Chương 178: Đệ Nhất Cường Giả (2)
thanh loan phong thượng
13/02/2023
- Điều này có thể sao?
- Lúc ấy thì có thể đấy!
Tần Tịch Nguyệt trầm giọng nói:
- Lúc đó bản thân Trụ Vương chính là cường giả đứng thứ hai Nam vực, dưới trướng hắn lại có mười hai hoàng kim hộ vệ, cùng với quốc sư Thân Công Báo tinh thông thuật pháp và phù văn, còn có đại quân nhân loại Huyền giả nhiều không đếm xuể. Đại Thương triều lúc đó cho dù là đế quốc Huyền thú cũng phải kiêng kị không thôi!
- Vậy ai là cường giả đệ nhất Nam vực?
Dương Diệp đột nhiên hỏi. Đối với tuyệt thế cường giả này của Nam vực, hắn cảm thấy rất có hứng thú.
- Ma Tôn!
một đạo ánh sáng trắng hiện lên, nữ tử vốn đang ở trong tuyền qua của Dương Diệp xuất hiện, nàng ta nói:
- Lúc ấy Nam vực người trên thực lực cá nhân có thể chèn ép phụ hoàng ta cũng chỉ có Ma Tôn, cường giả được xưng là đệ nhất dưới tinh không Nam vực này mà thôi!
- Ma Tôn? Đệ nhất cường giả dưới tinh không Nam vực?
Dương Diệp động dung, ánh mắt lộ ra vẻ hướng tới. Đệ nhất cường giả Dưới tinh không!
Nữ tử khẽ gật đầu, nói:
- Hắn là đệ nhất cường giả được Nam vực công nhận!
Nói đến đây, nữ tử bỗng nhiên nhìn về phía Dương Diệp, trên mặt nở một nụ cười quyến rũ, nói:
- Đừng hâm mộ, ta tin rằng thời gian trôi qua, thành tựu của ngươi nhất định sẽ không dưới phụ hoàng ta và Ma Tôn này, chờ ngươi trở thành đệ nhất cường giả Nam vực rồi, ta sẽ gả cho ngươi, thế nào?
Nghe vậy, Dương Diệp phục hồi lại tinh thần, nói một cách châm chọc!:
- Ngươi vì sao hiện tại không gả cho ta luôn mà phải chờ ta trở thành đệ nhất cường giả Nam vực?
Đối với người chỉ có thể chung phú quý chứ không thể chung hoạn nạn, Dương Diệp luôn rất khinh bỉ.
- Ta hiện tại gả cho ngươi thì ngươi dám cưới ta à?
Nữ tử tựa cười mà như không phải cười nhìn Dương Diệp.
Dương Diệp nghẹn lời, không chịu yếu thế, nói:
- Ngươi dám gả thì ta dám cưới!
Hắn đương nhiên sẽ không cho rằng nữ nhân trước mắt này sẽ gả cho hắn, đối phương nói như thế, chắc chỉ là đùa mà thôi.
Nữ tử đảo mắt, sau đó cười nói:
- Đây chính là ngươi nói đấy nhé! Sau này đừng hối hận, bằng không Huyên nhi sẽ coi thường ngươi đó!
Nhìn thấy vẻ mặt của nữ tử, Dương Diệp lập tức cảm thấy có chút không đúng, trực giác nói với hắn, nữ nhân trước mắt này khẳng định đang giở trò mèo gì đó, Nhưng hắn lại không nghĩ ra vì sao đối phương nói hắn sẽ hối hận, lập tức nói:
- Ta nghĩ ngườiphải là ngươi hối hận mới đúng chứ!
Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh thầm lắc đầu, tiểu đệ đệ trước mắt này cái gì cũng tốt, chỉ là đầu óc không được linh hoạt lắm, đối phương đã bày ra cho hắn một cái bẫy, vậy mà hắn còn muốn cắm đầu chui vào.
Nữ tử cười cười, không nói gì nữa, chậm rãi đi về phía chiếc quan tài đó, khi đi tới trước quan tài, nụ cười trên mặt nữ tử biến mất hoàn toàn, trong mắt hiện lên dao động, giống như là đang nhớ về những chuyện xưa. một lúc sau, nữ tử hít sâu một hơi, ngón tay ngọc nhẹ nhàng búng một cái, một giọt máu bắn về phía trán của hoàng kim hộ vệ đứng đầu.
