Chương 414: Hắc Mã Siêu Cấp 2
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Nếu không có Lâm Tu Nhiên này, hắn cảm thấy bỏ lỡ tên đệ tử Dương Diệp này là chuyện hối tiếc vô cùng, thế nhưng bây giờ có Lâm Tu Nhiên này, cảm giác hối hận và tiếc nuối đó lại càng lúc càng trở nên mờ nhạt dù gì cũng tốt hơn nhiều!
Trên đài luận võ, trong mắt Tần Du Nhiên rốt cuộc cũng lộ ra một sự nghiêm túc, kiếm ý hai tầng, cho dù là hắn cũng không thể xem thường. Khẽ thở ra một hơi, Tần Du Nhiên bước về phía trước một bước, sau đó nói:
- Không ngờ con ngựa đen đầu tiên của Thanh Vân Bảng lại để cho Tần Du Nhiên gặp phải, có điều ngươi yên tâm, con ngựa đen ngươi hãy dừng bước ở chỗ này đi!
Tần Du Nhiên nói xong, trường thương màu đen trong tay rung lên bần bật, sau đó một lực lượng vô hình từ đầu mũi thương bắn ra ngoài!
Thương ý tầng hai!
Mọi người lại kinh ngạc một lần nữa.
Lâm Tu Nhiên nheo mắt lại một cái, sau đó nói:
- Không hổ danh là thiên tài số hai của nam vực, vậy mà lại lĩnh ngộ được thương ý tầng hai, nếu đã như vậy, vậy hôm nay hãy để bọn ta xem thử rốt cuộc là thương ý của ngươi mạnh hay là kiếm ý của ta mạnh!
Lâm Tu Nhiên dứt lời, tay cầm kiếm sắt màu đen nhắm về phía Tần Du Nhiên trống rỗng!
Trong giây lát, vô số đường kiếm khí bắn ra từ mũi kiếm sắt màu đen, vô số đường kiếm khi giống như sao băng từ trên không rơi xuống, mau theo âm thanh xé gió sắc lẹm chói tai, bắn chi chít về phía Tần Du Nhiên.
Nhìn thấy cảnh tượng này, dưới lôi đài số chín, Dương Diệp nheo mắt, bởi vì Lâm Tu Nhiên này đang thi triển Phân Linh kiếm pháp! Không chỉ có như vậy, đối phương còn tu luyện Phân Linh kiếm pháp này đến mức cao nhất, cũng không đúng, bởi vì cho dù đạt được đến đỉnh cao của Phân Linh kiếm pháp thì cũng không thể tạo thành uy thế đáng sợ như vậy được.
Đúng lúc Dương Diệp nghi ngờ, Mộ Dung Yêu bên cạnh hắn đột nhiên nói:
- Là Phân Linh kiếm pháp chân chính, Phân Linh kiếm pháp chúng ta tu luyện là bản thiếu, còn của hắn ta mới là Phân Linh kiếm pháp Địa cấp hạ phẩm. Hắn ta là người của Kiếm Tông ta!
Dương Diệp nghe vậy thì nhướng mày, hắn không nói nữa, tiếp tục nhìn về phía đài luận võ.
Tần Du Nhiên nhìn thấy kiếm khí che phủ lại không dám khinh thường, lại bước về phía trước một bước, sau đó trường thương chấn động mạnh một cái, vô số thương ảnh nhất thời xuất hiện trên đài luận võ, lập tức nổ ầm một tiếng.
Vô số âm thanh như sấm nổ vang lên trên quảng trường, đinh tai nhức óc! Ngay sau đó mặt đất trên đài luận võ to lớn bắt đầu nứt nẻ, không đến hai nhịp thở, ầm một tiếng, đài luận võ số một ầm ầm sụp đổ trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, trong lúc nhất thời, vô số bụi đất tràn ngập bầu trời.
Khói bụi tan đi lộ ra Lâm Tu Nhiên và Tần Du Nhiên trong đống phế tích, lúc này hai người không đứng mà là nằm, uy lực của Huyền kỹ năng Địa cấp vô cùng kinh khủng, hai uy lực được sinh ra từ Huyền kỹ năng Địa cấp càng kinh khủng hơn, dưới làn sóng của hai uy lực Huyền kỹ năng Địa cấp này, hai người đều không thể may mắn tránh khỏi.
- Như vậy thì tính là ai thắng?
- Hai người đều ngã xuống bất tỉnh, chắc coi như hòa? Nếu không xử ai thắng ai thua cũng đều không công bằng!
- Chà chà, thật không ngờ tán tu Lâm Tu Nhiên này lại có thể đấu hòa với Tần Du Nhiên, thật sự là một con hắc mã lớn.
Đoàn người trong sân bàn luận ầm ĩ, trọng tài bên cạnh có chút khó xử, lúc này hai người đều bò trên mặt đất, rốt cuộc là ai thắng ai thua?
Mà đang lúc trọng tài khó xử, Lâm Tu Nhiên và Tần Du Nhiên trong đống phế tích đột nhiên cử động.
Sau một lúc lâu, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai người Lâm Tu Nhiên và Tần Du Nhiên từ từ đứng dậy, sau khi đứng dậy ánh mắt hai người khóa đối phương trước tiên, sau đó huyền khí trong cơ thể nhất thời trào ra.
Đang lúc hai người còn muốn đấu tiếp, Lý Tư đột nhiên xuất hiện giữa sân. Lý Tư liếc nhìn hai người, sau đó nói:
- Trận chiến này coi như hòa!
Lý Tư nói xong khẽ động cử động thân thể rồi biến mất giữa sân.
Nghe vậy, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng hai người đều không dám trái với quyết định của Lý Tư, lập tức lạnh lùng liếc nhìn đối phương, sau đó đi về hai hướng.
Lâm Tu Nhiên đi được mấy bước đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Dương Diệp ở đài luận võ số chín, thấy Dương Diệp, khóe miệng Lâm Tu Nhiên nổi lên một nụ cười lạnh lùng, sâu trong đôi mắt hiện lên sát ý lạnh lẽo, nhìn Dương Diệp một lúc, Lâm Tu Nhiên xoay người rời đi, chỉ chốc lát đã biết mất trong tầm mắt của mọi người.
Trong đám người, Dương Diệp chau mày, bởi vì hắn vẫn luôn quan sát Lâm Tu Nhiên, cho nên khi Lâm Tu Nhiên nhìn về phía hắn, hắn cũng đang nhìn đối phương. Mặc dù đối phương giấu rất kỹ nhưng sát ý sâu trong đôi mắt vẫn bị hắn bắt được. Điều này khiến hắn có chút khó hiểu, phải biết rằng xưa giờ hắn chưa từng gặp mặt Lâm Tu Nhiên!
Mà đối phương rõ ràng là đang để ý tới hắn, điều này khiến Dương Diệp rất nghi ngờ khó hiểu.
Dương Diệp lắc đầu không suy nghĩ những thứ này nữa, nếu đối phương muốn giết hắn thì chính là kẻ địch của hắn, nếu đã là kẻ địch thì trong trận so tài tiếp theo đương nhiên không cần phải nương tay, đơn giản vậy thôi.
Tuy thực lực của đối phương rất mạnh, đặc biệt là kiếm ký vừa ra sân đã đả thương Tần Du Nhiên kia, nhưng Dương Diệp hắn phải sợ đối phương sao? Bình tĩnh mà xem xét, trong các huyền giả cùng cấp, Dương Diệp hắn thật sự chẳng sợ người nào, cho dù là Nguyên Đồng thì hắn cũng chưa từng sợ!
Thế là đài luận võ số một bị phá hủy, đế quốc Đại Tần không thể không thành lập đài luận võ số 1 lại một lần nữa, lúc này đây mọi người thấy được sự đáng sợ của đế quốc Đại Tần, bởi vì đài luận võ cực lớn có chiều dài chiều rộng cả trăm trượng đã xuất hiện trên quảng trường trong vòng chưa tới một canh giờ!
Vì vậy, lượt thi đấu mới lại bắt đầu.
Trên đài luận võ, trong mắt Tần Du Nhiên rốt cuộc cũng lộ ra một sự nghiêm túc, kiếm ý hai tầng, cho dù là hắn cũng không thể xem thường. Khẽ thở ra một hơi, Tần Du Nhiên bước về phía trước một bước, sau đó nói:
- Không ngờ con ngựa đen đầu tiên của Thanh Vân Bảng lại để cho Tần Du Nhiên gặp phải, có điều ngươi yên tâm, con ngựa đen ngươi hãy dừng bước ở chỗ này đi!
Tần Du Nhiên nói xong, trường thương màu đen trong tay rung lên bần bật, sau đó một lực lượng vô hình từ đầu mũi thương bắn ra ngoài!
Thương ý tầng hai!
Mọi người lại kinh ngạc một lần nữa.
Lâm Tu Nhiên nheo mắt lại một cái, sau đó nói:
- Không hổ danh là thiên tài số hai của nam vực, vậy mà lại lĩnh ngộ được thương ý tầng hai, nếu đã như vậy, vậy hôm nay hãy để bọn ta xem thử rốt cuộc là thương ý của ngươi mạnh hay là kiếm ý của ta mạnh!
Lâm Tu Nhiên dứt lời, tay cầm kiếm sắt màu đen nhắm về phía Tần Du Nhiên trống rỗng!
Trong giây lát, vô số đường kiếm khí bắn ra từ mũi kiếm sắt màu đen, vô số đường kiếm khi giống như sao băng từ trên không rơi xuống, mau theo âm thanh xé gió sắc lẹm chói tai, bắn chi chít về phía Tần Du Nhiên.
Nhìn thấy cảnh tượng này, dưới lôi đài số chín, Dương Diệp nheo mắt, bởi vì Lâm Tu Nhiên này đang thi triển Phân Linh kiếm pháp! Không chỉ có như vậy, đối phương còn tu luyện Phân Linh kiếm pháp này đến mức cao nhất, cũng không đúng, bởi vì cho dù đạt được đến đỉnh cao của Phân Linh kiếm pháp thì cũng không thể tạo thành uy thế đáng sợ như vậy được.
Đúng lúc Dương Diệp nghi ngờ, Mộ Dung Yêu bên cạnh hắn đột nhiên nói:
- Là Phân Linh kiếm pháp chân chính, Phân Linh kiếm pháp chúng ta tu luyện là bản thiếu, còn của hắn ta mới là Phân Linh kiếm pháp Địa cấp hạ phẩm. Hắn ta là người của Kiếm Tông ta!
Dương Diệp nghe vậy thì nhướng mày, hắn không nói nữa, tiếp tục nhìn về phía đài luận võ.
Tần Du Nhiên nhìn thấy kiếm khí che phủ lại không dám khinh thường, lại bước về phía trước một bước, sau đó trường thương chấn động mạnh một cái, vô số thương ảnh nhất thời xuất hiện trên đài luận võ, lập tức nổ ầm một tiếng.
Vô số âm thanh như sấm nổ vang lên trên quảng trường, đinh tai nhức óc! Ngay sau đó mặt đất trên đài luận võ to lớn bắt đầu nứt nẻ, không đến hai nhịp thở, ầm một tiếng, đài luận võ số một ầm ầm sụp đổ trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, trong lúc nhất thời, vô số bụi đất tràn ngập bầu trời.
Khói bụi tan đi lộ ra Lâm Tu Nhiên và Tần Du Nhiên trong đống phế tích, lúc này hai người không đứng mà là nằm, uy lực của Huyền kỹ năng Địa cấp vô cùng kinh khủng, hai uy lực được sinh ra từ Huyền kỹ năng Địa cấp càng kinh khủng hơn, dưới làn sóng của hai uy lực Huyền kỹ năng Địa cấp này, hai người đều không thể may mắn tránh khỏi.
- Như vậy thì tính là ai thắng?
- Hai người đều ngã xuống bất tỉnh, chắc coi như hòa? Nếu không xử ai thắng ai thua cũng đều không công bằng!
- Chà chà, thật không ngờ tán tu Lâm Tu Nhiên này lại có thể đấu hòa với Tần Du Nhiên, thật sự là một con hắc mã lớn.
Đoàn người trong sân bàn luận ầm ĩ, trọng tài bên cạnh có chút khó xử, lúc này hai người đều bò trên mặt đất, rốt cuộc là ai thắng ai thua?
Mà đang lúc trọng tài khó xử, Lâm Tu Nhiên và Tần Du Nhiên trong đống phế tích đột nhiên cử động.
Sau một lúc lâu, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai người Lâm Tu Nhiên và Tần Du Nhiên từ từ đứng dậy, sau khi đứng dậy ánh mắt hai người khóa đối phương trước tiên, sau đó huyền khí trong cơ thể nhất thời trào ra.
Đang lúc hai người còn muốn đấu tiếp, Lý Tư đột nhiên xuất hiện giữa sân. Lý Tư liếc nhìn hai người, sau đó nói:
- Trận chiến này coi như hòa!
Lý Tư nói xong khẽ động cử động thân thể rồi biến mất giữa sân.
Nghe vậy, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng hai người đều không dám trái với quyết định của Lý Tư, lập tức lạnh lùng liếc nhìn đối phương, sau đó đi về hai hướng.
Lâm Tu Nhiên đi được mấy bước đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Dương Diệp ở đài luận võ số chín, thấy Dương Diệp, khóe miệng Lâm Tu Nhiên nổi lên một nụ cười lạnh lùng, sâu trong đôi mắt hiện lên sát ý lạnh lẽo, nhìn Dương Diệp một lúc, Lâm Tu Nhiên xoay người rời đi, chỉ chốc lát đã biết mất trong tầm mắt của mọi người.
Trong đám người, Dương Diệp chau mày, bởi vì hắn vẫn luôn quan sát Lâm Tu Nhiên, cho nên khi Lâm Tu Nhiên nhìn về phía hắn, hắn cũng đang nhìn đối phương. Mặc dù đối phương giấu rất kỹ nhưng sát ý sâu trong đôi mắt vẫn bị hắn bắt được. Điều này khiến hắn có chút khó hiểu, phải biết rằng xưa giờ hắn chưa từng gặp mặt Lâm Tu Nhiên!
Mà đối phương rõ ràng là đang để ý tới hắn, điều này khiến Dương Diệp rất nghi ngờ khó hiểu.
Dương Diệp lắc đầu không suy nghĩ những thứ này nữa, nếu đối phương muốn giết hắn thì chính là kẻ địch của hắn, nếu đã là kẻ địch thì trong trận so tài tiếp theo đương nhiên không cần phải nương tay, đơn giản vậy thôi.
Tuy thực lực của đối phương rất mạnh, đặc biệt là kiếm ký vừa ra sân đã đả thương Tần Du Nhiên kia, nhưng Dương Diệp hắn phải sợ đối phương sao? Bình tĩnh mà xem xét, trong các huyền giả cùng cấp, Dương Diệp hắn thật sự chẳng sợ người nào, cho dù là Nguyên Đồng thì hắn cũng chưa từng sợ!
Thế là đài luận võ số một bị phá hủy, đế quốc Đại Tần không thể không thành lập đài luận võ số 1 lại một lần nữa, lúc này đây mọi người thấy được sự đáng sợ của đế quốc Đại Tần, bởi vì đài luận võ cực lớn có chiều dài chiều rộng cả trăm trượng đã xuất hiện trên quảng trường trong vòng chưa tới một canh giờ!
Vì vậy, lượt thi đấu mới lại bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.