Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 265: Khiêu Khích 1

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Ngay khi Dương Diệp muốn thú tính quá độ, Tần Tịch Nguyệt đột nhiên đẩy hắn ra, lúc này trong mắt Tần Tịch Nguyệt chứa ý xuân, nhưng nàng lại có vài phần thanh tỉnh, nói:

- Không chiếm được vĩnh viễn sẽ gây rối, tỷ tỷ không dễ dàng giao thân thể cho ngươi!

Lúc này Dương Diệp cũng tỉnh táo một chút, nghe được Tần Tịch Nguyệt nói thế, lập tức cười khổ, áp chế kiều diễm trong lòng, nói:

- Ngươi có ý gì…

- Ngươi rất khó chịu?

Tần Tịch Nguyệt liếc mắt nhìn hạ thân của Dương Diệp.

- Ngươi nói xem. . . .

Dương Diệp hơi tức giận nói.

- Ai bảo ngươi có ý nghĩ kỳ quái, đáng đời ngươi khó chịu!

Tần Tịch Nguyệt trắng Dương Diệp một chút.

- Là ngươi mê hoặc ta, được không?

- Nếu như ngươi không có ý nghĩ kỳ quái với ta, ta có thể mê hoặc được ngươi sao…

Dương Diệp: . . .

- Nói chuyện chính sự đi!

Dương Diệp thực sự không muốn đàm luận vấn đề này với Tần Tịch Nguyệt.

- Muốn ta giải quyết giúp ngươi không?



Ngón tay ngọc của Tần Tịch Nguyệt chỉ chỉ hạ thân Dương Diệp.

Nghe vậy, trái tim Dương Diệp đang bình ổn lại đập mạnh vài cái, ngay khi hắn chuẩn bị nói muốn, Tần Tịch Nguyệt lại nói:

- Đùa giỡn, chúng ta nói chuyện chính sự đi!

Vẻ mặt Dương Diệp cứng đờ, tàn nhẫn lườm nữ tử trước mặt một chút, nếu như nói Bảo Nhi là một tiểu ma nữ, nữ nhân trước mặt hắn hiện tại chính là đại ma nữ, hơn nữa là đại ma nữ chuyên đùa giỡn nam nhân.

- Ngày hôm nay ngươi đắc tội Nhị ca của ta, thật sao?

Quả nhiên Tần Tịch Nguyệt bắt đầu nói chuyện chính sự.

Nghe vậy, Dương Diệp nghiêm túc, gật gật đầu, nói:

- Nhị hoàng tử chính là hoàng tử dòng mẫu thân của ngươi uy hiếp ngươi?

Tần Tịch Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Hắn là người lòng dạ hẹp hòi, ngươi ngày hôm nay tát vào mặt hắn trước mặt nhiều người, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi. Đương nhiên, hắn không thể công khai ra tay với ngươi, dù sao sư phụ của ngươi chính là Lâm Sơn, hắn hiện tại chỉ là một hoàng tử, mà không phải chủ nhân Đại Tần đế quốc.

- Hắn sẽ bày âm mưu?

Dương Diệp hỏi.

Tần Tịch Nguyệt gật đầu, nói:

- Ta nghĩ, hắn sẽ ra tay với ngươi trên Thanh Vân Bảng, nếu ngươi chết trên Thanh Vân Bảng, cho dù sư phụ ngươi là Lâm Sơn cũng chỉ có thể nuốt hận vào bụng!

Nói đến đây, Tần Tịch Nguyệt dừng một chút, sau đó nhoẻn miệng cười nói:

- Nếu như ra tay với ngươi trên Thanh Vân Bảng, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng sợ sệt!

- Tại sao?



Dương Diệp không rõ.

- Ngu ngốc!

Tần Tịch Nguyệt lườm Dương Diệp một chút, nói:

- Ngươi biết Thanh Vân Bảng tỷ thí làm sao không?

- Không biết!

Dương Diệp thành thật lắc lắc đầu, tuy rằng hắn tới tham gia Thanh Vân Bảng, trước đây cũng đã từng nghe nói, thế nhưng những thiên tài trên Thanh Vân Bảng đấu pháp thế nào, hắn thật sự không biết.

- Thiên tài tới tham gia Thanh Vân Bảng nhiều vô số kể, muốn tuyển ba mươi thiên tài trong vô số thiên tài như thế, nếu như không trải qua một hồi tỷ thí, như vậy sẽ đánh tới sang năm hay sao?

Tần Tịch Nguyệt chậm rãi nói:

- Thanh Vân Bảng chia làm hai cuộc tỷ thí, trận đầu là sóng lớn đãi cát, nói đơn giản một chút chính là đào thải những người thực lực không đủ!

Dương Diệp nhìn Tần Tịch Nguyệt, ra hiệu nàng tiếp tục nói.

- Thanh Vân Bảng không chỉ có huyền giả chúng ta tham gia, Huyền thú cũng sẽ tham gia. Năm ngàn dặm phía nam Thập Vạn Đại Sơn còn có một sơn mạch, sơn mạch này tên là Thanh Vân sơn mạch, liên miên mấy ngàn dặm, trong dãy núi này có Kiếm Xỉ Hổ bộ tộc cực kỳ hung ác trong Thập Vạn Đại Sơn. Trận đầu của Thanh Vân Bảng, người của sáu thế lực lớn sẽ truyền tống tất cả huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng vào trong sơn mạch này, chỉ có thoát khỏi sơn mạch này trong thời gian nhất định mới có thể tiếp tục tham gia trận tỷ thí. thứ hai.

Tần Tịch Nguyệt chậm rãi nói.

- Ở Thập Vạn Đại Sơn?

Ánh mắt Dương Diệp sáng lên, nếu như ở chỗ khác, có lẽ sẽ hơi khó, thế nhưng ở Thập Vạn Đại Sơn, có Tiểu gia hỏa ở đó, có con Huyền thú nào trong Thập Vạn Đại Sơn dám ăn gan hùm mật gấu đến gây sự với hắn? Chẳng phải hắn có thể thuận lợi vượt qua hay sao?

Tần Tịch Nguyệt nhìn Dương Diệp một chút, nói:

- Ngươi chớ khinh thường, trong Kiếm Xỉ Hổ không phải mặt hàng đơn giản, những Kiếm Xỉ Hổ kia ít nhất cũng là Vương giai. Ngoại trừ Kiếm Xỉ Hổ ra, Huyền thú đế quốc còn đưa những Huyền thú tinh anh khác tiến vào Thanh Vân sơn mạch. Đương nhiên, Huyền thú Vương giai không thể uy hiếp tới ngươi, thế nhưng uy hiếp lớn nhất trong Thanh Vân sơn mạch không phải Huyền thú, mà là nhân loại!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook