Chương 306: Thủ đoạn
Thanh Phong Loan Thượng
02/12/2019
Một tiếng nổ kinh thiên đột nhiên vang vọng trong đêm tối!
Tiếng nổ vang lên, hai thân ảnh liên tục lùi lại, Diệp Huyền vừa lui, kiếm hạp sau lưng liền động, bảy thanh phi kiếm đột nhiên bay ram tựa như bảy tia chớp bắn tới…
Đối diện, đồng tử lão giả co rụt lại, giờ khắc này, lão cũng không lo được nhiều, lập tức bỏ áp chế cảnh giới.
Oanh!
Hoàn toàn không chút bất ngờ, bảy thanh phi kiếm bị đánh bay.
Vạn Pháp cảnh!
Giờ khắc này, lão giả đã khôi phục cảnh giới, vừa khôi phục, lão liền có thể tùy ý đón đỡ phi kiếm của Diệp Huyền!
Ngược lại, nếu không khôi phục Vạn Pháp cảnh, bảy thanh phi kiếm vừa rồi đã đủ lấy mạng lão!
Lão giả gắt gao nhìn Diệp Huyền, khóe miệng còn chảy máu, tay phải cũng bị cắt ra một vết thật dài.
Giờ phút này, lão không thể không thừa nhận, áp chế cảnh giới căn bản không đánh lại Diệp Huyền!
Có điều, cũng có thể khiến Diệp Huyền bị thương!
Giờ phút này, Diệp Huyền đã bị thương không nhẹ, khóe miệng cũng không ngừng trào máu, không chỉ như thế, sắc mặt cũng lộ vẻ tái nhợt, rõ ràng là nội thương không nhẹ.
Lão giả đột nhiên nhe răng cười:
- Diệp Huyền, không đỡ nổi rồi sao? Trò hay mới chỉ bắt đầu thôi!
Thanh âm vừa dứt, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh lão.
Vạn Pháp cảnh!
Khí tức nam tử trung niên cũng đột nhiên hạ xuống, chốc lát đã áp đến Thần Hợp cảnh!
Nam tử trung niên nhìn thẳng Diệp Huyền:
- Tới, tiếp tục!
Thanh âm vừa dứt, lập tức vọt thẳng tới Diệp Huyền, thế nhưng rất nhanh, hắn liền ngừng lại.
Bởi trước mắt Diệp Huyền, Thập Nhị Kim Nhân cùng hiện!
Diệp Huyền nhìn đối phương:
- Tới, tiếp tục!
…
Nam tử trung niên gắt gao nhìn Diệp Huyền, không dám động thủ.
Thập Nhị Kim Nhân này khủng bố thế nào, hắn cũng biết, nếu không tự hạ cảnh giới, vậy tự nhiên sẽ không cần sợ!
Nhưng vấn đề, hắn đã tự hạ cảnh giới, mà Thập Nhị Kim Nhân trước mắt này, đều đạt tới Thần Hợp cảnh đỉnh phong, hơn nữa còn là dạng yêu nghiệt trong Thần Hợp cảnh!
Đánh một, thậm chí đánh ba đánh năm cũng không vấn đề!
Nhưng đánh mười hai?
Căn bản không có khả năng!
Đừng nói là xa xa còn có Diệp Huyền đang đứng, phi kiếm của Diệp Huyền cũng không phải đồ chay.
Có điều, nếu bắt hắn thu tay lại, hắn lại không cam tâm!
Bởi Diệp Huyền đã bị thương, hiện chính là lúc thích hợp để trừ diệt. Bỏ lỡ cơ hội này, để Diệp Huyền khôi phục lại, lúc đó có muốn làm lại cũng sẽ vô cùng khó khăn.
Nam tư trung niên hơi trầm ngâm, liền nói:
- Ra đi!
Thanh âm vừa dứt, lại có hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh xuất hiện, rất nhanh, hai người đều áp chế cảnh giới xuống Thần Hợp cảnh.
Ba tên Thần Hợp cảnh đỉnh phong!
Hoặc phải nói, ngụy Vạn Pháp cảnh!
Lần này, Thương Mộc học viện phái bốn người bọn hắn tới đây, kỳ thực đã là tính dư dả. Bởi cả Thương Mộc học viện cũng chỉ có chín tên Vạn Pháp cảnh, lần này phái bốn, có thể nói là dốc hết vốn liếng. Sở dĩ không phái toàn bộ tới, chính là do không dám được ăn cả, ngã về không.
