Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 418: Thăng Cấp 2

thanh loan phong thượng

02/03/2023

- Ta không biết huynh còn quân bài nào chưa lật khiến huynh có thể có lòng tin giành vị trí số một, ta chỉ muốn nói, không nhắc đến Nguyên Đồng, chỉ Tần Du Nhiên và hai người của Bách Hoa cung, Băng Tuyết, còn cả Lâm Tu Nhiên mà Túy sư bá tìm kiếm về kia nữa, thực lực của bọn họ thật sự không đơn giản, huynh muốn giành vị trí số một thật sự rất khó khăn!

Cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của Tô Thanh Thi, trong lòng Dương Diệp ấm áp, sau đó cười nói:

- Yên tâm, nếu ta đã dám nhắm vị trí số một thì ta phải có một chút bản lĩnh, cô biết rồi đấy, ta không phải loại người phồng má giả làm kẻ mập, bất lực mà còn muốn tiến lên chịu chết.

Tô Thanh Thi liếc nhìn Dương Diệp, do dự một chút sau đó lại nói:

- Lâm Tu Nhiên là thiên tài mà Túy sư bá tìm kiếm cho Kiếm Tông, hắn ta được Túy sư bá dẫn dắt, kỹ thuật trên phương diện kiếm đạo rất thâm sâu, nếu huynh gặp phải hắn thì phải cẩn thận. Còn nữa, nếu hắn bại dưới tay huynh, hy vọng huynh tha cho hắn một mạng, thế nào?

Dương Diệp mỉm cười nói:

- Thanh Thi, lúc trước cô cũng thấy rồi đấy, là hắn có địch ý với ta, không phải ta có thù với hắn. Ta tin nếu bọn ta gặp nhau trong vòng thi đấu, hắn nhất định sẽ ra đòn chết với ta, nếu vậy đương nhiên ta cũng không thể nào nương tay. Cho nên yêu cầu này của nàng không thể đồng ý. Nếu hắn muốn giết ta thì ta sẽ phải giết hắn!

Trong rất nhiều chuyện hắn có thể chọn thỏa hiệp và nhượng bộ, nhưng trong vấn đề nguyên tắc Dương Diệp hắn sẽ không thay đổi vì bất cứ ai. Sát ý của Lâm Tu Nhiên dành cho hắn rất rõ ràng, đương nhiên hắn sẽ không ngốc nghếch thủ hạ lưu tình trong thi đấu.

Nghe thấy lời nói của Dương Diệp, Tô Thanh Thi lại khẽ thở dài lần nữa, cho dù là Dương Diệp hay là Lâm Tu Nhiên, nàng không hy vọng bất kỳ ai trong hai người chết trên đài luận võ. Lâm Tu Nhiên là người mà Túy đạo nhân chọn, nếu Dương Diệp giết hắn ta, Dương Diệp vô cùng có khả năng để lại ấn tượng xấu trong lòng Túy đạo nhân, điều này đối với Dương Diệp chắc chắn là một chuyện xấu.

Hơn nữa Kiếm Tông lúc này quả thật cũng cần có được thiên tài như Lâm Tu Nhiên!

Tô Thanh Thi không nói nữa, liếc nhìn Dương Diệp do dự một chút, sau đó khẽ động mình, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Dương Diệp, sau đó Dương Diệp cảm giác được một mùi hương thoang thoảng phả vào mặt, chợt một cơ thể mềm mại ấm áp sáp vào người hắn, chỉ nghe thấy Tô Thanh Thi nhỏ giọng nói:

- Sống đến khi kết thúc Thanh Vân Bảng!

Dứt lời, bóng dáng Tô Thanh Thi hiện lên rồi biến mất trước mặt Dương Diệp.



Một lát sau Dương Diệp hoàn hồn lại, sau đó hiểu ý cười, khi Tô Thanh Thi bảo hắn giữ lại tính mạng cho Lâm Tu Nhiên, tuy biết Tô Thanh Thi chỉ muốn Kiếm Tông không bị tổn thất một thiên tài, nhưng là một người đàn ông, trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái. Bởi vì trong lòng Tô Thanh Thi, địa vị của Kiếm Tông vẫn trên hắn.

Đương nhiên đa phần là vì hắn cho rằng cho tới giờ Tô Thanh Thi vẫn tỏ ra thân thiện với hắn là bởi vì Dương Diệp hắn có giá trị với Kiếm Tông, bởi vì Dương Diệp hắn có thể mang đến quyền lợi cho Kiếm Tông, cho nên nàng mới đối xử với hắn như vậy. Nhưng câu nói sau cùng khi Tô Thanh Thi vừa rời đi nói cho hắn biết, trong lòng Tô Thanh Thi rốt cuộc vẫn có hắn.

Có thể là không nhiều bằng Kiếm Tông nhưng với hắn như vậy đã đủ rồi.

Dương Diệp hắn không có kinh nghiệm gì trong chuyện tình cảm, hắn không biết cách làm sao để yêu một người, hắn chỉ biết là thích một người thì phải cố gắng ra sức, cho nàng điều tốt nhất dù đối phương không yêu hắn! Tuy đơn phương ra sức là tình yêu rất cực khổ nhưng với hắn, có thể thích một người đã là chuyện vô cùng hạnh phúc đối với bản thân rồi! Đương nhiên, nếu người mình thích cũng có thể thích mình vậy thì càng hạnh phúc!

Suy nghĩ một chút, nụ cười trên gương mặt Dương Diệp dần lan ra, nhưng đúng lúc này hai mắt Dương Diệp đột nhiên trợn tròn lên, đồng thời Tử Linh Kiếm trong tay hắn đột nhiên phát ra tiếng kiếm rung, sau đó rung lên vô cùng mãnh liệt, như muốn thoát khỏi tay hắn, muốn phóng lên cao vậy.

Mà chỗ hai chân hắn đang đứng, đá lát nhà xanh cứng đột nhiên lại xuất hiện vô số khe nứt quỷ dị chi chít như mạng nhện, lúc đầu chỉ là chỗ hai chân Dương Diệp đứng, nhưng chưa đến hai nhịp thở, những khe nhỏ dày như mạng nhện này đã lan ra bốn phương tám hướng.

Lúc này lấy Dương Diệp làm trung tâm, trong phạm vi mười trượng xung quanh hắn, nền đá bắt đầu nứt nẻ từng khúc.

May là lúc này vào đêm muộn, con đường Dương Diệp đi lại thuộc về nơi vắng vẻ nên mới không có ai phát hiện ra cảnh tượng quỷ dị này!

Đứng tại chỗ một lát, Dương Diệp lắc đầu cười khổ nói:

- Không ngờ mình chỉ thông suốt một suy nghĩ mà đã đạt được kiếm ý lớp thứ tư, điều này quả là có chút hài hước!

Đúng vậy, lúc này Dương Diệp đã đạt được kiếm ý lớp thứ tư, về phần vì sao lại trực tiếp đạt được kiếm ý lớp thứ tư thì Dương Diệp cũng không rõ lắm, có điều hắn mơ hồ cảm thấy có lẽ là vì hắn đã gỡ được khúc mắc lúc trước, suy nghĩ trong đầu thông suốt chính là nguyên nhân. Có điều dù thế nào đi nữa, lúc này đề thăng kiếm ý đến lớp thứ tư chắc chắn là một chuyện tốt đối với hắn, đang đối mặt với những thiếu niên thiên tài tiếp heo, Dương Diệp hắn lại có thêm vài phần bản lĩnh và thực lực!

Nhìn cảnh tượng do kiếm ý bị bộc lộ tạo thành ở xung quanh một chút, Dương Diệp cười dài một tiếng, sau đó khẽ động mình biến mất ngay tại chỗ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook