Chương 96: Huyết Sát Châu (1)
thanh loan phong thượng
18/10/2022
Nhìn hạt châu trước mắt, Dương Diệp kinh ngạc nói:
- Hạt châu này cho ta?
Tử Điêu gật đầu một cái.
Dương Diệp không có cầm lấy hạt châu kia, mà là tự tay xoa xoa nhẹ lông trên đầu nhỏ, nhẹ giọng nói:
- Lần sau nếu như gặp bảo bối gì, ngươi nhất định không thể đi mạo hiểm như hôm nay, với ta mà nói, an toàn của ngươi mới là quan trọng nhất, biết không?
Trong mắt Tử Điêu chợt lóe lên một tia tia sáng kỳ dị, nó gật đầu nhỏ một cái, sau đó ở trên vai Dương Diệp, đầu nhỏ cà cà gương mặt Dương Diệp.
Dương Diệp cười cười, sau đó nhìn về phía hạt châu đang lơ lửng trước mặt, lúc tay hắn sắp chạm vào hạt châu, một luồng gió nhẹ từ phía sau kéo tới, tiếp theo bạch quang lóe lên, Tô Thanh Thi xuất hiện ở trước mặt của hắn, mà bàn tay Dương Diệp sắp chạm vào hạt châu cũng bị Tô Thanh Thi nắm được.
Nhìn thấy Tô Thanh Thi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, Dương Diệp nhất thời sững sờ, sau đó nói:
- Thanh Thi, ngươi...
Thấy Dương Diệp còn chưa đụng hạt châu, Tô Thanh Thi thở dài một hơi, sau đó thả tay Dương Diệp ra, ánh mắt ngưng trọng nhìn hạt châu kia, trầm giọng nói:
- Hạt châu này ngươi không thể đụng vào!
Nàng và người của Kiếm Tông cùng nhau giải quyết cường giả Quỷ tông xong, lại vội vàng đi ra ngoài tìm Dương Diệp, nàng chỉ sợ Dương Diệp đụng vào hạt châu này, may mắn, Dương Diệp không có đụng.
- Vì sao?
Dương Diệp vô ý thức hỏi.
Tô Thanh Thi biểu tình ngưng trọng, nói:
- Hạt châu này tên là Huyết Sát châu, nó là một món ngụy đạo khí, được hình thành từ mấy trăm ngàn người oán hận cùng tinh huyết, ở bên trong hạt châu ẩn chứa sát khí ngút trời, chỉ là hiện tại những sát khí kia tạm thời bị siêu cấp cường giả Quỷ Tông ngăn chặn, không có cách nào phát ra ngoài. Nếu ngươi đụng vào hạt châu này, rất có khả năng bị sát khí trong này ảnh hưởng tâm trí.
- Ngụy đạo khí?
Nội tâm Dương Diệp cả kinh, đạo khí là thứ đã vượt qua thiên giai huyền bảo! Dương Diệp không nghĩ tới hạt châu trước mặt hắn đây lại là đạo khí trong truyền thuyết!
Tô Thanh Thi nhẹ gật đầu, nói:
- Huyết Sát châu này được xem là một trong số trấn tông chi bảo của Kiếm Tông, đệ tử tu luyện Quỷ tông công pháp nếu như sở hữu hạt châu này, như vậy tốc độ tu luyện có thể nói là một ngày nghìn dặm, hơn nữa nếu như phóng xuất tất cả sát khí ngút trời từ trong hạt châu, chính là một Tôn Giả cảnh nếu không chú ý cũng sẽ ngã xuống.
Nghe vậy, nội tâm Dương Diệp khiếp sợ, hắn không nghĩ tới hạt châu mà tiểu tử kia trộm được vậy mà khủng bố như thế, Tôn Giả cảnh là tồn tại như thế nào? Đó là tồn tại được vô số người ngưỡng vọng, mà sát khí bên trong hạt châu có thể làm một người ngã xuống?
Nghĩ vậy, hai mắt Dương Diệp bốc lên lửa nóng, đây chính là cái bảo bối mà! Về sau nếu như gặp phải cường giả không thể địch lại, chỉ cần để hạt châu thả ra sát khí, còn không giống như đồ ăn trên đĩa?
Tô Thanh Thi nhìn Dương Diệp một cái, giống như biết ý nghĩ của hắn, lập tức trầm giọng nói:
- Hạt châu này ngươi không thể dùng?
Dương Diệp khẽ giật mình, sau đó hỏi:
- Vì sao?
- Thường nhân căn bản không thể chống lại sát khí bên trong Huyết Sát châu, bốn tên Linh Giả cảnh bên dưới lòng đất này cũng chỉ dám chậm rãi thả ra sát khí để phá hư linh mạch của Kiếm Tông, đừng nói ngươi có thể thả ra sát khí, chính là đụng tới hạt châu này, chỉ sợ đã mất đi thần trí!
Tô Thanh Thi trầm giọng nói.
- Phá hư linh mạch của Kiếm Tông?
Dương Diệp khó hiểu, hỏi.
Tô Thanh Thi nói:
- Ở Kiếm Tông, dưới nền đất có một linh mạch thiên nhiên, trước đây lúc tổ sư gia du lịch tới đây, phát hiện nơi này có một cái linh mạch thiên nhiên, trong lúc cao hứng, ở nơi này thành lập Kiếm Tông. Kiếm Tông có thể trở thành một trong lục đại thế lực, không thể bỏ qua công lao của linh mạch này. Sở dĩ thế tục đệ tử muốn gia nhập tông môn, ngoại trừ bởi vì công pháp cùng huyền kỹ, còn bởi vì từng cái tông môn đều có linh mạch, tu luyện ở nơi có linh mạch, so với thường nhân phải nhanh hơn rất nhiều!
Dương diệp kinh ngạc nói:
- Quỷ tông làm như vậy, chẳng lẽ là phá hư căn cơ của Kiếm Tông?
Trong mắt Tô Thanh Thi hàn mang chợt lóe lên, nói:
- Mục đích của bọn họ chính là phá hư căn cơ của Kiếm Tông, chẳng qua là Kiếm Tông chúng ta không nghĩ tới, bọn họ lại đào thông đạo từ U Minh cốc cách đây ngàn dặm đến bên dưới Huyền Không sơn, càng không nghĩ tới bọn họ lại dùng Huyết Sát châu tới phá hư linh mạch của Kiếm Tông. Nhưng mà may mắn, chúng ta phát hiện kịp thời! Nếu không..., hậu quả khó mà lường được.
- Nếu Huyết Sát châu này có thể phá hư linh mạch của Kiếm Tông, vì sao Quỷ tông không phái cường giả mạnh hơn tới thôi động Huyết Sát châu?
- Hạt châu này cho ta?
Tử Điêu gật đầu một cái.
Dương Diệp không có cầm lấy hạt châu kia, mà là tự tay xoa xoa nhẹ lông trên đầu nhỏ, nhẹ giọng nói:
- Lần sau nếu như gặp bảo bối gì, ngươi nhất định không thể đi mạo hiểm như hôm nay, với ta mà nói, an toàn của ngươi mới là quan trọng nhất, biết không?
Trong mắt Tử Điêu chợt lóe lên một tia tia sáng kỳ dị, nó gật đầu nhỏ một cái, sau đó ở trên vai Dương Diệp, đầu nhỏ cà cà gương mặt Dương Diệp.
Dương Diệp cười cười, sau đó nhìn về phía hạt châu đang lơ lửng trước mặt, lúc tay hắn sắp chạm vào hạt châu, một luồng gió nhẹ từ phía sau kéo tới, tiếp theo bạch quang lóe lên, Tô Thanh Thi xuất hiện ở trước mặt của hắn, mà bàn tay Dương Diệp sắp chạm vào hạt châu cũng bị Tô Thanh Thi nắm được.
Nhìn thấy Tô Thanh Thi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, Dương Diệp nhất thời sững sờ, sau đó nói:
- Thanh Thi, ngươi...
Thấy Dương Diệp còn chưa đụng hạt châu, Tô Thanh Thi thở dài một hơi, sau đó thả tay Dương Diệp ra, ánh mắt ngưng trọng nhìn hạt châu kia, trầm giọng nói:
- Hạt châu này ngươi không thể đụng vào!
Nàng và người của Kiếm Tông cùng nhau giải quyết cường giả Quỷ tông xong, lại vội vàng đi ra ngoài tìm Dương Diệp, nàng chỉ sợ Dương Diệp đụng vào hạt châu này, may mắn, Dương Diệp không có đụng.
- Vì sao?
Dương Diệp vô ý thức hỏi.
Tô Thanh Thi biểu tình ngưng trọng, nói:
- Hạt châu này tên là Huyết Sát châu, nó là một món ngụy đạo khí, được hình thành từ mấy trăm ngàn người oán hận cùng tinh huyết, ở bên trong hạt châu ẩn chứa sát khí ngút trời, chỉ là hiện tại những sát khí kia tạm thời bị siêu cấp cường giả Quỷ Tông ngăn chặn, không có cách nào phát ra ngoài. Nếu ngươi đụng vào hạt châu này, rất có khả năng bị sát khí trong này ảnh hưởng tâm trí.
- Ngụy đạo khí?
Nội tâm Dương Diệp cả kinh, đạo khí là thứ đã vượt qua thiên giai huyền bảo! Dương Diệp không nghĩ tới hạt châu trước mặt hắn đây lại là đạo khí trong truyền thuyết!
Tô Thanh Thi nhẹ gật đầu, nói:
- Huyết Sát châu này được xem là một trong số trấn tông chi bảo của Kiếm Tông, đệ tử tu luyện Quỷ tông công pháp nếu như sở hữu hạt châu này, như vậy tốc độ tu luyện có thể nói là một ngày nghìn dặm, hơn nữa nếu như phóng xuất tất cả sát khí ngút trời từ trong hạt châu, chính là một Tôn Giả cảnh nếu không chú ý cũng sẽ ngã xuống.
Nghe vậy, nội tâm Dương Diệp khiếp sợ, hắn không nghĩ tới hạt châu mà tiểu tử kia trộm được vậy mà khủng bố như thế, Tôn Giả cảnh là tồn tại như thế nào? Đó là tồn tại được vô số người ngưỡng vọng, mà sát khí bên trong hạt châu có thể làm một người ngã xuống?
Nghĩ vậy, hai mắt Dương Diệp bốc lên lửa nóng, đây chính là cái bảo bối mà! Về sau nếu như gặp phải cường giả không thể địch lại, chỉ cần để hạt châu thả ra sát khí, còn không giống như đồ ăn trên đĩa?
Tô Thanh Thi nhìn Dương Diệp một cái, giống như biết ý nghĩ của hắn, lập tức trầm giọng nói:
- Hạt châu này ngươi không thể dùng?
Dương Diệp khẽ giật mình, sau đó hỏi:
- Vì sao?
- Thường nhân căn bản không thể chống lại sát khí bên trong Huyết Sát châu, bốn tên Linh Giả cảnh bên dưới lòng đất này cũng chỉ dám chậm rãi thả ra sát khí để phá hư linh mạch của Kiếm Tông, đừng nói ngươi có thể thả ra sát khí, chính là đụng tới hạt châu này, chỉ sợ đã mất đi thần trí!
Tô Thanh Thi trầm giọng nói.
- Phá hư linh mạch của Kiếm Tông?
Dương Diệp khó hiểu, hỏi.
Tô Thanh Thi nói:
- Ở Kiếm Tông, dưới nền đất có một linh mạch thiên nhiên, trước đây lúc tổ sư gia du lịch tới đây, phát hiện nơi này có một cái linh mạch thiên nhiên, trong lúc cao hứng, ở nơi này thành lập Kiếm Tông. Kiếm Tông có thể trở thành một trong lục đại thế lực, không thể bỏ qua công lao của linh mạch này. Sở dĩ thế tục đệ tử muốn gia nhập tông môn, ngoại trừ bởi vì công pháp cùng huyền kỹ, còn bởi vì từng cái tông môn đều có linh mạch, tu luyện ở nơi có linh mạch, so với thường nhân phải nhanh hơn rất nhiều!
Dương diệp kinh ngạc nói:
- Quỷ tông làm như vậy, chẳng lẽ là phá hư căn cơ của Kiếm Tông?
Trong mắt Tô Thanh Thi hàn mang chợt lóe lên, nói:
- Mục đích của bọn họ chính là phá hư căn cơ của Kiếm Tông, chẳng qua là Kiếm Tông chúng ta không nghĩ tới, bọn họ lại đào thông đạo từ U Minh cốc cách đây ngàn dặm đến bên dưới Huyền Không sơn, càng không nghĩ tới bọn họ lại dùng Huyết Sát châu tới phá hư linh mạch của Kiếm Tông. Nhưng mà may mắn, chúng ta phát hiện kịp thời! Nếu không..., hậu quả khó mà lường được.
- Nếu Huyết Sát châu này có thể phá hư linh mạch của Kiếm Tông, vì sao Quỷ tông không phái cường giả mạnh hơn tới thôi động Huyết Sát châu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.