Chương 428: Ta Nhận Thua 2
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Nhìn thấy Dương Diệp đánh tới, trong mắt Văn Nhân Nguyệt loé ra vẻ ngoài ý muốn, Dương Diệp đã làm cách nào để phá tan những Tinh Lam Viên Hoàn kia của nàng? Tuy rất nghi hoặc, thế nhưng lúc này nàng đã không có thời gian suy nghĩ, bởi vì Dương Diệp đã triển khai công kích mãnh liệt đối với nàng.
Dường như là giống như lần trước vậy, thân thể Văn Nhân Nguyệt run lên, hóa thành vô số cánh hoa biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện ở bên trái Dương Diệp, sau đó tay nắm một vòng viên hoàn hướng về phía cổ Dương Diệp mà cắt. Dương Diệp tựa hồ sớm có dự liệu, trong khoảnh khắc Văn Nhân Nguyệt biến mất đó, hắn thu kiếm nghiêng người lóe lên, sau đó Tử Linh Kiếm cực kỳ tự nhiên hướng về bên trái mà chém ra.
Giờ khắc này, Văn Nhân Nguyệt giống như là chủ động đưa lên để Tử Linh Kiếm của Dương Diệp chém vậy.
Lần đầu tiên Văn Nhân Nguyệt biến sắc, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, Dương Diệp làm cách nào mà nắm rõ quỹ tích thân pháp này của nàng? Không kịp nghĩ, Văn Nhân Nguyệt lần thứ hai sử dụng thân pháp quỷ dị này, biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện ở bên phải Dương Diệp. Nhưng mà, ngay thời điểm nàng xuất hiện ở bên phải Dương Diệp, Tử Linh Kiếm vốn đang chém về phía bên trái của Dương Diệp không biết từ lúc nào đã biến thành chém về phía bên phải Dương Diệp, cũng chính là vị trí Văn Nhân Nguyệt xuất hiện lúc này!
Nhìn thấy tình cảnh này, những đại lão trên tường thành kia nhất thời đồng loạt biến sắc, ngay cả trên mặt Nguyên Đồng vẫn luôn luôn hờ hững thong dong cũng lộ ra nét nghiêm trọng cùng nghi ngờ.
Văn Nhân Nguyệt triển khai huyền kỹ thân pháp này, ở trong mắt bọn họ, đương nhiên là có rất nhiều chỗ thiếu sót, lấy thực lực cùng ánh mắt của bọn họ, đương nhiên có thể dễ dàng phá giải huyền kỹ thân pháp quỷ dị này. Thế nhưng tại sao Dương Diệp cũng có thể? Phải biết rằng, Dương Diệp lúc này mới chỉ là Tiên Thiên cảnh thôi, Tiên Thiên cảnh mà đã có thể hiểu rõ chỗ thiếu sót của địa giai huyền kỹ? Chuyện này nghĩ thế nào cũng không hợp lý mà!
Mà nếu như không phải Dương Diệp hiểu rõ chỗ thiếu sót của địa cấp huyền kỹ này, làm sao lần nào cũng có thể ra tay trước để khống chế kẻ địch được?
- Thứ tử này thật quỷ dị!
Nhìn Dương Diệp bên trong phế tích, Lý Tư cau mày trầm giọng nói.
Bạch Khởi ở bên cạnh hắn khẽ gật đầu, nói:
- Nếu như hắn dựa vào ý thức chiến đấu của bản thân mình mà làm đến một bước này, vậy hắn không khỏi quá kinh khủng rồi, chẳng qua điều này hiển nhiên là không thể, nếu như là Nguyên Đồng thì còn có thể, dù sao Nguyên Đồng cũng lĩnh ngộ chiến ý trong truyền thuyết! Chỉ là, nếu như không phải như vậy, vậy hắn làm sao có thể làm được như thế chứ?
- Vốn ta cho rằng hai tầng kiếm ý đã là cực hạn của hắn, thế nhưng bây giờ xem ra, người này cho dù tới hiện tại vẫn chưa có bộc lộ ra thực lực chân chính cùng lá bài tẩy của chính mình như cũ. Ai, hắn càng thể hiện ra thực lực cùng tiềm lực làm người ta kinh sợ, Bách Hoa Cung cùng với Quỷ Tông, còn có Nguyên Môn kia sẽ càng không bỏ qua cho hắn, đáng tiếc!
Lý Tư từ từ lắc đầu nói.
- Nhưng nếu như hắn thu được danh hiệu đệ nhất Thanh Vân Bảng thì sao?
Bạch Khởi lại hỏi ra những lời này.
- Vậy thì là Kiếm Tông, cùng với Phù Văn Sư Công Hội, còn có ngươi và ta đều bị mù mắt rồi!