Hơn nữa, bọn hắn cũng phải đề phòng thế lực khác!
Nam tử trung niên nhìn qua Thập Nhị Kim Nhân, ánh mắt đầy ngưng trọng cùng kiêng kỵ. Thập Nhị Kim Nhân này rất mạnh, đặc biệt là với hắn hiện tại. Nhưng giờ phút này, hắn lại không muốn bỏ qua cơ hội khó được.
Hơi trầm ngâm, nam tử trung niên trầm giọng nói:
- Hai người các ngươi ngăn Thập Nhị Kim Nhân, ta tới đối phó Diệp Huyền!
Thanh âm vừa dứt, hai người bên cạnh đã trực tiếp xông ra, hai người vừa lên, nam tử trung niên liền muốn động thủ. Đúng lúc này, hai tên mới lao lên trực tiếp bị chấn bay ngoài mấy chục trượng.
Nam tử trung niên sững người tại chỗ!
Nháy mắt liền bại?
Diệp Huyền nhếch miệng:
- Tới, tiếp tục!
Nam tử trung niên xiết chặt nắm đấm, cách đó không xa, lão giả suýt chút bị Diệp Huyền chém đột nhiên nói:
- Đã đánh giá thấp đối phương. Trở về bàn lại kỹ hơn!
Nam tử trung niên gắt gao nhìn Diệp Huyền, nói:
- Rút!
Nói xong, ba người trực tiếp khôi phục cảnh giới, quay người rời đi.
Tự hạ cảnh giới!
Diệp Huyền thu lại Thập Nhị Kim Nhân, lông mày nhíu lại. Hắn thực sự không nghĩ tới Thương Mộc học viện lại dùng chiêu này.
Vạn Pháp cảnh tự hạ cảnh giới, đánh không lại thì lập tức khôi phục cảnh giới!
Quả thực quá gian lận!
Hắn muốn chém giết đối phương, nhất định phải làm cực nhanh, nhanh tới mức đối phương không kịp khôi phục cảnh giới.
Nếu không, một khi những người này khôi phục tới Vạn Pháp cảnh, kiếm của hắn sẽ không thể giết được đối phương!
Hắn cũng phát hiện, giữa hắn và Vạn Pháp cảnh, còn có chênh lệch không nhỏ!
Chênh lệch này, dù có trang bị tốt cũng khó thể bù đắp!
Thập Nhị Kim Nhân vừa hiện, chớp mắt cái đã trực tiếp đốt năm mươi vạn linh thạch của hắn, còn may là hắn dừng kịp thời, nếu không chí ít cũng phải đốt trăm vạn viên! Thập Nhị Kim Nhân này thực sự mạnh, nhưng cũng quá đốt tiền!
Dùng một lần, tâm hắn lại đau một lần!
Vẫn là nghèo hạn chế sức mạnh!
Diệp Huyền thở dài thật sâu, chớ thấy hiện hắn có mười ức kim tệ, gần hai trăm vạn cực phẩm linh thạch, kỳ thực, hắn rất nghèo!
Bởi hắn còn nợ Túy Tiên lâu rất nhiều cực phẩm linh thạch, không chỉ thế, mỗi lần động tới Kim nhân, hắn lại nghèo đi một phần!
Kiếm tiền!
Phải kiếm tiền!
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, lấy ra một viên Kim Sang đan sử dụng, tiếp đó liền nhảy lên Hắc Diễm mã, rất nhanh đã biến mất trong bóng đêm.
Trong bóng đêm, Diệp Huyền nằm trên lưng ngựa, sắc mặt có chút âm trầm, bởi hắn phát hiện, mặc kệ là hắn đi tới đâu, Thương Mộc học viện đều có thể tìm được vị trí chính xác của hắn. Nói cách khác, hành tung của hắn một mực nằm trong tay đối phương!
Nếu cứ để thế, sẽ chỉ khiến hắn càng thêm bị động!
Trầm mặc một hồi, Diệp Huyền đột nhiên tăng tốc. Trong đêm tôi, Hắc Diễm mã lao nhanh, bộ dạng vô cùng khốc huyễn, bởi sau mỗi bước của nó, mặt đất liền bốc lên ngọn hắc hỏa, còn may, hắc hỏa không lan tràn, bùng cháy một chút liền biến mất.
