Chương 412: Kiếm Ý Lại Xuất Hiện 2
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Văn Nhân Nguyệt chỉ lắc đầu, sắc mặt trở nên nghiêm trọng nói:
- Hắn đã từng nói, hắn nhất định có thể giết chết ta, lúc đó ta chỉ nghĩ hắn nói khoác mà thôi. Nhưng bây giờ … xem ra hắn vẫn đang giấu một con át chủ bài khá mạnh đấy!
- Vừa rồi quá dễ dàng. Nhưng kẻ thù của hắn còn rất nhiều, dù cho hắn có thần bí thế nào cũng sẽ sống không được lâu đâu!
Lãnh Tâm Nhiên nhẹ giọng nói.
- Vậy sao?
Văn Nhân Nguyệt cau mày, sau đó nói:
- Vạn năm về trước, tính tình của Kiếm Tông tổ sư cũng cuồng ngạo như thế, người đã kiêu căng và bá đạo cỡ nào chứ? Lúc đó ta cũng chưa từng nghe ai có thể khiến cho Kiếm Tông tổ sư sống không được lâu!
- Hắn không thể so sánh với tổ sư Kiếm Tông được!
Lãnh Tâm Nhiên nói:
- Tuy hắn lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng vẫn chưa đủ!
Văn Nhân Nguyệt chỉ cười rồi nói:
- Có thể!
Lãnh Tâm Nhiên liếc mắt nhìn Văn Nhân Nguyệt một cái rồi nói:
- Ngươi có vẻ rất coi trọng hắn, nếu ta đoán không sai thì nhất định Bách Hoa Cung đã từng cho người đi tiêu diệt Dương Diệp rồi?
Văn Nhân Nguyệt chỉ im lặng.
Thấy Văn Nhân Nguyệt im lặng, Lãnh Tâm Nhiên cũng không nói gì thêm, ngẩng đầu tiếp tục nhìn về phía đài luận võ.
Trên đài luận võ, rất nhiều người từ phía trên bước xuống, lại có rất nhiều người từ phía dưới bước lên, có rất ít người ra tay giết chết đối phương. Dù sao đây cũng không phải là ân oán sinh tử gì, cả hai bên đều sẽ không làm liều.
Tuy rằng quy định của Thanh Vân Bảng có chút tàn khốc, vì nếu một người đã tham gia thì không được phạm quy, nếu đã phạm quy thì sẽ trực tiếp mất tư cách tham gia. Nên mỗi một huyền giả tham dự một trận so tài đều dốc toàn lực ra đối phó, nếu không sẽ không có cơ hội sống sót trên đài luận võ.
Trong khoảng thời gian này, Tần Du Nhiên của Đế Quốc Đại Tần, Lãnh Tâm Nhiên của Bách Hoa Cung và Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung cũng đã lên đài luận võ nhiều hơn một lần, nhưng mà cả ba người chưa một lần bại trận. Không những không bại, ba người bọn họ còn có thể dễ dàng giải quyết được đối thủ của mình, điều này khiến cho những kẻ mong chờ được xem các con bài chưa lật của bọn họ phải thất vọng không thôi!
Rất nhiều huyền giả ở đây có mục tiêu là ba mươi vị trí đầu của Thanh Vân Bảng, có rất nhiều người chỉ muốn xuất hiện trên đài luận võ, nhưng cũng có rất nhiều người mong muốn đánh bại được Tần Du Nhiên, hay Văn Nhân Nguyệt, hoặc là Lãnh Tâm Nhiên, hoặc là đánh bại cả Dương Diệp và Văn Nhân Nguyệt để một lần liền nổi danh!
Chỉ cần đánh bại một trong những người này, dù trước kia bọn họ từng là một kẻ vô danh tiểu tốt, về sau nhất định sẽ được toàn bộ thế hệ huyền giả trẻ tuổi của Nam Vực sẽ biết đến. Không những thế, bọn họ sẽ được vô số thể lực chiêu mộ. Đến lúc đó, bọn họ muốn gì mà chẳng có! Dĩ nhiên, muốn được như thế thì họ phải có được một vị trí tốt trên bảng xếp hạng, còn không thì phải đánh bại đệ tử của sáu thế lực lớn!
Thanh Vân, Thanh Vân, ý nghĩa của Thanh Vân Bảng chính là một bước lên mây. Dĩ nhiên, vẫn là câu nói đó, bọn họ phải là kẻ có tiềm lực, nếu không thì đừng nói đến Thanh Vân, dù là cái mạng nhỏ cũng không giữ được!
Thời gian chớp mắt đã về đêm, nhưng hoàng cung lúc này vẫn sáng như ban ngày, xung quanh hoàng cung được gắn đá Nguyệt Quang, quảng trường được đá Nguyệt Quang chiếu sáng như ban ngày, tuyệt không ảnh hưởng đến đợt so tài của Thanh Vân Bảng!
- Tần Du Nhiên của Đế quốc Đại Tần, đối đầu với tán tu Lâm Tu Nhiên!
Đài luận võ số một vang lên giọng nói lanh lảnh của trọng tài.
Mọi người nghe xong lập tức nhìn về phía đài luận võ số một. Đệ tử của sáu thế lực lớn ra trận, thật đáng để mọi người phải chờ mong. Dù bọn họ giải quyết đối thủ trong một chiêu, tuy hơi nhanh và thời gian cũng không dài, nhưng vẫn rất kích thích!
- Các ngươi nói xem, lần này Tần Du Nhiên sẽ lại một chiêu giải quyết đối phương chứ?
- Ta nghĩ vậy. Ta chưa nghe qua cái tên Lâm Tu Nhiên này bao giờ, cũng chưa từng thấy mặt, nói không chừng vừa lên đài luận võ là hắn đã tự nhận thua luôn ấy chứ!
- Đúng, ta cá là người này vừa lên đài đã nhận thua!
- Bịch!
Trong khi mọi người đang bàn luận thì một bóng người trực tiếp xuất hiện trên đài luận võ, người này không ai khác chính là Tần Du Nhiên!
Đúng lúc này, một thanh niên mặc trường bào đen cầm một thanh thiết kiếm đen trong tay, bước từng bước lên đài luận võ!
- Ha ha ha!
Thấy cảnh này, rất nhiều người dưới đài bật cười.
Người thanh niên mặc trường bào đen vẫn bước lên đài luận võ dưới những tiếng cười châm chọc của rất nhiều người bên dưới.
- Tự mình bước xuống lại đi, hay là muốn ta giúp ngươi?
Tần Du Nhiên nhìn thanh niên mặc trường bào đen, lạnh lùng nói.
- Ting!
Đúng lúc này, thanh thiết kiếm trong tay người thanh niên mặt trường bào đen vang lên một tiếng động lớn, sau đó thanh kiếm trong tay những huyền giả dưới đài đều chấn động mạnh.
Là kiếm ý!
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người nhất thời biến sắc!
- Hắn đã từng nói, hắn nhất định có thể giết chết ta, lúc đó ta chỉ nghĩ hắn nói khoác mà thôi. Nhưng bây giờ … xem ra hắn vẫn đang giấu một con át chủ bài khá mạnh đấy!
- Vừa rồi quá dễ dàng. Nhưng kẻ thù của hắn còn rất nhiều, dù cho hắn có thần bí thế nào cũng sẽ sống không được lâu đâu!
Lãnh Tâm Nhiên nhẹ giọng nói.
- Vậy sao?
Văn Nhân Nguyệt cau mày, sau đó nói:
- Vạn năm về trước, tính tình của Kiếm Tông tổ sư cũng cuồng ngạo như thế, người đã kiêu căng và bá đạo cỡ nào chứ? Lúc đó ta cũng chưa từng nghe ai có thể khiến cho Kiếm Tông tổ sư sống không được lâu!
- Hắn không thể so sánh với tổ sư Kiếm Tông được!
Lãnh Tâm Nhiên nói:
- Tuy hắn lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng vẫn chưa đủ!
Văn Nhân Nguyệt chỉ cười rồi nói:
- Có thể!
Lãnh Tâm Nhiên liếc mắt nhìn Văn Nhân Nguyệt một cái rồi nói:
- Ngươi có vẻ rất coi trọng hắn, nếu ta đoán không sai thì nhất định Bách Hoa Cung đã từng cho người đi tiêu diệt Dương Diệp rồi?
Văn Nhân Nguyệt chỉ im lặng.
Thấy Văn Nhân Nguyệt im lặng, Lãnh Tâm Nhiên cũng không nói gì thêm, ngẩng đầu tiếp tục nhìn về phía đài luận võ.
Trên đài luận võ, rất nhiều người từ phía trên bước xuống, lại có rất nhiều người từ phía dưới bước lên, có rất ít người ra tay giết chết đối phương. Dù sao đây cũng không phải là ân oán sinh tử gì, cả hai bên đều sẽ không làm liều.
Tuy rằng quy định của Thanh Vân Bảng có chút tàn khốc, vì nếu một người đã tham gia thì không được phạm quy, nếu đã phạm quy thì sẽ trực tiếp mất tư cách tham gia. Nên mỗi một huyền giả tham dự một trận so tài đều dốc toàn lực ra đối phó, nếu không sẽ không có cơ hội sống sót trên đài luận võ.
Trong khoảng thời gian này, Tần Du Nhiên của Đế Quốc Đại Tần, Lãnh Tâm Nhiên của Bách Hoa Cung và Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung cũng đã lên đài luận võ nhiều hơn một lần, nhưng mà cả ba người chưa một lần bại trận. Không những không bại, ba người bọn họ còn có thể dễ dàng giải quyết được đối thủ của mình, điều này khiến cho những kẻ mong chờ được xem các con bài chưa lật của bọn họ phải thất vọng không thôi!
Rất nhiều huyền giả ở đây có mục tiêu là ba mươi vị trí đầu của Thanh Vân Bảng, có rất nhiều người chỉ muốn xuất hiện trên đài luận võ, nhưng cũng có rất nhiều người mong muốn đánh bại được Tần Du Nhiên, hay Văn Nhân Nguyệt, hoặc là Lãnh Tâm Nhiên, hoặc là đánh bại cả Dương Diệp và Văn Nhân Nguyệt để một lần liền nổi danh!
Chỉ cần đánh bại một trong những người này, dù trước kia bọn họ từng là một kẻ vô danh tiểu tốt, về sau nhất định sẽ được toàn bộ thế hệ huyền giả trẻ tuổi của Nam Vực sẽ biết đến. Không những thế, bọn họ sẽ được vô số thể lực chiêu mộ. Đến lúc đó, bọn họ muốn gì mà chẳng có! Dĩ nhiên, muốn được như thế thì họ phải có được một vị trí tốt trên bảng xếp hạng, còn không thì phải đánh bại đệ tử của sáu thế lực lớn!
Thanh Vân, Thanh Vân, ý nghĩa của Thanh Vân Bảng chính là một bước lên mây. Dĩ nhiên, vẫn là câu nói đó, bọn họ phải là kẻ có tiềm lực, nếu không thì đừng nói đến Thanh Vân, dù là cái mạng nhỏ cũng không giữ được!
Thời gian chớp mắt đã về đêm, nhưng hoàng cung lúc này vẫn sáng như ban ngày, xung quanh hoàng cung được gắn đá Nguyệt Quang, quảng trường được đá Nguyệt Quang chiếu sáng như ban ngày, tuyệt không ảnh hưởng đến đợt so tài của Thanh Vân Bảng!
- Tần Du Nhiên của Đế quốc Đại Tần, đối đầu với tán tu Lâm Tu Nhiên!
Đài luận võ số một vang lên giọng nói lanh lảnh của trọng tài.
Mọi người nghe xong lập tức nhìn về phía đài luận võ số một. Đệ tử của sáu thế lực lớn ra trận, thật đáng để mọi người phải chờ mong. Dù bọn họ giải quyết đối thủ trong một chiêu, tuy hơi nhanh và thời gian cũng không dài, nhưng vẫn rất kích thích!
- Các ngươi nói xem, lần này Tần Du Nhiên sẽ lại một chiêu giải quyết đối phương chứ?
- Ta nghĩ vậy. Ta chưa nghe qua cái tên Lâm Tu Nhiên này bao giờ, cũng chưa từng thấy mặt, nói không chừng vừa lên đài luận võ là hắn đã tự nhận thua luôn ấy chứ!
- Đúng, ta cá là người này vừa lên đài đã nhận thua!
- Bịch!
Trong khi mọi người đang bàn luận thì một bóng người trực tiếp xuất hiện trên đài luận võ, người này không ai khác chính là Tần Du Nhiên!
Đúng lúc này, một thanh niên mặc trường bào đen cầm một thanh thiết kiếm đen trong tay, bước từng bước lên đài luận võ!
- Ha ha ha!
Thấy cảnh này, rất nhiều người dưới đài bật cười.
Người thanh niên mặc trường bào đen vẫn bước lên đài luận võ dưới những tiếng cười châm chọc của rất nhiều người bên dưới.
- Tự mình bước xuống lại đi, hay là muốn ta giúp ngươi?
Tần Du Nhiên nhìn thanh niên mặc trường bào đen, lạnh lùng nói.
- Ting!
Đúng lúc này, thanh thiết kiếm trong tay người thanh niên mặt trường bào đen vang lên một tiếng động lớn, sau đó thanh kiếm trong tay những huyền giả dưới đài đều chấn động mạnh.
Là kiếm ý!
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người nhất thời biến sắc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.