Chương 225: Lo Lắng Của Tô Thanh Thi 2
thanh loan phong thượng
02/03/2023
- Trong mộ, ba gã đệ tử của Kiếm Tông ta và mấy tên đệ tử của Nguyên Môn, cả Quỷ tông và Bách Hoa cung đều chết, ngươi biết không?
Tô Thanh Thi lại hỏi.
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Biết.
Tô Thanh Thi trầm mặc một lúc, sau đó nói:
- Lúc trước ta đã tới đó điều tra một số người, biết ngươi phát sinh va chạm với Đổng Vô Thương, ba người bọn họ là ngươi ra tay giết à?
- Ta muốn giết hắn, nhưng nhưng hắn không phải ta giết.
Dương Diệp bình tĩnh nói. Tiếp theo, hắn kể lại tình huống trong mật thất.
Một lúc sau, Tô Thanh Thi nói:
- Nực cười là mấy tông môn đều đang truy tra hung thủ, không ngờ hung thủ chính là mấy đệ tử của tông môn mình.
Nói đến đây, nàng ta dừng một chút rồi lại nói:
- Ngươi sau này nếu muốn giết Bách Hoa cung đệ tử, ngàn vạn đừng để lại chứng cớ, bằng không không chỉ sẽ hại ngươi mà còn hại cả mẫu thân ngươi nữa. Dù sao mẫu thân ngươi bây giờ với còn ở trong tay họ, nếu họ lấy mẫu thân ngươi ra uy hiếp ngươi, không liệu có tới Bách Hoa cung chịu chết không?
Dương Diệp rùng mình, việc này hắn đúng là chưa nghĩ tới. Đúng vậy, mẫu thân mình hiện tại vẫn ở trong tay đối phương, nếu việc mình giết đệ tử Bách Hoa cung bị Bách Hoa cung biết được, Bách Hoa cung chỉ sợ sẽ càng tra tấn mẫu thân mình nặng thêm, khi đó mình thật sự sẽ thành tội nhân.
- Sau này bản thân không nắm chắc trăm phần trăm làm được một cách người không biết quỷ không hay thì vạn lần không thể tùy tiện động thủ!
Dương Diệp thầm quyết định trong lòng.
- Còn nữa, chấp kiếm trưởng lão Ngọc Lâm đã không còn là chấp kiếm trưởng lão nữa rồi!
Tô Thanh Thi bỗng nhiên nói:
- Hắn rất hối hận vì quyết định lúc trước đối với huynh muội các ngươi!
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Thanh Thi, ta biết ngươi muốn ta gia nhập lại Kiếm Tông, nhưng nói thật ta không có chút hảo cảm nào với Kiếm Tông cả. Còn nữa, kỳ thật các ngươi cũng không cần thiết phải coi trọng ta như vậy, Kiếm Tông không có Dương Diệp ta thì không phải sẽ đi tong.
- Ngươi rất quan trọng với Kiếm Tông!
Tô Thanh Thi nói.
- Chúng ta không nói đề tài này nữa, được chứ?
Đối với việc Tô Thanh Thi muốn hắn gia nhập Kiếm Tông, Dương Diệp có chút đau đầu, hắn đã không thể gia nhập Kiếm Tông, cho dù là Tô Thanh Thi nói mấy cũng vô dụng. Dù sao ai dám đảm bảo hắn sẽ không bị tông môn này vứt bỏ lần thứ hai? Cho dù Kiếm Tông đảm bảo thì hắn cũng không tin!
Tô Thanh Thi thở dài trong lòng, nói:
- Ngươi đối với Kiếm Tông thật sự không có một chút lưu luyến nào à?
- Có!
Dương Diệp nhìn thẳng vào Tô Thanh Thi, nói:
- Nếu không phải ngươi ở Kiếm Tông thì chuyện lần này ta cũng sẽ không thông tri cho bất kỳ ai của Kiếm Tông đâu, nếu không phải ngươi ở Kiếm Tông thì ta cũng không đại biểu cho Kiếm Tông tham gia Thanh Vân bảng.
Thích chính là thích, Dương Diệp sẽ không lừa dối nội tâm của mình.
Tô Thanh Thi nheo mắt, nhìn Dương Diệp một lúc, sau đó ánh mắt dời về phía khác, nói:
- Cám ơn vì tất cả ngươi đã làm cho ta, chỉ là rất xin lỗi, ta giờ không muốn nghĩ tới chuyện tình cảm.
Dương Diệp nói:
- Ta hiện tại cũng vậy, nếu chúng ta đều không muốn nghĩ vậy thì cứ để nó thuận theo tự nhiên là được. Vẫn là câu đó, nhân sinh vô thường, mà kẻ địch của ta lại cường đại như vậy, không chừng Dương Diệp ta sẽ không thể tồn tại lâu trên thế gian.
Dương Diệp không phải là một người bi quan, nhưng hắn biết rõ kẻ địch mà hắn phải đối mặt, kẻ địch này hiện tại vẫn chưa có hành động gì nhằm vào hắn, nhưng chung quy rồi sẽ có ngày đó, mà đến ngày đó, Dương Diệp hắn có thể sống sót dưới tay kẻ địch này, đồng thời giết lại đối phương hay không thì hắn không biết. Đó dù sao cũng là chuyện trong tương lai.
- Ngươi thật sự muốn đối địch với Bách Hoa cung à?
Tô Thanh Thi hỏi.
- Không phải ta muốn đối địch với bọn họ mà là họ muốn đối địch với ta!
Dương Diệp nói:
- Ta không thể không cứu mẫu thân, thù của mẫu thân ta cũng không thể không báo. Cho nên, giữa ta và Bách Hoa cung nhất định sẽ phát sinh xung đột. Tuy hiện tại ta ở trong mắt Bách Hoa cung chỉ là một con kiến, nhưng ta tin, một ngày nào đó con kiến tay đây sẽ lay động được con quái vật lớn đó!
Tô Thanh Thi thấp giọng thở dài, nói thật, nàng ta không hy vọng Dương Diệp đi đối kháng với Bách Hoa cung, bởi vì đó thật sự là kiến nhỏ lay cây, nhưng nàng ta biết, muốn Dương Diệp buông bỏ việc của mẫu thân là thì căn bản là không thể. Chỉ là, cho dù Dương Diệp lĩnh ngộ được kiếm ý, đồng thời còn có thể khống chế Huyền thú, nhưng nếu muốn bằng vào những cái này mà đối kháng với Bách Hoa cung thì đó vẫn là chuyện rất không thực tế!
Tô Thanh Thi lại hỏi.
Dương Diệp gật đầu, nói:
- Biết.
Tô Thanh Thi trầm mặc một lúc, sau đó nói:
- Lúc trước ta đã tới đó điều tra một số người, biết ngươi phát sinh va chạm với Đổng Vô Thương, ba người bọn họ là ngươi ra tay giết à?
- Ta muốn giết hắn, nhưng nhưng hắn không phải ta giết.
Dương Diệp bình tĩnh nói. Tiếp theo, hắn kể lại tình huống trong mật thất.
Một lúc sau, Tô Thanh Thi nói:
- Nực cười là mấy tông môn đều đang truy tra hung thủ, không ngờ hung thủ chính là mấy đệ tử của tông môn mình.
Nói đến đây, nàng ta dừng một chút rồi lại nói:
- Ngươi sau này nếu muốn giết Bách Hoa cung đệ tử, ngàn vạn đừng để lại chứng cớ, bằng không không chỉ sẽ hại ngươi mà còn hại cả mẫu thân ngươi nữa. Dù sao mẫu thân ngươi bây giờ với còn ở trong tay họ, nếu họ lấy mẫu thân ngươi ra uy hiếp ngươi, không liệu có tới Bách Hoa cung chịu chết không?
Dương Diệp rùng mình, việc này hắn đúng là chưa nghĩ tới. Đúng vậy, mẫu thân mình hiện tại vẫn ở trong tay đối phương, nếu việc mình giết đệ tử Bách Hoa cung bị Bách Hoa cung biết được, Bách Hoa cung chỉ sợ sẽ càng tra tấn mẫu thân mình nặng thêm, khi đó mình thật sự sẽ thành tội nhân.
- Sau này bản thân không nắm chắc trăm phần trăm làm được một cách người không biết quỷ không hay thì vạn lần không thể tùy tiện động thủ!
Dương Diệp thầm quyết định trong lòng.
- Còn nữa, chấp kiếm trưởng lão Ngọc Lâm đã không còn là chấp kiếm trưởng lão nữa rồi!
