Chương 398: Phần Thưởng Thanh Vân Bảng! (2)
thanh loan phong thượng
02/03/2023
- Vậy còn đám người Tần Du Nhiên cùng Văn Nhân Nguyệt thì sao?
Dương Diệp lại hỏi.
- Bọn họ sẽ không đãi ngộ như vậy. Tần Du Nhiên bị phân đến tổ một. Văn Nhân Nguyệt bị phân đến tổ thứ hai. Lãnh Tâm Nhiên ở tổ thứ tư. Nếu như không có gì bát ngờ xảy ra, ba người bọn họ khẳng định đều sẽ đứng đầu tổ để tiền vào vòng trong. Tổ ta cũng không đối thủ gì đặc biệt mạnh, muốn thăng cấp không khó lắm. Ngược lại, tổ này của ngươi không chỉ có Quỷ Tông Lý Tiên Quân, còn có Hạo Minh của Hạo Nguyệt tông, ngươi phải cẩn thận!
Mộ Dung Yêu nói.
- Hạo Minh của Hạo Nguyệt tông à?
Dương Diệp nói:
- Chính là người duy nhát của Hạo Nguyệt Tông còn sống sót ở trong dãy núi Thanh Vân kia sao?
Mộ Dung Yêu khẽ gật đầu, nói:
- Lần này, Hạo Nguyệt tông tồn thất vô cùng nghiêm trọng, ngoại trừ Hạo Minh này ra, các đệ tử thiên tài khác đều chết ở trong dãy núi Thanh Vân. Hạo Minh này vẫn hết sức giấu mình, đối với người nào cũng ôn hòa và nhã nhặn, không tranh không làm khó ai cả. Nhưng hắn càng như vậy, ta càng cảm thấy hắn không đơn giản. Đương nhiên, kẻ địch lớn nhất của ngươi vẫn là Lý Tiên Quân. Lần này, các ngươi nhát định sẽ gặp nhau, mà hắn tuyệt đối sẽ không nương tay đâu. Cho nên, ngươi cần phải cẩn thận, hắn không đơn giản đâu!
Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Ta sẽ không khinh thường bát kỳ đối thủ nào!
Mộ Dung Yêu khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Dương Diệp do dự một lát, sau đó nàng nói:
- Chuyện lần trước ở trong dãy núi Thanh Vân, cám ơn ngươi!
Dương Diệp thoáng ngần người ra, sau đó mỉm cười, nói:
- Muốn nói cảm ơn cũng là ta nói với nàng mới phải. Cho tới nay, khi ở trong Kiếm Tông đều là nàng nói chuyện giúp ta!
Mộ Dung Yêu lắc đầu nói:
- Không quan tâm thế nào, ta suốt đời khó quên được ơn cứu mạng.
Dương Diệp đang chuẩn bị nói gì đó, lúc này mọi người xung quanh vốn đang ồn ào náo động đột nhiên trở nên yên tĩnh.
- Nguyên Đồng tới rồi, Nguyên Đồng tới rồi.
Không biết có ai đó hô lên một câu.
Dương Diệp nghe tiếng thì nhìn tại, chỉ thấy năm người, Tần Du Nhiên, còn có Văn Nhân Nguyệt, cùng với Lãnh Tâm Nhiên, Lý Tiên Quân và Nguyên Đồng với Nguyên Đồng dẫn đầu tự bên trong cửa hoàng cung chậm rãi đi ra.
- Không hổ danh là máy người mạnh nhát thế hệ trẻ của Nam Vực. Thật không nghĩ tới ở cách xa như vậy, bọn họ cũng có thể tạo cảm giác áp bách cho chúng ta. Đặc biệt là Nguyên Đồng này, hắn không hồ danh là tồn tại có khả năng trở thành Vũ Thần nhát. Nhìn sự tự tin và khí phách của hắn đi.
- Đúng vậy, ôi, cùng là cảnh giới Tiên Thiên, vì sao chênh lệch giữa chúng ta cùng người khác tại tớn như vậy chứ?
- Ai bảo lúc mẹ ngươi sinh ngươi ra tại không cho ngươi chút thiên phú chứ?
- Lăn đi.
