Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 278: Tâm Cơ 2

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Dương Diệp lắc đầu, nói:

- Đa tạ tiền bối khuyên giải, nhưng vãn bối có tính tình như vậy, sửa không được, cũng không muốn sửa. Lại nói, vãn bối thật oan ức. Nếu không phải vãn bối lúc trước có thực lực hơi mạnh, chỉ sợ đã bị nổ thành tro tàn. Đúng rồi, lúc trước vãn bối biến hôn phu của nữ nhân kia thành như vậy, làm sao không thấy nữ nhân kia tức giận?

Ninh Tu hít một tiếng, nói:

- Tiểu tử, đầu óc của ngươi đần độn hơn sư phụ của ngươi. Ngươi lúc trước bị người ta lợi dụng, ngươi còn không biết sao?

- Bị người ta lợi dụng?

Dương Diệp cau mày, nói:

- Ngươi nói ta bị nữ nhân kia lợi dụng? Không thể nào?

- Còn không biết?

Ninh Tu nói:

- Lẽ nào ngươi không cảm giác được, nha đầu kia cho tới nay vẫn buộc ngươi giết cháu của Phong Dương? Nếu như nàng thật có lòng muốn giết ngươi, hoặc có lòng bảo vệ tên kia, tiểu tử, ngươi không chỉ không thể đả thương tiểu tử kia, chỉ sợ tự thân cũng khó bảo đảm. Đừng tưởng rằng lão phu đang hù dọa ngươi, gia gia nàng nhưng là hội trưởng Phù văn sư công hội, trên người nha đầu kia có ít nhất mấy chục tấm thuật phù cao cấp, thậm chí thuật phù cao cấp hơn đều có, tiểu tử, ngươi có thể chịu đựng được mấy chục tấm thuật phù cao cấp?

Nghe vậy, Dương Diệp biến sắc, mấy chục tấm thuật phù cao cấp, đùa gì thế, lúc trước hắn dùng vài tờ thuật phù cao cấp đã có thể làm Phượng Vũ thực lực Linh Giả cảnh thất phẩm trọng thương, mấy chục tấm. . . . Đừng nói hắn, chỉ sợ cường giả Tôn Giả cảnh cũng không nhất định chịu đựng được!

- Ngươi nói, nàng sớm biết thân phận của ta, cũng biết thực lực của ta?



Dương Diệp hỏi. Nếu đúng là như vậy, tâm cơ của nữ nhân kia quá khủng bố, lúc trước hắn còn cho rằng nữ nhân kia đang giúp tên thanh niên, nào có biết, đối phương vẫn đang ép hắn giết tên thanh niên. Hiện tại hồi tưởng lại, Dương Diệp cảm thấy có điểm không đúng.

Bởi vì sở dĩ thanh niên kia ra tay với hắn, cũng tức giận muốn giết hắn, dường như tất cả nguyên nhân đều vì nữ nhân kia! Nghĩ tới đây, sau lưng Dương Diệp đổ mồ hôi lạnh, nữ nhân này có tâm cơ quá khủng khiếp!

- Có biết thân phận và thực lực của ngươi hay không thì ta không biết!

Ninh Tu nói:

- Nói chung, nàng muốn giết tên kia là chắc chắn. Ai, Phong Dương cũng là kẻ ngu xuẩn, cho dù muốn thông gia tìm chỗ dựa, cũng đừng tìm nha đầu này! Nếu như nha đầu này cũng yêu thích cháu của hắn thì tốt, vấn đề là nha đầu này không thích. Lấy tâm cơ cùng thủ đoạn của nha đầu, cộng thêm nàng không thích, Phong Dương lão thất phu này đi tìm hội trưởng cầu hôn, việc này không phải đang cầu hôn, mà là đang đưa cháu của hắn vào chỗ chết.

- Vì sao nàng nói với ta câu cuối cùng là “tại sao Lâm sư thúc lại thu người như ta làm đồ đệ “?

Dương Diệp hỏi:

- Nàng có ý gì?

- Ngươi thông minh thật!

Ninh Tu nhìn Dương Diệp như thằng ngu, nói:

- Nàng có hai ý, ý thứ nhất chính là diễn trò cho ta xem, cho ta biết nàng và cháu của Phong Dương là một bọn. Ý thứ hai là mắng ngươi, đang mắng ngươi thông minh thấp. . . Hiểu chưa?



Nghe vậy, gương mặt Dương Diệp biến thành màu đen, hắn thông minh thấp sao? Được rồi, chuyện lần này, hắn biểu hiện hơi ngu xuẩn. Không chỉ bị người ta bán đi, còn giúp người khác kiếm tiền, quan trọng hơn chính đếm tiền xong còn không biết mình bị bán. . . .

- Ở Phù văn sư công hội, không, phải nói là ở đế đô, có hai người tuyệt đối đừng đi chọc vào. Người thứ nhất chính là nha đầu kia, chọc nàng, ngươi sẽ không biết khi nào sẽ có một đống phiền phức rơi xuống ngươi; một người khác chính là tiểu ma nữ Bảo Nhi, chọc tiểu ma nữ kia, ngươi sẽ có phiền phức ngay lập tức!

Ninh Tu nói.

- Ngươi gặp Bảo Nhi?

Dương Diệp hỏi.

Nghe được hai chữ Bảo Nhi, khóe miệng Ninh Tu co giật, nói:

- Hiện tại đế đô người nào không biết đại danh của nàng? Vừa tới đế đô, nàng cầm thuật phù cao cấp ném vào những người mà nàng nhìn khó chịu. . . Hộ vệ đội hoàng gia tại đế đô hiện tại nghe được tên của nàng là đau đầu, tại sao? Tiểu ma nữ này đánh không được chửi không được, nàng nổ người khác, kết quả cuối cùng chỉ có thể là người khác tới xin lỗi nàng. . .

Nói đến đây, đột nhiên Ninh Tu hơi tức giận, nói:

- Ngươi nói, nàng nổ người trên đường cũng thôi, nàng ở Phù văn sư công hội cũng nổ! Hiện tại mỗi trưởng lão trong cong hội nhìn thấy nàng sẽ quay đầu chạy, tại sao? Bởi vì khi gặp mặt nàng sẽ gọi gia gia. . . . Gọi gia gia kết quả là ngươi phải cho nàng thuật phù, nếu như không cho? Ha ha. . . . Không cho kết cục chính là gọi lão già, sau đó ném một tấm thuật phù tới . . .

Nghe vậy, Dương Diệp hơi buồn cười, xem ra Bảo Nhi hiện tại có tiếng tăm rất lớn tại đế đô, nói không chắc sau này hắn chỉ cần nói là sư đệ của Bảo Nhi là có thể đi nghênh ngang tại đế đô.

- Không nói những chuyện này, ta dẫn ngươi đi tìm sư phụ ngươi, hắn hiện tại cũng kết thúc hội nghị rồi!

Ninh Tu khoát tay áo một cái, sau đó xoay người đi vào trong Phù văn sư công hội.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook