Chương 244: Làm Khó Dễ 2
thanh loan phong thượng
02/03/2023
- Kiếm tông ta đã có cường địch là Quỷ tông, bây giờ cũng đắc tội Bách Hoa cung là không khôn ngoan!
- Đệ tử cũng tán thành kiến nghị của Tư Đồ sư huynh!
- Đệ tử cũng tán thành!
- . . . .
Chỉ chốc lát, ngoại trừ Mộ Dung Yêu ngọc Tần Phong ra, các đệ tử Kiếm tông tham gia Thanh Vân Bảng đều đứng dậy biểu thị tán thành kiến nghị của Tư Đồ Vinh.
Dương Diệp im lặng như trước.
Lúc này, Mộ Dung Yêu đứng dậy, quay về Ngọc Hành thi lễ một cái, sau đó nói:
- Chấp kiếm trưởng lão, đệ tử không tán thành kiến nghị của Tư Đồ Vinh. Đầu tiên, Dương Diệp hiện tại đại biểu Kiếm tông chúng ta, giao Dương Diệp ra, đây chẳng phải nói Kiếm tông ta sợ hãi Bách Hoa cung? Sau đó đệ tử Kiếm tông đi ra ngoài, nhìn thấy đệ tử Bách Hoa cung, chẳng phải cũng phải thấp hơn người ta một đầu? Tư Đồ Vinh kiến nghị có thể làm cho Kiếm tông giao hảo với Bách Hoa cung, thế nhưng, giao hảo tương đương với dùng tôn nghiêm của Kiếm tông và mấy vạn đệ tử đổi lấy! Tuy rằng Kiếm tông ta kém hơn Bách Hoa cung một chút, thế nhưng đã tới mức sợ hãi Bách Hoa cung như vậy hay sao?
Nói xong, Mộ Dung Yêu cũng không thèm nhìn tới sắc mặt khó coi của đám người Tư Đồ Vinh. Nàng không rõ ràng Dương Diệp có ân oán gì với Bách Hoa cung, thế nhưng nàng rõ ràng thực lực của Dương Diệp, lấy thực lực của Dương Diệp, đừng nói một trăm vị trí đầu của Thanh Vân Bảng, cho vào tiến vào bảng cũng được. Còn nữa, nàng rất không ưa hành vi của đám người Tư Đồ Vinh!
Tô Thanh Thi khẽ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Ngọc Hành, nói:
- Sư huynh, ý của ngươi thế nào?
Ngọc Hành liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó trầm giọng nói:
- Mặc kệ Dương Diệp cùng Bách Hoa cung có ân oán gì, như Mộ Dung Yêu nói, hắn hiện tại đại biểu Kiếm tông chúng ta. Nếu đại biểu Kiếm tông, vậy Kiếm tông ta sẽ không giao ra, sau này đừng nhắc lại việc này nữa.
Nói xong, Ngọc Hành cố ý liếc mắt nhìn đám người Tư Đồ Vinh.
Hắn làm sao không biết trò vặt của đám người Tư Đồ Vinh? Nếu như thực lực Dương Diệp thật sự thấp kém như mấy người kia nói, giao ra Dương Diệp cũng có thể, thế nhưng Dương Diệp lĩnh ngộ kiếm ý, bản thân hắn là người của Công hội Phù Văn Sư, nếu như hắn làm kẻ ác, vậy thì hắn sẽ đắc tội Công hội Phù Văn Sư!
So với Bách Hoa cung, hắn càng không muốn đắc tội Phù Văn sư.
Nghe được Ngọc Hành nói thế, sắc mặt mấy người Tư Đồ Vinh khó coi, Tư Đồ Vinh mạnh mẽ lườm Mộ Dung Yêu một chút, nàng làm như không thấy, điều này càng làm Tư Đồ Vinh tức giận không nhỏ.
Dương Diệp vẫn im lăng như trước. Từ đầu đến cuối, hắn lưu ý chỉ có một mình Tô Thanh Thi, vì lẽ đó hắn sẽ không quan tâm chứng minh cái gì với đám người Tư Đồ Vinh. Còn Ngọc Hành, hắn cũng không thèm để ý, ngược lại Ngọc Hành không có quyền lợi giao hắn ra, dù sao sư phụ tiện nghi của hắn cũng không ngồi không.
- Chúng ta nói chuyện những thiên tài Nam vực đi!
Ngọc Hành nói:
- Ngày hôm nay các ngươi nhìn thấy chỉ là một ít tảng băng chìm trong thế hệ trẻ của Nam vực, ở Nam vực, còn có rất nhiều thiên tài yêu nghiệt, ví dụ như ba sư huynh của Nguyên Hoa, còn có thiên tài trong học viện hoàng gia của Đại Tần đế quốc. Ngoại trừ sáu thế lực lớn và Đại Tần đế quốc ra, còn có một chút thiên tài tán tu và con cháu thế gia nổi danh.
- Có tư liệu của những người này không?
Trong mắt Mộ Dung Yêu lộ ý ra vui vẻ và mừng rỡ.
Ngọc Hành gật đầu một cái nói:
- Đương nhiên là có, từ lúc mấy tháng trước, Kiếm tông ta cũng đã bắt đầu thu thập tư liệu của những thiên tài nổi danh trong Nam vực, trải qua chúng ta chỉnh lý, ta sẽ giao tư liệu những người có khả năng uy hiếp tới các ngươi cho các ngươi xem, bên trong có chiến tích cùng ước định thực lực của bọn họ, còn có phương pháp đối phó.
Nghe vậy, mọi người vui vẻ, có tư liệu ước định cùng thực lực của đối phương, như vậy là tốt nhất, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng mà!
- Hiện tại, chúng ta nói tới những yêu nghiệt của Nguyên Môn cùng với người trong học viện hoàng gia của Đại Tần đế quốc!
Sắc mặt Ngọc Hành hơi nghiêm túc, nói:
- Sau đó nói về những yêu nghiệt này, đó là yêu nghiệt chân chính trong thế hệ trẻ của Nam vực, nếu như gặp phải trong thi đấu, tốt nhất nên trực tiếp nhận thua!
- Đệ tử cũng tán thành kiến nghị của Tư Đồ sư huynh!
- Đệ tử cũng tán thành!
- . . . .
Chỉ chốc lát, ngoại trừ Mộ Dung Yêu ngọc Tần Phong ra, các đệ tử Kiếm tông tham gia Thanh Vân Bảng đều đứng dậy biểu thị tán thành kiến nghị của Tư Đồ Vinh.
Dương Diệp im lặng như trước.
Lúc này, Mộ Dung Yêu đứng dậy, quay về Ngọc Hành thi lễ một cái, sau đó nói:
- Chấp kiếm trưởng lão, đệ tử không tán thành kiến nghị của Tư Đồ Vinh. Đầu tiên, Dương Diệp hiện tại đại biểu Kiếm tông chúng ta, giao Dương Diệp ra, đây chẳng phải nói Kiếm tông ta sợ hãi Bách Hoa cung? Sau đó đệ tử Kiếm tông đi ra ngoài, nhìn thấy đệ tử Bách Hoa cung, chẳng phải cũng phải thấp hơn người ta một đầu? Tư Đồ Vinh kiến nghị có thể làm cho Kiếm tông giao hảo với Bách Hoa cung, thế nhưng, giao hảo tương đương với dùng tôn nghiêm của Kiếm tông và mấy vạn đệ tử đổi lấy! Tuy rằng Kiếm tông ta kém hơn Bách Hoa cung một chút, thế nhưng đã tới mức sợ hãi Bách Hoa cung như vậy hay sao?
Nói xong, Mộ Dung Yêu cũng không thèm nhìn tới sắc mặt khó coi của đám người Tư Đồ Vinh. Nàng không rõ ràng Dương Diệp có ân oán gì với Bách Hoa cung, thế nhưng nàng rõ ràng thực lực của Dương Diệp, lấy thực lực của Dương Diệp, đừng nói một trăm vị trí đầu của Thanh Vân Bảng, cho vào tiến vào bảng cũng được. Còn nữa, nàng rất không ưa hành vi của đám người Tư Đồ Vinh!
Tô Thanh Thi khẽ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Ngọc Hành, nói:
- Sư huynh, ý của ngươi thế nào?
Ngọc Hành liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó trầm giọng nói:
- Mặc kệ Dương Diệp cùng Bách Hoa cung có ân oán gì, như Mộ Dung Yêu nói, hắn hiện tại đại biểu Kiếm tông chúng ta. Nếu đại biểu Kiếm tông, vậy Kiếm tông ta sẽ không giao ra, sau này đừng nhắc lại việc này nữa.
Nói xong, Ngọc Hành cố ý liếc mắt nhìn đám người Tư Đồ Vinh.
Hắn làm sao không biết trò vặt của đám người Tư Đồ Vinh? Nếu như thực lực Dương Diệp thật sự thấp kém như mấy người kia nói, giao ra Dương Diệp cũng có thể, thế nhưng Dương Diệp lĩnh ngộ kiếm ý, bản thân hắn là người của Công hội Phù Văn Sư, nếu như hắn làm kẻ ác, vậy thì hắn sẽ đắc tội Công hội Phù Văn Sư!
So với Bách Hoa cung, hắn càng không muốn đắc tội Phù Văn sư.
Nghe được Ngọc Hành nói thế, sắc mặt mấy người Tư Đồ Vinh khó coi, Tư Đồ Vinh mạnh mẽ lườm Mộ Dung Yêu một chút, nàng làm như không thấy, điều này càng làm Tư Đồ Vinh tức giận không nhỏ.
Dương Diệp vẫn im lăng như trước. Từ đầu đến cuối, hắn lưu ý chỉ có một mình Tô Thanh Thi, vì lẽ đó hắn sẽ không quan tâm chứng minh cái gì với đám người Tư Đồ Vinh. Còn Ngọc Hành, hắn cũng không thèm để ý, ngược lại Ngọc Hành không có quyền lợi giao hắn ra, dù sao sư phụ tiện nghi của hắn cũng không ngồi không.
- Chúng ta nói chuyện những thiên tài Nam vực đi!
Ngọc Hành nói:
- Ngày hôm nay các ngươi nhìn thấy chỉ là một ít tảng băng chìm trong thế hệ trẻ của Nam vực, ở Nam vực, còn có rất nhiều thiên tài yêu nghiệt, ví dụ như ba sư huynh của Nguyên Hoa, còn có thiên tài trong học viện hoàng gia của Đại Tần đế quốc. Ngoại trừ sáu thế lực lớn và Đại Tần đế quốc ra, còn có một chút thiên tài tán tu và con cháu thế gia nổi danh.
- Có tư liệu của những người này không?
Trong mắt Mộ Dung Yêu lộ ý ra vui vẻ và mừng rỡ.
Ngọc Hành gật đầu một cái nói:
- Đương nhiên là có, từ lúc mấy tháng trước, Kiếm tông ta cũng đã bắt đầu thu thập tư liệu của những thiên tài nổi danh trong Nam vực, trải qua chúng ta chỉnh lý, ta sẽ giao tư liệu những người có khả năng uy hiếp tới các ngươi cho các ngươi xem, bên trong có chiến tích cùng ước định thực lực của bọn họ, còn có phương pháp đối phó.
Nghe vậy, mọi người vui vẻ, có tư liệu ước định cùng thực lực của đối phương, như vậy là tốt nhất, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng mà!
- Hiện tại, chúng ta nói tới những yêu nghiệt của Nguyên Môn cùng với người trong học viện hoàng gia của Đại Tần đế quốc!
Sắc mặt Ngọc Hành hơi nghiêm túc, nói:
- Sau đó nói về những yêu nghiệt này, đó là yêu nghiệt chân chính trong thế hệ trẻ của Nam vực, nếu như gặp phải trong thi đấu, tốt nhất nên trực tiếp nhận thua!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.