Mộ Dung Yêu nhìn máy người Nguyên Đồng lại trầm giọng nói:
- Lần này Thanh Vân Bảng rất quan trọng đối với Nguyên Đồng, nó có liên quan đến con đường thí tuyện Vũ Thần của hắn sau này, hắn tuyệt đối không thể thua. Cho nên, Nguyên Môn rất có khả năng sẽ cho hắn con át chủ bài nào đi. Nếu như, nếu như sau khi ngươi thăng cấp gặp phải hắn, có thể nhận thua thì cứ nhận thua đi, nếu không hắn chắc chắn sẽ không nương tay với ngươi, chắc hẳn ngươi cũng biết rồi!
Dương Diệp khẽ cười, nhưng không nói gì. Nguyên Đồng thật sự rất mạnh, nhưng cho dù mạnh mẽ thế nào, muốn Dương Diệp hắn trực tiếp chịu thua thì tuyệt đối không có khả năng. Phải biết rằng, lần này có liên quan đến vấn đề an nguy của mẫu thân hắn, cho nên đừng nói là một Nguyên Đồng, cho dủ là một trăm Nguyên Đồng, một ngàn Nguyên Đồng, hắn đều sẽ rút kiếm đánh một trận!
Có một số việc có thành công hay không hắn không biết, nhưng hắn nhất định phải đi làm, tại giống như chuyện bây giờ!
Nhìn thấy được vẻ mặt của Dương Diệp, Mộ Dung Yêu khe khẽ thở dài, nàng đã tiếp xúc với Dương Diệp một thời gian, nàng cũng hiểu một chút về tính cách của Dương Diệp. Cho nên khi nhìn tháy vẻ mặt của Dương Diệp, nàng lại biết muốn bảo Dương Diệp trực tiếp chịu thua thì căn bản không có khả năng. Tuy nhiên cũng đúng. Đừng nói là Dương Diệp, cho dù nàng gặp phải Nguyên Đồng, biết rõ không địch lại nhưng nàng cũng sẽ không chịu thua!
Người có thẻ thua, nhưng không thể không có dũng khí đánh một trận, nếu như ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không có thì sau này làm sao tiếp tục đi trên con đường kiếm đạo được nữa?
Dương Diệp lại hỏi.
- Bọn họ sẽ không đãi ngộ như vậy. Tần Du Nhiên bị phân đến tổ một. Văn Nhân Nguyệt bị phân đến tổ thứ hai. Lãnh Tâm Nhiên ở tổ thứ tư. Nếu như không có gì bát ngờ xảy ra, ba người bọn họ khẳng định đều sẽ đứng đầu tổ để tiền vào vòng trong. Tổ ta cũng không đối thủ gì đặc biệt mạnh, muốn thăng cấp không khó lắm. Ngược lại, tổ này của ngươi không chỉ có Quỷ Tông Lý Tiên Quân, còn có Hạo Minh của Hạo Nguyệt tông, ngươi phải cẩn thận!
Mộ Dung Yêu nói.
- Hạo Minh của Hạo Nguyệt tông à?
Dương Diệp nói:
- Chính là người duy nhát của Hạo Nguyệt Tông còn sống sót ở trong dãy núi Thanh Vân kia sao?
Mộ Dung Yêu khẽ gật đầu, nói:
- Lần này, Hạo Nguyệt tông tồn thất vô cùng nghiêm trọng, ngoại trừ Hạo Minh này ra, các đệ tử thiên tài khác đều chết ở trong dãy núi Thanh Vân. Hạo Minh này vẫn hết sức giấu mình, đối với người nào cũng ôn hòa và nhã nhặn, không tranh không làm khó ai cả. Nhưng hắn càng như vậy, ta càng cảm thấy hắn không đơn giản. Đương nhiên, kẻ địch lớn nhất của ngươi vẫn là Lý Tiên Quân. Lần này, các ngươi nhát định sẽ gặp nhau, mà hắn tuyệt đối sẽ không nương tay đâu. Cho nên, ngươi cần phải cẩn thận, hắn không đơn giản đâu!
Dương Diệp khẽ gật đầu, nói:
- Ta sẽ không khinh thường bát kỳ đối thủ nào!
Mộ Dung Yêu khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Dương Diệp do dự một lát, sau đó nàng nói:
- Chuyện lần trước ở trong dãy núi Thanh Vân, cám ơn ngươi!
Dương Diệp thoáng ngần người ra, sau đó mỉm cười, nói:
- Muốn nói cảm ơn cũng là ta nói với nàng mới phải. Cho tới nay, khi ở trong Kiếm Tông đều là nàng nói chuyện giúp ta!
Mộ Dung Yêu lắc đầu nói:
- Không quan tâm thế nào, ta suốt đời khó quên được ơn cứu mạng.
Dương Diệp đang chuẩn bị nói gì đó, lúc này mọi người xung quanh vốn đang ồn ào náo động đột nhiên trở nên yên tĩnh.
- Nguyên Đồng tới rồi, Nguyên Đồng tới rồi.
Không biết có ai đó hô lên một câu.
Dương Diệp nghe tiếng thì nhìn tại, chỉ thấy năm người, Tần Du Nhiên, còn có Văn Nhân Nguyệt, cùng với Lãnh Tâm Nhiên, Lý Tiên Quân và Nguyên Đồng với Nguyên Đồng dẫn đầu tự bên trong cửa hoàng cung chậm rãi đi ra.
- Không hổ danh là máy người mạnh nhát thế hệ trẻ của Nam Vực. Thật không nghĩ tới ở cách xa như vậy, bọn họ cũng có thể tạo cảm giác áp bách cho chúng ta. Đặc biệt là Nguyên Đồng này, hắn không hồ danh là tồn tại có khả năng trở thành Vũ Thần nhát. Nhìn sự tự tin và khí phách của hắn đi.
- Đúng vậy, ôi, cùng là cảnh giới Tiên Thiên, vì sao chênh lệch giữa chúng ta cùng người khác tại tớn như vậy chứ?
- Ai bảo lúc mẹ ngươi sinh ngươi ra tại không cho ngươi chút thiên phú chứ?
- Lăn đi.
Mộ Dung Yêu nhìn máy người Nguyên Đồng lại trầm giọng nói:
- Lần này Thanh Vân Bảng rất quan trọng đối với Nguyên Đồng, nó có liên quan đến con đường thí tuyện Vũ Thần của hắn sau này, hắn tuyệt đối không thể thua. Cho nên, Nguyên Môn rất có khả năng sẽ cho hắn con át chủ bài nào đi. Nếu như, nếu như sau khi ngươi thăng cấp gặp phải hắn, có thể nhận thua thì cứ nhận thua đi, nếu không hắn chắc chắn sẽ không nương tay với ngươi, chắc hẳn ngươi cũng biết rồi!
Dương Diệp khẽ cười, nhưng không nói gì. Nguyên Đồng thật sự rất mạnh, nhưng cho dù mạnh mẽ thế nào, muốn Dương Diệp hắn trực tiếp chịu thua thì tuyệt đối không có khả năng. Phải biết rằng, lần này có liên quan đến vấn đề an nguy của mẫu thân hắn, cho nên đừng nói là một Nguyên Đồng, cho dủ là một trăm Nguyên Đồng, một ngàn Nguyên Đồng, hắn đều sẽ rút kiếm đánh một trận!
Có một số việc có thành công hay không hắn không biết, nhưng hắn nhất định phải đi làm, tại giống như chuyện bây giờ!
Nhìn thấy được vẻ mặt của Dương Diệp, Mộ Dung Yêu khe khẽ thở dài, nàng đã tiếp xúc với Dương Diệp một thời gian, nàng cũng hiểu một chút về tính cách của Dương Diệp. Cho nên khi nhìn tháy vẻ mặt của Dương Diệp, nàng lại biết muốn bảo Dương Diệp trực tiếp chịu thua thì căn bản không có khả năng. Tuy nhiên cũng đúng. Đừng nói là Dương Diệp, cho dù nàng gặp phải Nguyên Đồng, biết rõ không địch lại nhưng nàng cũng sẽ không chịu thua!
Người có thẻ thua, nhưng không thể không có dũng khí đánh một trận, nếu như ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không có thì sau này làm sao tiếp tục đi trên con đường kiếm đạo được nữa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.