Chương 23: Cô lại bị …… rồi
Văn Xán
16/08/2016
Anh xoay người đè Lăng Vi lên sau cửa, nâng cằm của cô lên liền muốn hôn xuống, Lăng Vi nghiêng đầu né đi, gấp gáp nói: “Viêm, Viêm Bá Nghị. Anh……”
Mặt của Viêm Bá Nghị lần nữa lướt qua, lúc này mới lần nữa thưởng thức được…… nơi mềm mại của năm năm trước.
“Ô ~ Vi Vi của anh đỏ mặt rồi này.” Viêm Bá Nghị rút cằm về, trông thấy mặt Lăng Vi thoáng đỏ ửng lên, trêu chọc nói.
Lăng Vi giơ tay đẩy Viêm Bá Nghị ra, trong lòng tự mắng không thôi “Cũng đã làm mẹ người ta rồi, còn sinh con cho người đàn ông này rồi, còn thẹn thùng gì nữ chứ, thật là.”
Nhìn đôi mắt to long lanh của Lăng Vi, Viêm Bá Nghị đẩy Lăng Vi đến bên cạnh giường, sau đó cởi bộ âu phục ra, đến gần cô…… gần hơn…… gần hơn nữa.
Lăng Vi liên tục lui về phía sau trốn…… rồi lại trốn…… mãi cho đến khi bị Viêm Bá Nghị đè lên……, sức cùng lực kiệt chơi trò yêu tinh đánh nhau.
Trước khi bất tỉnh, cô vẫn luôn nghi ngờ, người đàn ông chết tiệt này, có phải năm năm nay chưa từng ăn thịt hay không…… nếu không hôm nay sao lại…… dùng sức như thế.
Cho đến khi cô tỉnh lại lần nữa, cảm nhận được bên cạnh có người, cô lập tức ngồi dậy. Cơ thể chợt lạnh, đột nhiên cô nhớ lại chuyện xảy ra trước đó, cô thế mà lại, lại cùng với cha của Dịch Dịch chơi màn đánh nhau…… Hơn nữa, hình như cô, cũng không phải không tình nguyện…… hình như còn, chết tiệt, có một chút…… hưởng thụ, và chờ mong lần nữa.
“Sao thế, lúc này biết thẹn thùng rồi? Nhưng tối qua rất là…… ha ha ha.” Trông thấy Lăng Vi liếc qua, lúc này Viêm Bá Nghị mới cảm thấy chuyện vừa trải qua chân thật thế nào, nhịn không được lén lút nhéo mình một cái.
Có thể anh không ngờ, gặp lại lần nữa, càng nhiều thử thách đang chờ đợi anh…… trước tiên là đứa con trai tinh quái kia của anh!
Buổi tối Lăng Dịch Sâm vốn muốn gọi điện thoại cho mami, nhưng không biết tại sao di động lại hết tiền mất rồi, suy nghĩ một hồi, liền đem chuyện này đổ lên đầu mẹ nuôi Từ Niệm Niệm, quốc tế đường dài nha, hôm qua sao cậu lại quên mất mẹ nuôi đang ở Mỹ chứ, tiền điện thoại hơn một trăm mấy đồng của cậu có thể ăn được một chầu kem Haagen Dazs đó, nghĩ đến điều này, Lăng Dịch Sâm lại cảm thấy đau lòng.
Nhưng vẫn phải liên lạc với mami, ban đêm không có mami bên cạnh đặc biệt dài, may mà còn có vật cưng của cậu, máy tính với ti vi làm bạn, và không thể thiếu đồ ăn vặt của cậu nữa.
Không biết đã ngủ từ lúc nào, cũng không biết khi nào thì đã tỉnh dậy. Lúc này Lăng Dịch Sâm nhìn ánh mặt trời chói chang rọi vào phòng, thân hình nhỏ bé không nhúc nhích, cái đầu nhỏ lại nhanh chóng xoay vòng.
Suy nghĩ một lúc lâu, mãi cho đến khi cái bụng bắt đầu kêu rột rột, Lăng Dịch Sâm mới thức dậy tìm quần áo mặc vào. Dựa theo hướng dẫn trước đó của mami, cậu bỏ quần áo đã thay ra vào máy giặt, sau đó ăn mặc xong xuôi, rồi mới đeo cái ba lô lớn của cậu lên vai, lắc lư đi ra ngoài.
Vừa khóa cửa lại, cậu suy nghĩ một lúc, quyết định dùng điện thoại của khách sạn gọi cho mami. Nghĩ đến đây, Lăng Dịch Sâm nhanh chóng chạy vào thang máy, vội vàng nhấn xuống phím số.
Lúc vừa nghĩ đến mami trẻ trung xinh đẹp không biết có bị người ta đối xử mất nhân tính không, sắc mặt của Lăng Dịch Sâm thay đổi mấy lần. Nhưng kỹ thuật phòng thân của mami cũng rất lợi hại nha.
Vừa chạy đến quầy tiếp tân, liền trông thấy có một người lớn đứng ở đó, hình như đang hỏi thăm gì đấy. Lăng Dịch Sâm nheo đôi mắt to của cậu lại, phát hiện ra là cái chú bị trộm súng kia, sau đó lách mình trốn đi, liền nằm sấp trên cái sô pha nào đó trong đại sảnh khách sạn.
Trong lòng lẩm bẩm, nhất định không được để cho cái chú đó phát hiện ra mình, thực ra hôm đó cậu nói không có tiền trả tiền xe là thật mà, Lăng đại thiếu gia cậu ra đường rất ít khi đem tiền theo, cậu đem theo mami, mami đem tiền, vậy là đủ rồi.
Mặt của Viêm Bá Nghị lần nữa lướt qua, lúc này mới lần nữa thưởng thức được…… nơi mềm mại của năm năm trước.
“Ô ~ Vi Vi của anh đỏ mặt rồi này.” Viêm Bá Nghị rút cằm về, trông thấy mặt Lăng Vi thoáng đỏ ửng lên, trêu chọc nói.
Lăng Vi giơ tay đẩy Viêm Bá Nghị ra, trong lòng tự mắng không thôi “Cũng đã làm mẹ người ta rồi, còn sinh con cho người đàn ông này rồi, còn thẹn thùng gì nữ chứ, thật là.”
Nhìn đôi mắt to long lanh của Lăng Vi, Viêm Bá Nghị đẩy Lăng Vi đến bên cạnh giường, sau đó cởi bộ âu phục ra, đến gần cô…… gần hơn…… gần hơn nữa.
Lăng Vi liên tục lui về phía sau trốn…… rồi lại trốn…… mãi cho đến khi bị Viêm Bá Nghị đè lên……, sức cùng lực kiệt chơi trò yêu tinh đánh nhau.
Trước khi bất tỉnh, cô vẫn luôn nghi ngờ, người đàn ông chết tiệt này, có phải năm năm nay chưa từng ăn thịt hay không…… nếu không hôm nay sao lại…… dùng sức như thế.
Cho đến khi cô tỉnh lại lần nữa, cảm nhận được bên cạnh có người, cô lập tức ngồi dậy. Cơ thể chợt lạnh, đột nhiên cô nhớ lại chuyện xảy ra trước đó, cô thế mà lại, lại cùng với cha của Dịch Dịch chơi màn đánh nhau…… Hơn nữa, hình như cô, cũng không phải không tình nguyện…… hình như còn, chết tiệt, có một chút…… hưởng thụ, và chờ mong lần nữa.
“Sao thế, lúc này biết thẹn thùng rồi? Nhưng tối qua rất là…… ha ha ha.” Trông thấy Lăng Vi liếc qua, lúc này Viêm Bá Nghị mới cảm thấy chuyện vừa trải qua chân thật thế nào, nhịn không được lén lút nhéo mình một cái.
Có thể anh không ngờ, gặp lại lần nữa, càng nhiều thử thách đang chờ đợi anh…… trước tiên là đứa con trai tinh quái kia của anh!
Buổi tối Lăng Dịch Sâm vốn muốn gọi điện thoại cho mami, nhưng không biết tại sao di động lại hết tiền mất rồi, suy nghĩ một hồi, liền đem chuyện này đổ lên đầu mẹ nuôi Từ Niệm Niệm, quốc tế đường dài nha, hôm qua sao cậu lại quên mất mẹ nuôi đang ở Mỹ chứ, tiền điện thoại hơn một trăm mấy đồng của cậu có thể ăn được một chầu kem Haagen Dazs đó, nghĩ đến điều này, Lăng Dịch Sâm lại cảm thấy đau lòng.
Nhưng vẫn phải liên lạc với mami, ban đêm không có mami bên cạnh đặc biệt dài, may mà còn có vật cưng của cậu, máy tính với ti vi làm bạn, và không thể thiếu đồ ăn vặt của cậu nữa.
Không biết đã ngủ từ lúc nào, cũng không biết khi nào thì đã tỉnh dậy. Lúc này Lăng Dịch Sâm nhìn ánh mặt trời chói chang rọi vào phòng, thân hình nhỏ bé không nhúc nhích, cái đầu nhỏ lại nhanh chóng xoay vòng.
Suy nghĩ một lúc lâu, mãi cho đến khi cái bụng bắt đầu kêu rột rột, Lăng Dịch Sâm mới thức dậy tìm quần áo mặc vào. Dựa theo hướng dẫn trước đó của mami, cậu bỏ quần áo đã thay ra vào máy giặt, sau đó ăn mặc xong xuôi, rồi mới đeo cái ba lô lớn của cậu lên vai, lắc lư đi ra ngoài.
Vừa khóa cửa lại, cậu suy nghĩ một lúc, quyết định dùng điện thoại của khách sạn gọi cho mami. Nghĩ đến đây, Lăng Dịch Sâm nhanh chóng chạy vào thang máy, vội vàng nhấn xuống phím số.
Lúc vừa nghĩ đến mami trẻ trung xinh đẹp không biết có bị người ta đối xử mất nhân tính không, sắc mặt của Lăng Dịch Sâm thay đổi mấy lần. Nhưng kỹ thuật phòng thân của mami cũng rất lợi hại nha.
Vừa chạy đến quầy tiếp tân, liền trông thấy có một người lớn đứng ở đó, hình như đang hỏi thăm gì đấy. Lăng Dịch Sâm nheo đôi mắt to của cậu lại, phát hiện ra là cái chú bị trộm súng kia, sau đó lách mình trốn đi, liền nằm sấp trên cái sô pha nào đó trong đại sảnh khách sạn.
Trong lòng lẩm bẩm, nhất định không được để cho cái chú đó phát hiện ra mình, thực ra hôm đó cậu nói không có tiền trả tiền xe là thật mà, Lăng đại thiếu gia cậu ra đường rất ít khi đem tiền theo, cậu đem theo mami, mami đem tiền, vậy là đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.