Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 313: Huyền Thú Hóa Hình 1

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Nhìn thấy tình cảnh này, tròng mắt thanh niên áo bào tím co rụt kịch liệt, đây mới thật sự là không gian thuấn di!

Thanh niên áo bào tím không có thời gian suy nghĩ, bởi vì Dương Diệp đã đi tới phía sau hắn, cảm nhận được khí tức của Dương Diệp ở sau lưng, thanh niên áo bào tím lộ ra vẻ mặt giận dữ, hắn quát lớn:

- Muốn chết!

Dứt lời, thanh niên áo bào tím xoay người, trực tiếp đánh ra một quyền!

Lần này, cú đấm của thanh niên áo bào tím còn mạnh hơn mấy quyền trước thật nhiều, bởi vì nắm đấm của thanh niên áo bào tím đi qua nơi nào, không khí nơi đó đều bị rút khô, một bức tường không khí xuất hiện trước mặt thanh niên áo bào tím.

Cảm nhận được uy thế từ cú đấm của thanh niên áo bào tím, Dương Diệp hơi thay đổi sắc mặt, chợt ánh mắt của hắn bắn ra tia sáng tàn nhẫn, huyền khí trong cơ thể hắn không ngừng rót vào trong Tử Linh kiếm, được huyền khí màu vàng gia trì, Tử Linh kiếm trên người hắn dần dần tỏa ra ánh kím chói mắt, hắn hét to một tiếng, Dương Diệp cũng tàn nhẫn đâm mạnh vào nắm đấm của thanh niên áo bào tím!

- Bành!

Nắm đấm va chạm mạnh với thanh kiếm, một luồng sóng khí bộc phát dữ dội, hai người bị sóng khí đẩy lui ra phía sau, mà thanh niên áo bào tím không ngừng lùi lại vài bước, mấy tia sáng tím không chút dấu hiệu đã xuất hiện ở trước mặt của hắn…

Nhìn thấy tình cảnh này, thanh niên áo bào tím mỉm cười, lần này bị đánh quá oan ức, mặc dù tia sáng tím không tạo thành thương tổn trí mạng lên hắn, thế nhưng phiền phức và quỷ dị, hơn nữa uy lực cũng cực mạnh, cho dù với cường độ thân thể của hắn, khi thừa nhận cũng không dễ chịu gì.

Đương nhiên, chủ yếu nhất chính là phiền phức, hơn nữa đối với tiểu gia hỏa thần bí kia, hắn quả thực không nói được gì, bởi vì hắn căn bản không có biện pháp ứng phó, tiểu gia hỏa kia không chỉ có tia sáng tím thần bí, thuấn di thần bí, còn có uy thế vô hình đáng sợ, đừng nói bên cạnh còn có một nhân loại, hắn cũng không muốn đấu với tiểu gia hỏa màu tím kia.

Tại sao? Bởi vì chỉ có thể chịu đòn. . .



Một quyền đánh nát tia sáng tím, thanh niên áo bào tím vội vàng nói:

- Dừng tay!

Tử Điêu cũng mặc kệ, nó đang chuẩn bị còn vung vẩy tiểu trảo, nhưng lại bị Dương Diệp ngăn cản.

Tử Điêu tàn nhẫn trừng mắt nhìn thanh niên áo bào tím một chút, sau đó thân hình lóe lên, nó đi tới trước mặt Lôi Điêu và Liệt Diễm Sư đang nằm dưới đất, cũng mặc kệ hai con Huyền thú có đồng ý hay không, tiểu trảo vung lên, một tia sáng tím bao phủ hai con quái vật khổng lồ, cũng thu hai gia hỏa to xác này vào trong vòng xoáy đan điền của Dương Diệp!

Nhìn thấy tình cảnh này, Dương Diệp dở khóc dở cười, mà thanh niên áo bào tím bên cạnh khiếp sợ, tại sao hai con Huyền thú Vương giai lại biến mất?

Thanh niên áo bào tím nhìn Tử Điêu một chút, lại nhìn sang phía Dương Diệp, sau đó nói:

- Nó rất thần bí, ta ở Huyền thú đế quốc chưa từng gặp qua Huyền thú tộc nào như nó, thế nhưng uy thế huyết thống của nó thật đáng sợ, loại uy thế huyết thống này còn cường đại hơn cả Khiếu Thiên Ma Lang có huyết thống thần thú, nhân loại, nói cho ta biết nó có lai lịch gì?

- Nghe đồn chỉ có Huyền thú Linh giai mới có thể hoá hình, ngươi không có đến Linh giai, nhưng đã có thể hoá hình, đây là tại sao?

Dương Diệp hỏi ngược lại.

Thanh niên áo bào tím tức giận, trầm giọng nói:



- Nhân loại, là ta đang hỏi ngươi!

Dương Diệp hừ lạnh một tiếng, cổ tay hơi động, Tử Linh kiếm chỉ xéo xuống mặt đất, nói:

- Đừng dùng loại ngữ khí chất vấn này, ta biết ngươi không úy kỵ chúng ta, nhưng ta cho ngươi biết, chúng ta cũng không úy kỵ ngươi, nếu như không thể bỏ đi tâm thái khinh người, vậy chúng ta lại chiến đấu một hồi.

- Chỉ bằng ngươi?

Thanh niên áo bào tím khinh thường nói:

- Nếu như không có ngươi nó trên bả vai của ngươi, ngươi cũng có tư cách khiêu chiến ta? Nhân loại, ngươi quá để mắt chính ngươi rồi! Ta nói một lần cuối cùng, nói cho ta biết việc ta muốn biết, xem mặt mũi của nó, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết, không phải vậy, hừ!

Cổ tay của Dương Diệp hơi động, hắn cất Tử Linh kiếm đi và vỗ vỗ Tử Điêu, nói:

- Ngoan, nhìn, đừng hỗ trợ, xem ta trừng trị hắn như thế nào!

Nói xong, thân hình Dương Diệp hơi động, hắn lao nhanh về phía tên thanh niên áo bào tím!

Đối với thanh niên áo bào tím không nhìn cùng khinh bỉ, Dương Diệp không chút tức giận, bởi vì hắn biết, trong thế giới Huyền thú, chỉ có thực lực mới có thể đạt được tôn trọng, không có thực lực, muốn Huyền thú tôn trọng ngươi là chuyện không thể nào! Đương nhiên, hắn chủ động xuất kích, cũng không phải vì đối phương tôn trọng hắn, hắn đang muốn biết lực lượng và phòng ngự của mình đạt tới mức nào, còn chênh lệch với yêu nghiệt chân chính trong Huyền thú đế quốc bao nhiêu!

Dương Diệp không lưu thủ, cũng không dám lưu thủ, huyền khí màu vàng không ngừng lưu chuyển trên người, trên hai cánh tay cũng có tia sáng vàng xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook