Chương 204: Kiếm Hoàng 1
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Đau đớn!
Đây là cảm thụ chân thật của Dương Diệp hiện tại, hắn rất muốn từ bên trong nhảy ra, nhưng vừa nghĩ tới mẫu thân đang phải chịu khổ ở Bách Hoa cung, hắn liền cố nén suy nghĩ mê người này xuống.
Rất nhanh, da trên người Dương Diệp tróc ra từng mảng, đúng vậy, giống như là thay da vậy, từng mảng từng mảng bong ra, cảnh tượng này cực kỳ khủng bố.
Cũng may vào lúc hắn đang đau đớn, nước màu xanh lục phát sinh tác dụng, một tia năng lượng không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể Dương Diệp, sau đó thì nhanh chóng chữa trị thân thể đã bị u minh quỷ hỏa đốt cháy của hắn. Cũng chính nhờ có năng lượng này mới khiến cho thân thể của Dương Diệp không đến mức bị u minh quỷ hỏa triệt để đốt thành tro bụi, chỉ là như vậy thì làm khổ cho Dương Diệp rồi.
Dù sao tư vị bị u minh quỷ hỏa đốt cháy rất là đau đớn!
Dần dần, một canh giờ trôi qua.
Phần mặt của Dương Diệp đã toàn bộ biến hình vặn vẹo, đó không phải là do bị đốt, mà là vì đau đớn quá mức tạo thành. Có điều tuy đau đớn như vậy, nhưng Dương Diệp từ đầu tới cuối vẫn không rên lấy một câu.
Biểu hiện này của Dương Diệp khiến Mạc lão ở bên cạnh thầm gật đầu. Vốn đối với Dương Diệp, lão chỉ có một chút hứng thú, còn lâu mới tới mức thưởng thức, dù sao cho dù thiên phú của Dương Diệp có tốt đến mấy thì vẫn lọt được vào mắt lão. Nhưng sau khi ở chung mấy ngày, biểu hiện của Dương Diệp lại khiến lão có ý muốn thu làm đồ đệ.
Chỉ là Dương Diệp lại tu kiếm, điều này khiến cho lão có chút bất lực, bởi vì lão rất xa lạ với con đường kiếm đạo.
Nhìn Dương Diệp vẫn kiên trì trong thùng tắm, Mạc lão thấp giọng thở dài, sau đó đi vào trong nhà tranh.
Thời gian trôi qua từng chút một, Dương Diệp đã ở trong thùng tắm được gần ba canh giờ. Ba canh giờ này đối với Dương Diệp mà nói thì có thể nói là một đoạn thời gian đau đớn nhất trong đời, bởi vì thân thể hắn không ngừng bị phá hủy, sau đó thì không ngừng được chữa trị, mà hắn thì phải không ngừng “hưởng thụ” Quá trình này hết lần này tới lần khác.
Hiện tại hắn sở dĩ có thể kiên trì, hoàn là dựa vào một cỗ tín niệm, cỗ tín niệm này chính là phải có thực lực cường đại!
Hừng đông ngày hôm sau, khi mặt trời chậm rãi nhô ra khỏi chân trời, từng luồng ánh nắng ban mai chiếu xuống người Dương Diệp trong thùng tắm, giống như khoác lên cho hắn một lớp sa mỏng màu vàng.
- Kẹt kẹt!
Cửa nhà tranh chậm rãi mở ra, Mạc lão chống gậy từ bên trong đi ra, lão đi tới trước mặt Dương Diệp, khi nhìn thấy nước trong thùng tắm đã hoàn toàn biến thành màu đen thì khẽ gật đầu.
Sau đó nói:
- Linh dược này đã được ngươi hấp thu xong rồi, đi ra đi, còn ở trong đó nữa, không có linh thảo chữa trị thân thể cho ngươi, thân thể của ngươi thật sự sẽ bị đốt thành tro đó!
Nghe thấy lời nói của Mạc lão, Dương Diệp ở trong thùng tắm đột nhiên mở to mắt, sau đó từ trong thùng tắm nhảy ra. Sau khi nhảy ra, Dương Diệp nằm luôn xuống đất rồi thở hổn hển, để mặc cho ánh mặt trời chiếu lên người hắn.
Tuy hiện tại đã đi ra, nhưng hắn vẫn cảm thấy toàn thân bị phỏng, chỉ là không còn mãnh liệt như lúc trước mà thôi.
Mạc lão vẫy nhẹ tay một cái, hỏa diễm màu trắng trong thùng tắm giống như là vật sống từ trong thùng tắm bay vào tay lão, sau đó thì thu u minh quỷ hỏa lại, Mạc lão nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Sau này ban ngày ngươi tới chỗ thác nước chịu đựng sự trùng kích của dòng nước, sau đó buổi tối thì tiếp tục ngồi trong thùng tắm này, cho tới lúc nhục thân của ngươi lột xác triệt để mới thôi!
- Sau này buổi tối cứ phải tiếp tục như vậy à?
Dương Diệp đột nhiên ngồi dậy, nhìn Mạc lão, thất thanh nói.
- Đương nhiên rồi!
Mạc lão gật đầu, hờ hững nói:
- Ngươi cho rằng chỉ một lần là có thể đề thăng nhục thân của ngươi à? Nếu đề thăng nhục thân dễ dàng như vậy, vậy thì chức nghiệp thể tu chẳng phải là tuyệt diệt rồi sao?
- Thể tu á?
Dương Diệp có hứng thú, nói:
- Chính là loại Huyền giả chuyên môn tu luyện nhục thân à?
Mạc lão gật đầu, nói:
- Thể tu vào vạn năm trước là cực kỳ cường hãn, chỉ là vì một số nguyên nhân, các thể tu gặp phải một số kiếp nạn, sau đó nhân số càng ngày càng ít, hơn nữa đây lại là một chức nghiệp thống khổ, cho nên người tu luyện càng lúc càng ít.
- Thể tu mạnh lắm à?
Dương Diệp có chút tò mò hỏi. Hắn sở dĩ tu luyện nhục thân, là vì hắn phát hiện nhục thân của Huyền thú vô cùng cường hãn, hơn nữa huyền khí có màu vàng kim này có thể cường hóa nhục thân, cho nên hắn mới muốn tu luyện nhục thân, bằng không hắn chẳng đi nhục thân tu luyện làm gì, dù sao Nam vực trừ Huyền thú ra thì hình như không có ai đi tu luyện nhục thân!
- Rất mạnh!
Trong mắt Mạc lão hiện lên dao động nhè nhẹ, một lúc sau liền nói:
- Từng có một người, hắn tu luyện nhục thân của mình đến bất trình độ tử bất diệt, vạn pháp bất xâm. Lúc ấy cho dù là Kiếm Hoàng cảnh giới ngang ngửa với hắn, được xưng là một kiếm phá vạn pháp cũng không làm gì được hắn. Bởi vì nhục thân của hắn tương đương với một kiện bán thần khí
- Bất tử bất diệt, vạn pháp bất xâm!
Yết hầu Dương Diệp giật giật, nói với vẻ khiếp sợ:
- Đó chẳng phải là nói hắn tương đương với vô địch rồi à?
Đây là cảm thụ chân thật của Dương Diệp hiện tại, hắn rất muốn từ bên trong nhảy ra, nhưng vừa nghĩ tới mẫu thân đang phải chịu khổ ở Bách Hoa cung, hắn liền cố nén suy nghĩ mê người này xuống.
Rất nhanh, da trên người Dương Diệp tróc ra từng mảng, đúng vậy, giống như là thay da vậy, từng mảng từng mảng bong ra, cảnh tượng này cực kỳ khủng bố.
Cũng may vào lúc hắn đang đau đớn, nước màu xanh lục phát sinh tác dụng, một tia năng lượng không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể Dương Diệp, sau đó thì nhanh chóng chữa trị thân thể đã bị u minh quỷ hỏa đốt cháy của hắn. Cũng chính nhờ có năng lượng này mới khiến cho thân thể của Dương Diệp không đến mức bị u minh quỷ hỏa triệt để đốt thành tro bụi, chỉ là như vậy thì làm khổ cho Dương Diệp rồi.
Dù sao tư vị bị u minh quỷ hỏa đốt cháy rất là đau đớn!
Dần dần, một canh giờ trôi qua.
Phần mặt của Dương Diệp đã toàn bộ biến hình vặn vẹo, đó không phải là do bị đốt, mà là vì đau đớn quá mức tạo thành. Có điều tuy đau đớn như vậy, nhưng Dương Diệp từ đầu tới cuối vẫn không rên lấy một câu.
Biểu hiện này của Dương Diệp khiến Mạc lão ở bên cạnh thầm gật đầu. Vốn đối với Dương Diệp, lão chỉ có một chút hứng thú, còn lâu mới tới mức thưởng thức, dù sao cho dù thiên phú của Dương Diệp có tốt đến mấy thì vẫn lọt được vào mắt lão. Nhưng sau khi ở chung mấy ngày, biểu hiện của Dương Diệp lại khiến lão có ý muốn thu làm đồ đệ.
Chỉ là Dương Diệp lại tu kiếm, điều này khiến cho lão có chút bất lực, bởi vì lão rất xa lạ với con đường kiếm đạo.
Nhìn Dương Diệp vẫn kiên trì trong thùng tắm, Mạc lão thấp giọng thở dài, sau đó đi vào trong nhà tranh.
Thời gian trôi qua từng chút một, Dương Diệp đã ở trong thùng tắm được gần ba canh giờ. Ba canh giờ này đối với Dương Diệp mà nói thì có thể nói là một đoạn thời gian đau đớn nhất trong đời, bởi vì thân thể hắn không ngừng bị phá hủy, sau đó thì không ngừng được chữa trị, mà hắn thì phải không ngừng “hưởng thụ” Quá trình này hết lần này tới lần khác.
Hiện tại hắn sở dĩ có thể kiên trì, hoàn là dựa vào một cỗ tín niệm, cỗ tín niệm này chính là phải có thực lực cường đại!
Hừng đông ngày hôm sau, khi mặt trời chậm rãi nhô ra khỏi chân trời, từng luồng ánh nắng ban mai chiếu xuống người Dương Diệp trong thùng tắm, giống như khoác lên cho hắn một lớp sa mỏng màu vàng.
- Kẹt kẹt!
Cửa nhà tranh chậm rãi mở ra, Mạc lão chống gậy từ bên trong đi ra, lão đi tới trước mặt Dương Diệp, khi nhìn thấy nước trong thùng tắm đã hoàn toàn biến thành màu đen thì khẽ gật đầu.
Sau đó nói:
- Linh dược này đã được ngươi hấp thu xong rồi, đi ra đi, còn ở trong đó nữa, không có linh thảo chữa trị thân thể cho ngươi, thân thể của ngươi thật sự sẽ bị đốt thành tro đó!
Nghe thấy lời nói của Mạc lão, Dương Diệp ở trong thùng tắm đột nhiên mở to mắt, sau đó từ trong thùng tắm nhảy ra. Sau khi nhảy ra, Dương Diệp nằm luôn xuống đất rồi thở hổn hển, để mặc cho ánh mặt trời chiếu lên người hắn.
Tuy hiện tại đã đi ra, nhưng hắn vẫn cảm thấy toàn thân bị phỏng, chỉ là không còn mãnh liệt như lúc trước mà thôi.
Mạc lão vẫy nhẹ tay một cái, hỏa diễm màu trắng trong thùng tắm giống như là vật sống từ trong thùng tắm bay vào tay lão, sau đó thì thu u minh quỷ hỏa lại, Mạc lão nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Sau này ban ngày ngươi tới chỗ thác nước chịu đựng sự trùng kích của dòng nước, sau đó buổi tối thì tiếp tục ngồi trong thùng tắm này, cho tới lúc nhục thân của ngươi lột xác triệt để mới thôi!
- Sau này buổi tối cứ phải tiếp tục như vậy à?
Dương Diệp đột nhiên ngồi dậy, nhìn Mạc lão, thất thanh nói.
- Đương nhiên rồi!
Mạc lão gật đầu, hờ hững nói:
- Ngươi cho rằng chỉ một lần là có thể đề thăng nhục thân của ngươi à? Nếu đề thăng nhục thân dễ dàng như vậy, vậy thì chức nghiệp thể tu chẳng phải là tuyệt diệt rồi sao?
- Thể tu á?
Dương Diệp có hứng thú, nói:
- Chính là loại Huyền giả chuyên môn tu luyện nhục thân à?
Mạc lão gật đầu, nói:
- Thể tu vào vạn năm trước là cực kỳ cường hãn, chỉ là vì một số nguyên nhân, các thể tu gặp phải một số kiếp nạn, sau đó nhân số càng ngày càng ít, hơn nữa đây lại là một chức nghiệp thống khổ, cho nên người tu luyện càng lúc càng ít.
- Thể tu mạnh lắm à?
Dương Diệp có chút tò mò hỏi. Hắn sở dĩ tu luyện nhục thân, là vì hắn phát hiện nhục thân của Huyền thú vô cùng cường hãn, hơn nữa huyền khí có màu vàng kim này có thể cường hóa nhục thân, cho nên hắn mới muốn tu luyện nhục thân, bằng không hắn chẳng đi nhục thân tu luyện làm gì, dù sao Nam vực trừ Huyền thú ra thì hình như không có ai đi tu luyện nhục thân!
- Rất mạnh!
Trong mắt Mạc lão hiện lên dao động nhè nhẹ, một lúc sau liền nói:
- Từng có một người, hắn tu luyện nhục thân của mình đến bất trình độ tử bất diệt, vạn pháp bất xâm. Lúc ấy cho dù là Kiếm Hoàng cảnh giới ngang ngửa với hắn, được xưng là một kiếm phá vạn pháp cũng không làm gì được hắn. Bởi vì nhục thân của hắn tương đương với một kiện bán thần khí
- Bất tử bất diệt, vạn pháp bất xâm!
Yết hầu Dương Diệp giật giật, nói với vẻ khiếp sợ:
- Đó chẳng phải là nói hắn tương đương với vô địch rồi à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.