Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 355: Kiếm Tông Nội Chiến (1)

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Nghe được lời nói của Dương Diệp, lúc này Khiếu Lang có chút hối hận, không phải hối hận vì trở thành tay chân của Dương Diệp, mà là hối hận vì vừa rồi đã đắc tội vật nhỏ. Nếu như không đắc tội tiểu gia hỏa này, hắn chỉ cần đi vào trong đó, tối đa một năm hắn có thể tăng lên tới Linh cấp! Linh cấp ấy, nếu như theo tu luyện bình thường, hắn chí ít còn cần vài năm nữa!

Khiếu Lang khẽ thở dài, nói:

- Nhân loại, hiện tại ta đã hiểu rõ tại sao nó lại muốn đi theo ngươi. Huyền khí trong không gian kia của ngươi có lực hấp dẫn trí mạng đối với huyền thú chúng ta. Theo ta thấy, sợ rằng không có huyền thú nào có thể chống đỡ được sức háp dẫn trong không gian của ngươi. Thứ lỗi cho ta mạo muội hỏi một câu, cái đó rốt cuộc là gì vậy? Ngươi có thể yên tâm, cho dù ta biết cũng sẽ không nói ra đi, giữa ta và ngươi có khé ước linh hồn, nó có thể lập tức nắm giữ sinh tử của ta!

Dương Diệp lắc đầu, nói:

- Khiếu Lang, ngươi chỉ cần thực hiện giao hẹn giữa ta và ngươi là được. Ngươi yên tâm, chờ thời cơ đến, ta sẽ để cho ngươi được như nguyện!

Khiếu Lang nghe vậy thì không nói chuyện nữa, chỉ khẽ gật đầu và hóa thành một luồng ánh sáng màu tím tiền vào bên trong vòng xoáy đan điền của Dương Diệp.

Sau khi Khiếu Lang tiến vào vòng xoáy đan điền, lúc này Dương Diệp mới nhìn về phía Tử Điêu, sau đó khẽ xoa đầu của Tử Điêu, nói:

- Vật nhỏ, cái khế ước linh hồn này rốt cuộc là cái gì vậy?Tử Điêu chớp chớp mắt, không tắc đầu nhưng cũng không gật đầu.

Dương Diệp thấy thế thì mỉm cười, không còn truy hỏi nữa, mà ôm Tử Điêu vào trong lòng, sau đó lao nhanh về phía xa.

Thấy Dương Diệp không còn truy hỏi nữa, Tử Điêu trong lòng Dương Diệp chớp chớp mắt, trong mắt có tia sáng kỳ dị hiện tên.

Trên đỉnh núi cách dãy núi Thanh Vân hơn một ngàn hơn dặm, đại biểu của sáu thế lực lớn đều đang tập trung ở đây, một con Hắc Ưng cấp chín đột nhiên bay tới, rơi vào trên vai huyền thú Hỗ Tôn Giả bên này, sau một lúc lâu, đồng tử của Hồ Tôn Giả co lại và nhìn về đám người Thanh Vân Tử, nói tiếp:

- Trong dãy núi Thanh Vân xuất hiện một con huyền thú thần bí, con huyền thú này lại có thể ở cùng với một nhân loại, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy!

Tô Thanh Thi vốn nhắm mắt dưỡng thần ở bên cạnh nghe vậy thì đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt thoáng hiện ra sự lo lắng.

Thanh Vân Tử nhíu mày, nói:



- Hồ Tôn Giả, cái này phải hỏi ngươi mới đúng chứ, huyền thú của huyền thú tộc ngươi không phải rất cao ngạo sao? Nó làm sao có thể ở cùng với một nhân loại được?

Hồ Tôn Giả hừ lạnh một tiếng, sau đó nói:

- Thanh Vân Tử, đừng đề cho ta biết nó bị nhân loại các ngươi khống ché, nếu không, hừ...

Thanh Vân Tử cười lạnh một tiếng, nói:

- Hồ Tông Nguyên, ngươi cũng đừng ở chỗ này nói tời đe dọa nữa. Không chừng con huyền thú thần bí này là tự nguyện theo này huyền giả nhân loại?

- Không quan tâm có phải là tự nguyện hay không, hắn đều phải chết không thể nghi ngờ!

Hồ Tông Nguyên lạnh lùng nói:

- Lúc này trong dãy núi Thanh Vân, không chỉ có tinh anh của Đề quốc Huyền Thú ta đang đuổi bắt tên thiếu niên kia, ngay cả đám huyền giả nhân loại các ngươi cũng đang đuổi bắt hắn, mặc cho hắn có bản lãnh thông thiên cũng trốn không thoát khỏi dãy núi Thanh Vân này!

Hồ Tông Nguyên nói đến đây thì đột nhiên nhìn về Thanh Vân Tử, nói:

- Có người nói Nguyên Đồng của Nguyên Môn đã hạ lệnh đuổi bắt thiếu niên kia. Thế nào? Thanh Vân Tử, Nguyên Môn ngươi cũng thấy hứng thú với phương pháp khống chế huyền thú của người thiếu niên kia sao?

Trong mắt của Thanh Vân Tử có ánh sáng tạnh lóe lên, hắn không có trả lời mà xoay người nhìn về dãy núi Thanh Vân, chân mày nhíu chặt và thâm nghĩ:

- Lấy thực lực của Nguyên Đồng làm sao có khả năng đề cho thiếu niên Dương Diệp kia trốn thoát được, chẳng lẽ đã xảy ra biến cố gì sao...

Nhìn thấy Thanh Vân Tử không đáp lại, Hỗ Tông Nguyên hừ lạnh một tiếng, trong mắt hiện ra một tia sát ý lạnh lẽo, hắn khẽ nói với Hắc Ưng cấp chín kia vài câu, sau đó con Hắc Ưng kia bay về phía dãy núi Thanh Vân. Không quan tâm người thiếu niên kia làm thế nào lại ở cùng với con huyền thú thần bí này, hắn sẽ không để cho đối phương sống sót đi ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn! Bởi vì nếu như bị Nguyên Môn nắm giữ được phương pháp của người thiêu niên kia, không thể nghi ngờ đó sẽ fà một tai họa rất lớn đối với tộc huyền thú của Thập Vạn Đại Sơn!

Tô Thanh Thi nhìn về phía dãy núi Thanh Vân, tay ngọc chậm rãi nắm chặt, trong đôi mắt đẹp càng lúc càng lộ rõ vẻ lo âu...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook