Chương 152: Chân Tướng (2)
thanh loan phong thượng
13/02/2023
- Ta kết thân với nhị hoàng tử của đế quốc Huyền thú là chủ ý của chất nhi đó của ta, hắn sở dĩ làm như vậy, là vì hy vọng đạt được sự trợ giúp của nhị hoàng tử điện hạ của đế quốc Huyền thú. Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là là chuyện này không thể để cho người khác biết, bởi vì ca ca và gia gia của ta kiêng kị nhất chính là cấu kết với ngoại địch. Nếu chuyện này bị người khác biết, chất nhi của ta vĩnh viễn đừng mơ có được ngôi vị hoàng đế đó!
- Trong lời nói của ngươi có rất nhiều sơ hở!
Dương Diệp trầm giọng nói:
- Trước tiên, ngươi nói chuyện này không thể để người khác biết, vậy một trăm kỵ binh nhân loại đi cùng ngươi đó thì sao? Chẳng lẽ bọn họ không phải là người à?
- Ngươi cho rằng bọn họ có thể còn sống mà ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn à?
Nữ tử cười lạnh nói:
- Khi ta đến đế quốc Huyền thú cũng chính là lúc bọn họ bỏ mạng!
Dương Diệp trầm mặc một hồi, lại hỏi:
- Ngươi vì sao đáp ứng kết thân với nhị điện hạ gì đó?
Nghe vậy, trong mắt trong mắt nữ tử hiện lên sát khí lạnh lẽo, nói:
- Bởi vì chất nhi của ta lấy mẫu hậu ta ra để uy hiếp ta! Ta biết ngươi muốn hỏi gì, ta và hoàng đế Đại Tần hiện tại là cùng cha khác mẹ. Hơn nữa mẫu hậu của ta không có một nhà mẹ đẻ tốt, cho nên chất nhi đó của ta mới có thể bắt ta làm quân cờ của hắn!
Quả nhiên vô tình nhất nhất là hoàng gia! Dương Diệp lắc đầu, những lời này hắn trước kia đã từng được nghe nói qua, cũng không tin hoàn toàn, nhưng hiện tại hắn tin rồi. Hoàng thất thật sự là vì mục đích mà không từ thủ đoạn!
- Hắn nếu bắt mẫu hậu ngươi ra để uy hiếp ngươi, vậy ngươi vì sao vẫn muốn chạy trốn?
Dương Diệp lại hỏi.
- Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể cứu mẫu thân ta và chính bản thân ta!
Nữ tử trầm giọng nói:
- Nếu ta thật sự được gả cho nhị hoàng tử điện hạ đó, vậy với thủ đoạn tàn nhẫn của chất nhi đó, hắn khẳng định sẽ nghĩ biện pháp giết mẫu thân ta. Nếu ta đào tẩu, hắn sẽ ngược lại thành ném chuột sợ vỡ đồ, sẽ giữ lại tính mạng của mẫu thân ta để uy hiếp ta.
- Giết mẫu thân ngươi?
Dương Diệp không thể tin được, nói:
- Đùa à? Đại tỷ, mẫu thân ngươi tốt xấu gì cũng là phi tử của Thủy Hoàng đó, hắn dám à?
Khóe miệng nữ tử phác ra một nụ cười lạnh, nói:
- Ngươi có biết gia gia của ta có bao nhiêu phi tử không?
Không đợi Dương Diệp trả lời, nàng ta lại nói:
- Hậu cung ba ngàn, gia gia của ta đâu chỉ có ba ngàn? Phi tử của ông ta ký danh ký danh có hơn tám ngàn, mà không ký danh thì chính là nhiều đếm không xuể. Ngươi có biết hoàng tử công chúa Đại Tần có bao nhiêu người không? Không nói hoàng đế ca của ta, nhi tử của gia gia ta còn có hơn bốn trăm, công chúa thì khoảng gần một ngàn.
Dương Diệp bật cười, Thủy Hoàng này thật sự là ngựa giống không hơn không kém! Hiện tại hắn cũng đã có chút minh bạch, Thủy Hoàng có nhiều phi tử như vậy, chắc hẳn phần lớn trong đó trong đó chỉ là vợ chồng một đêm, mẫu hậu của nữ tử trước mắt này chính là loại đó, loại phi tử có thân phận không tốt, hơn nữa còn không được sủng ái, ở trong hoàng cung Đại Tần khẳng định là cực kỳ không được coi trọng.
một lúc sau, Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Những gì mà ngươi nói có liên quan gì tới ta đâu? Ta vì sao phải nhất định hợp tác với ngươi?
Nữ tử nhìn Dương Diệp như nhìn một kẻ ngốc, nói:
- Ngươi đúng là đầu đất, chuyện ta kết thân với nhị hoàng tử của đế quốc Huyền thú là một bí mật, để giữ bí mật này, chất nhi đó của ta sẽ giết cả thân binh và cường giả Linh cảnh mà hắn bồi dưỡng, mà hiện tại ta đào tẩu với ngươi, ngươi nói hắn sẽ bỏ qua cho ngươi và ta à?
Nghe vậy, Dương Diệp cười khổ nói:
- Ta cảm thấy ta lại trúng kế của ngươi rồi!
- Kỳ thật ta không nên nói với ngươi bí mật này, thì hắn để phòng ngừa vạn nhất cũng sẽ quyết không bỏ qua cho ngươi.
Nữ tử nói.
Dương Diệp nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ta đảm bảo sẽ không nói ra ngoài, được không?
- Ngươi nói xem có được không?
Nữ tử cười cười, nói.
- Xem ra là không được rồi!
Dương Diệp nhún vai, nói:
- Chất nhi đó của ngươi đúng là biết dùng công để mưu tư, dùng lệnh truy nã của đế quốc Đại Tần để truy nã ta và ngươi à?
- Không đâu!
Nữ tử lắc đầu, nói:
- Hắn sẽ không truy nã, hắn sẽ trực tiếp hạ lệnh truy sát. Ta nghĩ hiện tại hắn đã phát ra lệnh truy sát rồi, đồng thời bắt đầu điều tra ngươi. Ngươi đừng xem thường lực lượng của đế quốc Đại Tần, đế quốc Đại Tần muốn điều tra một người, đó là chuyện hết sức dễ dàng.
- Có lẽ hắn sau khi tra được thân phận của ta sẽ từ bỏ việc đuổi giết ta đó!
Dương Diệp nói.
- Ồ!
Nữ tử nhìn Dương Diệp với vẻ bất ngờ, sau đó cười nói:
- Tiểu đệ đệ, ngươi nói ngươi không phải đệ tử của Kiếm Tông, nhưng một tay kiếm pháp của ngươi so với đệ tử Kiếm Tông thì còn sắc bén hơn, ngươi không phải là con tư sinh của tông chủ Kiếm Tông chứ? Chỉ là, cho dù ngươi là con tư sinh tông chủ Kiếm Tông thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, đương nhiên, ngoài sáng thì không đối phó ngươi, nhưng ám sát thì sao? Hắn không nói thì ai biết là hắn đối phó ngươi?
- Nói cách khác, ta ngoài giống như lợn chờ bị thịt thì không có biện pháp khác?
Dương Diệp hỏi.
- Trong lời nói của ngươi có rất nhiều sơ hở!
Dương Diệp trầm giọng nói:
- Trước tiên, ngươi nói chuyện này không thể để người khác biết, vậy một trăm kỵ binh nhân loại đi cùng ngươi đó thì sao? Chẳng lẽ bọn họ không phải là người à?
- Ngươi cho rằng bọn họ có thể còn sống mà ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn à?
Nữ tử cười lạnh nói:
- Khi ta đến đế quốc Huyền thú cũng chính là lúc bọn họ bỏ mạng!
Dương Diệp trầm mặc một hồi, lại hỏi:
- Ngươi vì sao đáp ứng kết thân với nhị điện hạ gì đó?
Nghe vậy, trong mắt trong mắt nữ tử hiện lên sát khí lạnh lẽo, nói:
- Bởi vì chất nhi của ta lấy mẫu hậu ta ra để uy hiếp ta! Ta biết ngươi muốn hỏi gì, ta và hoàng đế Đại Tần hiện tại là cùng cha khác mẹ. Hơn nữa mẫu hậu của ta không có một nhà mẹ đẻ tốt, cho nên chất nhi đó của ta mới có thể bắt ta làm quân cờ của hắn!
Quả nhiên vô tình nhất nhất là hoàng gia! Dương Diệp lắc đầu, những lời này hắn trước kia đã từng được nghe nói qua, cũng không tin hoàn toàn, nhưng hiện tại hắn tin rồi. Hoàng thất thật sự là vì mục đích mà không từ thủ đoạn!
- Hắn nếu bắt mẫu hậu ngươi ra để uy hiếp ngươi, vậy ngươi vì sao vẫn muốn chạy trốn?
Dương Diệp lại hỏi.
- Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể cứu mẫu thân ta và chính bản thân ta!
