Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Chương 315: Tử Điêu Phát Uy 1

thanh loan phong thượng

02/03/2023

Dương Diệp cầm kiếm, hắn lập tức triển khai kiếm ý, khí thế toàn thân của Dương Diệp biến thành cực kỳ ác liệt, trên thân kiếm Tử Linh kiếm ngẫu nhiên xuất hiện vài đạo kiếm quang màu vàng bắn nhanh ra ngoài, rơi trên mặt đất, mỗi một tia kiếm ý đánh vào mặt đất liền sinh ra một khe nứt màu đen!

- Phân linh kiếm pháp!

Hét to một tiếng, Dương Diệp cầm kiếm chém thẳng vào hư không phía trên thanh niên áo bào tím, nhất thời, hai đạo kiếm khí bắn nhanh ra khỏi mũi kiếm Tử Linh kiếm, cùng lúc đó, thân hình hắn hơi động, trường kiếm mang theo từng đạo kiếm ảnh lướt nhanh về phía thanh niên áo bào tím.

Đối mặt Huyền thú, người khác luôn giữ khoảng cách khi chiến đấu, thế nhưng đối với Dương Diệp mà nói, hắn thích hợp chiến đấu cận chiến với đối phương! Tại sao? Bởi vì kiếm của hắn có thể phá tan phòng ngự của đối phương!

Kiếm khí màu vàng óng được kiếm ý gia trì nên càng sắc bén hơn trước, tốc độ cũng nhanh hơn trước, sau khi hai bên cách nhau mười trượng, không tới một hô hấp đã tới trước mặt thanh niên áo bào tím.

Thanh niên áo bào tím hừ lạnh một tiếng, hắn xuất ra một quyền đơn giản!

- Bành!

Kiếm khí màu vàng óng của Dương Diệp biến mất trên không trung thật nhanh, mà thanh niên áo bào tím lại biến sắc, bởi vì nắm đấm của hắn xuất hiện hai vết máu.

- Không hổ là kiếm ý, quả nhiên ác liệt!

Thanh niên áo bào tím trầm giọng nói một câu, sau đó thân hình hơi động, hắn lướt về phía Dương Diệp.

Nhìn thấy thanh niên áo bào tím lao nhanh về phía mình, ánh mắt Dương Diệp đầy hung ác, hắn rút kiếm chém vào người thanh niên áo bào tím, kiếm ý cùng huyền khí màu vàng gia trì vào Tử Linh kiếm, vào đúng lúc này, uy lực chân chính của kiếm ý thể hiện ra ngoài, trường kiếm đánh ra từng đạo công kích đáng sợ, sức mạnh khủng khiếp tới mức ngay cả không gian cũng rung chuyển!



Thanh niên áo bào tím cũng không tránh né chiêu kiếm này, hắn cũng không có đi ngăn cản chiêu kiếm kia, chỉ tùy ý nhìn chiêu kiếm chém vào đầu hắn, mà hắn lại xuất quyền đánh thẳng vào ngực của Dương Diệp.

Đây là muốn dùng mạng đối thương hay sao? Suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu của Dương Diệp, đương nhiên hắn không tin đối phương sẽ làm chuyện ngu xuẩn như vậy, nếu không phải lấy mạng đổi thương, như vậy đối phương rất tự tin vào phòng ngự của mình.

Nghĩ tới đây, sức mạnh của Dương Diệp lại tăng thêm vài phần, hắn không tin phòng ngự trên đầu của đối phương mạnh mẽ như vậy, có thể chống lại chiêu kiếm có kiếm ý một tầng và huyền khí màu vàng gia trì.

- Cheng!

Dương Diệp chém thẳng vào đầu của thanh niên áo bào tím, nhưng mà cảnh tượng cái đầu bị chém thành hai nửa không có xuất hiện, ngược lại, Tử Linh kiếm của Dương Diệp bị đàn hồi trở về!

- Bành!

Vào lúc này, nắm đấm của thanh niên áo bào tím cũng đánh vào ngực của Dương Diệp một cái. Bị một quyền đánh trúng, sắc mặt Dương Diệp thay đổi, trong nháy mắt thân thể của hắn cong lại như cây cong, hai chân đạp mạnh vào mặt đất để bay ngược về phía sau, sau khi lui về phía sau chừng hai mươi trượng, lúc này khóe miệng của Dương Diệp lại có máu tươi chảy xuống!

Mà trên trán của thanh niên áo bào tím cũng có một vết kiếm rất bắt mắt, thế nhưng lại không có chảy máu.

Thanh niên áo bào tím nhìn về phía Dương Diệp, lần đầu, trong mắt hắn có nghiêm túc, nói:

- Phòng ngự trên đầu của bộ tộc Viên Nhân Kiêm Cương chúng ta là cứng nhất, đầu của ta, cho dù là cường giả Linh giai của nhân loại các ngươi cũng khó gây tổn thương, thế nhưng không nghĩ tới lại bị ngươi phá tan. Có lẽ là do kiếm ý kia, nhưng ta nghĩ, huyền khí màu vàng của ngươi cũng có công rất lớn, huyền khí màu vàng của ngươi chính là Ngũ hành huyền khí truyền thuyết sao?

Khi thanh niên áo bào tím nói chuyện, Dương Diệp nhìn thấy rất rõ ràng, vết kiếm hắn lưu lại trên đầu của thanh niên áo bào tím đã biến mất không thấy bóng dáng, lúc này trán của thanh niên áo bào tím đã hoàn hảo như lúc ban đầu, phát hiện như thế, sắc mặt Dương Diệp lại nghiêm túc hơn trước.

Thì ra đối phương là bộc tộc Viên Nhân Kim Cương, chẳng trách thực lực cường hãn như vậy! Dương Diệp khẽ gật đầu nói:



- Huyền khí của ta không phải Ngũ hành huyền khí, là huyền khí biến dị, nhưng uy lực cũng không kém Ngũ hành huyền khí!

- Không phải Ngũ hành huyền khí sao?

Thanh niên áo bào tím ngây người, sau đó khẽ gật đầu, nói:

- Đã không trọng yếu, được rồi, nhân loại, hiện tại ngươi có tư cách hỏi ta một vấn đề, ta tin tưởng, ngươi và ta có rất nhiều vấn đề muốn hỏi nhau.

Dương Diệp trầm ngâm một hồi, sau đó nói:

- Nghe đồn Huyền thú đế quốc các ngươi ngoại trừ có một siêu cấp yêu nghiệt, thực lực của ngươi mạnh hay hắn mạnh?

Nghe vậy, mí mắt của thanh niên áo bào tím co giật, sau khi im lặng một lúc, hắn nói:

- Hắn mạnh!

Lần này mí mắt của Dương Diệp đã co giật, thanh niên áo bào tím trước mắt đã có thực lực cường hãn như vậy, hơn nữa còn dưới tình huống chưa khôi phục bản thể, nếu như đối phương khôi phục bản thể, như vậy hắn chỉ có sử dụng tới cái hộp kiếm và kiếm ý tầng thứ hai mới có thể chống lại bản thể của đối phương, mà một cường giả như thế lại thừa nhận yêu nghiệt kia mạnh hơn mìn.

Như vậy tên yêu nghiệt kia mạnh bao nhiêu?

Thanh niên áo bào tím nhìn Dương Diệp một chút, nói:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Vực Vô Địch (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook