Chương 633: Ngai vàng
Phong Dữ Tự Nhiên
19/06/2021
Ninh Úc cũng không nhìn nó, hắn nhìn chính mình trong gương, chiếc nhẫn hắc ngọc trên ngón tay hiện lên ánh sáng sâu kín, nguyên bản có một đôi nhẫn này, còn có một cái, ở trên cổ.
Hai mắt hắn tối sầm lại, khóe miệng cười đột nhiên biến mất.
“Lại đây.”
Rõ ràng là với con khỉ, nhưng sự lạnh lùng trong giọng điệu khiến hàng chục người có mặt bất giác quỳ xuống!
Lần này, con khỉ nhỏ nghe rõ uy hiếp, dường như đang nói, đừng để bổn vương nói lần thứ ba!
Ninh Úc cho người ta sự sợ hãi quá lớn, huống gì là động vật lại rất nhạy bén! Nó mở linh trí, ở trong lòng cân nhắc luôn mãi, cuối cùng nỗ lực khống chế được bản tính muốn chạy trốn, một chút càng tới gần Ninh Úc..
Càng tới gần, nó càng sợ hãi, lông tóc toàn bộ dựng thẳng lên! Mắt to lộ ra sự khủng hoảng tột độ.
Người hầu chung quanh run run quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy Vương gia càng ngày càng đáng sợ, áp lực rất đáng sợ! Làm nhân sinh không dám có một chút ý phản nghịch, chỉ có thuận theo!
Ninh Úc ở trong gương, thấy bộ dáng đáng thương của con khỉ, nó cũng thật nhỏ, thân thú thấp, còn không cao bằng cái ghế bốn chân nó lúc này gắt gao mọi mặt đất bằng gõ tơ vàng trên bóng, tưởng chừng chỉ có một chút tiếng động sẽ bỏ trốn ngay.
Người đàn ông mặc áo đen trong tấm gương từ đầu đến chân nhìn xuống nhìn con khỉ nhỏ lông mao đen nhánh, hình ảnh này quỷ dị nhưng hài hòa.
“Lên đây.”
Tay trái Ninh Úc chống ở mạn sườn, tay phải gõ tay vịn bên cạnh, đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn con khỉ, tựa hồ đột nhiên trở nên có chút kiên nhẫn.
Con khỉ nào dám dựa hắn gần như vậy? Không phải là muốn nó theo hầu chứ?
Nhưng nó cũng không dám phản kháng, cứ như vậy ngồi xổm trên mặt đất ngửa đầu sợ hãi nhìn hắn, bất động.
Ninh Úc vô thức nghĩ tới hoàng tỷ, bảo bối của hắn, cũng sẽ lộ ra bộ dáng sợ hãi này, chẳng qua, trước mặt hắn bây giờ là con khỉ xấu xí.
“Có phải bổn vương đem ngươi xương cốt ngươi bóp nát, ngươi mới có thể nghe lời không? Lên, nhanh.”
Hai chữ ẩn chứa sự không kiên nhẫn làm con khỉ cả người run lên! Giây tiếp theo nó liền nhảy lên tay vịn gỗ đen, leo lên đỉnh tay vịn, chiếm một vị trí nhỏ.
Ninh Úc bộ dáng như tượng của nó, không chút khách khí lấy tay xoa xoa đầu nó.
<code>
1 Khoảnh khắc kinh hoàng đó! Nó khiến con khỉ đột nhiên hét lên! Đồng tử của nó đột nhiên co rút lại, theo bản năng liên cho Ninh Úc một móng vuốt!
</code>
Nguyên bản đang ở hưởng thụ bộ lông xù xù ấm áp của nó, cùng với dáng vẻ sợ hãi kia. Thình lình bị cào, Ninh Úc không tránh, nhưng con khỉ kia lại có cảm giác sụp đổ!
Biểu tình suy sụp kia làm Ninh Úc đột nhiên bị chọc cười, hắn không màng vết cào trên tay, lại một lần nữa ấn tay lên đầu con khỉ, dùng sức xoa bóp!
“Móng vuốt tốt lắm? Bổn vương nhổ xuống từng cái một được không?”