Lý Tư nhìn Dương Diệp bên trong phế tích, nhẹ giọng nói.
Trên phế tích, Dương Diệp và Văn Nhân Nguyệt đã tách ra. Nhìn Dương Diệp, Văn Nhân Nguyệt trầm giọng nói:
- Ngươi làm cách nào mà làm được như vậy!
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Không thể trả lời, nếu như ngươi còn muốn giết ta, vậy thì lấy ra Đạo khí trong truyền thuyết kia của ngươi đi!
Văn Nhân Nguyệt trầm mặc, một lúc sau, Văn Nhân Nguyệt nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Ngươi có mấy phần chắc chắn sẽ thu được danh hiệu đệ nhất Thanh Vân Bảng?
Dương Diệp ngẩn ra, không hiểu nói:
- Ngươi có ý gì?
- Trả lời ta!
Thấy vẻ mặt Văn Nhân Nguyệt nghiêm túc, Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:
- Năm phần chắc chắn đi!
Nghe vậy, mí mắt Văn Nhân Nguyệt giật giật, năm phần chắc chắn... Cái tên trước mắt này cũng quá tự tin rồi chứ? Nắm chắc năm phần? Điều đó đại diện cho cái gì? Đại diện cho hắn có lòng tin sẽ không thua Nguyên Đồng kia. Lòng tự tin của Dương Diệp từ đâu mà có vậy?
Văn Nhân Nguyệt trầm tĩnh lần nữa, một lát sau, Văn Nhân Nguyệt nhìn Dương Diệp một chút, sau đó nói:
- Ta tin tưởng ngươi, hi vọng ngươi thật sự có năm phần chắc chắn!
Dứt lời, Văn Nhân Nguyệt xoay người nhìn về Lý Tư phía ở phía xa, nói:
- Ta nhận thua!
- Rào!
Nghe được lời của Văn Nhân Nguyệt, tất cả mọi người trong sân xôn xao. Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung nhận thua? Là xin nhận thua? Có ý gì? Huyền giả ở đây đều bị một câu nói của Văn Nhân Nguyệt làm cho đại não như bị ngắn lại một chút.
Mà ngay cả Dương Diệp lúc này cũng có chút mông lung, hắn cảm giác được, Văn Nhân Nguyệt vẫn chưa thực sự xuất ra toàn lực, nếu như Văn Nhân Nguyệt xuất toàn lực, hắn nhất định sẽ có một trận chiến ác liệt, thế nhưng hắn không ngờ rằng Văn Nhân Nguyệt trước mắt lại sẽ nhận thua...
Dường như là giống như lần trước vậy, thân thể Văn Nhân Nguyệt run lên, hóa thành vô số cánh hoa biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện ở bên trái Dương Diệp, sau đó tay nắm một vòng viên hoàn hướng về phía cổ Dương Diệp mà cắt. Dương Diệp tựa hồ sớm có dự liệu, trong khoảnh khắc Văn Nhân Nguyệt biến mất đó, hắn thu kiếm nghiêng người lóe lên, sau đó Tử Linh Kiếm cực kỳ tự nhiên hướng về bên trái mà chém ra.
Giờ khắc này, Văn Nhân Nguyệt giống như là chủ động đưa lên để Tử Linh Kiếm của Dương Diệp chém vậy.
Lần đầu tiên Văn Nhân Nguyệt biến sắc, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, Dương Diệp làm cách nào mà nắm rõ quỹ tích thân pháp này của nàng? Không kịp nghĩ, Văn Nhân Nguyệt lần thứ hai sử dụng thân pháp quỷ dị này, biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện ở bên phải Dương Diệp. Nhưng mà, ngay thời điểm nàng xuất hiện ở bên phải Dương Diệp, Tử Linh Kiếm vốn đang chém về phía bên trái của Dương Diệp không biết từ lúc nào đã biến thành chém về phía bên phải Dương Diệp, cũng chính là vị trí Văn Nhân Nguyệt xuất hiện lúc này!
Nhìn thấy tình cảnh này, những đại lão trên tường thành kia nhất thời đồng loạt biến sắc, ngay cả trên mặt Nguyên Đồng vẫn luôn luôn hờ hững thong dong cũng lộ ra nét nghiêm trọng cùng nghi ngờ.
Văn Nhân Nguyệt triển khai huyền kỹ thân pháp này, ở trong mắt bọn họ, đương nhiên là có rất nhiều chỗ thiếu sót, lấy thực lực cùng ánh mắt của bọn họ, đương nhiên có thể dễ dàng phá giải huyền kỹ thân pháp quỷ dị này. Thế nhưng tại sao Dương Diệp cũng có thể? Phải biết rằng, Dương Diệp lúc này mới chỉ là Tiên Thiên cảnh thôi, Tiên Thiên cảnh mà đã có thể hiểu rõ chỗ thiếu sót của địa giai huyền kỹ? Chuyện này nghĩ thế nào cũng không hợp lý mà!
Mà nếu như không phải Dương Diệp hiểu rõ chỗ thiếu sót của địa cấp huyền kỹ này, làm sao lần nào cũng có thể ra tay trước để khống chế kẻ địch được?
- Thứ tử này thật quỷ dị!
Nhìn Dương Diệp bên trong phế tích, Lý Tư cau mày trầm giọng nói.
Bạch Khởi ở bên cạnh hắn khẽ gật đầu, nói:
- Nếu như hắn dựa vào ý thức chiến đấu của bản thân mình mà làm đến một bước này, vậy hắn không khỏi quá kinh khủng rồi, chẳng qua điều này hiển nhiên là không thể, nếu như là Nguyên Đồng thì còn có thể, dù sao Nguyên Đồng cũng lĩnh ngộ chiến ý trong truyền thuyết! Chỉ là, nếu như không phải như vậy, vậy hắn làm sao có thể làm được như thế chứ?
- Vốn ta cho rằng hai tầng kiếm ý đã là cực hạn của hắn, thế nhưng bây giờ xem ra, người này cho dù tới hiện tại vẫn chưa có bộc lộ ra thực lực chân chính cùng lá bài tẩy của chính mình như cũ. Ai, hắn càng thể hiện ra thực lực cùng tiềm lực làm người ta kinh sợ, Bách Hoa Cung cùng với Quỷ Tông, còn có Nguyên Môn kia sẽ càng không bỏ qua cho hắn, đáng tiếc!
Lý Tư từ từ lắc đầu nói.
- Nhưng nếu như hắn thu được danh hiệu đệ nhất Thanh Vân Bảng thì sao?
Bạch Khởi lại hỏi ra những lời này.
- Vậy thì là Kiếm Tông, cùng với Phù Văn Sư Công Hội, còn có ngươi và ta đều bị mù mắt rồi!
Lý Tư nhìn Dương Diệp bên trong phế tích, nhẹ giọng nói.
Trên phế tích, Dương Diệp và Văn Nhân Nguyệt đã tách ra. Nhìn Dương Diệp, Văn Nhân Nguyệt trầm giọng nói:
- Ngươi làm cách nào mà làm được như vậy!
Dương Diệp lắc đầu, nói:
- Không thể trả lời, nếu như ngươi còn muốn giết ta, vậy thì lấy ra Đạo khí trong truyền thuyết kia của ngươi đi!
Văn Nhân Nguyệt trầm mặc, một lúc sau, Văn Nhân Nguyệt nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Ngươi có mấy phần chắc chắn sẽ thu được danh hiệu đệ nhất Thanh Vân Bảng?
Dương Diệp ngẩn ra, không hiểu nói:
- Ngươi có ý gì?
- Trả lời ta!
Thấy vẻ mặt Văn Nhân Nguyệt nghiêm túc, Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:
- Năm phần chắc chắn đi!
Nghe vậy, mí mắt Văn Nhân Nguyệt giật giật, năm phần chắc chắn... Cái tên trước mắt này cũng quá tự tin rồi chứ? Nắm chắc năm phần? Điều đó đại diện cho cái gì? Đại diện cho hắn có lòng tin sẽ không thua Nguyên Đồng kia. Lòng tự tin của Dương Diệp từ đâu mà có vậy?
Văn Nhân Nguyệt trầm tĩnh lần nữa, một lát sau, Văn Nhân Nguyệt nhìn Dương Diệp một chút, sau đó nói:
- Ta tin tưởng ngươi, hi vọng ngươi thật sự có năm phần chắc chắn!
Dứt lời, Văn Nhân Nguyệt xoay người nhìn về Lý Tư phía ở phía xa, nói:
- Ta nhận thua!
- Rào!
Nghe được lời của Văn Nhân Nguyệt, tất cả mọi người trong sân xôn xao. Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa Cung nhận thua? Là xin nhận thua? Có ý gì? Huyền giả ở đây đều bị một câu nói của Văn Nhân Nguyệt làm cho đại não như bị ngắn lại một chút.
Mà ngay cả Dương Diệp lúc này cũng có chút mông lung, hắn cảm giác được, Văn Nhân Nguyệt vẫn chưa thực sự xuất ra toàn lực, nếu như Văn Nhân Nguyệt xuất toàn lực, hắn nhất định sẽ có một trận chiến ác liệt, thế nhưng hắn không ngờ rằng Văn Nhân Nguyệt trước mắt lại sẽ nhận thua...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.