Nữ tử trầm giọng nói:
- Nếu ta thật sự được gả cho nhị hoàng tử điện hạ đó, vậy với thủ đoạn tàn nhẫn của chất nhi đó, hắn khẳng định sẽ nghĩ biện pháp giết mẫu thân ta. Nếu ta đào tẩu, hắn sẽ ngược lại thành ném chuột sợ vỡ đồ, sẽ giữ lại tính mạng của mẫu thân ta để uy hiếp ta.
- Giết mẫu thân ngươi?
Dương Diệp không thể tin được, nói:
- Đùa à? Đại tỷ, mẫu thân ngươi tốt xấu gì cũng là phi tử của Thủy Hoàng đó, hắn dám à?
Khóe miệng nữ tử phác ra một nụ cười lạnh, nói:
- Ngươi có biết gia gia của ta có bao nhiêu phi tử không?
Không đợi Dương Diệp trả lời, nàng ta lại nói:
- Hậu cung ba ngàn, gia gia của ta đâu chỉ có ba ngàn? Phi tử của ông ta ký danh ký danh có hơn tám ngàn, mà không ký danh thì chính là nhiều đếm không xuể. Ngươi có biết hoàng tử công chúa Đại Tần có bao nhiêu người không? Không nói hoàng đế ca của ta, nhi tử của gia gia ta còn có hơn bốn trăm, công chúa thì khoảng gần một ngàn.
Dương Diệp bật cười, Thủy Hoàng này thật sự là ngựa giống không hơn không kém! Hiện tại hắn cũng đã có chút minh bạch, Thủy Hoàng có nhiều phi tử như vậy, chắc hẳn phần lớn trong đó trong đó chỉ là vợ chồng một đêm, mẫu hậu của nữ tử trước mắt này chính là loại đó, loại phi tử có thân phận không tốt, hơn nữa còn không được sủng ái, ở trong hoàng cung Đại Tần khẳng định là cực kỳ không được coi trọng.
một lúc sau, Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Những gì mà ngươi nói có liên quan gì tới ta đâu? Ta vì sao phải nhất định hợp tác với ngươi?
Nữ tử nhìn Dương Diệp như nhìn một kẻ ngốc, nói:
- Ngươi đúng là đầu đất, chuyện ta kết thân với nhị hoàng tử của đế quốc Huyền thú là một bí mật, để giữ bí mật này, chất nhi đó của ta sẽ giết cả thân binh và cường giả Linh cảnh mà hắn bồi dưỡng, mà hiện tại ta đào tẩu với ngươi, ngươi nói hắn sẽ bỏ qua cho ngươi và ta à?
Nghe vậy, Dương Diệp cười khổ nói:
- Ta cảm thấy ta lại trúng kế của ngươi rồi!
- Kỳ thật ta không nên nói với ngươi bí mật này, thì hắn để phòng ngừa vạn nhất cũng sẽ quyết không bỏ qua cho ngươi.
Nữ tử nói.
Dương Diệp nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ta đảm bảo sẽ không nói ra ngoài, được không?
- Ngươi nói xem có được không?
Nữ tử cười cười, nói.
- Xem ra là không được rồi!
Dương Diệp nhún vai, nói:
- Chất nhi đó của ngươi đúng là biết dùng công để mưu tư, dùng lệnh truy nã của đế quốc Đại Tần để truy nã ta và ngươi à?
- Không đâu!
Nữ tử lắc đầu, nói:
- Hắn sẽ không truy nã, hắn sẽ trực tiếp hạ lệnh truy sát. Ta nghĩ hiện tại hắn đã phát ra lệnh truy sát rồi, đồng thời bắt đầu điều tra ngươi. Ngươi đừng xem thường lực lượng của đế quốc Đại Tần, đế quốc Đại Tần muốn điều tra một người, đó là chuyện hết sức dễ dàng.
- Có lẽ hắn sau khi tra được thân phận của ta sẽ từ bỏ việc đuổi giết ta đó!
Dương Diệp nói.
- Ồ!
Nữ tử nhìn Dương Diệp với vẻ bất ngờ, sau đó cười nói:
- Tiểu đệ đệ, ngươi nói ngươi không phải đệ tử của Kiếm Tông, nhưng một tay kiếm pháp của ngươi so với đệ tử Kiếm Tông thì còn sắc bén hơn, ngươi không phải là con tư sinh của tông chủ Kiếm Tông chứ? Chỉ là, cho dù ngươi là con tư sinh tông chủ Kiếm Tông thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, đương nhiên, ngoài sáng thì không đối phó ngươi, nhưng ám sát thì sao? Hắn không nói thì ai biết là hắn đối phó ngươi?
- Nói cách khác, ta ngoài giống như lợn chờ bị thịt thì không có biện pháp khác?
Dương Diệp hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.