Chương 43
MonicaLy
29/07/2023
Lý Chí Dương viện cớ tới thăm ông bà, mục đích chính là muốn thấy em gái, báo tin cho thằng bạn thân tình trạng hiện tại của cô.
Gặp quản gia ở cổng, anh trai hỏi tình hình hiện tại của cô. Quản gia thông báo rằng tiểu thư chưa từng xuất hiện tại biệt thự.
Lý Chí Dương cảm thấy hoang mang, con bé này không ở cùng ông bà thì có thể chạy đi đâu chứ.
Anh trai tìm bà nội nói chuyện, bà tỏ ý rằng cũng không biết cô ở đâu, không nói cho ai biết cả.
Tại trụ sở tập đoàn Quý thị, Quý Thừa An nhắm mắt nghỉ ngơi, chưa tìm thấy cô, linh hồn anh vẫn treo lơ lửng.
Hôm nay Lý Chí Dương có một bữa tiệc xã giao trong thị trấn. Qua một lượt rượu, đồng hồ đã điểm 11h đêm.
Cơ thể có chút mệt mỏi, anh thông báo cho trợ lý hôm nay anh sẽ về căn hộ của mình nghỉ ngơi, sáng mai cho xe đến đón anh.
Gần 12h đêm mới về tới căn hộ, lúc mở cửa ra anh nghĩ mình hôm nay uống nhiều quá rồi.
Vậy mà anh lại thấy em gái đang ngồi dưới đất trước bàn trà, người ngả vào ghế ngủ mất, trên bàn la liệt lon bia, có lon vẫn còn, nhiều lon đã hết.
Cảm giác say tan biến hết, anh tiến lại gần khẽ lay cô dậy, cô chỉ chép miệng, xoay mặt tiếp tục ngủ.
Anh trai bế cô lên đưa cô về phòng ngủ. Do dự một hồi vẫn là tạm thời chưa báo tin này cho Quý Thừa An vội.
Thời gian này Quý Gia Hào vẫn ở lo liệu chuyện của tập đoàn tại nước ngoài, đối với chuyện xả ra chưa biết gì.
Sắp đến tết, cậu định lo liệu công việc ổn thoả rồi về nước đón tết cùng gia đình.
Đang xử lý báo cáo cuối năm do các bộ phận nộp lên, Quý Thừa An thất thần đi vào.
Từ trước cậu luôn sùng bái người anh trai này, trong mắt cậu anh trai không khác gì tín ngưỡng của cậu. Chưa từng thấy anh trai thê thảm như bây giờ.
''Anh, công ty xảy ra vấn đề gì à. Vấn đề nghiêm trọng lắm phải không.''
Ngoại trừ lý do công việc, cậu không nghĩ ra vấn đề gì có thể làm anh trai sa sút đến như vậy.
Quý Thừa An không trả lời, ngồi trên sofa nhắm mắt nghỉ ngơi. Mấy ngày nay anh không chợp mắt được chút nào.
Không hỏi được gì từ anh trai, Quý Gia Hào liền gọi hỏi mẹ Quý có biết đã xảy ra chuyện gì không.
Mẹ Quý kể một lượt chuyện đã xảy ra cho cậu. Trong nhà xảy ra chuyện lớn vậy mà cậu không biết chuyện gì cả.
Cậu tìm anh trai nói chuyện:''Anh, công ty đã có em lo liệu, anh cứ chuyên tâm đi tìm cậu ấy đi. Trong lòng cậu ấy có khúc mắc, nhất thời không thoát ra được cũng là bình thường. Một thời gian nữa tâm trạng ổn định lại, cậu ấy sẽ về thôi.''
Quý Thừa An không trả lời, chỉ đứng dậy đi qua chỗ cậu, đưa tay vỗ lên vai cậu, như bày tỏ cảm kích với em trai.
Phía bên kia chung cư, Lý Chí Dương nhìn em gái đã ngủ say, trong lòng buồn bực khó tả, lại nhiều hơn là đau lòng.
Mới có mấy ngày, em gái anh đã gầy đi trông thấy, chẳng còn vẻ tươi tắn, hoạt bát thường ngày.
Anh đi một lượt xung quanh căn nhà, trong tủ ngoài nước, bia cũng chỉ có một ít trái cây, một ít bánh mỳ lúa mạch.
Chắc hẳn cô chọn ở lại đây vì nghĩ anh sẽ chẳng quay về căn chung cư này. Hàng ngày cũng chẳng lo ăn uống. Buồn thì lại lấy bia giải sầu.
Anh dọn dẹp một lượt từ phòng khách tới phong bếp. Sau lại ghi lại một tờ giấy nhắn để trên bàn trà lại cho cô.
Nếu khi cô tỉnh dậy thấy anh ở đây sẽ thấy khó xử, còn có tự trách nên anh không ở lại nữa.
Anh cầm lấy túi rác rồi khoá cửa lại, trở về thành phố bên cạnh.
Gặp quản gia ở cổng, anh trai hỏi tình hình hiện tại của cô. Quản gia thông báo rằng tiểu thư chưa từng xuất hiện tại biệt thự.
Lý Chí Dương cảm thấy hoang mang, con bé này không ở cùng ông bà thì có thể chạy đi đâu chứ.
Anh trai tìm bà nội nói chuyện, bà tỏ ý rằng cũng không biết cô ở đâu, không nói cho ai biết cả.
Tại trụ sở tập đoàn Quý thị, Quý Thừa An nhắm mắt nghỉ ngơi, chưa tìm thấy cô, linh hồn anh vẫn treo lơ lửng.
Hôm nay Lý Chí Dương có một bữa tiệc xã giao trong thị trấn. Qua một lượt rượu, đồng hồ đã điểm 11h đêm.
Cơ thể có chút mệt mỏi, anh thông báo cho trợ lý hôm nay anh sẽ về căn hộ của mình nghỉ ngơi, sáng mai cho xe đến đón anh.
Gần 12h đêm mới về tới căn hộ, lúc mở cửa ra anh nghĩ mình hôm nay uống nhiều quá rồi.
Vậy mà anh lại thấy em gái đang ngồi dưới đất trước bàn trà, người ngả vào ghế ngủ mất, trên bàn la liệt lon bia, có lon vẫn còn, nhiều lon đã hết.
Cảm giác say tan biến hết, anh tiến lại gần khẽ lay cô dậy, cô chỉ chép miệng, xoay mặt tiếp tục ngủ.
Anh trai bế cô lên đưa cô về phòng ngủ. Do dự một hồi vẫn là tạm thời chưa báo tin này cho Quý Thừa An vội.
Thời gian này Quý Gia Hào vẫn ở lo liệu chuyện của tập đoàn tại nước ngoài, đối với chuyện xả ra chưa biết gì.
Sắp đến tết, cậu định lo liệu công việc ổn thoả rồi về nước đón tết cùng gia đình.
Đang xử lý báo cáo cuối năm do các bộ phận nộp lên, Quý Thừa An thất thần đi vào.
Từ trước cậu luôn sùng bái người anh trai này, trong mắt cậu anh trai không khác gì tín ngưỡng của cậu. Chưa từng thấy anh trai thê thảm như bây giờ.
''Anh, công ty xảy ra vấn đề gì à. Vấn đề nghiêm trọng lắm phải không.''
Ngoại trừ lý do công việc, cậu không nghĩ ra vấn đề gì có thể làm anh trai sa sút đến như vậy.
Quý Thừa An không trả lời, ngồi trên sofa nhắm mắt nghỉ ngơi. Mấy ngày nay anh không chợp mắt được chút nào.
Không hỏi được gì từ anh trai, Quý Gia Hào liền gọi hỏi mẹ Quý có biết đã xảy ra chuyện gì không.
Mẹ Quý kể một lượt chuyện đã xảy ra cho cậu. Trong nhà xảy ra chuyện lớn vậy mà cậu không biết chuyện gì cả.
Cậu tìm anh trai nói chuyện:''Anh, công ty đã có em lo liệu, anh cứ chuyên tâm đi tìm cậu ấy đi. Trong lòng cậu ấy có khúc mắc, nhất thời không thoát ra được cũng là bình thường. Một thời gian nữa tâm trạng ổn định lại, cậu ấy sẽ về thôi.''
Quý Thừa An không trả lời, chỉ đứng dậy đi qua chỗ cậu, đưa tay vỗ lên vai cậu, như bày tỏ cảm kích với em trai.
Phía bên kia chung cư, Lý Chí Dương nhìn em gái đã ngủ say, trong lòng buồn bực khó tả, lại nhiều hơn là đau lòng.
Mới có mấy ngày, em gái anh đã gầy đi trông thấy, chẳng còn vẻ tươi tắn, hoạt bát thường ngày.
Anh đi một lượt xung quanh căn nhà, trong tủ ngoài nước, bia cũng chỉ có một ít trái cây, một ít bánh mỳ lúa mạch.
Chắc hẳn cô chọn ở lại đây vì nghĩ anh sẽ chẳng quay về căn chung cư này. Hàng ngày cũng chẳng lo ăn uống. Buồn thì lại lấy bia giải sầu.
Anh dọn dẹp một lượt từ phòng khách tới phong bếp. Sau lại ghi lại một tờ giấy nhắn để trên bàn trà lại cho cô.
Nếu khi cô tỉnh dậy thấy anh ở đây sẽ thấy khó xử, còn có tự trách nên anh không ở lại nữa.
Anh cầm lấy túi rác rồi khoá cửa lại, trở về thành phố bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.