Con khỉ vừa nghe, nháy mắt đem bốn chân thu lại, mang bộ dáng không dám làm càn nữa!
Nó bị bàn tay to của Ninh Úc ép tới ngã trái ngã phải, lúc này đây ngoan hơn, không né, cũng không dám lỗ mãng! Hai mắt đẫm lệ nhìn Ninh Úc, hai tay nhân tính hóa làm ra khẩn cầu động tác, làm Ninh Úc cười ha ha:
Vương gia…… Đã lâu không cười, vì sao bọn họ vẫn là cảm thấy không rét mà run chứ?
Những người quỳ trên mặt đất tim bang bang nhảy, cuối cùng, vẫn là La Tiểu Thất căng da đầu nói một câu.
“Vương gia, nên đi thượng triều rồi.”
Ninh Úc tựa hồ tâm tình rất tốt, hắn mạnh mẽ bóp con khỉ, nhặt nó lên.
“Đúng vậy, nên thương triều rồi.”
Ninh Úc đem con khỉ nhỏ đặt ở trên vai, nó quả nhiên liền thu móng vuốt thành thành thật thật ngồi xổm trên vai Ninh Úc, nó thức thời làm Ninh Úc vô cùng vừa lòng, hắn nhìn gương liếc mắt một cái, cuối cùng đứng dậy.
“Còn không đi, bọn họ đều nhớ không nổi bổn vương là ai……”
Ninh Úc cười bước ra cửa, lúc này ai dám nói Ninh Úc mang theo con khỉ đi thượng triều là không thích hợp? Kia không phải tìm chết sao?
La Tiểu Thất vội vàng đuổi kịp.
Vốn dĩ Vương gia là không nghĩ quản tới bọn họ, Vương gia một lòng tìm kiếm công chúa, lại không nghĩ những người đó dám động thổ trên đầu thái tuế! Chỉ sợ hôm nay qua đi, những người đó cũng không dám lỗ mãng nữa……
Chỉ có người có khả năng đè nén những âm thanh phản đối, những người gây rối, mới có thể có năng lực dùng hết sức lực của cả nước đi tìm một người, chỉ hi vọng bọn họ đừng chết quá thảm, Đại Dục gần đây tạng sự quá nhiều rồi!
Trên triều đình sôi nổi lên, mọi người nói muốn đề cử một người ra “Tạm quản” chính vụ, nhưng người này là ai?
Có người đẩy Đại hoàng tử, luận thân phận luận sở trường, hắn tuy không phải đích hoàng tử, lại chiếm cùng một họ, không phải vừa đúng lúc sao?
Cũng có người đẩy Thất hoàng tử, Thất hoàng tử tuổi nhỏ, nhưng đầu óc vô cùng thông minh, quan trọng nhất chính là, thế lực gia tộc rất lớn, tuy rằng không sánh bằng Ninh Giác cùng Ninh Úc, nhưng là so với hoàng tử khác, phần thắng nhiều hơn.
Còn có người đẩy Ngũ hoàng tử, có người đẩy Thập hoàng tử.
Tiên đế có tổng cộng ba mươi mấy hài tử, trừ bỏ những người bị Ninh Úc giết chết, Ninh Giác, còn có mấy công chúa bên ngoài, còn rất nhiều ứng cử, nhiều người là lương thiện, một số giả thành thật, và rõ ràng hơn, nói tóm lại là bây giờ rất sống động.
Lúc này, chỉ nghe một tiếng thông truyền.
“Tề vương đến—”
Toàn bộ triều đình trong phút chốc trở nên yên tĩnh!
Có người kinh dị mở to hai mắt nhìn!”Không phải Tề Vương bây giờ đang tập trung tìm người sao?, hắn vẫn luôn không ra mặt, sao lại đột nhiên tới thượng triều?
Mặc kệ trong lòng mọi người nghĩ thế nào, nhưng Ninh Úc vừa xuất hiện, cơ hồ tất cả mọi người không hẹn mà cùng thu tâm tư, chuẩn bị an tĩnh xem biến.
Rất nhanh, Ninh Úc xuất hiện ở cửa đại điện.
