Chương 380: Tu Luyện! (2)
thanh loan phong thượng
02/03/2023
Dương Diệp thu hồi tâm tư và vung tay phải lên, bốn con Liệp Ảnh Báo xuất hiện trước mặt hắn, nhìn những con báo săn này, Dương Diệp trâm giọng nói:
- Bảo vệ bốn phía, không được để cho bắt cứ người nào hay huyền thú nào bước vào!
Biết rõ kẻ trước mắt có địa vị quan trọng trong lòng Tử Điêu, bốn con báo săn Vương cấp không dám đắc tội Dương Diệp, chúng nhìn nhau rôi chia ra chạy về bồn phía.
Thấy chúng rời đi, Dương Diệp mới chậm rãi đi tới bên bờ hồ, sau đó ngồi xếp bằng, lầy Địa cắp thân pháp huyện kỹ Ấn Phân Thân ra. Cái hắn thiêu nhật hiện tại chính là Địa cấp thân pháp huyện kỹ, Tật Phong Bộ của hăn nêu không có Tật Phong Ngoa duy trì thì sẽ chăng có chút giá trị nào trước mặt những yêu nghiệt kia!
Vì lẽ đó, thứ hắn chọn đầu tiên chính là bộ thân pháp huyền kỹ Địa cấp Ấn Phân Thân này!
Thời gian trôi qua từng chút một, chớp mắt một cái đã qua mười ngày.
Trong rừng trúc, hai mắt Dương Diệp khép hờ, một khắc sau, hai mắt hắn đột nhiên mở to, chân phải khẽ động, thân thể hắn nhát thời hóa thành một đạo tàn ảnh lướt nhanh về phía một cây gậy trúc cách đây hơn sáu trăm trượng, bởi tốc độ của hắn quá nhanh nên bản thể của hắn đi qua chỗ nào, những cây trúc ở chỗ đó liền giống như bị một trận cuồng phong quét qua mà không ngừng đung đưa!
Khi chỉ còn cách gậy trúc khoảng tầm một trượng, hai mắt Dương Diệp nhắm lại, quát lên:
- Phân!
Dứt lời, thân thể của hắn đột nhiên run lên, sau đó một cái ảo ảnh giống Dương Diệp y như đúc xuất hiện ở phía bên trái của hắn, bàn tay của hắn hơi lay động, hút Tử Linh Kiếm ra, nhanh như cắt bổ tới cây gậy trúc; Mà phân thân của Dương Diệp cũng rút Tử Linh Kiếm ra rồi bổ tới, nhanh như điện!
- Bành!
Theo đó, một luồng kiếm quang xuất hiện trong sân, cây gậy trúc trước mặt Dương Diệp bị chém thành hai nửa, đồng thời vết kiếm cũng hẳn sâu trên mặt đát!
Mà đúng lúc này, đột nhiên đạo phân thân phía bên trái của Dương Diệp dần trở nên mờ ảo, trở nên trong suốt, không tới hai hơi thở đã tiêu tán trong không trung.
Nhìn đạo phân thân biến mát trong không trung kia, Dương Diệp cười khổ lắc đầu, cho dù là động tác hay là dáng vẻ của cái phân thân này đều không khác máy so với hắn, khác biệt duy nhất có lẽ chính là khí chất của hắn, bản thân hắn vì lĩnh ngộ kiếm khí mà khí thế trở nên rất ác liệt, nhưng phân thân lại không hề có.
Nói đơn giản một chút thì cái phân thân này có hình nhưng lại không có thần! Nếu như gặp phải người có thực lực mạnh mẽ, chắc chắn phân thân của hắn sẽ bị đối phương nhìn thấu ngay lập tức!
Nhưng mà hiện tại Dương Diệp cũng không có cách nào cải thiện được, kẻ tên Nguyên Dạ kia làm đệ tử thiên tài của Nguyên môn, ắt đã sớm thu được bộ huyền kỹ Ẩn Phân Thân này, nhưng lại mới chỉ tu tuyện đến tầng thứ tư, tạo ra bốn đạo phân thân, mà hắn tại chỉ dùng thời gian mười ngày để tạo ra một đạo phân thân, chung quy vẫn dựa cả vào Kim Sắc huyền khí trong người hắn!
Bởi vì yêu cầu của phân thân này về độ ngưng luyện huyền khí phải cực cao, nếu như không thể ngưng luyện huyền khí mà muốn tu luyện ra phân thân, đó là một chuyện vô cùng khó khan! Mà độ ngưng luyện huyền khí của Kim Sắc huyền khí trong người hắn vừa đủ phù hợp với bộ huyền kỹ này, vì lẽ đó hắn mới có thể tu luyện ra một đạo phân thân chỉ trong mười ngày, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Dương Diệp hắn tu luyện muộn hơn người khác mấy năm, nhưng tại chỉ cần mười ngày đề đạt đến một trình độ nhất định.
Bộ huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm Ấn Hồ Trảm kia cũng vậy, hắn mới chỉ tu luyện ở mức độ nhập môn, tuy là chỉ mới nhập môn, thế nhưng uy lực kia lại làm cho Dương Diệp rất kinh hỉ. Bởi vì dưới sự phụ trợ thêm của kiếm khí, uy lực và tốc độ của Ẩn Hồ Trảm đã không còn dưới trình độ của Nam Cung Ngôn! Đặc biệt là hiệu quả ản nắp quỷ dị kia, phối hợp với n kiếm, trình độ quỷ dị đó đã không thua tử quang của Tử Điêu rồi!
Nói tóm tại, mười ngày này khổ tu, hắn đã thu hoạch được những lợi ích vô cùng lớn!
Hít sâu một hơi, Dương Diệp tập trung ý niệm vào trong cơ thể, Tử Điêu vẫn còn đang hấp thu năng lượng từ Kim Sắc huyện khí và viên nội đan kia trong vòng xoáy đan điện, trong mười ngày qua, ánh sáng bao phủ quanh thân Tử Điêu đã chuyền thành màu tím đậm, toát ra một khí thế vô cùng khủng bỏ, làm cho những huyền thú vốn dĩ ở trong phạm vi gần huyền khí phải tránh xa!
Hiển nhiên, mười ngày nay cũng không chỉ có mình hắn là có thu hoạch, tên tiểu tử này cũng như thế!
- Hống!
Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ vang lên từ sâu trong rừng!
Đây tà tiếng của con báo săn, hai mắt Dương Diệp nhắm lại, có nhân loại hoặc huyền thú tiếp cận nơi này sao?
- Bảo vệ bốn phía, không được để cho bắt cứ người nào hay huyền thú nào bước vào!
Biết rõ kẻ trước mắt có địa vị quan trọng trong lòng Tử Điêu, bốn con báo săn Vương cấp không dám đắc tội Dương Diệp, chúng nhìn nhau rôi chia ra chạy về bồn phía.
Thấy chúng rời đi, Dương Diệp mới chậm rãi đi tới bên bờ hồ, sau đó ngồi xếp bằng, lầy Địa cắp thân pháp huyện kỹ Ấn Phân Thân ra. Cái hắn thiêu nhật hiện tại chính là Địa cấp thân pháp huyện kỹ, Tật Phong Bộ của hăn nêu không có Tật Phong Ngoa duy trì thì sẽ chăng có chút giá trị nào trước mặt những yêu nghiệt kia!
Vì lẽ đó, thứ hắn chọn đầu tiên chính là bộ thân pháp huyền kỹ Địa cấp Ấn Phân Thân này!
Thời gian trôi qua từng chút một, chớp mắt một cái đã qua mười ngày.
Trong rừng trúc, hai mắt Dương Diệp khép hờ, một khắc sau, hai mắt hắn đột nhiên mở to, chân phải khẽ động, thân thể hắn nhát thời hóa thành một đạo tàn ảnh lướt nhanh về phía một cây gậy trúc cách đây hơn sáu trăm trượng, bởi tốc độ của hắn quá nhanh nên bản thể của hắn đi qua chỗ nào, những cây trúc ở chỗ đó liền giống như bị một trận cuồng phong quét qua mà không ngừng đung đưa!
Khi chỉ còn cách gậy trúc khoảng tầm một trượng, hai mắt Dương Diệp nhắm lại, quát lên:
- Phân!
Dứt lời, thân thể của hắn đột nhiên run lên, sau đó một cái ảo ảnh giống Dương Diệp y như đúc xuất hiện ở phía bên trái của hắn, bàn tay của hắn hơi lay động, hút Tử Linh Kiếm ra, nhanh như cắt bổ tới cây gậy trúc; Mà phân thân của Dương Diệp cũng rút Tử Linh Kiếm ra rồi bổ tới, nhanh như điện!
- Bành!
Theo đó, một luồng kiếm quang xuất hiện trong sân, cây gậy trúc trước mặt Dương Diệp bị chém thành hai nửa, đồng thời vết kiếm cũng hẳn sâu trên mặt đát!
Mà đúng lúc này, đột nhiên đạo phân thân phía bên trái của Dương Diệp dần trở nên mờ ảo, trở nên trong suốt, không tới hai hơi thở đã tiêu tán trong không trung.
Nhìn đạo phân thân biến mát trong không trung kia, Dương Diệp cười khổ lắc đầu, cho dù là động tác hay là dáng vẻ của cái phân thân này đều không khác máy so với hắn, khác biệt duy nhất có lẽ chính là khí chất của hắn, bản thân hắn vì lĩnh ngộ kiếm khí mà khí thế trở nên rất ác liệt, nhưng phân thân lại không hề có.
Nói đơn giản một chút thì cái phân thân này có hình nhưng lại không có thần! Nếu như gặp phải người có thực lực mạnh mẽ, chắc chắn phân thân của hắn sẽ bị đối phương nhìn thấu ngay lập tức!
Nhưng mà hiện tại Dương Diệp cũng không có cách nào cải thiện được, kẻ tên Nguyên Dạ kia làm đệ tử thiên tài của Nguyên môn, ắt đã sớm thu được bộ huyền kỹ Ẩn Phân Thân này, nhưng lại mới chỉ tu tuyện đến tầng thứ tư, tạo ra bốn đạo phân thân, mà hắn tại chỉ dùng thời gian mười ngày để tạo ra một đạo phân thân, chung quy vẫn dựa cả vào Kim Sắc huyền khí trong người hắn!
Bởi vì yêu cầu của phân thân này về độ ngưng luyện huyền khí phải cực cao, nếu như không thể ngưng luyện huyền khí mà muốn tu luyện ra phân thân, đó là một chuyện vô cùng khó khan! Mà độ ngưng luyện huyền khí của Kim Sắc huyền khí trong người hắn vừa đủ phù hợp với bộ huyền kỹ này, vì lẽ đó hắn mới có thể tu luyện ra một đạo phân thân chỉ trong mười ngày, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Dương Diệp hắn tu luyện muộn hơn người khác mấy năm, nhưng tại chỉ cần mười ngày đề đạt đến một trình độ nhất định.
Bộ huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm Ấn Hồ Trảm kia cũng vậy, hắn mới chỉ tu luyện ở mức độ nhập môn, tuy là chỉ mới nhập môn, thế nhưng uy lực kia lại làm cho Dương Diệp rất kinh hỉ. Bởi vì dưới sự phụ trợ thêm của kiếm khí, uy lực và tốc độ của Ẩn Hồ Trảm đã không còn dưới trình độ của Nam Cung Ngôn! Đặc biệt là hiệu quả ản nắp quỷ dị kia, phối hợp với n kiếm, trình độ quỷ dị đó đã không thua tử quang của Tử Điêu rồi!
Nói tóm tại, mười ngày này khổ tu, hắn đã thu hoạch được những lợi ích vô cùng lớn!
Hít sâu một hơi, Dương Diệp tập trung ý niệm vào trong cơ thể, Tử Điêu vẫn còn đang hấp thu năng lượng từ Kim Sắc huyện khí và viên nội đan kia trong vòng xoáy đan điện, trong mười ngày qua, ánh sáng bao phủ quanh thân Tử Điêu đã chuyền thành màu tím đậm, toát ra một khí thế vô cùng khủng bỏ, làm cho những huyền thú vốn dĩ ở trong phạm vi gần huyền khí phải tránh xa!
Hiển nhiên, mười ngày nay cũng không chỉ có mình hắn là có thu hoạch, tên tiểu tử này cũng như thế!
- Hống!
Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ vang lên từ sâu trong rừng!
Đây tà tiếng của con báo săn, hai mắt Dương Diệp nhắm lại, có nhân loại hoặc huyền thú tiếp cận nơi này sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.