Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 209: Chiến Tiên Cảnh 2

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Lúc trước vì sợ đắc tội với Lâm Sơn, Phượng Vũ đành phải bỏ tiền ra mời người của tổ chức Ngũ Sát đi đối phó Dương Diệp, nhưng mà nàng ta không ngờ Dương Diệp này không ngờ lại nhảy xuống Đoạn Hồn uyên. Nếu không phải tổ chức Ngũ Sát luôn có danh dự tốt, nàng ta đã cho rằng đây là tổ chức Ngũ Sát đang lừa gạt nàng ta. Đối với Dương Diệp vì sao muốn nhảy xuống Đoạn Hồn uyên, nàng ta cũng không biết, nhưng nàng ta biết rõ một điểm, đó chính là Dương Diệp tuyệt đối sẽ không tự sát, bởi vì Dương Diệp muốn cứu mẫu thân hắn!

Do dự hồi lâu, nàng ta cuối cùng không chống lại được sự dụ hoặc của phương pháp thuần phục thú, một mình đi tới Thập Vạn Đại Sơn tìm kiếm Dương Diệp. Nhưng ở trong Đoạn Hồn sơn mạch này hơn một tháng, trừ mấy con Huyền thú ra thì nàng ta ngay cả bóng dáng của Dương Diệp cũng không thấy, nàng ta đã nhiều lần tới Đoạn Hồn uyên, nhưng chung quy vẫn không có dũng khí để nhảy xuống.

Nói đùa à, chính là địa phương mà Tôn Giả cảnh đi xuống cũng có đi không có về, một cường giả Linh Giả cảnh nho nhỏ như nàng ta thì sao dám đi xuống?

Thở dài một hơi, Phượng Vũ chuẩn bị rời đi. Nàng ta cuối cùng về là Bách Hoa vệ của Bách Hoa cung, trong Bách Hoa cung nàng ta còn có rất nhiều nhiệm vụ, không có thời gian để ở lâu bên ngoài. Ngay khi Phượng Vũ chuẩn bị rời đi thì đột nhiên Phượng Vũ bỗng dưng quay đầu nhìn về phía bên phải, trong mắt lấp lánh quang mang hưng phấn, thân hình khẽ động, biến mất tại chỗ.

...

Dương Diệp lúc này sắc mặt đang rất khó coi, đúng vậy, vô cùng khó coi. Hắn mới ra khỏi Đoạn Hồn uyên thì đã bị một nữ nhân áo đen cản lại, mà tiểu gia hỏa nói với hắn rằng, nữ nhân áo đen này không phải ai khác mà chính là Phượng Vũ của Bách Hoa cung.

Ở Đoạn Hồn uyên mấy tháng nay, thực lực của hắn có thể nói là đã tăng mạnh, nhưng hắn vẫn không cho rằng hắn có thể trảm sát được cường giả Linh Giả cảnh.

- Ngươi sao có thể từ Đoạn Hồn uyên bình yên đi ra!

Phượng Vũ nhìn Dương Diệp, trầm giọng hỏi, thanh âm trải qua sự xử lý đã không phải là thanh âm vốn có của nàng ta.

Dương Diệp ngẩn ra, người trước mắt này sao biết hắn tiến vào Đoạn Hồn uyên? Nháy mắt, Dương Diệp như là nghĩ tới gì đó, trong mắt lóe hàn quang, nói:



- Phượng Vũ, sát thủ đó là ngươi mời tới!

Thấy thân phận đã bị Dương Diệp nhìn thấu, Phượng Vũ dứt khoát bỏ mặt nạ xuống, để lộ khuôn mặt xinh đẹp, nói:

- Tiểu tử, không thể không nói, bí mật trên người ngươi thật sự là quá nhiều. Đoạn Hồn uyên này cho dù là Tôn Giả cảnh cũng không dám bước vào, ngươi lại đi xuống, đồng thời còn bình yên trở về. Còn nữa, phương pháp ngự thú đó của ngươi nữa, nói ra hai bí mật này đi, ta sẽ cho ngươi chết bớt đau đớn một chút, thế nào?

- Ngươi thả mẫu thân của ta ra, ta sẽ nói ra hai bí mật này với ngươi, thế nào?

Dương Diệp nói.

Ánh mắt Phượng Vũ trở nên lạnh lùng, nói:

- Mẫu thân ngươi vi phạm cung quy, cho dù là cung chủ cũng không có quyền thả nàng ta ra, cho ngươi môt cơ hội cuối cùng, nói ra hai bí mật này, ta có thể cho ngươi chết bớt đau đớn một chút, bằng không rất nhanh thôi sẽ chính là muốn chết cũng không được đâu. Các loại hình phạt của Bách Hoa cung ta tuy vẫn kém Quỷ tông, nhưng ta tin, ngươi nhất định sẽ không muốn thử đâu!

- Muốn ta nói ra bí mật trên người ta với ngươi, cũng được, nói cho ta biết tình trạng của mẫu thân ta ở Bách Hoa cung đi!

Dương Diệp trầm giọng nói:

- Bằng không cho dù ngươi giết ta, ngươi cũng không có được bất kỳ bí mật gì đâu, tin ta đi. Cho dù ngươi dùng các loại hình phạt của Quỷ tông cũng đừng hòng có được thứ mà ngươi muốn ở trên người ta.

Hai mắt Phượng Vũ híp lại:



- Lần trước đã nói rồi, mẫu thân ngươi ở dưới đáy Đoạn Tình nhai chịu đựng âm sát hàn phòng, với tình trạng sức khỏe của mẫu thân ngươi hiện tại, nàng ta căn bản không chống đỡ được mấy năm đâu. Có điều ngươi yên tâm, Bách Hoa cung sẽ không để nàng ta được chết dễ dàng, Bách Hoa cung sẽ dùng các loại linh dược để bảo vệ tính mạng của nàng ta, để nàng ta phải hưởng thụ âm sát hàn phong thật lâu, người từng vi phạm cung quy, không có một ai được chịu khổ mấy năm là được chết cả, cơ bản đều bị tra tấn tới mức thần trí sụp đổ rồi Bách Hoa cung mới cho họ chết!

Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó sắc mặt bình tĩnh nhìn Phượng Vũ, nói:

- Phượng Vũ, mẫu thân ta sở dĩ phải chịu đựng những thống khổ này, có thể nói là đều vì ngươi. Ngươi yên tâm, thống khổ mà mẫu thân ta phải chịu ta sẽ trả lại cho ngươi gấm trăm lần. Bách Hoa cung, Dương Diệp ta cam đoan, rồi sẽ có một ngày ta sẽ khiến tông môn này biến mất khỏi thế gian.

Giọng nói tuy là vô cùng bình tĩnh, nhưng lại giống như núi lửa trước khi phun trào.

- Ha ha...

Phượng Vũ phá lên cười, một lúc sau, khóe miệng nàng ta hiện ra vẻ châm chọc không thể che giấu, nói:

- Khiến Bách Hoa cung biến mất khỏi thế gian này, chỉ bằng vào ngươi thôi à? Đừng nói ngươi chỉ là một Tiên Thiên cảnh, cho dù ngươi đạt tới Hoàng Giả cảnh thì sao? Nội tình của Bách Hoa cung ngươi không thể tưởng tượng được đâu, không nhiều lời với ngươi nữa, ngươi đã rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy thì đừng trách.

Phượng Vũ còn chưa nói xong thì Dương Diệp đã động.

Chỉ thấy Dương Diệp lấy ra ba tấm phù lục rồi vỗ vào người hắn, sau đó thì thân hình khẽ động, bắn về phía Phượng Vũ.

Nhìn thấy Dương Diệp động thủ, vẻ châm chọc trên mặt Phượng Vũ càng nở rộ, nhưng mà ngay khi Dương Diệp tới trước mặt nàng ta tám trượng thì sắc mặt Phượng Vũ trong nháy mắt đã kịch biến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook