Chương 104: Ngươi Không Phải Đệ Tử Kiếm Tông! (2)
thanh loan phong thượng
13/02/2023
một tông môn không thể bảo vệ nổi đệ tử của mình, các vị tiền bối, các ngươi cảm thấy sẽ còn có người gia nhập sao? Còn sẽ có người cho rằng gia nhập Kiếm Tông là một loại vinh dự sao? Còn vì vinh dự ấy để nỗ lực phấn đấu sao?
Nói xong, Dương Diệp hít một hơi thật sâu.
Hắn không muốn chết, càng không muốn muội muội chết, hắn còn muốn cứu mẫu thân, cho nên hắn nhất định phải tranh thủ đến một cơ hội sống. Tranh thủ thì còn có cơ hội, nếu không tranh thủ, vậy thì một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.
Trong đại điện, tất cả mọi người trầm mặc, Dương Diệp nói rất nhiều, nhưng chỉ có một câu tác động đến bọn họ, đó là câu:
- Tông môn không thể bảo vệ đệ tử của mình, sẽ còn có người gia nhập vào sao?
Mấy người bọn họ không thể không thừa nhận, những lời đó rất có đạo lý.
Thế nhưng nếu không giao Dương Diệp ra, vậy thì làm sao ăn nói với Bách Hoa cung? Phải biết rằng, chuyện này là bọn họ đuối lý, nếu như bọn họ không giao ra Dương Diệp, có thể nói là vả mặt Bách Hoa cung. Thời điểm hiện tại, thật sự Kiếm Tông không thể kết oán với Bách Hoa cung, phải nói là vì một cái đệ tử ngoại môn mà cùng Bách Hoa cung kết thù kết oán thì không đáng.
Nghĩ vậy, Xích Hỏa cùng ba người bên cạnh hắn nhìn về phía Ngọc Lâm.
Thủ vị Ngọc Lâm khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Dương Diệp, lời của ngươi có chút đạo lý, sở dĩ Kiếm Tông có địa vị ngày hôm nay, cũng là vì đoàn kết. Cho nên, Kiếm Tông nhất định sẽ không Vứt bỏ đệ tử của mình!
Lúc Dương Diệp cảm thấy vui mừng, Ngọc Lâm lại nói:
- Nhưng mà Dương Diệp, ngươi cũng không phải đệ tử của Kiếm Tông!
Nụ cười trên mặt Dương Diệp cứng đờ, nói:
- Chấp Kiếm trưởng lão muốn trục xuất đệ tử ra khỏi Kiếm Tông trước, sau đó giao đệ tử cho Bách Hoa cung?
Ngọc Lâm lắc đầu, nói:
- Nếu ta thực sự làm như vậy, vậy thì cùng với trực tiếp giao ngươi cho Bách Hoa cung có gì khác nhau? Ý tứ của ta đó là, ngươi còn chưa phải đệ tử của Kiếm Tông.
Dương Diệp trầm giọng nói:
- Vãn bối đã thông qua ngoại môn khảo hạch!
Ngọc Lâm nói:
- Ngươi đã có tín vật của đệ tử ngoại môn Kiếm Tông chưa?
Nghe vậy, con ngươi Dương Diệp co rụt lại, nghe được lời này, đột nhiên hắn nhớ đến trước đây mình đã lo chuyện nhà mà bỏ qua luận võ đệ tử ngoại môn, cho nên cũng không nhận được tín vật cùng trang phục từ trưởng lão Kiếm Tông phân phát, mà sau khi hắn trở về Kiếm Tông, cũng quên mất chuyện này, nói cách khác, thực sự hắn chưa tính là đệ tử Kiếm Tông!
một lúc lâu, Dương Diệp lắc đầu nở nụ cười, liếc mắt nhìn mấy người trên đài, nói:
- Thì ra các vị tiền bối cũng đã sớm quyết định, ta còn tưởng rằng chuyện này có thể thay đổi, buồn cười thật!
Ngọc Lâm hít một hơi, kỳ thực hắn cũng không muốn quyết định như vậy, thế nhưng vì Kiếm Tông, hắn không thể không làm như vậy. Kiếm Tông hiện tại không giống ngày xưa, tuy đều nằm trong lục đại thế lực, thế nhưng bất luận là cao thủ phía trên hay đệ tử phía dưới đều kém hơn Bách Hoa cung.
Hơn nữa Quỷ tông cùng Kiếm Tông bây giờ đã như nước với lửa, nếu như Bách Hoa cung đột nhiên đứng về phía Quỷ tông, vậy chắc chắn là một cái đại nạn đối với Kiếm Tông.
Còn như Dương Diệp nói, chuyện này có thể làm trái tim các đệ tử chán nản nhất định không xảy ra, bởi vì Dương Diệp cùng muội muội hắn sẽ lặng lẽ biến mất!
- Chấp Kiếm trưởng lão, liệu có thể chỉ giao ra một mình Dương Diệp được không, có thể buông tha muội muội của ta không?
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn Ngọc Lâm, hỏi.
Ngọc Lâm lắc đầu, nói:
- Bách Hoa cung muốn huynh muội hai người các ngươi!
Nghe vậy, Dương Diệp hít sâu một hơi, hai mắt chậm rãi đóng chặt, sau một khắc, Dương Diệp chợt mở hai mắt, một cỗ khí thế vô hình chợt bộc phát ra, lúc cỗ khí thế này xuất hiện, trường kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên phát ra một tiếng kiếm minh.
Ánh mắt Dương Diệp chậm rãi Lướt qua bốn gã trung niên, cuối cùng rơi lên người Ngọc Lâm, nói:
- Từ giờ trở đi, ta, Dương Diệp, không phải là đệ tử của Kiếm Tông!
Lúc nghe thấy Ngọc Lâm không muốn bỏ qua muội muội của hắn, Dương Diệp mới thật sự rất thất vọng đối với Kiếm Tông.
Lúc năm người cảm nhận được khí tức phát ra từ thân thể Dương Diệp, sắc mặt năm người giữa sân kịch biến, khuôn mặt lúc này tràn ngập kinh hãi cùng không thể tin nổi.
Ngọc Lâm giống như người mất hồn, thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Làm sao có thể, làm sao có thể, lại là kiếm ý...
- Ha ha... Được, Kiếm Tông, tông môn như vậy, không gia nhập cũng được, ha ha...
Đúng lúc này, một lão nhân đi vào trong đại sảnh cười lớn, mà bên cạnh lão nhân, còn có một nữ hài đi theo, nữ hài này không phải ai khác, chính là Bảo Nhi.
Nói xong, Dương Diệp hít một hơi thật sâu.
Hắn không muốn chết, càng không muốn muội muội chết, hắn còn muốn cứu mẫu thân, cho nên hắn nhất định phải tranh thủ đến một cơ hội sống. Tranh thủ thì còn có cơ hội, nếu không tranh thủ, vậy thì một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.
Trong đại điện, tất cả mọi người trầm mặc, Dương Diệp nói rất nhiều, nhưng chỉ có một câu tác động đến bọn họ, đó là câu:
- Tông môn không thể bảo vệ đệ tử của mình, sẽ còn có người gia nhập vào sao?
Mấy người bọn họ không thể không thừa nhận, những lời đó rất có đạo lý.
Thế nhưng nếu không giao Dương Diệp ra, vậy thì làm sao ăn nói với Bách Hoa cung? Phải biết rằng, chuyện này là bọn họ đuối lý, nếu như bọn họ không giao ra Dương Diệp, có thể nói là vả mặt Bách Hoa cung. Thời điểm hiện tại, thật sự Kiếm Tông không thể kết oán với Bách Hoa cung, phải nói là vì một cái đệ tử ngoại môn mà cùng Bách Hoa cung kết thù kết oán thì không đáng.
Nghĩ vậy, Xích Hỏa cùng ba người bên cạnh hắn nhìn về phía Ngọc Lâm.
Thủ vị Ngọc Lâm khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Dương Diệp, lời của ngươi có chút đạo lý, sở dĩ Kiếm Tông có địa vị ngày hôm nay, cũng là vì đoàn kết. Cho nên, Kiếm Tông nhất định sẽ không Vứt bỏ đệ tử của mình!
Lúc Dương Diệp cảm thấy vui mừng, Ngọc Lâm lại nói:
- Nhưng mà Dương Diệp, ngươi cũng không phải đệ tử của Kiếm Tông!