Giọt máu chui vào mi tâm, pho thượng đang nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở ra, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp và Tần Tịch Nguyệt, quỳ xuống trước nữ tử, cùng lúc đó mười một hoàng kim hộ vệ phía sau cũng chậm rãi quỳ xuống.
- Đây là...
Dương Diệp yết hầu giật giật, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi. Lúc trước Tần Tịch Nguyệt nói mười hai hoàng kim hộ vệ này là cường giả Tôn Giả cảnh đỉnh phong, nếu mười hai hoàng kim hộ vệ này còn sống, vậy thì là rất khủng bố!
Đây là thuật khôi lỗi!
Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh đang khiếp sợ sau khi phục hồi lại tinh thần thì trầm giọng nói:
- Họ không phải còn sống, chắc là thuật cơ quan khôi lỗi nổi tiếng Nam vực năm đó.
Nữ tử xoay người có chút bất ngờ nhìn Tần Tịch Nguyệt, nói:
- Kiến văn rộng rãi đấy, không ngờ ngươi ngay cả thuật cơ quan khôi lỗi đã thất truyền mấy trăm năm trước cũng biết, thân phận của ngươi chắc không đơn giản!
Tần Tịch Nguyệt không nói gì, Dương Diệp hỏi:
- Thuật cơ quan khôi lỗi? Nói cách khác, những khôi lỗi này không phải là hoàng kim hộ vệ chân chính, chỉ là một khối khôi lỗi mà thôi?
Nữ tử nhìn Tần Tịch Nguyệt, sau đó lắc đầu, nói:
- Cái này không phải là một khối khôi lỗi đơn giản, mỗi một khôi lỗi đều được tạo ra từ thiên tài địa bảo, hơn nữa những khôi lỗi này cũng có một tia hồn phách của mười hai hoàng kim hộ vệ, không chỉ như vậy, quốc sư còn dùng bí thuật vô thượng để bảo tồn ý thức chiến đấu của bọn họ lúc sinh tiền rồi phong ấn tại vào bên trong. Tuy bọn họ hiện tại không phải là Tôn Giả cảnh, nhưng thực lực của họ lại không thể khinh thường. Nói đơn giản một chút thì mỗi một người bọn họ đều tương đương với một Huyền giả Linh Giả cảnh!
- Lúc ấy thì có thể đấy!
Tần Tịch Nguyệt trầm giọng nói:
- Lúc đó bản thân Trụ Vương chính là cường giả đứng thứ hai Nam vực, dưới trướng hắn lại có mười hai hoàng kim hộ vệ, cùng với quốc sư Thân Công Báo tinh thông thuật pháp và phù văn, còn có đại quân nhân loại Huyền giả nhiều không đếm xuể. Đại Thương triều lúc đó cho dù là đế quốc Huyền thú cũng phải kiêng kị không thôi!
- Vậy ai là cường giả đệ nhất Nam vực?
Dương Diệp đột nhiên hỏi. Đối với tuyệt thế cường giả này của Nam vực, hắn cảm thấy rất có hứng thú.
- Ma Tôn!
một đạo ánh sáng trắng hiện lên, nữ tử vốn đang ở trong tuyền qua của Dương Diệp xuất hiện, nàng ta nói:
- Lúc ấy Nam vực người trên thực lực cá nhân có thể chèn ép phụ hoàng ta cũng chỉ có Ma Tôn, cường giả được xưng là đệ nhất dưới tinh không Nam vực này mà thôi!
- Ma Tôn? Đệ nhất cường giả dưới tinh không Nam vực?
Dương Diệp động dung, ánh mắt lộ ra vẻ hướng tới. Đệ nhất cường giả Dưới tinh không!
Nữ tử khẽ gật đầu, nói:
- Hắn là đệ nhất cường giả được Nam vực công nhận!
Nói đến đây, nữ tử bỗng nhiên nhìn về phía Dương Diệp, trên mặt nở một nụ cười quyến rũ, nói:
- Đừng hâm mộ, ta tin rằng thời gian trôi qua, thành tựu của ngươi nhất định sẽ không dưới phụ hoàng ta và Ma Tôn này, chờ ngươi trở thành đệ nhất cường giả Nam vực rồi, ta sẽ gả cho ngươi, thế nào?
Nghe vậy, Dương Diệp phục hồi lại tinh thần, nói một cách châm chọc!:
- Ngươi vì sao hiện tại không gả cho ta luôn mà phải chờ ta trở thành đệ nhất cường giả Nam vực?
Đối với người chỉ có thể chung phú quý chứ không thể chung hoạn nạn, Dương Diệp luôn rất khinh bỉ.
- Ta hiện tại gả cho ngươi thì ngươi dám cưới ta à?
Nữ tử tựa cười mà như không phải cười nhìn Dương Diệp.
Dương Diệp nghẹn lời, không chịu yếu thế, nói:
- Ngươi dám gả thì ta dám cưới!
Hắn đương nhiên sẽ không cho rằng nữ nhân trước mắt này sẽ gả cho hắn, đối phương nói như thế, chắc chỉ là đùa mà thôi.
Nữ tử đảo mắt, sau đó cười nói:
- Đây chính là ngươi nói đấy nhé! Sau này đừng hối hận, bằng không Huyên nhi sẽ coi thường ngươi đó!
Nhìn thấy vẻ mặt của nữ tử, Dương Diệp lập tức cảm thấy có chút không đúng, trực giác nói với hắn, nữ nhân trước mắt này khẳng định đang giở trò mèo gì đó, Nhưng hắn lại không nghĩ ra vì sao đối phương nói hắn sẽ hối hận, lập tức nói:
- Ta nghĩ ngườiphải là ngươi hối hận mới đúng chứ!
Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh thầm lắc đầu, tiểu đệ đệ trước mắt này cái gì cũng tốt, chỉ là đầu óc không được linh hoạt lắm, đối phương đã bày ra cho hắn một cái bẫy, vậy mà hắn còn muốn cắm đầu chui vào.
Nữ tử cười cười, không nói gì nữa, chậm rãi đi về phía chiếc quan tài đó, khi đi tới trước quan tài, nụ cười trên mặt nữ tử biến mất hoàn toàn, trong mắt hiện lên dao động, giống như là đang nhớ về những chuyện xưa. một lúc sau, nữ tử hít sâu một hơi, ngón tay ngọc nhẹ nhàng búng một cái, một giọt máu bắn về phía trán của hoàng kim hộ vệ đứng đầu.
Giọt máu chui vào mi tâm, pho thượng đang nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở ra, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp và Tần Tịch Nguyệt, quỳ xuống trước nữ tử, cùng lúc đó mười một hoàng kim hộ vệ phía sau cũng chậm rãi quỳ xuống.
- Đây là...
Dương Diệp yết hầu giật giật, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi. Lúc trước Tần Tịch Nguyệt nói mười hai hoàng kim hộ vệ này là cường giả Tôn Giả cảnh đỉnh phong, nếu mười hai hoàng kim hộ vệ này còn sống, vậy thì là rất khủng bố!
Đây là thuật khôi lỗi!
Tần Tịch Nguyệt ở bên cạnh đang khiếp sợ sau khi phục hồi lại tinh thần thì trầm giọng nói:
- Họ không phải còn sống, chắc là thuật cơ quan khôi lỗi nổi tiếng Nam vực năm đó.
Nữ tử xoay người có chút bất ngờ nhìn Tần Tịch Nguyệt, nói:
- Kiến văn rộng rãi đấy, không ngờ ngươi ngay cả thuật cơ quan khôi lỗi đã thất truyền mấy trăm năm trước cũng biết, thân phận của ngươi chắc không đơn giản!
Tần Tịch Nguyệt không nói gì, Dương Diệp hỏi:
- Thuật cơ quan khôi lỗi? Nói cách khác, những khôi lỗi này không phải là hoàng kim hộ vệ chân chính, chỉ là một khối khôi lỗi mà thôi?
Nữ tử nhìn Tần Tịch Nguyệt, sau đó lắc đầu, nói:
- Cái này không phải là một khối khôi lỗi đơn giản, mỗi một khôi lỗi đều được tạo ra từ thiên tài địa bảo, hơn nữa những khôi lỗi này cũng có một tia hồn phách của mười hai hoàng kim hộ vệ, không chỉ như vậy, quốc sư còn dùng bí thuật vô thượng để bảo tồn ý thức chiến đấu của bọn họ lúc sinh tiền rồi phong ấn tại vào bên trong. Tuy bọn họ hiện tại không phải là Tôn Giả cảnh, nhưng thực lực của họ lại không thể khinh thường. Nói đơn giản một chút thì mỗi một người bọn họ đều tương đương với một Huyền giả Linh Giả cảnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.