Chương 258: Nhị Hoàng Tử 2
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Lúc này hắn đã quyết định, cho dù có bại lộ Huyết Sát châu cũng phải đánh giết người trước mặt.
- Ha ha. . .
Hoàng vệ trường bắt đầu cười lớn trắng trợn không kiêng dè, nói:
- Giết ta? Ngươi muốn giết ta? Đến đây, đến giết ta đi, ta muốn nhìn xem ngươi làm sao giết ta, ta nhìn đấy. . .
Ngay khi Dương Diệp chuẩn bị lấy ra Huyết Sát châu, một bóng dáng bé nhỏ đột nhiên chạy ra khỏi đám người, bóng dáng bé nhỏ kia nhìn thấy Dương Diệp, ánh mắt sáng lên, nói:
- Tiểu tạp dịch, chính là ngươi!
Người đến không phải người khác, chính là tiểu ma nữ Bảo Nhi.
Nhìn thấy Bảo Nhi, Dương Diệp lập tức từ bỏ đi tâm tư lấy ra Huyết Sát châu, cũng không khách sáo với Bảo Nhi, nói:
- Bảo Nhi, có thuật phù hay không? Càng nhiều càng tốt?
Bảo Nhi nhìn hắn, sau đó nói:
- Ngươi muốn nổ người?
Dương Diệp tàn nhẫn mà gật đầu!
Bảo Nhi xoay người chỉ vào Hoàng vệ trường, nói:
- Ngươi muốn nổ hắn?
Dương Diệp gật đầu lần thứ hai!
- Ta giúp ngươi!
Nói xong, cũng không chờ Dương Diệp đáp ứng cái gì, nàng trực tiếp móc ra một đống lớn bùa chú, sau đó ở trước ánh mắt của mọi người và ném bùa chú về phía Hoàng vệ trường.
Chuyện vui vẻ như nổ người, nàng làm sao có thể chừa cho Dương Diệp chứ? Hơn nữa sau khi nổ người, nàng còn không gánh trách nhiệm, ai tới gánh trách nhiệm? Tự nhiên là Dương Diệp đến gánh. . . Nàng chỉ giúp hắn mà thôi. . . .
Một đám lớn bùa chú, có hơn mười tấm, còn là cấp bậc gì, Bảo Nhi không có để ý, ngược lại cứ ném là được. . .
Nhìn thấy mười mấy tấm bùa chú bay tới, khóe miệng Hoàng vệ trường cong lên đầy châm biếm, muốn bằng mười mấy tấm thuật phù đánh giết hắn? Hai người trước mắt quá ngây thơ.
Nhị hoàng tử đứng gần đó đã khiếp sợ, bỗng nhiên quát lên:
- Cẩn thận, trong đó có thuật phù cao cấp. . .
Nói xong, thân hình hơi động, hắn nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng hắn nhắc nhở đã chậm, những bùa chú kia đã có hiệu lực.
Chừng mười tấm bùa chú đón gió căng phồng lên, sau đó biến thành quả cầu lửa to bằng đầu người, có tia chớp to như cánh tay, có phong nhận vô cùng sắc bén, bông tuyết lít nha lít nhít. . . .
Các loại công kích đủ màu sắc và đủ hình dáng bay thẳng về phía Hoàng vệ trưởng.
Sắc mặt Hoàng vệ thay đổi, sắc mặt đám người chung quanh cũng thay đổi.
- Ầm!
Một tiếng nổ mạnh rung trời vang lên, mặt run rẩy rất mạnh. . .
Thời khắc này, người trong phạm vi mấy trăm dặm đều nghe thấy tiếng nổ lớn, vô số người trong đế đô đều khiếp sợ. Vô số hộ vệ đội hoàng gia và đội bí mật của Đại Tần đế quốc bộ điên cuồng lao thẳng về phía cửa thành. . . .
Khói bụi tản đi, một cái hố lớn vài chục trượng, sâu vài chục trượng xuất hiện tại cửa thành Đế Đô. . .
Còn Hoàng vệ trường, Hoàng vệ trường đương nhiên không chết nhưng không khá hơn chút nào. Lúc này toàn thân Hoàng vệ trường rách rách rưới rưới, tóc bị nổ tung, trên gương mặt đen còn mang theo máu tươi, trên người không có khối thịt lành lặn.
Không chỉ có Hoàng vệ trường, một ít huyền giả ở bên cạnh cũng bị liên lụy. Bởi vì lúc bùa chúa nổ tung, bọn họ không kịp lui lại, vì lẽ đó. . .
Nhìn hố sâu to lớn, yết hầu Dương Diệp rung động, cho dù là huyền kỹ cao cấp cũng không nhất định có thể chế tạo ra. . .
Mí mắt của Nhị hoàng tử hơi co giật một cái, hắn không phải khiếp sợ hiệu quả, mà là khiếp sợ tiểu cô nương trước mắt tiện tay móc ra một đống thuật phù, hơn nữa trong đó còn có thuật phù cao cấp. . . .
Thuật phù cao cấp, thứ này hắn cũng khó có được!
- Tiểu tạp dịch, hắn thật lợi hại, vẫn còn sống sót. . .
Bảo Nhi nhìn Hoàng vệ trường, hơi bất ngờ nói.
- Tiểu tiện nhân, ta muốn giết ngươi!
Giữa trường, Hoàng vệ trường gầm lên một tiếng, sau đó hắn điên cuồng lao thẳng về phía Bảo Nhi. . .
Nghe vậy, ánh mắt Dương Diệp nhìn về phía Hoàng vệ trường đã biến thành thương hại, lần này, người này không chết cũng phải chết, cho dù hoàng đế Đại Tần đế quốc cũng không nhất định có thể giữ được hắn. . .
- Ha ha. . .
Hoàng vệ trường bắt đầu cười lớn trắng trợn không kiêng dè, nói:
- Giết ta? Ngươi muốn giết ta? Đến đây, đến giết ta đi, ta muốn nhìn xem ngươi làm sao giết ta, ta nhìn đấy. . .
Ngay khi Dương Diệp chuẩn bị lấy ra Huyết Sát châu, một bóng dáng bé nhỏ đột nhiên chạy ra khỏi đám người, bóng dáng bé nhỏ kia nhìn thấy Dương Diệp, ánh mắt sáng lên, nói:
- Tiểu tạp dịch, chính là ngươi!
Người đến không phải người khác, chính là tiểu ma nữ Bảo Nhi.
Nhìn thấy Bảo Nhi, Dương Diệp lập tức từ bỏ đi tâm tư lấy ra Huyết Sát châu, cũng không khách sáo với Bảo Nhi, nói:
- Bảo Nhi, có thuật phù hay không? Càng nhiều càng tốt?
Bảo Nhi nhìn hắn, sau đó nói:
- Ngươi muốn nổ người?
Dương Diệp tàn nhẫn mà gật đầu!
Bảo Nhi xoay người chỉ vào Hoàng vệ trường, nói:
- Ngươi muốn nổ hắn?
Dương Diệp gật đầu lần thứ hai!
- Ta giúp ngươi!
Nói xong, cũng không chờ Dương Diệp đáp ứng cái gì, nàng trực tiếp móc ra một đống lớn bùa chú, sau đó ở trước ánh mắt của mọi người và ném bùa chú về phía Hoàng vệ trường.
Chuyện vui vẻ như nổ người, nàng làm sao có thể chừa cho Dương Diệp chứ? Hơn nữa sau khi nổ người, nàng còn không gánh trách nhiệm, ai tới gánh trách nhiệm? Tự nhiên là Dương Diệp đến gánh. . . Nàng chỉ giúp hắn mà thôi. . . .
Một đám lớn bùa chú, có hơn mười tấm, còn là cấp bậc gì, Bảo Nhi không có để ý, ngược lại cứ ném là được. . .
Nhìn thấy mười mấy tấm bùa chú bay tới, khóe miệng Hoàng vệ trường cong lên đầy châm biếm, muốn bằng mười mấy tấm thuật phù đánh giết hắn? Hai người trước mắt quá ngây thơ.
Nhị hoàng tử đứng gần đó đã khiếp sợ, bỗng nhiên quát lên:
- Cẩn thận, trong đó có thuật phù cao cấp. . .
Nói xong, thân hình hơi động, hắn nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng hắn nhắc nhở đã chậm, những bùa chú kia đã có hiệu lực.
Chừng mười tấm bùa chú đón gió căng phồng lên, sau đó biến thành quả cầu lửa to bằng đầu người, có tia chớp to như cánh tay, có phong nhận vô cùng sắc bén, bông tuyết lít nha lít nhít. . . .
Các loại công kích đủ màu sắc và đủ hình dáng bay thẳng về phía Hoàng vệ trưởng.
Sắc mặt Hoàng vệ thay đổi, sắc mặt đám người chung quanh cũng thay đổi.
- Ầm!
Một tiếng nổ mạnh rung trời vang lên, mặt run rẩy rất mạnh. . .
Thời khắc này, người trong phạm vi mấy trăm dặm đều nghe thấy tiếng nổ lớn, vô số người trong đế đô đều khiếp sợ. Vô số hộ vệ đội hoàng gia và đội bí mật của Đại Tần đế quốc bộ điên cuồng lao thẳng về phía cửa thành. . . .
Khói bụi tản đi, một cái hố lớn vài chục trượng, sâu vài chục trượng xuất hiện tại cửa thành Đế Đô. . .
Còn Hoàng vệ trường, Hoàng vệ trường đương nhiên không chết nhưng không khá hơn chút nào. Lúc này toàn thân Hoàng vệ trường rách rách rưới rưới, tóc bị nổ tung, trên gương mặt đen còn mang theo máu tươi, trên người không có khối thịt lành lặn.
Không chỉ có Hoàng vệ trường, một ít huyền giả ở bên cạnh cũng bị liên lụy. Bởi vì lúc bùa chúa nổ tung, bọn họ không kịp lui lại, vì lẽ đó. . .
Nhìn hố sâu to lớn, yết hầu Dương Diệp rung động, cho dù là huyền kỹ cao cấp cũng không nhất định có thể chế tạo ra. . .
Mí mắt của Nhị hoàng tử hơi co giật một cái, hắn không phải khiếp sợ hiệu quả, mà là khiếp sợ tiểu cô nương trước mắt tiện tay móc ra một đống thuật phù, hơn nữa trong đó còn có thuật phù cao cấp. . . .
Thuật phù cao cấp, thứ này hắn cũng khó có được!
- Tiểu tạp dịch, hắn thật lợi hại, vẫn còn sống sót. . .
Bảo Nhi nhìn Hoàng vệ trường, hơi bất ngờ nói.
- Tiểu tiện nhân, ta muốn giết ngươi!
Giữa trường, Hoàng vệ trường gầm lên một tiếng, sau đó hắn điên cuồng lao thẳng về phía Bảo Nhi. . .
Nghe vậy, ánh mắt Dương Diệp nhìn về phía Hoàng vệ trường đã biến thành thương hại, lần này, người này không chết cũng phải chết, cho dù hoàng đế Đại Tần đế quốc cũng không nhất định có thể giữ được hắn. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.