Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 580: Lui cũng không thể lui

Phong Dữ Tự Nhiên

16/06/2021

Thấy nàng đi tới phía mình, Ninh Giác đột nhiên cảm thấy, nếu Y Nhi có thể đồng ý ở bên hắn, cho dù hắn chỉ sống đến ba mươi tuổi cũng vừa lòng thỏa mãn...

Không không… Có thể đi cùng với nàng một ngày cũng được.. Chỉ cần cho hắn một chút cơ hội, nàng nhất định sẽ phát hiện hắn chân thành như thế nào, thích hợp với nàng như thế nào, so với Ninh Úc phù hợp hơn gấp trăm lần!

“Y Nhi… Nàng trở về..” Hắn cũng không biết hắn muốn cái gì, chỉ là muốn nói chuyện với nàng, có khoảng cách gần nàng thêm chút nữa. Cho nên hắn tiến lên đón nhẹ giọng hỏi, “Nàng tìm được Tuyết Linh Chi rồi sao?”

Ninh Tương Y gật gật đầu, Ninh Giác ánh mắt nóng rực, khiến nàng có chút bối rối, cho nên có chút lúng túng nói, “Triệu thái y tới đi, chúng ta xem bệnh phụ hoàng trước một chút!”

Ninh Giác gật đầu, vội vàng sai người đi truyện thái y, còn Ninh Tương Y lúc này chạy tới một bên giường, nhìn Ninh Kham sầu não, nàng mỉm cười.

“Phụ hoàng, ta tìm được Tuyết Linh Chi rồi, người sẽ nhanh khoẻ thôi!”

Mặc dù tìm được Tuyết Linh Chi, nhưng cũng chỉ có một nửa khả năng có thể hoàn toàn hồi phục, nhưng Ninh Kham là một nam nhân ý chí rất mạnh mẽ, hắn nhất định có thể sống! Ninh Tương Y tin chắc.

Ninh Kham có chút yêu thương nhìn nàng, cho dù nữ nhi này khiến hắn đau đầu không thôi, thế nhưng lúc hắn thấy được nàng, vẫn chỉ còn lại yêu thương không thể làm gì.

“Nhưng người có chuyện gì không? Có bị thương không?”

Hắn mặc dù không biết tình huống cụ thể của bảo tàng Tuyết Tộc, thế nhưng Tuyết Liên không thể ngẫu nhiên căn dặn, cũng sợ hãi thật sâu, mà nàng nói cái bảo tàng kia, là bảo tàng của một mình Y Nhi, cũng không biết nàng đi chuyến này tuy thuận lợi, nhưng đã nguy hiểm gì, còn thu hoạch cái gì…

Ninh Tương Y nhớ tới chuyện mình trúng cổ độc, thế nhưng một đường nàng từ Uyển Thành trở về, cũng không có dấu hiệu phát tác, mà Ninh Úc còn nói nữ nhân Tuyết Vô Tức kia, mấy ngày mới phải phát tác một lần... Ninh Tương Y thầm nghĩ, nguyên nhân chuyện này có thể là vì mẫu thân sinh nàng từ nhỏ đã sử dụng bột đá, cho nên thân thể của nàng cũng phát ra một chút khả năng chống cự?

Nhưng Hoàng đế hỏi, chắc chắn nàng sẽ nói không có chuyện gì!

Nàng lắc đầu mạnh, “Chẳng qua là bảo tàng của một tiểu quốc đã bị phá mà thôi, bên trong một bóng người cũng không có, còn khiến Nhi thần thất vọng rất lâu đây...”

Ninh Kham bị nàng chọc cười, hắn không hoài nghi Ninh Tương Y, cũng có thể như vậy, Tuyết Quốc có thể giữ lại vật gì tốt được… Tuyết Liên cuối cùng cũng là nữ nhân, cho nên mới nói chuyện có chút giật gân thôi.

Lúc này thái y đến, Ninh Tương Y đem Tuyết Linh Chi giao cho thái y, để bọn họ nghiên cứu.

Bọn họ cũng biết, Hoàng đế sẽ phát bệnh, nói cho cùng vẫn là di chứng của lần trúng độc mười mấy năm trước, có Tuyết Linh Chi, bọn họ chí ít nắm chắc một nửa..

“Xin công chúa yên tâm, đám vi thần lập tức đi điều chế thuốc ngay!”

Ninh Tương Y gật gật đầu, “Làm phiền các ngươi.”

Sau đó liền để bọn họ lui xuống, việc này không nên chậm trễ, Ninh Kham chắn chắn nên càng uống thuốc sớm càng tốt.



Ninh Tương Y và Ninh Kham nói một hồi, cho đến khi Ninh Kham ngủ thiếp đi, Ninh Tương Y mới phát hiện Ninh Giác vẫn còn ở đó, Ninh Tương Y không khỏi nhớ tới lần trước, cũng ở Chiêu Dương Điện, Ninh Giác kém một chút làm ra chuyện với nàng.

Nàng không khỏi có chút xấu hổ, mà Ninh Giác đợi đã lâu, chính là chờ cơ hội có thể nói chuyện với nàng.

“Y Nhi..” Hắn nhìn Hoàng đế một chút.

“Chúng ta ra ngoài đi dạo một chút được không?”

Ninh Tương Y gật gật đầu, bây giờ nàng đã là người của Ninh Úc, lần này, Ninh Giác hắn đã hết hi vọng rồi!?

Nghĩ đến kết cục của hắn ở kiếp trước, Ninh Tương Y không khỏi mềm lòng, thực tình hi vọng kiếp này của hắn có thể trôi qua tốt, tìm một người chân thành thuộc về hắn.

Nàng và hắn không hợp, ở kiếp trước đã chứng minh không phải sao?

Cuối thu không khí sảng khoái, mấy ngày liên tiếp trời đẹp.

Hai người đi trên đường trong cung, nhìn những toà lâu đình tinh xảo bên cạnh, lòng Ninh Tương Y dần dần yên tĩnh, vừa định nói chuyện, Ninh Giác lại nói trước.

“Y Nhi.”

“Ừm?” Ninh Tương Y nhìn hắn một cái, gió nhẹ thổi qua, tóc nàng khẽ bay, phảng phất như thần tiên trong gió.

Vẻn vẹn một chút, Ninh Giác liền cảm thấy mình càng thêm hãm sâu vào một chút, nhìn ánh mắt của nàng lại hiền dịu hơn một chút, hắn chậm rãi mở miệng…

“Nếu như nàng nguyện ý, ta không ngại cùng Ninh Úc có được nàng.”

Ninh Tương Y lúc đầu nghe không hiểu, đợi lúc nàng hiểu, cả người đều kinh sợ!

“Ngươi nói cái gì?!” Ninh Tương Y trợn tròn tròng mắt, lại không biết bộ dạng khi nàng làm cái này đáng yêu bao nhiêu, khiến Ninh Giác lúc đầu có chút không cam lòng nháy mắt tiêu tán.

“Nàng là Đại Dục công chúa, cho dù nàng không phải con ruột của phụ hoàng, nhưng phụ hoàng đã nhận nàng, nàng vẫn là muội muội của ta, tỷ tỷ của Ninh Úc.”

Ninh Giác nói đến đây có chút bất đắc dĩ, lập tức lại khẩn trương lên, đứng tại chỗ, lại có cảm giác do dự.

“Nhưng… nhưng chỉ cần nàng nguyện ý, ta cũng đồng ý cùng Ninh Úc chung sống hoà bình...”



Có trời mới biết hắn dồn nén đến đâu mới nói ra cùng Ninh Úc chung sống hoà bình, nhưng nếu như vậy lại có thể có được Y Nhi, dù… Chỉ có thể có được một nửa nàng, hắn cũng thỏa mãn…

Ninh Giác trong lòng thậm chí có dã tâm, chỉ cần Y Nhi thành nữ nhân của hắn, nàng sẽ phát hiện… Hắn so với Ninh Úc... Còn tốt hơn nhiều…

Ninh Tương Y không nhịn được đưa tay sờ trán của hắn.

Không phát sốt… Sao lại nói như mê sảng rồi?

Ninh Giác có chút đỏ mặt, Ninh Tương Y tới gần càng làm cho hắn lúng túng, cặp mắt nâu hiền hoà nhà nước, lo lắng chờ đợi câu trả lời chắc chắn từ Ninh Tương Y.

Ninh Tương Y thở dài một tiếng, “Thái tử ca ca, ngươi không đùa chứ? Cái này không giống lời người nói...”

Ai ngờ Ninh Giác liên tục gật đầu, “Ta nói nghiêm túc.”

Ninh Tương Y sững sờ, hắn thừa cơ chộp lấy tay Ninh Tương Y, thật chặt, đưa tay vào tim mình!

Tay Ninh Tương Y rất mềm, hắn nắm lấy nàng tay nháy mắt, chẳng biết tại sao, cười như một thiếu niên mới biết yêu…

Thật đúng là hắn mới biết yêu, tất cả yêu thương của hắn đều trao cho một mình Ninh Tương Y.

“Chỉ cần có thể có được nàng… Dù chỉ có một ngày… Cả đời này ta cũng không tiếc…”

Rõ ràng là đau thương, hắn lại nói ngọt ngào như thế, trong mơ mơ màng màng, Ninh Tương Y đột nhiên nhớ đến kiếp trước, câu cuối cùng Ninh Giác hỏi nàng.

“Kiếp sau cho ta thêm một cơ hội được chứ? Ta tuyệt đối sẽ không như thế này…”

Thật sự là nghiệt duyên.

Ninh Tương Y vốn nên bị suy nghĩ lệ hoang đường này kích động mới đúng, thế nhưng Ninh Giác thuần khiết trước mặt, cùng si mê trong mắt hắn, đều khiến nàng có cảm giác bất lực.

“Thái tử ca ca có nghĩ đến hậu quả hay không?

Ninh Tương Y hạ giọng, cố gắng không muốn làm hắn tổn thương, “Nếu ta đồng ý ngươi, sau này người vẫn sẽ muốn cưới vợ khác, người sẽ có hoàng hậu, Tần phi, ngươi có thể nguyện ý cùng người khác cùng hưởng ta, thế nhưng còn ta, sẽ không bao giờ cùng người khác hưởng nam nhân của ta.”

Nàng từng chút từng chút rút tay mình ra, “Cho dù ngươi nói chỉ cần một mình ta, đại thần sẽ đồng ý sao, phụ hoàng sẽ đồng ý sao? Mẫu thân người sẽ đồng ý sao? căn bản là không thể nào.”

- ---------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook