Chương 373: Lão Đạo Sĩ Ngang Ngược! (1)
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Lão nhân đầu bạc vừa xuất hiện trước mặt Dương Diệp thì đồng tử của Man Sư co rút kịch liệt, trong mắt lập tức tràn đầy nỗi sợ hãi, vì tên lão nhân này xuất hiện thế nào hắn cũng không rõ, chỉ với điều này thôi hắn cũng đã hiểu thực lực của đối phương chắc chắn là trên cơ mình. Nhưng mà giờ đây, Man Sư hắn như tên lắp vào cung, không bắn không được.
Vì thế, ánh mắt Man Sư lộ rõ vẻ tàn nhẫn, tăng thêm vài phần lực vào sư chưởng.
Đúng lúc này, đột nhiên hiện ra một đường kiếm quang, đường kiếm này rất nhanh, làm cho đôi mắt Linh Giai cường giả của Man Sư cũng không thể tháy rõ được. Đột nhiên, đại sư chưởng của hắn đột nhiên bị bao trùm bởi một tầng máu bay ra ngoài, vì đường kiếm quang kia có tốc độ rất nhanh, nên ước chừng phải qua khoảng ba lần thở, Man Sư mới cảm nhận được đau đớn từ cơ thể,
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên giữa rừng cây, cơ thể to lớn của Man Sư giờ đang nằm trên mặt đất, Man Sư nhìn lão nhân đâu bạc, trong hai mắt tràn đây vẻ hoảng sợ.
Dương Diệp đứng phía sau lão nhân tóc bạc cũng đang khiếp sợ tột độ, Man Sư là Linh Giai cường giả đó, mà lão nhân này ngay cả một chiêu phản đòn hoặc chống đỡ cũng không có, vậy chắc lão nhân này ở cảnh giới Tôn Giả chăng? Hay là cường giả cảnh giới Hoàng Giả trong truyền thuyết?
Lão nhân đầu bạc cũng không thèm đề ý đến Man Sư, chỉ xoay người nhìn Dương Diệp, sau khi lão nhân nhìn Dương Diệp đánh giá thì nở trong mắt lộ ý cười, gật đầu nói:
- Không ngờ sau nhiều năm xuống dốc, Kiếm Tông rốt cuộc cũng ươm mâm được hạt giống không tồi, kiếm ý tiêu thành, ha ha, ông trời đúng là không muôn diệt Kiêm Tông nha! Nhiêu năm như thê, Kiêm Tông cũng kiêm ra được một thiên tài!
Nghe xong lời nói của lão nhân đầu bạc, Dương Diệp hơi do dự một chút, sau đó hắn nhỏ giọng nói:
- Tiền bối có phải chính là tiền bối Túy đạo nhân của Kiếm Tông không?
Lão nhân đầu bạc trong nháy mắt tộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó gật đầu nói:
- Đúng thế, tiểu tử, sao ngươi biết ta chính là Túy đạo nhân?
Dương Diệp nghe vậy thì hít sâu vào một hơi, hắn không ngờ lão nhân trước mắt hắn thật sự tại chính là vị thủ hộ thần trong truyền thuyết của Kiếm Tông, Túy đạo nhân, ba chữ đó không ai không biết, không ai không hiểu? Chắc chắn vị này cũng đã hơn cường giả cảnh giới Hoàng Giả rồi!
Man Sư đang nằm một bên so với Dương Diệp càng sợ hãi hơn, sau khi nghe Túy đạo nhân thừa nhận thân phận, hoảng sợ trong mắt Man Sư càng thêm dày đặc, đồng thời hắn cũng từ bỏ ý định chạy trối chết, vì siêu cấp cường giả của Nam Vực đang ở đây, một Linh Giai cường giả nhỏ nhoi như hắn, sợ là ngay cả chạy trối chết cũng chưa chắc được!
Dương Diệp ngăn sự khiếp sợ đang dâng lên trong lòng, cười khổ nói:
- Tiền bối, đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, nhưng chỉ sợ tiền bối chưa biết, ta đã không còn là đệ tử của Kiếm Tông nữa rồi!
- Không phải đệ tử Kiếm Tông?
Túy đạo nhân nhướng mày nói:
- Tiểu tử, ngươi thật biết đùa, nghe mấy tên trong Kiếm Tông nói trong Tông có người lĩnh hội được kiếm ý, mới nghe xong lão đạo ta đã không từ mấy vạn dặm chạy đến nơi này, chính vì ta sợ tiểu tử ngươi sẽ bị những tên không có hảo ý trong Kiếm Tông diệt trừ đấy. Giờ lão đạo ta chạy đến đây rồi, thì ngươi lại nói mình không phải đệ tử Kiếm Tông, ngươi đang đùa giỡn với tão đạo sao?
Dương Diệp nghe xong, khóe miệng kéo lên một đường nói:
- Tiền bối, vãn bối thực sự không còn là đệ tử Kiếm Tông nữa rồi!
Dương Diệp nói xong thì đêm mọi sự tình của mọi người trong Kiếm Tông kể lại.
Túy đạo nhân nghe xong lời Dương Diệp thì sắc mặt trầm xuống, sau một lúc lâu, Túy đạo nhân mới lắc đầu nói:
Tiểu tử, ngươi sở hữu Kiếm Tâm Thông Minh, lại lĩnh hội được kiếm ý, không cần phải nói nhiều nữa, lão đạo ta biết ngươi nhất định là sẽ không xem xét lại. Lấy thân phận của lão đạo, lão đạo ta tự nhiên cũng sẽ không buộc ngươi gia nhập tại Kiêm Tông!
Dương Diệp nghe xong thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ sợ lão nhân này cũng giống với Tô Thanh Thi, nhất định bắt hắn gia nhập Kiếm Tông, như vậy sẽ khiến hắn phải khó xử. Hắn thật sự không nghĩ đến việc gia nhập Kiếm Tông, dù Tô Thanh Thi có hi vọng, hắn cũng sẽ không gia nhập. May mắn thay, lão nhân trước mắt này cũng rất thông tình đạt lý!
Túy đạo nhân liếc mắt nhìn Dương Diệp một cái, sau đó nói:
- Tuy ngươi hiện tại không còn là đệ tử của Kiếm Tông, nhưng ngươi vẫn là đại diện Kiếm Tông tham gia Thanh Vân Bảng đợt này. Vậy nên ngươi cứ yên tâm, trong Thập Vạn Đại Sơn này, ngươi đã phải nhận những đãi ngộ không công bằng, lão đạo ta sẽ đòi công đạo thay cho ngươi, bắt đầu từ con Linh Giai huyện thú này đi
Túy đạo nhân nói xong, xoay người, mọi động tác của lão đều không thể nhìn thấy được, chỉ biết trong nháy mắt, một đường kiếm chợt xuất hiện trong không trung, sau đó Man Sư linh giai cũng chưa kịp phản ứng gì thì đầu đã bay khỏi cổ. Cũng cùng lúc đó, bóng người của Túy đạo nhân cũng biến mất một cách quỷ dị!
- Tiểu tử, cứ thỏa thích mà giết chóc trong Thập Vạn Đại Sơn này đi, nếu xử lý được hai tên Nguyên Đồng của Nguyên Môn và Lý Tiên Quân của Quỷ Tông thì càng tốt. Ngươi cứ yên tâm, sẽ không có một Linh Giai cường giả nào xuất hiện ở Thập Vạn Đại Sơn nữa đâu!
Phía trên ngọn núi bên ngoài Thanh Vân Sơn một ngàn dặm, hình bóng Túy đạo nhân xuất hiện trong sân, làm sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.
Vì thế, ánh mắt Man Sư lộ rõ vẻ tàn nhẫn, tăng thêm vài phần lực vào sư chưởng.
Đúng lúc này, đột nhiên hiện ra một đường kiếm quang, đường kiếm này rất nhanh, làm cho đôi mắt Linh Giai cường giả của Man Sư cũng không thể tháy rõ được. Đột nhiên, đại sư chưởng của hắn đột nhiên bị bao trùm bởi một tầng máu bay ra ngoài, vì đường kiếm quang kia có tốc độ rất nhanh, nên ước chừng phải qua khoảng ba lần thở, Man Sư mới cảm nhận được đau đớn từ cơ thể,
- A!
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên giữa rừng cây, cơ thể to lớn của Man Sư giờ đang nằm trên mặt đất, Man Sư nhìn lão nhân đâu bạc, trong hai mắt tràn đây vẻ hoảng sợ.
Dương Diệp đứng phía sau lão nhân tóc bạc cũng đang khiếp sợ tột độ, Man Sư là Linh Giai cường giả đó, mà lão nhân này ngay cả một chiêu phản đòn hoặc chống đỡ cũng không có, vậy chắc lão nhân này ở cảnh giới Tôn Giả chăng? Hay là cường giả cảnh giới Hoàng Giả trong truyền thuyết?
Lão nhân đầu bạc cũng không thèm đề ý đến Man Sư, chỉ xoay người nhìn Dương Diệp, sau khi lão nhân nhìn Dương Diệp đánh giá thì nở trong mắt lộ ý cười, gật đầu nói:
- Không ngờ sau nhiều năm xuống dốc, Kiếm Tông rốt cuộc cũng ươm mâm được hạt giống không tồi, kiếm ý tiêu thành, ha ha, ông trời đúng là không muôn diệt Kiêm Tông nha! Nhiêu năm như thê, Kiêm Tông cũng kiêm ra được một thiên tài!
Nghe xong lời nói của lão nhân đầu bạc, Dương Diệp hơi do dự một chút, sau đó hắn nhỏ giọng nói:
- Tiền bối có phải chính là tiền bối Túy đạo nhân của Kiếm Tông không?
Lão nhân đầu bạc trong nháy mắt tộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó gật đầu nói:
- Đúng thế, tiểu tử, sao ngươi biết ta chính là Túy đạo nhân?
Dương Diệp nghe vậy thì hít sâu vào một hơi, hắn không ngờ lão nhân trước mắt hắn thật sự tại chính là vị thủ hộ thần trong truyền thuyết của Kiếm Tông, Túy đạo nhân, ba chữ đó không ai không biết, không ai không hiểu? Chắc chắn vị này cũng đã hơn cường giả cảnh giới Hoàng Giả rồi!
Man Sư đang nằm một bên so với Dương Diệp càng sợ hãi hơn, sau khi nghe Túy đạo nhân thừa nhận thân phận, hoảng sợ trong mắt Man Sư càng thêm dày đặc, đồng thời hắn cũng từ bỏ ý định chạy trối chết, vì siêu cấp cường giả của Nam Vực đang ở đây, một Linh Giai cường giả nhỏ nhoi như hắn, sợ là ngay cả chạy trối chết cũng chưa chắc được!
Dương Diệp ngăn sự khiếp sợ đang dâng lên trong lòng, cười khổ nói:
- Tiền bối, đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, nhưng chỉ sợ tiền bối chưa biết, ta đã không còn là đệ tử của Kiếm Tông nữa rồi!
- Không phải đệ tử Kiếm Tông?
Túy đạo nhân nhướng mày nói:
- Tiểu tử, ngươi thật biết đùa, nghe mấy tên trong Kiếm Tông nói trong Tông có người lĩnh hội được kiếm ý, mới nghe xong lão đạo ta đã không từ mấy vạn dặm chạy đến nơi này, chính vì ta sợ tiểu tử ngươi sẽ bị những tên không có hảo ý trong Kiếm Tông diệt trừ đấy. Giờ lão đạo ta chạy đến đây rồi, thì ngươi lại nói mình không phải đệ tử Kiếm Tông, ngươi đang đùa giỡn với tão đạo sao?
Dương Diệp nghe xong, khóe miệng kéo lên một đường nói:
- Tiền bối, vãn bối thực sự không còn là đệ tử Kiếm Tông nữa rồi!
Dương Diệp nói xong thì đêm mọi sự tình của mọi người trong Kiếm Tông kể lại.
Túy đạo nhân nghe xong lời Dương Diệp thì sắc mặt trầm xuống, sau một lúc lâu, Túy đạo nhân mới lắc đầu nói:
Tiểu tử, ngươi sở hữu Kiếm Tâm Thông Minh, lại lĩnh hội được kiếm ý, không cần phải nói nhiều nữa, lão đạo ta biết ngươi nhất định là sẽ không xem xét lại. Lấy thân phận của lão đạo, lão đạo ta tự nhiên cũng sẽ không buộc ngươi gia nhập tại Kiêm Tông!
Dương Diệp nghe xong thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ sợ lão nhân này cũng giống với Tô Thanh Thi, nhất định bắt hắn gia nhập Kiếm Tông, như vậy sẽ khiến hắn phải khó xử. Hắn thật sự không nghĩ đến việc gia nhập Kiếm Tông, dù Tô Thanh Thi có hi vọng, hắn cũng sẽ không gia nhập. May mắn thay, lão nhân trước mắt này cũng rất thông tình đạt lý!
Túy đạo nhân liếc mắt nhìn Dương Diệp một cái, sau đó nói:
- Tuy ngươi hiện tại không còn là đệ tử của Kiếm Tông, nhưng ngươi vẫn là đại diện Kiếm Tông tham gia Thanh Vân Bảng đợt này. Vậy nên ngươi cứ yên tâm, trong Thập Vạn Đại Sơn này, ngươi đã phải nhận những đãi ngộ không công bằng, lão đạo ta sẽ đòi công đạo thay cho ngươi, bắt đầu từ con Linh Giai huyện thú này đi
Túy đạo nhân nói xong, xoay người, mọi động tác của lão đều không thể nhìn thấy được, chỉ biết trong nháy mắt, một đường kiếm chợt xuất hiện trong không trung, sau đó Man Sư linh giai cũng chưa kịp phản ứng gì thì đầu đã bay khỏi cổ. Cũng cùng lúc đó, bóng người của Túy đạo nhân cũng biến mất một cách quỷ dị!
- Tiểu tử, cứ thỏa thích mà giết chóc trong Thập Vạn Đại Sơn này đi, nếu xử lý được hai tên Nguyên Đồng của Nguyên Môn và Lý Tiên Quân của Quỷ Tông thì càng tốt. Ngươi cứ yên tâm, sẽ không có một Linh Giai cường giả nào xuất hiện ở Thập Vạn Đại Sơn nữa đâu!
Phía trên ngọn núi bên ngoài Thanh Vân Sơn một ngàn dặm, hình bóng Túy đạo nhân xuất hiện trong sân, làm sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.