó có 72 loại mưu kế tác chiến của binh gia ta, càng có công hiệu diễn hóa chiến trường, chỉ cần ngươi khẽ động suy nghĩ, trong đầu ngươi có thể tự động diễn hóa chiến cuộc, vô số loại kết cục đều ở trong đầu ngươi. Ngoài ra, trong đó càng có công pháp chí cao của binh gia: Binh quyết. Ngoài ra, còn có các loại võ kỹ...
Nói xong, nàng nhìn về phía Khương Cửu:
- Nếu ngươi đồng ý trở thành truyền nhân của binh gia ta, từ giờ phút này, ta sẽ là người hộ đạo của ngươi!
Người hộ đạo!
Khương Cửu cau lại chân mày:
- Binh gia?
Lục Cửu Ca cười nói:
- Binh gia! Chỉ khi ngươi vào binh gia ta, ngày sau mới có thể dẫn đầu đạo binh, tiên binh, thậm chí là hồn binh trong truyền thuyết, hoặc là tồn tại phía trên...
Khương Cửu liếc mắt nhìn Lục Cửu Ca thật sâu:
- Rốt cục ngươi là người phương nào!
Hai tay Lục Cửu Ca khẽ gõ hai chân của bản thân:
- Một người tàn phế, đi theo ta!
Nói xong, nàng quay người rời đi.
Khương Cửu yên lặng một lát, sau đó đi theo.
...
Một trận chiến ở Khai Dương thành, cấp tốc truyền khắp toàn bộ Thanh Châu, toàn bộ Thanh Châu khiếp sợ!
Hắc Diễm Quân toàn quân bị diệt!
Lúc nghe được tin tức này, vô số người khiếp sợ.
Đây chính là Hắc Diễm quân a!
Một nhánh kỵ binh cường đại nhất toàn bộ khu vực Thanh Châu a! Vậy mà bị toàn diệt!
Diệp Huyền!
Hai chữ Diệp Huyền lan truyền tựa như ôn dịch, cấp tốc truyền khắp toàn bộ đại địa Thanh Châu!
Đương nhiên, danh tiếng của Diệp Huyền truyền bá nhanh như vậy, còn có một nguyên nhân, đó chính là hiện tại Diệp Huyền đã là Kiếm Chủ!
Kiếm Chủ không đến hai mươi tuổi!
Đừng nói ở khu vực Thanh Châu, cho dù đặt ở loại địa phương như Trung Thổ Thần Châu đều tính là yêu nghiệt đỉnh tiêm a!
Sau khi danh tiếng của Diệp Huyền truyền đi, một ít chuyện năm đó cũng bị lật ra, như là chuyện Diệp Huyền bị Thương Mộc học viện đuổi...
Hiện tại, Thương Mộc học viện ở toàn bộ khu vực Thanh Châu đều đã trở thành trò cười!
Mà với tư cách là nhân vật chính, Diệp Huyền đã đi tới đế đô Sở quốc.
Lúc này, có thể nói Sở quốc đã là lòng người bàng hoàng, bởi vì mười vạn kỵ binh Sở quốc đại bại, chỉ có không đến ba vạn trở về!
Sở quốc chịu trọng thương như thế, đã không còn bất cứ lực lượng gì. Đặc biệt là bây giờ, Thương Mộc học viện và Đại Vân đế quốc dường như đều biến mất biệt tích!
Không có Thương Mộc học viện và Ám giới cùng với Đại Vân đế quốc làm hậu thuẫn, Sở quốc có thể đỡ nổi Khương quốc sao? Khương quốc sẽ từ bỏ ý đồ sao?
Toàn bộ Sở quốc đều đã luống cuống!
Hoàng cung Sở quốc, bên trong đại điện, quốc chủ Sở quốc ngồi trên long ỷ, phía dưới là một đám đại thần Sở quốc.
Quốc chủ Sở quốc lạnh mặt:
- Thế nào, đều câm?
Phía dưới, không có người nói chuyện.
Quốc chủ Sở quốc đột nhiên đứng lên, cả giận nói:
- Đều là giá áo túi cơm! Khương quốc đáng sợ như thế sao? Để ngươi mất đi dũng khí?
Đúng lúc này, một tên thị vệ hốt hoảng xông vào bên trong đại điện:
- Cửa cung xuất hiện một tên nam tử, hắn, hắn tự xưng là Diệp Huyền!
Diệp Huyền!
Sắc mặt tất cả mọi người giữa sân đại biến!
Quốc chủ Sở quốc trực tiếp ngồi liệt trên long ỷ, sắc mặt hắn tái nhợt dị thường.
Vẻ mặt của những đại thần Sở quốc trong sân cũng cực kỳ khó coi, phải nói là hoảng sợ.
Lúc trước Diệp Huyền đối đãi Đường quốc thế nào, bọn hắn cũng đã nghe qua, đây là một cuồng ma sát nhân a!
Hắn tới đồ sát hoàng thất Sở quốc đấy sao?
Lúc này, cửa đại điện đột nhiên xuất hiện một tên nam tử, nam tử khép hờ hai mắt, hắn mặc một bộ trường bào trắng đen, trên trường bào, còn có máu tươi chưa khô, mà trong tay hắn, cầm một thanh kiếm, trên thân kiếm, có máu tươi đang chậm rãi chảy xuống.
Diệp Huyền!
Sau khi đi vào Sở quốc, Diệp Huyền đi thẳng đến hoàng cung, trên đường đi, hắn giết không ít người, sau khi đám binh sĩ Sở quốc này biết tên hắn, đám binh sĩ Sở quốc này lập tức không dám ngăn cản nữa, bởi vậy, từ ngoài cung đi đến đại điện này, cũng tính là thuận lợi!
Nhìn thấy Diệp Huyền, những đại thần giữa sân dồn dập lui lại, trong mắt tràn đầy sợ hãi, chỉ có số ít vài võ tướng không lui, nhưng trong mắt cũng tràn đầy kiêng dè.
Trên long ỷ, quốc chủ Sở quốc nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn nắm thật chặt hai tay, đang khẽ run rẩy.
Diệp Huyền cầm kiếm chậm rãi đi tới trước mặt quốc chủ Sở quốc, hắn ngẩng đầu nhìn qua quốc chủ Sở quốc:
- Tự giới thiệu bản thân một chút, ta gọi Diệp Huyền, đến từ Khương quốc, đương nhiệm viện trưởng Thương Lan học viện!
- Càn rỡ!
Cách đó không xa, một tên võ tướng đột nhiên gầm thét:
- Diệp Huyền, đây là đại điện hoàng cung Sở quốc ta, há lại để cho ngươi càn rỡ? Ngươi...
Thanh âm của tên võ tướng này hơi ngừng, bởi vì chẳng biết lúc nào một thanh kiếm đã cắm vào giữa chân mày hắn!
Võ tướng trợn lên hai mắt, giữa chân mày của hắn, máu tươi chậm rãi tràn ra, trong khoảnh khắc đã nhuộm đỏ mặt hắn, ngay sau đó, cả người hắn ngã thẳng xuống.
Tất cả mọi người giữa sân sửng sốt!
Diệp Huyền mở ra tay phải, thanh kiếm giữa chân mày võ tướng đột nhiên bay ra, lúc xuất hiện lần nữa, đã rơi vào trong lòng bàn tay Diệp Huyền.
Diệp Huyền lắc đầu:
- Ta kính trọng cốt khí và dũng khí của ngươi, thế nhưng... Bây giờ là lúc ta phát biểu, mời cho ta chút mặt mũi, nếu không, ta sẽ khiến các ngươi đời này sẽ không còn lời nào để nói!
Nói xong, hắn chậm rãi đi đến phía quốc chủ Sở quốc, lúc này, sau lưng quốc chủ Sở quốc xuất hiện một lão giả!
Cường giả Vạn Pháp cảnh!
Diệp Huyền cầm Linh Tú kiếm trong tay chỉ chỉ tên cường giả Vạn Pháp cảnh kia:
- Nếu không muốn Sở quốc vong quốc diệt chủng, lập tức cút xa một chút!
Lão giả gắt gao nhìn Diệp Huyền, trong mắt hắn cũng là kiêng kỵ!
Bởi vì Lý Mục chết như thế nào, cũng truyền khắp toàn bộ Thanh Châu!
Diệp Huyền đi đến trước mặt quốc chủ Sở quốc, quốc chủ Sở quốc đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền đột nhiên chém ra một kiếm.
Quốc chủ Sở quốc trợn to hai mắt, hắn nhìn chằm chằm Diệp Huyền...
Diệp Huyền đưa tay phải nắm tóc quốc chủ Sở quốc, sau đó khẽ nhấc lên, cái đầu kia cứ như vậy bị hắn nhấc lên.
Diệp Huyền đá một cước, thi thể của quốc chủ Sở quốc bay thẳng ra ngoài, hắn ngồi lên trên long ỷ, hắn đặt cái đầu đẫm máu kia lên trên mặt bàn trước mặt:
- Hiện tại, chúng ta sẽ bàn về vấn đề bồi thường, đặc biệt là phí tổn thất tinh thần của ta, đây là một vấn đề lớn, phải bàn thật tốt.
Mọi người: "..."
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Diệp Huyền cười nói:
- Không thích?
Diệp Hinh vội vàng tiếp nhận món Cực phẩm Linh khí kia, Cực phẩm Linh khí này là một thanh chủy thủ, hết sức tinh xảo, cho Diệp Hinh dùng đúng là thích hợp nhất!
Diệp Hinh rõ ràng là rất yêu thích, không ngừng vuốt ve.
Diệp Huyền nói khẽ:
- Sau khi trở về, tu luyện thật tốt, thực lực mạnh mẽ, mới có thể sống sót tốt hơn.
Diệp Hinh khẽ gật đầu nhỏ, nàng do dự một chút, sau đó nói khẽ:
- Lúc không có người, ta có thể gọi ngươi là đường ca không?
Đường ca!
Diệp Huyền hơi hơi ngẩn người, thoáng qua, hắn cười nói:
- Có thể!
Diệp Hinh ngẩn ngơ, rõ ràng, nàng không nghĩ tới Diệp Huyền sẽ đáp ứng, nàng lập tức ôm lấy Diệp Huyền, không kiềm được mà chảy nước mắt:
- Đường ca...
Trong lòng Diệp Huyền có chút phức tạp.
Diệp gia!
Với gia tộc này, hắn ngày càng xa lạ.
Một lát sau, Diệp Hinh và những học viên Thương Lan học viện khác đều đã rời đi.
Diệp Huyền cũng không dừng lại, sau khi cáo biệt Khương Cửu, hắn cũng rời đi.
Nhìn Diệp Huyền hoàn toàn biến mất ở phía xa, lúc này, Khương Cửu mới thu hồi tầm mắt.
Bên cạnh Khương Cửu, Lục Cửu Ca đột nhiên nói:
- Hắn vô cùng ưu tú!
Khương Cửu nhìn về phía Lục Cửu Ca, Lục Cửu Ca mỉm cười:
- Điện hạ, tốc độ phát triển của hắn rất nhanh, lại thêm một năm, có thể hắn đã đi tới Trung Thổ Thần Châu, khi đó, điện hạ còn có thể theo kịp bước chân của hắn sao?
Khương Cửu lãnh đạm nói:
- Lục quốc sư muốn nói gì?
Lục Cửu Ca nói khẽ:
- Điện hạ là người thông minh, hẳn phải biết ý tứ của ta.
Khương Cửu yên lặng.
Lúc này, Lục Cửu Ca đột nhiên lấy ra một bản thư tịch màu đen thật dày:
- Binh điển, trong đó có 72 loại mưu kế tác chiến của binh gia ta, càng có công hiệu diễn hóa chiến trường, chỉ cần ngươi khẽ động suy nghĩ, trong đầu ngươi có thể tự động diễn hóa chiến cuộc, vô số loại kết cục đều ở trong đầu ngươi. Ngoài ra, trong đó càng có công pháp chí cao của binh gia: Binh quyết. Ngoài ra, còn có các loại võ kỹ...
Nói xong, nàng nhìn về phía Khương Cửu:
- Nếu ngươi đồng ý trở thành truyền nhân của binh gia ta, từ giờ phút này, ta sẽ là người hộ đạo của ngươi!
Người hộ đạo!
Khương Cửu cau lại chân mày:
- Binh gia?
Lục Cửu Ca cười nói:
- Binh gia! Chỉ khi ngươi vào binh gia ta, ngày sau mới có thể dẫn đầu đạo binh, tiên binh, thậm chí là hồn binh trong truyền thuyết, hoặc là tồn tại phía trên...
Khương Cửu liếc mắt nhìn Lục Cửu Ca thật sâu:
- Rốt cục ngươi là người phương nào!
Hai tay Lục Cửu Ca khẽ gõ hai chân của bản thân:
- Một người tàn phế, đi theo ta!
Nói xong, nàng quay người rời đi.
Khương Cửu yên lặng một lát, sau đó đi theo.
...
Một trận chiến ở Khai Dương thành, cấp tốc truyền khắp toàn bộ Thanh Châu, toàn bộ Thanh Châu khiếp sợ!
Hắc Diễm Quân toàn quân bị diệt!
Lúc nghe được tin tức này, vô số người khiếp sợ.
Đây chính là Hắc Diễm quân a!
Một nhánh kỵ binh cường đại nhất toàn bộ khu vực Thanh Châu a! Vậy mà bị toàn diệt!
Diệp Huyền!
Hai chữ Diệp Huyền lan truyền tựa như ôn dịch, cấp tốc truyền khắp toàn bộ đại địa Thanh Châu!
Đương nhiên, danh tiếng của Diệp Huyền truyền bá nhanh như vậy, còn có một nguyên nhân, đó chính là hiện tại Diệp Huyền đã là Kiếm Chủ!
Kiếm Chủ không đến hai mươi tuổi!
Đừng nói ở khu vực Thanh Châu, cho dù đặt ở loại địa phương như Trung Thổ Thần Châu đều tính là yêu nghiệt đỉnh tiêm a!
Sau khi danh tiếng của Diệp Huyền truyền đi, một ít chuyện năm đó cũng bị lật ra, như là chuyện Diệp Huyền bị Thương Mộc học viện đuổi...
Hiện tại, Thương Mộc học viện ở toàn bộ khu vực Thanh Châu đều đã trở thành trò cười!
Mà với tư cách là nhân vật chính, Diệp Huyền đã đi tới đế đô Sở quốc.
Lúc này, có thể nói Sở quốc đã là lòng người bàng hoàng, bởi vì mười vạn kỵ binh Sở quốc đại bại, chỉ có không đến ba vạn trở về!
Sở quốc chịu trọng thương như thế, đã không còn bất cứ lực lượng gì. Đặc biệt là bây giờ, Thương Mộc học viện và Đại Vân đế quốc dường như đều biến mất biệt tích!
Không có Thương Mộc học viện và Ám giới cùng với Đại Vân đế quốc làm hậu thuẫn, Sở quốc có thể đỡ nổi Khương quốc sao? Khương quốc sẽ từ bỏ ý đồ sao?
Toàn bộ Sở quốc đều đã luống cuống!
Hoàng cung Sở quốc, bên trong đại điện, quốc chủ Sở quốc ngồi trên long ỷ, phía dưới là một đám đại thần Sở quốc.
Quốc chủ Sở quốc lạnh mặt:
- Thế nào, đều câm?
Phía dưới, không có người nói chuyện.
Quốc chủ Sở quốc đột nhiên đứng lên, cả giận nói:
- Đều là giá áo túi cơm! Khương quốc đáng sợ như thế sao? Để ngươi mất đi dũng khí?
Đúng lúc này, một tên thị vệ hốt hoảng xông vào bên trong đại điện:
- Cửa cung xuất hiện một tên nam tử, hắn, hắn tự xưng là Diệp Huyền!
Diệp Huyền!
Sắc mặt tất cả mọi người giữa sân đại biến!
Quốc chủ Sở quốc trực tiếp ngồi liệt trên long ỷ, sắc mặt hắn tái nhợt dị thường.
Vẻ mặt của những đại thần Sở quốc trong sân cũng cực kỳ khó coi, phải nói là hoảng sợ.
Lúc trước Diệp Huyền đối đãi Đường quốc thế nào, bọn hắn cũng đã nghe qua, đây là một cuồng ma sát nhân a!
Hắn tới đồ sát hoàng thất Sở quốc đấy sao?
Lúc này, cửa đại điện đột nhiên xuất hiện một tên nam tử, nam tử khép hờ hai mắt, hắn mặc một bộ trường bào trắng đen, trên trường bào, còn có máu tươi chưa khô, mà trong tay hắn, cầm một thanh kiếm, trên thân kiếm, có máu tươi đang chậm rãi chảy xuống.
Diệp Huyền!
Sau khi đi vào Sở quốc, Diệp Huyền đi thẳng đến hoàng cung, trên đường đi, hắn giết không ít người, sau khi đám binh sĩ Sở quốc này biết tên hắn, đám binh sĩ Sở quốc này lập tức không dám ngăn cản nữa, bởi vậy, từ ngoài cung đi đến đại điện này, cũng tính là thuận lợi!
Nhìn thấy Diệp Huyền, những đại thần giữa sân dồn dập lui lại, trong mắt tràn đầy sợ hãi, chỉ có số ít vài võ tướng không lui, nhưng trong mắt cũng tràn đầy kiêng dè.
Trên long ỷ, quốc chủ Sở quốc nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn nắm thật chặt hai tay, đang khẽ run rẩy.
Diệp Huyền cầm kiếm chậm rãi đi tới trước mặt quốc chủ Sở quốc, hắn ngẩng đầu nhìn qua quốc chủ Sở quốc:
- Tự giới thiệu bản thân một chút, ta gọi Diệp Huyền, đến từ Khương quốc, đương nhiệm viện trưởng Thương Lan học viện!
- Càn rỡ!
Cách đó không xa, một tên võ tướng đột nhiên gầm thét:
- Diệp Huyền, đây là đại điện hoàng cung Sở quốc ta, há lại để cho ngươi càn rỡ? Ngươi...
Thanh âm của tên võ tướng này hơi ngừng, bởi vì chẳng biết lúc nào một thanh kiếm đã cắm vào giữa chân mày hắn!
Võ tướng trợn lên hai mắt, giữa chân mày của hắn, máu tươi chậm rãi tràn ra, trong khoảnh khắc đã nhuộm đỏ mặt hắn, ngay sau đó, cả người hắn ngã thẳng xuống.
Tất cả mọi người giữa sân sửng sốt!
Diệp Huyền mở ra tay phải, thanh kiếm giữa chân mày võ tướng đột nhiên bay ra, lúc xuất hiện lần nữa, đã rơi vào trong lòng bàn tay Diệp Huyền.
Diệp Huyền lắc đầu:
- Ta kính trọng cốt khí và dũng khí của ngươi, thế nhưng... Bây giờ là lúc ta phát biểu, mời cho ta chút mặt mũi, nếu không, ta sẽ khiến các ngươi đời này sẽ không còn lời nào để nói!
Nói xong, hắn chậm rãi đi đến phía quốc chủ Sở quốc, lúc này, sau lưng quốc chủ Sở quốc xuất hiện một lão giả!
Cường giả Vạn Pháp cảnh!
Diệp Huyền cầm Linh Tú kiếm trong tay chỉ chỉ tên cường giả Vạn Pháp cảnh kia:
- Nếu không muốn Sở quốc vong quốc diệt chủng, lập tức cút xa một chút!
Lão giả gắt gao nhìn Diệp Huyền, trong mắt hắn cũng là kiêng kỵ!
Bởi vì Lý Mục chết như thế nào, cũng truyền khắp toàn bộ Thanh Châu!
Diệp Huyền đi đến trước mặt quốc chủ Sở quốc, quốc chủ Sở quốc đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền đột nhiên chém ra một kiếm.
Quốc chủ Sở quốc trợn to hai mắt, hắn nhìn chằm chằm Diệp Huyền...
Diệp Huyền đưa tay phải nắm tóc quốc chủ Sở quốc, sau đó khẽ nhấc lên, cái đầu kia cứ như vậy bị hắn nhấc lên.
Diệp Huyền đá một cước, thi thể của quốc chủ Sở quốc bay thẳng ra ngoài, hắn ngồi lên trên long ỷ, hắn đặt cái đầu đẫm máu kia lên trên mặt bàn trước mặt:
- Hiện tại, chúng ta sẽ bàn về vấn đề bồi thường, đặc biệt là phí tổn thất tinh thần của ta, đây là một vấn đề lớn, phải bàn thật tốt.
Mọi người: "..."
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.