Chương 434: Phá Phá Phá... (2)
thanh loan phong thượng
04/03/2023
Huyền kỹ Thiên cấp bị phá như vậy sao? Kia là Huyền kỹ Thiên cấp, Thiên cấp a! Dương Diệp tiện tay vung lên, liền biến mất rồi? Giờ khắc này, đầu óc của vô số người trống rỗng.
Trên tường thành Hoàng cung, những đại lão kia cũng nhíu mày, hiển nhiên, bọn họ cũng không hiểu Dương Diệp đến cùng làm sao làm được!
Lý Tư cùng Bạch Khởi cũng chau mày, một kiếm phá Huyền kỹ Thiên cấp, đây thật sự là quá không bình thường.
Dương Diệp là làm sao làm được? Lúc này vô số người đang suy nghĩ.
Giữa sân, lúc này Nguyên Đồng cũng chau mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, uy lực của Huyền kỹ Thiên cấp hắn đương nhiên rõ ràng, cũng chính vì rõ ràng, hắn mới càng thêm nghi hoặc.
Bởi vì ở trước mặt Huyền kỹ Thiên cấp, cường giả Vương Giả cảnh đỉnh cao cũng không có khả năng một kiếm phá hủy Huyền kỹ Thiên cấp giống như Dương Diệp bây giờ...
Nhẹ nhàng hít thở sâu một cái, Nguyên Đồng xoay tay phải lại, sau đó quay về phía Dương Diệp quát:
- Phách Thiên Chưởng!
Dứt lời, một chưởng ấn khổng lồ mang theo khí thế sắc bén, bắn mạnh về phía Dương Diệp. Nhìn Huyền kỹ Địa cấp Phách Thiên Chưởng kia, Dương Diệp mặt không cảm xúc, khi chưởng ấn cách hắn chỉ có một trường, Dương Diệp đột nhiên chém ra:
- Phá...
Một màn quỷ dị xuất hiện gần nữa, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chưởng ấn đột nhiên oanh một tiếng nổ vang, sau đó bạo liệt ra, tiêu tan ở trên không trung.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì? Có phải Dương Diệp dối trá hay không? Tại sao một kiếm đơn giản của hắn có thể phá Huyền kỹ Địa cấp cùng Huyền kỹ Thiên cấp? Trong này khẳng định có vấn đề!
- Đúng vậy, Dương Diệp không phải có Huyền thú Vương cấp thần bí sao? Có phải Huyền thú Vương cấp thần bí kia ra tay giúp đỡ hay không?
- Khẳng định là vậy, nếu không Dương Diệp nào có trâu bò như vậy, một kiếm phá Huyền kỹ Địa cấp cùng Thiên cấp? Hắn cho rằng hắn là Kiếm Hoàng sao? Giữa sân, vô số người bắt đầu nghị luận sôi nổi.
Mà những đại lão ở trên tường thành lại nhíu mày, nghi hoặc trong mắt càng nồng, bởi vì chuyện này thực sự quá quỷ dị. Trực giác nói cho bọn họ biết, Huyền thú Vương cấp của Dương Diệp không có ra tay, nếu như con Huyền thú Vương cấp kia ra tay, ấy thực lực của bọn họ, khẳng định có thể phát hiện! Cũng chính bởi vì như thế, bọn họ mới càng thêm nghi hoặc cùng không rõ.
Nơi xa, hai mắt của Lý Tư gắt gao nhìn Dương Diệp, dường như muốn nhìn thấu Dương Diệp, lúc này trong đầu hắn vẫn đang hồi tưởng động tác vung kiếm của Dương Diệp, muốn từ trong đó nhìn ra Dương Diệp có mượn ngoại lực hay không, nhưng sự thực nói cho hắn, Dương Diệp không có mượn bất luận ngoại lực gì. Cũng chính bởi vì như thế, lúc này Lý Tư mới nghi hoặc cùng không rõ, một kiếm phá Huyền kỹ Địa cấp cùng Huyền kỹ Thiên cấp, Dương Diệp là đến tột cùng làm sao làm được?
Không chỉ Lý Tư đang suy đoán, rất nhiều người cũng đang đoán, những người này suy đoán vô số khả năng, nhưng không có ai nghĩ đến Kiếm Tâm Thông Minh. Bởi vì ở trong Lịch sử vạn năm qua của Nam vực, người biết Kiếm Tâm Thông Minh có thể đếm trên đầu ngón tay, những người này tất cả đều là Kiếm Hoàng, xưng hùng một đời, mà Dương Diệp làm sao có khả năng so sánh với những người kia?
Vì lẽ đó, giữa sân không có bất kỳ người nào nghĩ tới Dương Diệp là Kiếm Tâm Thông Minh giả!
Giữa sân, lúc này sắc mặt của Nguyên Đồng có chút khó coi, Dương Diệp hại kiếm phá tan Huyền kỹ Thiên cấp cùng Huyền Kỹ Địa cấp của hắn, này không thể nghi ngờ là đánh mặt Nguyên Đồng hắn! Tuy lúc này hắn cũng rất nghi hoặc, thế nhưng càng nhiều là phẫn nộ.
Nguyên Đồng bước về phía trước một bước, huyền khí còn lại không nhiều trong cơ thể điên cuồng chuyển động, nhìn Dương Diệp, có chút dữ tợn nói:
- Dương Diệp, ta không tin người quỷ dị như thế, lại tiếp ta mấy chiêu, để chúng ta nhìn, người còn có thể một kiếm phá được hay không!
Dứt lời, chân phải của Nguyên Đồng nhẹ nhàng đạp xuống, thân thể lăng không nhảy lên!
Trên không trung, song chưởng của Nguyên Đồng nhanh chóng vung vẩy, từng Huyền kỹ khủng bố bắn về phía Dương Diệp.
- Chấn Thiên Quyền!
- Phá!
- Toái Không!
- Phả!
- Minh Vương ấn!
- Phá!
Giữa sân, mỗi khi Nguyên Đồng triển khai một Huyền kỹ, đều bị Dương Diệp dùng một chiêu kiếm phá nát. Nhìn tình cảnh này, tất cả mọi người giống như hóa đá, trong hai mắt tràn đầy khiếp sợ cùng nghi hoặc.
Thanh Vân ở trên tường thành cau mày, đột nhiên như nghĩ tới điều gì, ánh mắt trợn tròn, hai tay đột nhiên nắm chặt, trong mắt tràn đầy kinh hãi, âm thanh có chút run rẩy nói:
- Kiếm... Kiếm Tâm... Kiếm Tâm Thông Minh...
Giờ khắc này, không chỉ Thanh Vân nghĩ đến, người của sáu thế lực ớn, còn có Lý Tư và Bạch Khởi của Đại Tần đế quốc cũng nghĩ tới.
Trên tường thành Hoàng cung, những đại lão kia cũng nhíu mày, hiển nhiên, bọn họ cũng không hiểu Dương Diệp đến cùng làm sao làm được!
Lý Tư cùng Bạch Khởi cũng chau mày, một kiếm phá Huyền kỹ Thiên cấp, đây thật sự là quá không bình thường.
Dương Diệp là làm sao làm được? Lúc này vô số người đang suy nghĩ.
Giữa sân, lúc này Nguyên Đồng cũng chau mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, uy lực của Huyền kỹ Thiên cấp hắn đương nhiên rõ ràng, cũng chính vì rõ ràng, hắn mới càng thêm nghi hoặc.
Bởi vì ở trước mặt Huyền kỹ Thiên cấp, cường giả Vương Giả cảnh đỉnh cao cũng không có khả năng một kiếm phá hủy Huyền kỹ Thiên cấp giống như Dương Diệp bây giờ...
Nhẹ nhàng hít thở sâu một cái, Nguyên Đồng xoay tay phải lại, sau đó quay về phía Dương Diệp quát:
- Phách Thiên Chưởng!
Dứt lời, một chưởng ấn khổng lồ mang theo khí thế sắc bén, bắn mạnh về phía Dương Diệp. Nhìn Huyền kỹ Địa cấp Phách Thiên Chưởng kia, Dương Diệp mặt không cảm xúc, khi chưởng ấn cách hắn chỉ có một trường, Dương Diệp đột nhiên chém ra:
- Phá...
Một màn quỷ dị xuất hiện gần nữa, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, chưởng ấn đột nhiên oanh một tiếng nổ vang, sau đó bạo liệt ra, tiêu tan ở trên không trung.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì? Có phải Dương Diệp dối trá hay không? Tại sao một kiếm đơn giản của hắn có thể phá Huyền kỹ Địa cấp cùng Huyền kỹ Thiên cấp? Trong này khẳng định có vấn đề!
- Đúng vậy, Dương Diệp không phải có Huyền thú Vương cấp thần bí sao? Có phải Huyền thú Vương cấp thần bí kia ra tay giúp đỡ hay không?
- Khẳng định là vậy, nếu không Dương Diệp nào có trâu bò như vậy, một kiếm phá Huyền kỹ Địa cấp cùng Thiên cấp? Hắn cho rằng hắn là Kiếm Hoàng sao? Giữa sân, vô số người bắt đầu nghị luận sôi nổi.
Mà những đại lão ở trên tường thành lại nhíu mày, nghi hoặc trong mắt càng nồng, bởi vì chuyện này thực sự quá quỷ dị. Trực giác nói cho bọn họ biết, Huyền thú Vương cấp của Dương Diệp không có ra tay, nếu như con Huyền thú Vương cấp kia ra tay, ấy thực lực của bọn họ, khẳng định có thể phát hiện! Cũng chính bởi vì như thế, bọn họ mới càng thêm nghi hoặc cùng không rõ.
Nơi xa, hai mắt của Lý Tư gắt gao nhìn Dương Diệp, dường như muốn nhìn thấu Dương Diệp, lúc này trong đầu hắn vẫn đang hồi tưởng động tác vung kiếm của Dương Diệp, muốn từ trong đó nhìn ra Dương Diệp có mượn ngoại lực hay không, nhưng sự thực nói cho hắn, Dương Diệp không có mượn bất luận ngoại lực gì. Cũng chính bởi vì như thế, lúc này Lý Tư mới nghi hoặc cùng không rõ, một kiếm phá Huyền kỹ Địa cấp cùng Huyền kỹ Thiên cấp, Dương Diệp là đến tột cùng làm sao làm được?
Không chỉ Lý Tư đang suy đoán, rất nhiều người cũng đang đoán, những người này suy đoán vô số khả năng, nhưng không có ai nghĩ đến Kiếm Tâm Thông Minh. Bởi vì ở trong Lịch sử vạn năm qua của Nam vực, người biết Kiếm Tâm Thông Minh có thể đếm trên đầu ngón tay, những người này tất cả đều là Kiếm Hoàng, xưng hùng một đời, mà Dương Diệp làm sao có khả năng so sánh với những người kia?
Vì lẽ đó, giữa sân không có bất kỳ người nào nghĩ tới Dương Diệp là Kiếm Tâm Thông Minh giả!
Giữa sân, lúc này sắc mặt của Nguyên Đồng có chút khó coi, Dương Diệp hại kiếm phá tan Huyền kỹ Thiên cấp cùng Huyền Kỹ Địa cấp của hắn, này không thể nghi ngờ là đánh mặt Nguyên Đồng hắn! Tuy lúc này hắn cũng rất nghi hoặc, thế nhưng càng nhiều là phẫn nộ.
Nguyên Đồng bước về phía trước một bước, huyền khí còn lại không nhiều trong cơ thể điên cuồng chuyển động, nhìn Dương Diệp, có chút dữ tợn nói:
- Dương Diệp, ta không tin người quỷ dị như thế, lại tiếp ta mấy chiêu, để chúng ta nhìn, người còn có thể một kiếm phá được hay không!
Dứt lời, chân phải của Nguyên Đồng nhẹ nhàng đạp xuống, thân thể lăng không nhảy lên!
Trên không trung, song chưởng của Nguyên Đồng nhanh chóng vung vẩy, từng Huyền kỹ khủng bố bắn về phía Dương Diệp.
- Chấn Thiên Quyền!
- Phá!
- Toái Không!
- Phả!
- Minh Vương ấn!
- Phá!
Giữa sân, mỗi khi Nguyên Đồng triển khai một Huyền kỹ, đều bị Dương Diệp dùng một chiêu kiếm phá nát. Nhìn tình cảnh này, tất cả mọi người giống như hóa đá, trong hai mắt tràn đầy khiếp sợ cùng nghi hoặc.
Thanh Vân ở trên tường thành cau mày, đột nhiên như nghĩ tới điều gì, ánh mắt trợn tròn, hai tay đột nhiên nắm chặt, trong mắt tràn đầy kinh hãi, âm thanh có chút run rẩy nói:
- Kiếm... Kiếm Tâm... Kiếm Tâm Thông Minh...
Giờ khắc này, không chỉ Thanh Vân nghĩ đến, người của sáu thế lực ớn, còn có Lý Tư và Bạch Khởi của Đại Tần đế quốc cũng nghĩ tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.