Chương 282: Che Chở 2
thanh loan phong thượng
02/03/2023
- Thân Mạt lão thất phu ngươi có ý gì!
Lúc này, Lâm Sơn tức giận nói.
Lão nhân tên Thân Mạt nhìn sang Lâm Sơn, nói:
- Lâm Sơn, đừng nói với ta là ngươi cũng có thể nhiều lần luyện ra thượng phẩm!
Lâm Sơn đỏ mặt, nói:
- Là ta không thể, nhưng đồ đệ của ta có thể, thế nào? Đồ đệ của ngươi được không? Trước đây ngươi thu đệ tử Ngũ hành huyền khí không phải rất đắc ý sao? Có muốn cho bọn chúng so với nhau không?
Thân Mạt hừ lạnh một tiếng, hắn không cãi vã với Lâm Sơn, hắn nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Tiểu tử, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta!
Dương Diệp cười khổ, nói:
- Tiền bối, ngươi nói vấn đề này, vãn bối cũng không biết, ngược lại vãn bối dựa theo phương pháp của sư phụ dạy để chế tác bùa, nếu như có bí quyết hoặc là phương pháp gì đó, cho dù vãn bối giấu làm của riêng, nhưng sư phụ cũng chắc chắn sẽ không giấu làm của riêng. Nếu như nhất định phải có một lý do, vậy thì chỉ có thể nói vận may của vãn bối quá tốt. . . .
Nghe vậy, mọi người lắc lắc đầu, vận may quá tốt? Vận may của ngươi có thể nghịch thiên như vậy sao? Người ở chỗ này đều là mèo già hóa cáo, có người nào không biết Dương Diệp đang đánh thái cực, mặc dù biết, nhưng cũng không tiện hỏi thăm, dù sao mỗi một phù văn sư đều có phương pháp cùng bí quyết bí mật của chính mình, nhân gia không nói cũng rất bình thường.
- Tiểu tử, thiên phú của ngươi rất khủng bố, sợ rằng thế hệ tuổi trẻ của Phù văn sư công hội không ai có thể sánh bằng ngươi. Nhưng muốn trở thành phù sư, phải có thể chế ra thuật phù, tiểu tử, đừng nói với ta, ngươi đã có thể chế tác thuật phù, hơn nữa còn là thượng phẩm!
Thân Mạt lại nói.
Dương Diệp cười cợt, không nói lời nào.
Thân Mạt trầm giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi đã có thể chế ra thuật phù?
Dương Diệp gật đầu.
- Cũng nhiều lần đều là thượng phẩm?
Lúc này, một lão nhân khác hỏi.
Dương Diệp gật đầu như trước.
Thấy thế, trong phòng đều là tiếng hít khí lạnh. Tất cả mọi người nhìn về phía Dương Diệp, ánh mắt biến thành quái dị lần nữa. Chế tác thuật phù khó khăn không phải bùa chú có thể sánh bằng, cho dù những phù sư như bọn họ có thể chế tác thuật phù, cho dù chế tác hết sức chăm chú cũng không dám nói có thể mười tấm chế tạo ra tám tấm thượng phẩm.
Hiện tại thanh niên trẻ tuổi trước mặt lại có thể.
- Cho hắn huy chương phù sư nhất phẩm!
Lúc này, lão nhân tóc bạc ngồi ở chủ vị đột nhiên lên tiếng.
Nghe vậy, bờ môi rất nhiều lão nhân ở đây co giật, nhưng chung quy không ai nói gì, loại yêu nghiệt như thế đúng là có tư cách trở thành phù sư nhất phẩm. Xuất hiện lời lẽ ngăn cản chính là tìm cớ.
- Còn Bách Hoa cung bên kia?
Lúc này, đột nhiên Lâm Sơn nói.
- Phù văn sư công hội chúng ta lúc nào cần nhìn sắc mặt Bách Hoa cung làm việc?
Lão giả tóc bạc cười gằng một tiếng, nói:
- Sau này tiểu tử sẽ do Phù văn sư công hội chúng ta bảo hộ!
Nghe vậy, Lâm Sơn lại nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Tiểu tử, còn không mau cảm ơn sư bá của ngươi? Đúng như sư huynh đã nói, sau này Bách Hoa cung muốn công khai động tới Dương Diệp, đây là việc không thể nào. Đừng nói Bách Hoa cung, cho dù là Nguyên Môn cũng phải cho Phù văn sư công hội mặt mũi!
Dương Diệp không ngốc, đương nhiên hắn biết lão nhân tóc bạc nói có ý nghĩa gì. Lập tức đi tới trước mặt lão nhân tóc bạc và khom người hành lễ, nói:
- Dương Diệp bái kiến sư bá!
Lão nhân tóc bạc khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi rất tốt! Còn tốt hơn nha đầu nhà ta!
- Đều là sư phụ giáo dục có phương pháp. . .
Dương Diệp còn chưa nói hết, hắn đã bị lão nhân tóc bạc gõ một cái, nói:
- Chớ có làm cái điệu bộ này trước mặt ta.
Lúc này, Lâm Sơn tức giận nói.
Lão nhân tên Thân Mạt nhìn sang Lâm Sơn, nói:
- Lâm Sơn, đừng nói với ta là ngươi cũng có thể nhiều lần luyện ra thượng phẩm!
Lâm Sơn đỏ mặt, nói:
- Là ta không thể, nhưng đồ đệ của ta có thể, thế nào? Đồ đệ của ngươi được không? Trước đây ngươi thu đệ tử Ngũ hành huyền khí không phải rất đắc ý sao? Có muốn cho bọn chúng so với nhau không?
Thân Mạt hừ lạnh một tiếng, hắn không cãi vã với Lâm Sơn, hắn nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Tiểu tử, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta!
Dương Diệp cười khổ, nói:
- Tiền bối, ngươi nói vấn đề này, vãn bối cũng không biết, ngược lại vãn bối dựa theo phương pháp của sư phụ dạy để chế tác bùa, nếu như có bí quyết hoặc là phương pháp gì đó, cho dù vãn bối giấu làm của riêng, nhưng sư phụ cũng chắc chắn sẽ không giấu làm của riêng. Nếu như nhất định phải có một lý do, vậy thì chỉ có thể nói vận may của vãn bối quá tốt. . . .
Nghe vậy, mọi người lắc lắc đầu, vận may quá tốt? Vận may của ngươi có thể nghịch thiên như vậy sao? Người ở chỗ này đều là mèo già hóa cáo, có người nào không biết Dương Diệp đang đánh thái cực, mặc dù biết, nhưng cũng không tiện hỏi thăm, dù sao mỗi một phù văn sư đều có phương pháp cùng bí quyết bí mật của chính mình, nhân gia không nói cũng rất bình thường.
- Tiểu tử, thiên phú của ngươi rất khủng bố, sợ rằng thế hệ tuổi trẻ của Phù văn sư công hội không ai có thể sánh bằng ngươi. Nhưng muốn trở thành phù sư, phải có thể chế ra thuật phù, tiểu tử, đừng nói với ta, ngươi đã có thể chế tác thuật phù, hơn nữa còn là thượng phẩm!
Thân Mạt lại nói.
Dương Diệp cười cợt, không nói lời nào.
Thân Mạt trầm giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi đã có thể chế ra thuật phù?
Dương Diệp gật đầu.
- Cũng nhiều lần đều là thượng phẩm?
Lúc này, một lão nhân khác hỏi.
Dương Diệp gật đầu như trước.
Thấy thế, trong phòng đều là tiếng hít khí lạnh. Tất cả mọi người nhìn về phía Dương Diệp, ánh mắt biến thành quái dị lần nữa. Chế tác thuật phù khó khăn không phải bùa chú có thể sánh bằng, cho dù những phù sư như bọn họ có thể chế tác thuật phù, cho dù chế tác hết sức chăm chú cũng không dám nói có thể mười tấm chế tạo ra tám tấm thượng phẩm.
Hiện tại thanh niên trẻ tuổi trước mặt lại có thể.
- Cho hắn huy chương phù sư nhất phẩm!
Lúc này, lão nhân tóc bạc ngồi ở chủ vị đột nhiên lên tiếng.
Nghe vậy, bờ môi rất nhiều lão nhân ở đây co giật, nhưng chung quy không ai nói gì, loại yêu nghiệt như thế đúng là có tư cách trở thành phù sư nhất phẩm. Xuất hiện lời lẽ ngăn cản chính là tìm cớ.
- Còn Bách Hoa cung bên kia?
Lúc này, đột nhiên Lâm Sơn nói.
- Phù văn sư công hội chúng ta lúc nào cần nhìn sắc mặt Bách Hoa cung làm việc?
Lão giả tóc bạc cười gằng một tiếng, nói:
- Sau này tiểu tử sẽ do Phù văn sư công hội chúng ta bảo hộ!
Nghe vậy, Lâm Sơn lại nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Tiểu tử, còn không mau cảm ơn sư bá của ngươi? Đúng như sư huynh đã nói, sau này Bách Hoa cung muốn công khai động tới Dương Diệp, đây là việc không thể nào. Đừng nói Bách Hoa cung, cho dù là Nguyên Môn cũng phải cho Phù văn sư công hội mặt mũi!
Dương Diệp không ngốc, đương nhiên hắn biết lão nhân tóc bạc nói có ý nghĩa gì. Lập tức đi tới trước mặt lão nhân tóc bạc và khom người hành lễ, nói:
- Dương Diệp bái kiến sư bá!
Lão nhân tóc bạc khẽ gật đầu, nói:
- Ngươi rất tốt! Còn tốt hơn nha đầu nhà ta!
- Đều là sư phụ giáo dục có phương pháp. . .
Dương Diệp còn chưa nói hết, hắn đã bị lão nhân tóc bạc gõ một cái, nói:
- Chớ có làm cái điệu bộ này trước mặt ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.