Chương 401: Lý Tiên Quân Của Quỷ Tông 1
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Bắc Minh Hữu Ngư khẽ gật đầu, nói:
- Bởi vì một vài nguyên nhân, cho nên ta dịch dung tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, trước đây trong dãy núi Thanh Vân, cảm ơn Dương huynh đã nhiều lần cứu giúp cùng nương tay, Hữu Ngư ta luôn ghi nhớ phần ân tình này ở trong lòng!
Hóa ra là dịch dung.
Dương Diệp khẽ gật đầu nhưng trong lòng có chút chấn động. Hắn chấn động vì thuật dịch dung của nữ tử trước mắt, thậm chí ngay cả hắn cũng không nhìn ra được chỗ nào khác thường. Bây giờ hắn có rất nhiều kẻ thù, nếu như có thể học được thuật dịch dung này, hắn có thể bớt được rất nhiều phiền phức đấy.
Dương Diệp nghĩ đến đây lại nói:
- Bắc Minh cô nương, cô nương có thể truyền thuật dịch dung này ra ngoài được không? Đương nhiên, ta sẽ bỏ ra cái giá thích hợp!
- Dương huynh muốn học thuật dịch dung này sao?
Bắc Minh Hữu Ngư có chút kinh ngạc nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Vào lúc Bắc Minh Hữu Ngư chuẩn bị nói gì đó, phía dưới đột nhiên có người cao giọng nói:
- Rốt cuộc có lên hay không hả? Không đánh lại nhanh xuống đi, đừng ở đây nói chuyện yêu đương làm lãng phí thời gian của mọi người!
- Đúng vậy, đây là đài luyện võ cứ không phải chỗ để nói chuyện yêu đương đâu, có thể nhanh hơn một chút được không hả sao?
- Hừ, nghe đồn Dương Diệp này là một người có thủ đoạn độc ác, nhanh gọn, quyết đoán, hiện tại đối mặt với Bắc Minh Hữu Ngư của Bắc Minh gia lại nương tay, chẳng lẽ hắn coi trọng Bắc Minh Hữu Ngư người ta?
- Nhìn bộ dạng hai người bọn họ nói chuyện ngọt ngào như vậy, ta cảm thấy rất hay, tuy nhiên hai người này nhất định không thể nào thành đôi được đâu. Phải biết rằng, Nguyên Đồng và Lý Tiên Quân của Quỷ Tông chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Dương Diệp, nói cách khác, lần này Dương Diệp có thể còn sống hay không cũng là một vấn đề!
- Hừ, Dương Diệp này là kẻ đáng chết, ban đầu khi ở trong dãy núi Thanh Vân, hắn đã thiếu chút nữa hại tất cả đám người chúng ta không thể về được. Nếu như không vì hắn thì huyền thú của Đế quốc Huyền Thú sẽ không tập hợp lại, mà huyền thú không tập hợp lại thì chúng ta đã có thể thu được nhiều nội đan của huyền thú hơn nữa. Nhưng bây giờ, người lấy được số lượng nội đan của huyền thú đạt tiêu chuẩn lại chỉ có hơn ba ngàn, lần này ít hơn các lần khác không biết bao nhiêu lần đâu!
- Đúng vậy, nếu như không phải vì hắn, có lẽ ta có thể thu được càng nhiều nội đan của huyền thú hơn, như vậy ta lại có cơ hội tiến vào Nguyên Môn hoặc Đế quốc Đại Tần!
- …
Dưới đài, mọi người đang bàn luận ầm ĩ, thậm chí có rất nhiều người bắt đầu tức giận mắng Dương Diệp.
Trên đài, trọng tài số 9 lắc đầu, sau đó nhìn Bắc Minh Hữu Ngư cùng Dương Diệp và nói:
- Hai vị, bắt đầu đi!
Dương Diệp không để ý đến trọng tài số 9, mà đi tới mép ngoài của đài luận võ, ánh mắt đảo qua đám người phía dưới, sau đó cười và nói:
- Ta biết trong các ngươi có rất nhiều người đều oán hận ta, thậm chí có rất nhiều người hận không thể giết được ta, bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội, người nào không phục thì lên đài đi?
Đám người dưới đài luận võ số 9 nghe được Dương Diệp nói vậy thì lập tức im lặng, nhưng rất nhanh lại có người kêu gào.
- Dương Diệp, ngươi điên cuồng cái gì chứ? Thực lực ngươi đúng là rất mạnh mẽ, nhưng vậy thì thế nào? Ở đây có rất nhiều người còn có thực lực mạnh hơn ngươi. Ngươi có bản lĩnh đi điên cuồng với bọn họ đi!
- Nếu như không phải ngươi có con huyền thú thần bí kia, ngươi ở trong dãy núi Thanh Vân đã sớm chết từ lâu. Nhân loại mà phải dựa vào huyền thú thì thật sự là nỗi sỉ nhục cho nhân loại!
- Đúng vậy, trước đây người nào đó thậm chí không thể đỡ nổi một chiêu của Nguyên Đồng, bây giờ còn không biết xấu hổ xuất hiện ở nơi này tỏ vẻ điên cuồng!
- …
Dưới đài luận võ, mọi người mỗi người một câu, nhưng không ai dám đi lên đài chiến đấu cùng Dương Diệp. Trên đài, Dương Diệp lắc đầu, sau đó xoay người nhìn về phía Bắc Minh Hữu Ngư, nói:
- Bắc Minh cô nương, cô nương ra tay đi!
Bắc Minh Hữu Ngư liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nhìn về phía trọng tài số 9, nói:
- Ta chịu thua!
Sau khi nàng nói xong, lại xoay người nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Nếu như Dương huynh thật sự cảm thấy hứng thú về thuật dịch dung này, sau khi Thanh Vân Bảng kết thúc có thể tới Bắc Minh gia ta một chuyến!
Nàng nói xong cũng không dừng lại, mà xoay người đi về phía dưới đài luyện võ!
Trọng tài thoáng ngẩn người ra, hắn không nghĩ tới người đại biểu cho Bắc Minh gia, một trong bốn gia tộc lớn của Đế Đô lại có thể trực tiếp chịu thua như vậy. Cho dù nghe đồn thực lực của Dương Diệp thật sự không tệ, nhưng cũng không có khả năng mạnh mẽ đến mức làm cho Bắc Minh Hữu Ngư trực tiếp chịu thua được!
- Bởi vì một vài nguyên nhân, cho nên ta dịch dung tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, trước đây trong dãy núi Thanh Vân, cảm ơn Dương huynh đã nhiều lần cứu giúp cùng nương tay, Hữu Ngư ta luôn ghi nhớ phần ân tình này ở trong lòng!
Hóa ra là dịch dung.
Dương Diệp khẽ gật đầu nhưng trong lòng có chút chấn động. Hắn chấn động vì thuật dịch dung của nữ tử trước mắt, thậm chí ngay cả hắn cũng không nhìn ra được chỗ nào khác thường. Bây giờ hắn có rất nhiều kẻ thù, nếu như có thể học được thuật dịch dung này, hắn có thể bớt được rất nhiều phiền phức đấy.
Dương Diệp nghĩ đến đây lại nói:
- Bắc Minh cô nương, cô nương có thể truyền thuật dịch dung này ra ngoài được không? Đương nhiên, ta sẽ bỏ ra cái giá thích hợp!
- Dương huynh muốn học thuật dịch dung này sao?
Bắc Minh Hữu Ngư có chút kinh ngạc nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Vào lúc Bắc Minh Hữu Ngư chuẩn bị nói gì đó, phía dưới đột nhiên có người cao giọng nói:
- Rốt cuộc có lên hay không hả? Không đánh lại nhanh xuống đi, đừng ở đây nói chuyện yêu đương làm lãng phí thời gian của mọi người!
- Đúng vậy, đây là đài luyện võ cứ không phải chỗ để nói chuyện yêu đương đâu, có thể nhanh hơn một chút được không hả sao?
- Hừ, nghe đồn Dương Diệp này là một người có thủ đoạn độc ác, nhanh gọn, quyết đoán, hiện tại đối mặt với Bắc Minh Hữu Ngư của Bắc Minh gia lại nương tay, chẳng lẽ hắn coi trọng Bắc Minh Hữu Ngư người ta?
