Chương 26
MonicaLy
29/07/2023
Qua ngương nhìn thấy những vết xanh tím trên người thật khiến người ta đỏ mặt.
Cũng may giờ đã là cuối tháng 11, có thể mặc áo thun cao cổ, cũng có thể dùng khăn để che đi.
Eo cũng đau nhức, chân vẫn còn chút run rẩy, loại chuyện này thật tổn thể lực quá đi.
Thay đồ xong cô xuống dứoi lầu, thấy anh đang nhàn nhã ngồi trên sofa xem tin tức trên TV.
Mới được ăn no thoả mãn nên gương mặt sáng sủa vẫn còn vương nét cười. Con người đạo mạo ngồi đó khác hẳn với tên cầm thú mới dày vò cô sáng nay.
Nghe thấy tiếng động phía cầu thang, anh đưa tay chờ cô đến, kéo cô ngồi vào bên cạnh mình.
Tay anh vòng từ phía sau luồn vào eo cô nhẹ xoa bóp:'' Còn đau không.''
Loại chuyện ngượng ngùng này sao có thể mang ra thảo luận được chứ.
''Còn ổn.''
Cô lại quay ra ngó nghiêng, tìm chuyện đổi chủ đề;'' Em đói''
''Thím Vương đã chuẩn bị xong cơm trưa rồi. Hôm nay anh cho tất cả người làm nghỉ, tránh cho em lại ngại ngùng.''
''Em có gì mà phải ngại chứ.'' Không muốn nói đến chủ đề đó nữa mà sao anh lại cứ nhắc đến chứ.
''Anh ăn chưa?''
''Vẫn chờ em.''
''Vậy đi ăn thôi.'' Thật sự cô đã rất rất đói rồi, sáng nay còn chưa kịp ăn sáng đã bị ăn dày vò mấy tiếng đồng hồ. Cô sắp cạn kiệt năng lượng mà lăn ra đây rồi.
Anh biết cô da mặt mỏng nên không cố tình chọc cô nữa. Cái gì cũng không thể làm quá, nếu cô giận sẽ đuổi anh ra khỏi phòng ngủ mất.
''Hôm nay anh không cần đến công ty à?''
''Nghỉ một ngày ở bên cạnh em.''
Mắt cô sáng lên:'' Vậy chúng ta đi hẹn hò được không?''
Đối với yêu cầu của cô anh chẳng thể từ chối được, mà cô còn đang trong trang thái mong chờ, ánh mắt tha thiết như vậy nữa.
''Em muốn đi đâu?''
''Chúng ta đi xem phim được không. Từ lúc em ra viện vẫn chưa được đi xem. Không biết trước kia có thường xuyên đi không.''
''Được. Ăn đàng hoàng xong đã, em muốn đi đâu anh sẽ dẫn em đi.''
Được đi chơiy tinh thần cô vui vẻ hẳn lên, chờ mãi mới ăn xong bữa. Cô chạy thật nhanh lên phòng tìm quần áo để thay.
''Vừa ăn xong, em cẩn thận đi chậm lại.''
Người cô đã chạy khuất lên đến trên tầng, chỉ vọng lại một tiếng 'vâng' thật lớn.
Anh chỉ còn biết bất lực mà cười, thu dọn lại chỗ bát đĩa rồi cho vào máy rửa bát.
Cô lựa tới lựa lui một hồi, chọn ra được bộ đồ ưng ý nhất, sau đó lại chọn giúp anh một bộ, hệ màu tương tự như bộ cô đang mặc. Nhìn qua rất giống kiểu tình nhân.
Cô hài lòng cười sung sướng một hồi, anh đi lên thấy cô đang tự cười một mình, vừa có chút ngốc lại có chút đáng yêu.
Hai người cầm tay nhau tới tạp xem phim, tổ hợp trai xinh gái đẹp hấp dẫn ánh mắt của mọi người đi đường.
Nhận thấy ánh mắt mọi người cứ dồn vào phía mình, cô cầm tay anh chặt hơn, sát lại gần ôm lấy khuỷu tay anh, ý định tỏ rõ quyền sở hữu.
Anh nhìn thấy động tác nhỏ của cô, cười yêu chiều, lại nhẹ hôn lên trán cô một cái.
''Anh làm cái gì vậy, đang ở chỗ công cộng đó.'' Cô ngại ngùng nhìn ngó xung quanh.
''Đánh dấu chủ quyền.''
''Anh trẻ con quá đi.'' Nói vậy chứ cô rất mãn nguyện về lời giải thích của anh vừa rồi.
Hai người xem xong phim lại đến khu vui chơi, cô tò mò rất nhiều trò chơi ở đó, kéo anh đi chơi hết trò này đến trò khác.
Chơi đến khi mệt lả mới để anh dẫn đi ăn cơm.
Hôm nay thể lực tiêu hao nhiều quá, cô nũng nịu đòi được anh cõng.
Theo như cô giải thích là hôm qua say quá, không biết cảm giác được anh cõng là như thế nào. Bây giờ muốn được cảm nhận bù.
Cuộc sống cứ êm đềm như vậy thì tốt.
Cũng may giờ đã là cuối tháng 11, có thể mặc áo thun cao cổ, cũng có thể dùng khăn để che đi.
Eo cũng đau nhức, chân vẫn còn chút run rẩy, loại chuyện này thật tổn thể lực quá đi.
Thay đồ xong cô xuống dứoi lầu, thấy anh đang nhàn nhã ngồi trên sofa xem tin tức trên TV.
Mới được ăn no thoả mãn nên gương mặt sáng sủa vẫn còn vương nét cười. Con người đạo mạo ngồi đó khác hẳn với tên cầm thú mới dày vò cô sáng nay.
Nghe thấy tiếng động phía cầu thang, anh đưa tay chờ cô đến, kéo cô ngồi vào bên cạnh mình.
Tay anh vòng từ phía sau luồn vào eo cô nhẹ xoa bóp:'' Còn đau không.''
Loại chuyện ngượng ngùng này sao có thể mang ra thảo luận được chứ.
''Còn ổn.''
Cô lại quay ra ngó nghiêng, tìm chuyện đổi chủ đề;'' Em đói''
''Thím Vương đã chuẩn bị xong cơm trưa rồi. Hôm nay anh cho tất cả người làm nghỉ, tránh cho em lại ngại ngùng.''
''Em có gì mà phải ngại chứ.'' Không muốn nói đến chủ đề đó nữa mà sao anh lại cứ nhắc đến chứ.
''Anh ăn chưa?''
''Vẫn chờ em.''
''Vậy đi ăn thôi.'' Thật sự cô đã rất rất đói rồi, sáng nay còn chưa kịp ăn sáng đã bị ăn dày vò mấy tiếng đồng hồ. Cô sắp cạn kiệt năng lượng mà lăn ra đây rồi.
Anh biết cô da mặt mỏng nên không cố tình chọc cô nữa. Cái gì cũng không thể làm quá, nếu cô giận sẽ đuổi anh ra khỏi phòng ngủ mất.
''Hôm nay anh không cần đến công ty à?''
''Nghỉ một ngày ở bên cạnh em.''
Mắt cô sáng lên:'' Vậy chúng ta đi hẹn hò được không?''
Đối với yêu cầu của cô anh chẳng thể từ chối được, mà cô còn đang trong trang thái mong chờ, ánh mắt tha thiết như vậy nữa.
''Em muốn đi đâu?''
''Chúng ta đi xem phim được không. Từ lúc em ra viện vẫn chưa được đi xem. Không biết trước kia có thường xuyên đi không.''
''Được. Ăn đàng hoàng xong đã, em muốn đi đâu anh sẽ dẫn em đi.''
Được đi chơiy tinh thần cô vui vẻ hẳn lên, chờ mãi mới ăn xong bữa. Cô chạy thật nhanh lên phòng tìm quần áo để thay.
''Vừa ăn xong, em cẩn thận đi chậm lại.''
Người cô đã chạy khuất lên đến trên tầng, chỉ vọng lại một tiếng 'vâng' thật lớn.
Anh chỉ còn biết bất lực mà cười, thu dọn lại chỗ bát đĩa rồi cho vào máy rửa bát.
Cô lựa tới lựa lui một hồi, chọn ra được bộ đồ ưng ý nhất, sau đó lại chọn giúp anh một bộ, hệ màu tương tự như bộ cô đang mặc. Nhìn qua rất giống kiểu tình nhân.
Cô hài lòng cười sung sướng một hồi, anh đi lên thấy cô đang tự cười một mình, vừa có chút ngốc lại có chút đáng yêu.
Hai người cầm tay nhau tới tạp xem phim, tổ hợp trai xinh gái đẹp hấp dẫn ánh mắt của mọi người đi đường.
Nhận thấy ánh mắt mọi người cứ dồn vào phía mình, cô cầm tay anh chặt hơn, sát lại gần ôm lấy khuỷu tay anh, ý định tỏ rõ quyền sở hữu.
Anh nhìn thấy động tác nhỏ của cô, cười yêu chiều, lại nhẹ hôn lên trán cô một cái.
''Anh làm cái gì vậy, đang ở chỗ công cộng đó.'' Cô ngại ngùng nhìn ngó xung quanh.
''Đánh dấu chủ quyền.''
''Anh trẻ con quá đi.'' Nói vậy chứ cô rất mãn nguyện về lời giải thích của anh vừa rồi.
Hai người xem xong phim lại đến khu vui chơi, cô tò mò rất nhiều trò chơi ở đó, kéo anh đi chơi hết trò này đến trò khác.
Chơi đến khi mệt lả mới để anh dẫn đi ăn cơm.
Hôm nay thể lực tiêu hao nhiều quá, cô nũng nịu đòi được anh cõng.
Theo như cô giải thích là hôm qua say quá, không biết cảm giác được anh cõng là như thế nào. Bây giờ muốn được cảm nhận bù.
Cuộc sống cứ êm đềm như vậy thì tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.