Chương 16: Cục cưng tham tiền!
Văn Xán
05/08/2016
Lăng Dịch Sâm để dao
cắt đồ ăn xuống, nhìn thấy mấy chị gái xinh đẹp đang ngắm mình, còn đùa
nghịch giống như chỉ vào đầu nhỏ của bé, lúc này mới trả lời Lăng Vi:
"Vi Vi, đã xảy ra chuyện gì? Cần con làm gì? Con nói với ma ma sau khi
con ăn xong sẽ không tính tiền đâu".
Cái gì…Lăng Vi vừa nghe con trai nói vậy lập tức đau cả đầu, mắt nhìn thấy Sở Phong trong màn hình sắp đẩy lùi được đám bảo vệ ngăn cản, lên lầu tìm cô. Ý nghĩ đó vừa lóe lên cô đã dùng dọng dịu dàng nói: "Công ty của mẹ có rất nhiều chị gái xinh đẹp, đồ ăn vặt thì nhiều không hết, còn cho mẹ rất nhiều, mẹ ăn không hết nên nghĩ tới bảo bối". Hừm, lấy đại một lý do.
"Được rồi, được rồi, đọc địa chỉ, con sẽ đến ngay, người ta còn đang ăn nguyên một bữa tiệc lớn sẽ để ý đến chút đồ ăn vặt đó sao?" Lăng Dịch Sâm cũng biết mẹ mình đang nói dối, nhưng mà, mẹ nói ở công ty có rất nhiều chị gái xinh đẹp, ngược lại rất hấp dẫn hắn.
Cúp điện thoại, buông dao nĩa trong tay ra, Lăng Dịch Sâm nhảy khỏi băng ghế, lúc này phục vụ đã mang ra món ăn thứ hai, hắn khoát tay áo, khí phách ngang ngược nói, "Đồ ăn còn lại không cần làm, nếu như đã làm xong thì hãy tạm thời để lại, tôi đi công việc, đợi lát nữa về lại tiếp tục ăn".
Phục vụ sững người tại chỗ, nhìn bé con đang cố gắng nhảy lên định nhét tiền vào trong túi áo mình.
"Ngoan, về sau theo tôi quậy nháo, đảm bảo sẽ được nhìn không hết các chị xinh đẹp nha" Lăng Dịch Sâm vừa nói vừa nhảy chân sáo ra ngoài.
Những người trong phòng ăn, nhìn tên nhóc cố gắng phô trương, sau khi hắn đi còn có một người con gái xinh đẹp giúp thu dọn.
Lăng Dịch Sâm đứng ở cửa tháng máy nhìn thấy chuyện đó, cong miệng cười, còn tặng cho chị gái trẻ tuổi xinh đẹp đó một cái hôn gió, trong lòng suy nghĩ, xem ra hắn có sức quyến rũ cũng không phải nhỏ,...khà khà....
Lăng Dịch Sâm ngồi trong taxi không ngừng thúc giục lái xe chạy nhanh hơn, mới qua vài phút điện thoại của hắn lại vang lên.
"Thằng nhóc, con có tới không? Hôm nay nếu mẹ bị bắt đi, rất có khả năng cả đời con cũng không được gặp lại đâu" Lăng Vi nhìn Sở Phong đã phá được sự ngăn cản của bảo vệ, vào trong thang máy, cô không khỏi giậm chân.
Cô vốn định, nếu Sở Phong vào trong thang máy, cô sẽ đi cầu thang bộ xuống lầu, nhưng sau khi nhìn Sở Phong hạ thủ, liền chặt đứt ý định này, đành phải chờ tiểu Ma Vương đến cứu.
Nói đến Sở Phong, chuyện năm năm trước hắn không giúp lão đại ngăn cản Lăng Vi vẫn canh cánh trong lòng, hôm nay nhận điện thoại, nghe nói Lăng Vi ở đây, hắn không do dự mà chạy tới. Nhấn phím điện thoại gọi về bang, được thông báo nhân dịp lão đại không có ở Liêu Thị thì Xích Viêm bang đã tới khiêu khích, mời hắn về một chuyến.
Trong tình thế khó xử Sở Phong muốn tiến cũng không được, lùi cũng không xong. Hắn quyết định trước hết chạy về xem thế nào, nếu Lăng Vi có ở đây, cô muốn chạy cũng chạy không thoát.
Mới ra thang máy, còn chưa đi đến văn phòng làm việc thì điện thoại Sở Phong đã reo lên. vừa nhìn thấy người gọi là lão đại hắn lập tức tiếp điện thoại.
"Bây giờ hãy về trụ sở của bang trước, chờ tôi về rồi nói, nếu như Ưng Đầu bang không sợ chết, chúng ta cũng không cần nương tay". Giọng nói mệt mỏi của Viêm Bá Nghị truyền tới, Sở Phong sau khi nhận điện thoại, một chút cũng không dừng quay đầu trở lại.
Hắn do dự, ánh mắt nhìn đám người vội vã, hắn biết rằng bây giờ có đi tìm Lăng Vi cũng không phải thời cơ tốt. Quay đầu bước vào trong thang máy, dự định sẽ cho đàn em đón đường ở đây, hắn về bang một chuyến, dù sao cách thời gian tan sở cũng còn khá lâu, khi đó lão đại cũng trở lại, hắn có thể để người tới đây một lần nữa.
Cái gì…Lăng Vi vừa nghe con trai nói vậy lập tức đau cả đầu, mắt nhìn thấy Sở Phong trong màn hình sắp đẩy lùi được đám bảo vệ ngăn cản, lên lầu tìm cô. Ý nghĩ đó vừa lóe lên cô đã dùng dọng dịu dàng nói: "Công ty của mẹ có rất nhiều chị gái xinh đẹp, đồ ăn vặt thì nhiều không hết, còn cho mẹ rất nhiều, mẹ ăn không hết nên nghĩ tới bảo bối". Hừm, lấy đại một lý do.
"Được rồi, được rồi, đọc địa chỉ, con sẽ đến ngay, người ta còn đang ăn nguyên một bữa tiệc lớn sẽ để ý đến chút đồ ăn vặt đó sao?" Lăng Dịch Sâm cũng biết mẹ mình đang nói dối, nhưng mà, mẹ nói ở công ty có rất nhiều chị gái xinh đẹp, ngược lại rất hấp dẫn hắn.
Cúp điện thoại, buông dao nĩa trong tay ra, Lăng Dịch Sâm nhảy khỏi băng ghế, lúc này phục vụ đã mang ra món ăn thứ hai, hắn khoát tay áo, khí phách ngang ngược nói, "Đồ ăn còn lại không cần làm, nếu như đã làm xong thì hãy tạm thời để lại, tôi đi công việc, đợi lát nữa về lại tiếp tục ăn".
Phục vụ sững người tại chỗ, nhìn bé con đang cố gắng nhảy lên định nhét tiền vào trong túi áo mình.
"Ngoan, về sau theo tôi quậy nháo, đảm bảo sẽ được nhìn không hết các chị xinh đẹp nha" Lăng Dịch Sâm vừa nói vừa nhảy chân sáo ra ngoài.
Những người trong phòng ăn, nhìn tên nhóc cố gắng phô trương, sau khi hắn đi còn có một người con gái xinh đẹp giúp thu dọn.
Lăng Dịch Sâm đứng ở cửa tháng máy nhìn thấy chuyện đó, cong miệng cười, còn tặng cho chị gái trẻ tuổi xinh đẹp đó một cái hôn gió, trong lòng suy nghĩ, xem ra hắn có sức quyến rũ cũng không phải nhỏ,...khà khà....
Lăng Dịch Sâm ngồi trong taxi không ngừng thúc giục lái xe chạy nhanh hơn, mới qua vài phút điện thoại của hắn lại vang lên.
"Thằng nhóc, con có tới không? Hôm nay nếu mẹ bị bắt đi, rất có khả năng cả đời con cũng không được gặp lại đâu" Lăng Vi nhìn Sở Phong đã phá được sự ngăn cản của bảo vệ, vào trong thang máy, cô không khỏi giậm chân.
Cô vốn định, nếu Sở Phong vào trong thang máy, cô sẽ đi cầu thang bộ xuống lầu, nhưng sau khi nhìn Sở Phong hạ thủ, liền chặt đứt ý định này, đành phải chờ tiểu Ma Vương đến cứu.
Nói đến Sở Phong, chuyện năm năm trước hắn không giúp lão đại ngăn cản Lăng Vi vẫn canh cánh trong lòng, hôm nay nhận điện thoại, nghe nói Lăng Vi ở đây, hắn không do dự mà chạy tới. Nhấn phím điện thoại gọi về bang, được thông báo nhân dịp lão đại không có ở Liêu Thị thì Xích Viêm bang đã tới khiêu khích, mời hắn về một chuyến.
Trong tình thế khó xử Sở Phong muốn tiến cũng không được, lùi cũng không xong. Hắn quyết định trước hết chạy về xem thế nào, nếu Lăng Vi có ở đây, cô muốn chạy cũng chạy không thoát.
Mới ra thang máy, còn chưa đi đến văn phòng làm việc thì điện thoại Sở Phong đã reo lên. vừa nhìn thấy người gọi là lão đại hắn lập tức tiếp điện thoại.
"Bây giờ hãy về trụ sở của bang trước, chờ tôi về rồi nói, nếu như Ưng Đầu bang không sợ chết, chúng ta cũng không cần nương tay". Giọng nói mệt mỏi của Viêm Bá Nghị truyền tới, Sở Phong sau khi nhận điện thoại, một chút cũng không dừng quay đầu trở lại.
Hắn do dự, ánh mắt nhìn đám người vội vã, hắn biết rằng bây giờ có đi tìm Lăng Vi cũng không phải thời cơ tốt. Quay đầu bước vào trong thang máy, dự định sẽ cho đàn em đón đường ở đây, hắn về bang một chuyến, dù sao cách thời gian tan sở cũng còn khá lâu, khi đó lão đại cũng trở lại, hắn có thể để người tới đây một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.