Tô Thanh Thi bỗng nhiên nói:
- Hắn rất hối hận vì quyết định lúc trước đối với huynh muội các ngươi!
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Thanh Thi, ta biết ngươi muốn ta gia nhập lại Kiếm Tông, nhưng nói thật ta không có chút hảo cảm nào với Kiếm Tông cả. Còn nữa, kỳ thật các ngươi cũng không cần thiết phải coi trọng ta như vậy, Kiếm Tông không có Dương Diệp ta thì không phải sẽ đi tong.
- Ngươi rất quan trọng với Kiếm Tông!
Tô Thanh Thi nói.
- Chúng ta không nói đề tài này nữa, được chứ?
Đối với việc Tô Thanh Thi muốn hắn gia nhập Kiếm Tông, Dương Diệp có chút đau đầu, hắn đã không thể gia nhập Kiếm Tông, cho dù là Tô Thanh Thi nói mấy cũng vô dụng. Dù sao ai dám đảm bảo hắn sẽ không bị tông môn này vứt bỏ lần thứ hai? Cho dù Kiếm Tông đảm bảo thì hắn cũng không tin!
Tô Thanh Thi thở dài trong lòng, nói:
- Ngươi đối với Kiếm Tông thật sự không có một chút lưu luyến nào à?
- Có!
Dương Diệp nhìn thẳng vào Tô Thanh Thi, nói:
- Nếu không phải ngươi ở Kiếm Tông thì chuyện lần này ta cũng sẽ không thông tri cho bất kỳ ai của Kiếm Tông đâu, nếu không phải ngươi ở Kiếm Tông thì ta cũng không đại biểu cho Kiếm Tông tham gia Thanh Vân bảng.
Thích chính là thích, Dương Diệp sẽ không lừa dối nội tâm của mình.
Tô Thanh Thi nheo mắt, nhìn Dương Diệp một lúc, sau đó ánh mắt dời về phía khác, nói:
- Cám ơn vì tất cả ngươi đã làm cho ta, chỉ là rất xin lỗi, ta giờ không muốn nghĩ tới chuyện tình cảm.
Dương Diệp nói:
- Ta hiện tại cũng vậy, nếu chúng ta đều không muốn nghĩ vậy thì cứ để nó thuận theo tự nhiên là được. Vẫn là câu đó, nhân sinh vô thường, mà kẻ địch của ta lại cường đại như vậy, không chừng Dương Diệp ta sẽ không thể tồn tại lâu trên thế gian.
Dương Diệp không phải là một người bi quan, nhưng hắn biết rõ kẻ địch mà hắn phải đối mặt, kẻ địch này hiện tại vẫn chưa có hành động gì nhằm vào hắn, nhưng chung quy rồi sẽ có ngày đó, mà đến ngày đó, Dương Diệp hắn có thể sống sót dưới tay kẻ địch này, đồng thời giết lại đối phương hay không thì hắn không biết. Đó dù sao cũng là chuyện trong tương lai.
- Ngươi thật sự muốn đối địch với Bách Hoa cung à?
Tô Thanh Thi hỏi.
- Không phải ta muốn đối địch với bọn họ mà là họ muốn đối địch với ta!
Dương Diệp nói:
- Ta không thể không cứu mẫu thân, thù của mẫu thân ta cũng không thể không báo. Cho nên, giữa ta và Bách Hoa cung nhất định sẽ phát sinh xung đột. Tuy hiện tại ta ở trong mắt Bách Hoa cung chỉ là một con kiến, nhưng ta tin, một ngày nào đó con kiến tay đây sẽ lay động được con quái vật lớn đó!
Tô Thanh Thi thấp giọng thở dài, nói thật, nàng ta không hy vọng Dương Diệp đi đối kháng với Bách Hoa cung, bởi vì đó thật sự là kiến nhỏ lay cây, nhưng nàng ta biết, muốn Dương Diệp buông bỏ việc của mẫu thân là thì căn bản là không thể. Chỉ là, cho dù Dương Diệp lĩnh ngộ được kiếm ý, đồng thời còn có thể khống chế Huyền thú, nhưng nếu muốn bằng vào những cái này mà đối kháng với Bách Hoa cung thì đó vẫn là chuyện rất không thực tế!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.