Nụ cười trên mặt Dương Diệp cứng đờ, nói:
- Chấp Kiếm trưởng lão muốn trục xuất đệ tử ra khỏi Kiếm Tông trước, sau đó giao đệ tử cho Bách Hoa cung?
Ngọc Lâm lắc đầu, nói:
- Nếu ta thực sự làm như vậy, vậy thì cùng với trực tiếp giao ngươi cho Bách Hoa cung có gì khác nhau? Ý tứ của ta đó là, ngươi còn chưa phải đệ tử của Kiếm Tông.
Dương Diệp trầm giọng nói:
- Vãn bối đã thông qua ngoại môn khảo hạch!
Ngọc Lâm nói:
- Ngươi đã có tín vật của đệ tử ngoại môn Kiếm Tông chưa?
Nghe vậy, con ngươi Dương Diệp co rụt lại, nghe được lời này, đột nhiên hắn nhớ đến trước đây mình đã lo chuyện nhà mà bỏ qua luận võ đệ tử ngoại môn, cho nên cũng không nhận được tín vật cùng trang phục từ trưởng lão Kiếm Tông phân phát, mà sau khi hắn trở về Kiếm Tông, cũng quên mất chuyện này, nói cách khác, thực sự hắn chưa tính là đệ tử Kiếm Tông!
một lúc lâu, Dương Diệp lắc đầu nở nụ cười, liếc mắt nhìn mấy người trên đài, nói:
- Thì ra các vị tiền bối cũng đã sớm quyết định, ta còn tưởng rằng chuyện này có thể thay đổi, buồn cười thật!
Ngọc Lâm hít một hơi, kỳ thực hắn cũng không muốn quyết định như vậy, thế nhưng vì Kiếm Tông, hắn không thể không làm như vậy. Kiếm Tông hiện tại không giống ngày xưa, tuy đều nằm trong lục đại thế lực, thế nhưng bất luận là cao thủ phía trên hay đệ tử phía dưới đều kém hơn Bách Hoa cung.
Hơn nữa Quỷ tông cùng Kiếm Tông bây giờ đã như nước với lửa, nếu như Bách Hoa cung đột nhiên đứng về phía Quỷ tông, vậy chắc chắn là một cái đại nạn đối với Kiếm Tông.
Còn như Dương Diệp nói, chuyện này có thể làm trái tim các đệ tử chán nản nhất định không xảy ra, bởi vì Dương Diệp cùng muội muội hắn sẽ lặng lẽ biến mất!
- Chấp Kiếm trưởng lão, liệu có thể chỉ giao ra một mình Dương Diệp được không, có thể buông tha muội muội của ta không?
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn Ngọc Lâm, hỏi.
Ngọc Lâm lắc đầu, nói:
- Bách Hoa cung muốn huynh muội hai người các ngươi!
Nghe vậy, Dương Diệp hít sâu một hơi, hai mắt chậm rãi đóng chặt, sau một khắc, Dương Diệp chợt mở hai mắt, một cỗ khí thế vô hình chợt bộc phát ra, lúc cỗ khí thế này xuất hiện, trường kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên phát ra một tiếng kiếm minh.
Ánh mắt Dương Diệp chậm rãi Lướt qua bốn gã trung niên, cuối cùng rơi lên người Ngọc Lâm, nói:
- Từ giờ trở đi, ta, Dương Diệp, không phải là đệ tử của Kiếm Tông!
Lúc nghe thấy Ngọc Lâm không muốn bỏ qua muội muội của hắn, Dương Diệp mới thật sự rất thất vọng đối với Kiếm Tông.
Lúc năm người cảm nhận được khí tức phát ra từ thân thể Dương Diệp, sắc mặt năm người giữa sân kịch biến, khuôn mặt lúc này tràn ngập kinh hãi cùng không thể tin nổi.
Ngọc Lâm giống như người mất hồn, thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Làm sao có thể, làm sao có thể, lại là kiếm ý...
- Ha ha... Được, Kiếm Tông, tông môn như vậy, không gia nhập cũng được, ha ha...
Đúng lúc này, một lão nhân đi vào trong đại sảnh cười lớn, mà bên cạnh lão nhân, còn có một nữ hài đi theo, nữ hài này không phải ai khác, chính là Bảo Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.