Mọi người tầm mắt không chịu khống chế bị hấp dẫn qua đi, nhưng khí tức của Ninh Úc quá mạnh mẽ, bọn họ không khỏi đưa mắt nhìn dưới vai Ninh Úc……
Từ từ, sao lại có một con khỉ?
Cũng không biết nguyên nhân gì, hành động của Ninh Úc có phần không đúng thế nhưng không ai dám mở miệng nói…… Thực sự áp lực rất lớn, người chưa tới gần, đã làm hai đùi người khác run rẩy!
“Thật náo nhiệt.??”
Ninh Úc nhẹ nhàng cười, nghe không ra ý gì, chỉ có điều nụ cười kia không ngừng làm lạnh lòng người.
Nếu không phải thân phận không đúng, một khắc kia lúc Ninh Úc xuất hiện, mọi người chỉ nghĩ quỳ xuống biểu đạt kính sợ và phục tùng! Hay là, đây là cái gọi là khí phách vương giả?
Hắn bước đi tiến vào, uy lực ngăn cản khiến các quan đại thần hai bên không tự chủ được nghiêng người sang một bên, anh em Ninh Úc thì vẻ mặt khác nhau, không biết nên đối mặt với hắn ta bằng biểu cảm gì, bởi vì Ninh úc muốn đứng trong số đó.
Nhưng không có, Ninh Úc bước thẳng lên!
Tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, cái gì cũng không nói nên lời!
Bọn họ trơ mắt nhìn Ninh Úc thong dong dẫm lên kim thang, đi tới long ỷ tượng trưng cho quyền lực và địa vị, sau đó quay người lại, rồi ngồi xuống!
Con khỉ rất ngoan ngoãn nằm trên đầu rồng được chạm khắc trên tay vịn bên phải ghế rồng, bàn tay to của Ninh Úc xoa đầu nó, thân mình hơi ngã về trước.
Ánh mắt lạnh lẽo đảo qua, làm những lời người có ý niệm hoàn toàn tiêu tan, kiềm nén xúc động mà quỳ xuống hồ vạn tuế!
“Nói đi.”
Ninh Úc híp mắt, giọng nói bất cần rõ ràng truyền tới tại mỗi người.
“Các ngươi muốn cho ai làm hoàng đế”
Hai mắt hắn tối sầm lại, khóe miệng cười đột nhiên biến mất.
“Lại đây.”
Rõ ràng là với con khỉ, nhưng sự lạnh lùng trong giọng điệu khiến hàng chục người có mặt bất giác quỳ xuống!
Lần này, con khỉ nhỏ nghe rõ uy hiếp, dường như đang nói, đừng để bổn vương nói lần thứ ba!
Ninh Úc cho người ta sự sợ hãi quá lớn, huống gì là động vật lại rất nhạy bén! Nó mở linh trí, ở trong lòng cân nhắc luôn mãi, cuối cùng nỗ lực khống chế được bản tính muốn chạy trốn, một chút càng tới gần Ninh Úc..
Càng tới gần, nó càng sợ hãi, lông tóc toàn bộ dựng thẳng lên! Mắt to lộ ra sự khủng hoảng tột độ.
Người hầu chung quanh run run quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy Vương gia càng ngày càng đáng sợ, áp lực rất đáng sợ! Làm nhân sinh không dám có một chút ý phản nghịch, chỉ có thuận theo!
Ninh Úc ở trong gương, thấy bộ dáng đáng thương của con khỉ, nó cũng thật nhỏ, thân thú thấp, còn không cao bằng cái ghế bốn chân nó lúc này gắt gao mọi mặt đất bằng gõ tơ vàng trên bóng, tưởng chừng chỉ có một chút tiếng động sẽ bỏ trốn ngay.
Người đàn ông mặc áo đen trong tấm gương từ đầu đến chân nhìn xuống nhìn con khỉ nhỏ lông mao đen nhánh, hình ảnh này quỷ dị nhưng hài hòa.
“Lên đây.”
Tay trái Ninh Úc chống ở mạn sườn, tay phải gõ tay vịn bên cạnh, đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn con khỉ, tựa hồ đột nhiên trở nên có chút kiên nhẫn.
Con khỉ nào dám dựa hắn gần như vậy? Không phải là muốn nó theo hầu chứ?
Nhưng nó cũng không dám phản kháng, cứ như vậy ngồi xổm trên mặt đất ngửa đầu sợ hãi nhìn hắn, bất động.
Ninh Úc vô thức nghĩ tới hoàng tỷ, bảo bối của hắn, cũng sẽ lộ ra bộ dáng sợ hãi này, chẳng qua, trước mặt hắn bây giờ là con khỉ xấu xí.
“Có phải bổn vương đem ngươi xương cốt ngươi bóp nát, ngươi mới có thể nghe lời không? Lên, nhanh.”
Hai chữ ẩn chứa sự không kiên nhẫn làm con khỉ cả người run lên! Giây tiếp theo nó liền nhảy lên tay vịn gỗ đen, leo lên đỉnh tay vịn, chiếm một vị trí nhỏ.
Ninh Úc bộ dáng như tượng của nó, không chút khách khí lấy tay xoa xoa đầu nó.
<code>
1 Khoảnh khắc kinh hoàng đó! Nó khiến con khỉ đột nhiên hét lên! Đồng tử của nó đột nhiên co rút lại, theo bản năng liên cho Ninh Úc một móng vuốt!
</code>
Nguyên bản đang ở hưởng thụ bộ lông xù xù ấm áp của nó, cùng với dáng vẻ sợ hãi kia. Thình lình bị cào, Ninh Úc không tránh, nhưng con khỉ kia lại có cảm giác sụp đổ!
Biểu tình suy sụp kia làm Ninh Úc đột nhiên bị chọc cười, hắn không màng vết cào trên tay, lại một lần nữa ấn tay lên đầu con khỉ, dùng sức xoa bóp!
“Móng vuốt tốt lắm? Bổn vương nhổ xuống từng cái một được không?”
Con khỉ vừa nghe, nháy mắt đem bốn chân thu lại, mang bộ dáng không dám làm càn nữa!
Nó bị bàn tay to của Ninh Úc ép tới ngã trái ngã phải, lúc này đây ngoan hơn, không né, cũng không dám lỗ mãng! Hai mắt đẫm lệ nhìn Ninh Úc, hai tay nhân tính hóa làm ra khẩn cầu động tác, làm Ninh Úc cười ha ha:
Vương gia…… Đã lâu không cười, vì sao bọn họ vẫn là cảm thấy không rét mà run chứ?
Những người quỳ trên mặt đất tim bang bang nhảy, cuối cùng, vẫn là La Tiểu Thất căng da đầu nói một câu.
“Vương gia, nên đi thượng triều rồi.”
Ninh Úc tựa hồ tâm tình rất tốt, hắn mạnh mẽ bóp con khỉ, nhặt nó lên.
“Đúng vậy, nên thương triều rồi.”
Ninh Úc đem con khỉ nhỏ đặt ở trên vai, nó quả nhiên liền thu móng vuốt thành thành thật thật ngồi xổm trên vai Ninh Úc, nó thức thời làm Ninh Úc vô cùng vừa lòng, hắn nhìn gương liếc mắt một cái, cuối cùng đứng dậy.
“Còn không đi, bọn họ đều nhớ không nổi bổn vương là ai……”
Ninh Úc cười bước ra cửa, lúc này ai dám nói Ninh Úc mang theo con khỉ đi thượng triều là không thích hợp? Kia không phải tìm chết sao?
La Tiểu Thất vội vàng đuổi kịp.
Vốn dĩ Vương gia là không nghĩ quản tới bọn họ, Vương gia một lòng tìm kiếm công chúa, lại không nghĩ những người đó dám động thổ trên đầu thái tuế! Chỉ sợ hôm nay qua đi, những người đó cũng không dám lỗ mãng nữa……
Chỉ có người có khả năng đè nén những âm thanh phản đối, những người gây rối, mới có thể có năng lực dùng hết sức lực của cả nước đi tìm một người, chỉ hi vọng bọn họ đừng chết quá thảm, Đại Dục gần đây tạng sự quá nhiều rồi!
Trên triều đình sôi nổi lên, mọi người nói muốn đề cử một người ra “Tạm quản” chính vụ, nhưng người này là ai?
Có người đẩy Đại hoàng tử, luận thân phận luận sở trường, hắn tuy không phải đích hoàng tử, lại chiếm cùng một họ, không phải vừa đúng lúc sao?
Cũng có người đẩy Thất hoàng tử, Thất hoàng tử tuổi nhỏ, nhưng đầu óc vô cùng thông minh, quan trọng nhất chính là, thế lực gia tộc rất lớn, tuy rằng không sánh bằng Ninh Giác cùng Ninh Úc, nhưng là so với hoàng tử khác, phần thắng nhiều hơn.
Còn có người đẩy Ngũ hoàng tử, có người đẩy Thập hoàng tử.
Tiên đế có tổng cộng ba mươi mấy hài tử, trừ bỏ những người bị Ninh Úc giết chết, Ninh Giác, còn có mấy công chúa bên ngoài, còn rất nhiều ứng cử, nhiều người là lương thiện, một số giả thành thật, và rõ ràng hơn, nói tóm lại là bây giờ rất sống động.
Lúc này, chỉ nghe một tiếng thông truyền.
“Tề vương đến—”
Toàn bộ triều đình trong phút chốc trở nên yên tĩnh!
Có người kinh dị mở to hai mắt nhìn!”Không phải Tề Vương bây giờ đang tập trung tìm người sao?, hắn vẫn luôn không ra mặt, sao lại đột nhiên tới thượng triều?
Mặc kệ trong lòng mọi người nghĩ thế nào, nhưng Ninh Úc vừa xuất hiện, cơ hồ tất cả mọi người không hẹn mà cùng thu tâm tư, chuẩn bị an tĩnh xem biến.
Rất nhanh, Ninh Úc xuất hiện ở cửa đại điện.
Mọi người tầm mắt không chịu khống chế bị hấp dẫn qua đi, nhưng khí tức của Ninh Úc quá mạnh mẽ, bọn họ không khỏi đưa mắt nhìn dưới vai Ninh Úc……
Từ từ, sao lại có một con khỉ?
Cũng không biết nguyên nhân gì, hành động của Ninh Úc có phần không đúng thế nhưng không ai dám mở miệng nói…… Thực sự áp lực rất lớn, người chưa tới gần, đã làm hai đùi người khác run rẩy!
“Thật náo nhiệt.??”
Ninh Úc nhẹ nhàng cười, nghe không ra ý gì, chỉ có điều nụ cười kia không ngừng làm lạnh lòng người.
Nếu không phải thân phận không đúng, một khắc kia lúc Ninh Úc xuất hiện, mọi người chỉ nghĩ quỳ xuống biểu đạt kính sợ và phục tùng! Hay là, đây là cái gọi là khí phách vương giả?
Hắn bước đi tiến vào, uy lực ngăn cản khiến các quan đại thần hai bên không tự chủ được nghiêng người sang một bên, anh em Ninh Úc thì vẻ mặt khác nhau, không biết nên đối mặt với hắn ta bằng biểu cảm gì, bởi vì Ninh úc muốn đứng trong số đó.
Nhưng không có, Ninh Úc bước thẳng lên!
Tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, cái gì cũng không nói nên lời!
Bọn họ trơ mắt nhìn Ninh Úc thong dong dẫm lên kim thang, đi tới long ỷ tượng trưng cho quyền lực và địa vị, sau đó quay người lại, rồi ngồi xuống!
Con khỉ rất ngoan ngoãn nằm trên đầu rồng được chạm khắc trên tay vịn bên phải ghế rồng, bàn tay to của Ninh Úc xoa đầu nó, thân mình hơi ngã về trước.
Ánh mắt lạnh lẽo đảo qua, làm những lời người có ý niệm hoàn toàn tiêu tan, kiềm nén xúc động mà quỳ xuống hồ vạn tuế!
“Nói đi.”
Ninh Úc híp mắt, giọng nói bất cần rõ ràng truyền tới tại mỗi người.
“Các ngươi muốn cho ai làm hoàng đế”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.