- Nhìn bộ dạng hai người bọn họ nói chuyện ngọt ngào như vậy, ta cảm thấy rất hay, tuy nhiên hai người này nhất định không thể nào thành đôi được đâu. Phải biết rằng, Nguyên Đồng và Lý Tiên Quân của Quỷ Tông chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Dương Diệp, nói cách khác, lần này Dương Diệp có thể còn sống hay không cũng là một vấn đề!
- Hừ, Dương Diệp này là kẻ đáng chết, ban đầu khi ở trong dãy núi Thanh Vân, hắn đã thiếu chút nữa hại tất cả đám người chúng ta không thể về được. Nếu như không vì hắn thì huyền thú của Đế quốc Huyền Thú sẽ không tập hợp lại, mà huyền thú không tập hợp lại thì chúng ta đã có thể thu được nhiều nội đan của huyền thú hơn nữa. Nhưng bây giờ, người lấy được số lượng nội đan của huyền thú đạt tiêu chuẩn lại chỉ có hơn ba ngàn, lần này ít hơn các lần khác không biết bao nhiêu lần đâu!
- Đúng vậy, nếu như không phải vì hắn, có lẽ ta có thể thu được càng nhiều nội đan của huyền thú hơn, như vậy ta lại có cơ hội tiến vào Nguyên Môn hoặc Đế quốc Đại Tần!
- …
Dưới đài, mọi người đang bàn luận ầm ĩ, thậm chí có rất nhiều người bắt đầu tức giận mắng Dương Diệp.
Trên đài, trọng tài số 9 lắc đầu, sau đó nhìn Bắc Minh Hữu Ngư cùng Dương Diệp và nói:
- Hai vị, bắt đầu đi!
Dương Diệp không để ý đến trọng tài số 9, mà đi tới mép ngoài của đài luận võ, ánh mắt đảo qua đám người phía dưới, sau đó cười và nói:
- Ta biết trong các ngươi có rất nhiều người đều oán hận ta, thậm chí có rất nhiều người hận không thể giết được ta, bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội, người nào không phục thì lên đài đi?
Đám người dưới đài luận võ số 9 nghe được Dương Diệp nói vậy thì lập tức im lặng, nhưng rất nhanh lại có người kêu gào.
- Dương Diệp, ngươi điên cuồng cái gì chứ? Thực lực ngươi đúng là rất mạnh mẽ, nhưng vậy thì thế nào? Ở đây có rất nhiều người còn có thực lực mạnh hơn ngươi. Ngươi có bản lĩnh đi điên cuồng với bọn họ đi!
- Nếu như không phải ngươi có con huyền thú thần bí kia, ngươi ở trong dãy núi Thanh Vân đã sớm chết từ lâu. Nhân loại mà phải dựa vào huyền thú thì thật sự là nỗi sỉ nhục cho nhân loại!
- Đúng vậy, trước đây người nào đó thậm chí không thể đỡ nổi một chiêu của Nguyên Đồng, bây giờ còn không biết xấu hổ xuất hiện ở nơi này tỏ vẻ điên cuồng!
- …
Dưới đài luận võ, mọi người mỗi người một câu, nhưng không ai dám đi lên đài chiến đấu cùng Dương Diệp. Trên đài, Dương Diệp lắc đầu, sau đó xoay người nhìn về phía Bắc Minh Hữu Ngư, nói:
- Bắc Minh cô nương, cô nương ra tay đi!
Bắc Minh Hữu Ngư liếc mắt nhìn Dương Diệp, sau đó nhìn về phía trọng tài số 9, nói:
- Ta chịu thua!
Sau khi nàng nói xong, lại xoay người nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Nếu như Dương huynh thật sự cảm thấy hứng thú về thuật dịch dung này, sau khi Thanh Vân Bảng kết thúc có thể tới Bắc Minh gia ta một chuyến!
Nàng nói xong cũng không dừng lại, mà xoay người đi về phía dưới đài luyện võ!
Trọng tài thoáng ngẩn người ra, hắn không nghĩ tới người đại biểu cho Bắc Minh gia, một trong bốn gia tộc lớn của Đế Đô lại có thể trực tiếp chịu thua như vậy. Cho dù nghe đồn thực lực của Dương Diệp thật sự không tệ, nhưng cũng không có khả năng mạnh mẽ đến mức làm cho Bắc Minh Hữu Ngư trực tiếp chịu thua được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.