Mà hồi lâu sau, chân trời ánh lên một vệt trắng bạc, một tòa cổ thành đã xuất hiện trước mắt, Kính Nguyên thành.
Tiến vào cổ thành, Diệp Huyền cũng không lập tức rời đi, mà nhanh chóng tới Túy Tiên lâu trong thành.
Người tiếp đãi, chính là Lục lâu chủ!
Trong phòng, Lục lâu chủ trầm mặt rất lâu, nói:
- Nếu tiểu hữu muốn thoát khỏi giám sát của Thương Mộc học viện, sợ rằng, khó!
Diệp Huyền hỏi:
- Vì sao?
Lục lâu chủ trầm giọng nói:
- Nếu ta đoán không sai, người giám thị tiểu hữu hẳn là cường giả Vạn Pháp cảnh của Ám giới hoặc Thương Mộc học viện, chính xác hẳn là Ám giới, chỉ có cường giả Vạn Pháp cảnh của Ám giới, mới có thể thần không biết quỷ không hay mà đi theo tiểu hữu.
Diệp Huyền lại hỏi:
- Có cách nào xử lý bọn hắn hay không?
Lục lâu chủ cười khổ:
- Cường giả đạt tới cấp độ này, đặc biệt là sát thủ của Ám giới, bọn hắn vốn am hiểu ẩn nấp cùng tốc độ, muốn giết bọn hắn, trừ phi có cường giả Ngự Pháp cảnh xuất thủ, nếu không rất khó để diệt trừ.
Diệp Huyền nghĩ một chút, nói:
- Nếu không cần diệt trừ, chỉ cần cản bọn hắn lại, ta dịch dung tới Đế đô thì sao?
Lục lâu chủ nhìn qua Diệp Huyền:
- Thứ ta nói thẳng, coi như tiểu hữu tới Đế đô, sợ là cũng khó có thể làm gì. Thậm chí chỉ khiến việc này càng thêm phức tạp, không chỉ như thế, còn khiến bản thân lâm hiểm cảnh…
- -----------------
Phóng tác: xonevictory
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Tiếng nổ vang lên, hai thân ảnh liên tục lùi lại, Diệp Huyền vừa lui, kiếm hạp sau lưng liền động, bảy thanh phi kiếm đột nhiên bay ram tựa như bảy tia chớp bắn tới…
Đối diện, đồng tử lão giả co rụt lại, giờ khắc này, lão cũng không lo được nhiều, lập tức bỏ áp chế cảnh giới.
Oanh!
Hoàn toàn không chút bất ngờ, bảy thanh phi kiếm bị đánh bay.
Vạn Pháp cảnh!
Giờ khắc này, lão giả đã khôi phục cảnh giới, vừa khôi phục, lão liền có thể tùy ý đón đỡ phi kiếm của Diệp Huyền!
Ngược lại, nếu không khôi phục Vạn Pháp cảnh, bảy thanh phi kiếm vừa rồi đã đủ lấy mạng lão!
Lão giả gắt gao nhìn Diệp Huyền, khóe miệng còn chảy máu, tay phải cũng bị cắt ra một vết thật dài.
Giờ phút này, lão không thể không thừa nhận, áp chế cảnh giới căn bản không đánh lại Diệp Huyền!
Có điều, cũng có thể khiến Diệp Huyền bị thương!
Giờ phút này, Diệp Huyền đã bị thương không nhẹ, khóe miệng cũng không ngừng trào máu, không chỉ như thế, sắc mặt cũng lộ vẻ tái nhợt, rõ ràng là nội thương không nhẹ.
Lão giả đột nhiên nhe răng cười:
- Diệp Huyền, không đỡ nổi rồi sao? Trò hay mới chỉ bắt đầu thôi!
Thanh âm vừa dứt, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện bên cạnh lão.
Vạn Pháp cảnh!
Khí tức nam tử trung niên cũng đột nhiên hạ xuống, chốc lát đã áp đến Thần Hợp cảnh!
Nam tử trung niên nhìn thẳng Diệp Huyền:
- Tới, tiếp tục!
Thanh âm vừa dứt, lập tức vọt thẳng tới Diệp Huyền, thế nhưng rất nhanh, hắn liền ngừng lại.
Bởi trước mắt Diệp Huyền, Thập Nhị Kim Nhân cùng hiện!
Diệp Huyền nhìn đối phương:
- Tới, tiếp tục!
…
Nam tử trung niên gắt gao nhìn Diệp Huyền, không dám động thủ.
Thập Nhị Kim Nhân này khủng bố thế nào, hắn cũng biết, nếu không tự hạ cảnh giới, vậy tự nhiên sẽ không cần sợ!
Nhưng vấn đề, hắn đã tự hạ cảnh giới, mà Thập Nhị Kim Nhân trước mắt này, đều đạt tới Thần Hợp cảnh đỉnh phong, hơn nữa còn là dạng yêu nghiệt trong Thần Hợp cảnh!
Đánh một, thậm chí đánh ba đánh năm cũng không vấn đề!
Nhưng đánh mười hai?
Căn bản không có khả năng!
Đừng nói là xa xa còn có Diệp Huyền đang đứng, phi kiếm của Diệp Huyền cũng không phải đồ chay.
Có điều, nếu bắt hắn thu tay lại, hắn lại không cam tâm!
Bởi Diệp Huyền đã bị thương, hiện chính là lúc thích hợp để trừ diệt. Bỏ lỡ cơ hội này, để Diệp Huyền khôi phục lại, lúc đó có muốn làm lại cũng sẽ vô cùng khó khăn.
Nam tư trung niên hơi trầm ngâm, liền nói:
- Ra đi!
Thanh âm vừa dứt, lại có hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh xuất hiện, rất nhanh, hai người đều áp chế cảnh giới xuống Thần Hợp cảnh.
Ba tên Thần Hợp cảnh đỉnh phong!
Hoặc phải nói, ngụy Vạn Pháp cảnh!
Lần này, Thương Mộc học viện phái bốn người bọn hắn tới đây, kỳ thực đã là tính dư dả. Bởi cả Thương Mộc học viện cũng chỉ có chín tên Vạn Pháp cảnh, lần này phái bốn, có thể nói là dốc hết vốn liếng. Sở dĩ không phái toàn bộ tới, chính là do không dám được ăn cả, ngã về không.
Hơn nữa, bọn hắn cũng phải đề phòng thế lực khác!
Nam tử trung niên nhìn qua Thập Nhị Kim Nhân, ánh mắt đầy ngưng trọng cùng kiêng kỵ. Thập Nhị Kim Nhân này rất mạnh, đặc biệt là với hắn hiện tại. Nhưng giờ phút này, hắn lại không muốn bỏ qua cơ hội khó được.
Hơi trầm ngâm, nam tử trung niên trầm giọng nói:
- Hai người các ngươi ngăn Thập Nhị Kim Nhân, ta tới đối phó Diệp Huyền!
Thanh âm vừa dứt, hai người bên cạnh đã trực tiếp xông ra, hai người vừa lên, nam tử trung niên liền muốn động thủ. Đúng lúc này, hai tên mới lao lên trực tiếp bị chấn bay ngoài mấy chục trượng.
Nam tử trung niên sững người tại chỗ!
Nháy mắt liền bại?
Diệp Huyền nhếch miệng:
- Tới, tiếp tục!
Nam tử trung niên xiết chặt nắm đấm, cách đó không xa, lão giả suýt chút bị Diệp Huyền chém đột nhiên nói:
- Đã đánh giá thấp đối phương. Trở về bàn lại kỹ hơn!
Nam tử trung niên gắt gao nhìn Diệp Huyền, nói:
- Rút!
Nói xong, ba người trực tiếp khôi phục cảnh giới, quay người rời đi.
Tự hạ cảnh giới!
Diệp Huyền thu lại Thập Nhị Kim Nhân, lông mày nhíu lại. Hắn thực sự không nghĩ tới Thương Mộc học viện lại dùng chiêu này.
Vạn Pháp cảnh tự hạ cảnh giới, đánh không lại thì lập tức khôi phục cảnh giới!
Quả thực quá gian lận!
Hắn muốn chém giết đối phương, nhất định phải làm cực nhanh, nhanh tới mức đối phương không kịp khôi phục cảnh giới.
Nếu không, một khi những người này khôi phục tới Vạn Pháp cảnh, kiếm của hắn sẽ không thể giết được đối phương!
Hắn cũng phát hiện, giữa hắn và Vạn Pháp cảnh, còn có chênh lệch không nhỏ!
Chênh lệch này, dù có trang bị tốt cũng khó thể bù đắp!
Thập Nhị Kim Nhân vừa hiện, chớp mắt cái đã trực tiếp đốt năm mươi vạn linh thạch của hắn, còn may là hắn dừng kịp thời, nếu không chí ít cũng phải đốt trăm vạn viên! Thập Nhị Kim Nhân này thực sự mạnh, nhưng cũng quá đốt tiền!
Dùng một lần, tâm hắn lại đau một lần!
Vẫn là nghèo hạn chế sức mạnh!
Diệp Huyền thở dài thật sâu, chớ thấy hiện hắn có mười ức kim tệ, gần hai trăm vạn cực phẩm linh thạch, kỳ thực, hắn rất nghèo!
Bởi hắn còn nợ Túy Tiên lâu rất nhiều cực phẩm linh thạch, không chỉ thế, mỗi lần động tới Kim nhân, hắn lại nghèo đi một phần!
Kiếm tiền!
Phải kiếm tiền!
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, lấy ra một viên Kim Sang đan sử dụng, tiếp đó liền nhảy lên Hắc Diễm mã, rất nhanh đã biến mất trong bóng đêm.
Trong bóng đêm, Diệp Huyền nằm trên lưng ngựa, sắc mặt có chút âm trầm, bởi hắn phát hiện, mặc kệ là hắn đi tới đâu, Thương Mộc học viện đều có thể tìm được vị trí chính xác của hắn. Nói cách khác, hành tung của hắn một mực nằm trong tay đối phương!
Nếu cứ để thế, sẽ chỉ khiến hắn càng thêm bị động!
Trầm mặc một hồi, Diệp Huyền đột nhiên tăng tốc. Trong đêm tôi, Hắc Diễm mã lao nhanh, bộ dạng vô cùng khốc huyễn, bởi sau mỗi bước của nó, mặt đất liền bốc lên ngọn hắc hỏa, còn may, hắc hỏa không lan tràn, bùng cháy một chút liền biến mất.
Mà hồi lâu sau, chân trời ánh lên một vệt trắng bạc, một tòa cổ thành đã xuất hiện trước mắt, Kính Nguyên thành.
Tiến vào cổ thành, Diệp Huyền cũng không lập tức rời đi, mà nhanh chóng tới Túy Tiên lâu trong thành.
Người tiếp đãi, chính là Lục lâu chủ!
Trong phòng, Lục lâu chủ trầm mặt rất lâu, nói:
- Nếu tiểu hữu muốn thoát khỏi giám sát của Thương Mộc học viện, sợ rằng, khó!
Diệp Huyền hỏi:
- Vì sao?
Lục lâu chủ trầm giọng nói:
- Nếu ta đoán không sai, người giám thị tiểu hữu hẳn là cường giả Vạn Pháp cảnh của Ám giới hoặc Thương Mộc học viện, chính xác hẳn là Ám giới, chỉ có cường giả Vạn Pháp cảnh của Ám giới, mới có thể thần không biết quỷ không hay mà đi theo tiểu hữu.
Diệp Huyền lại hỏi:
- Có cách nào xử lý bọn hắn hay không?
Lục lâu chủ cười khổ:
- Cường giả đạt tới cấp độ này, đặc biệt là sát thủ của Ám giới, bọn hắn vốn am hiểu ẩn nấp cùng tốc độ, muốn giết bọn hắn, trừ phi có cường giả Ngự Pháp cảnh xuất thủ, nếu không rất khó để diệt trừ.
Diệp Huyền nghĩ một chút, nói:
- Nếu không cần diệt trừ, chỉ cần cản bọn hắn lại, ta dịch dung tới Đế đô thì sao?
Lục lâu chủ nhìn qua Diệp Huyền:
- Thứ ta nói thẳng, coi như tiểu hữu tới Đế đô, sợ là cũng khó có thể làm gì. Thậm chí chỉ khiến việc này càng thêm phức tạp, không chỉ như thế, còn khiến bản thân lâm hiểm cảnh…
- -----------------
Phóng tác: xonevictory
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.