Kiều Kiều Sư Nương

Chương 296: Bạt ngàn xuân sắc !

Thanh Trà Đạm Phạn

01/06/2017

Xa cách sư nương, sư thúc chin tháng, hơn nữa sư nương lại còn vì Lăng Phong mà sinh hạ hài tử, ba người tự nhiên là không nói hết được tâm sự, nhất là sư nương cùng sư thúc khi thấy Lăng Phong trở lại, càng vui sướng hơn, thay nhau hỏi thăm này nọ, nhoáng cái đã qua nửa ngày.

Lăng Phong nhìn sư nương sư thúc, một thời gian không gặp đã có điểm thay đổi, sư thúc càng ngày càng phát ra vẻ điềm đạm đáng yêu, mà sư nương lại vì sinh hạ hài tử mà nhũ phong lại càng thêm đầy đặn đến mê người.

Nhìn thấy các nàng có phần tiều tụy đi vì tương tư, Lăng Phong ngàn vạn câu nhu tình không biết như thế nào nói ra, cuối cùng chỉ có thể hỏi một câu :" Sư nương, sư thúc, các người đều khỏe chứ ?"

" Nhìn thấy ngươi là đã tốt lắm rồi, chỉ là thời gian qua, chúng ta như là có chút già đi "

Ninh Vô Song nhìn Lăng Phong bồn chồn nói

" Ai nói nàng đã già, lâu ngày không thấy, nàng càng thêm thanh tú động lòng người, ta nhìn rất thích !"

Lăng Phong một tay ôm lấy Ninh Vô Song, đồng thời hôn lên miệng nàng.

Ninh Vô Song vẻ mặt thẹn thùng, tay ngọc ôm lấy cổ Lăng Phong, Lăng Phong nắm tay nàng xoa xoa cười nói :" Bảo bối, nghĩ tới ta sao?"

Ninh Vô Song lại lắc đầu , ngây thơ nói :" Không có a !".

Lăng Phong cười ha ha, bế nàng lên nói :" Nàng dám không nhớ đến tướng công, ta muốn đánh vào mông nàng !"

Ninh Vô Song ôm cổ hắn cười quyến rũ nói :" Tướng công, ngươi không hỏi thăm Quân Nghi à?"

Lăng Phong mỉm cười nhin qua hướng sư nương Bạch Quân Nghi làm cho nàng đột nhiên đỏ mặt, nhỏ nhẹ nói :" Đừng đem ta vào, đây là chuyện của các người a !"

Lăng Phong nháy mắt với Ninh Vô Song rồi buông nàng xuống, hướng về phía sư nương đi tới, vừa cười vừa nói :" Quân Nghi nương tử, nàng có muốn ta hay không?"

Bạch Quân Nghi thấy Lăng Phong càng tới gần, thần sắc càng lộ ra vẻ hoảng loạn, luống cuống nói :" Ngươi đừng làm thế, Thế Phong vừa mới ngủ, sẽ làm nó thức giấc đó !"

" Thế vào phòng là được thôi !"

Lăng Phong đem nàng bế lên, hướng về phía phòng đi đến, nhìn Ninh Vô Song nói :" Nàng còn không mau vào luôn đi "

" Phôi đản !"

Ninh Vô Song yêu kiều mắng hắn một tiếng, nhưng lại cười khanh khách, sau đó vẫn theo hắn đi vào

Lăng phong đem sư nương Bạch Quân Nghi đặt ở trên giường, đưa tay tháo dây lưng nàng ra, mặt nàng chợt ửng đỏ, giữ chặt tay Lăng Phong nói :" Lăng lang, bây giờ là ban ngày, không tiện a "



Ninh Vô Song cười duyên nói :" Nếu vậy ta ra ngoài canh chừng, để tướng công chậm rãi bồi thương cho ngươi ?"

Bạch Quân Nghi lại càng xấu hổ hơn, nói :" Nương, sao đến người cũng khi dễ Quân Nghi, Ngươi cũng không phải nương tử của tướng công sao? Vì cái gì không phải là ta đi ra ngoài canh chừng, nhường cho người bồi tiếp tướng công!"

Ninh Vô Song cười nói :" Không cần để tâm tới ta, chờ lúc ngươi không chịu nổi hùng phong của tướng ta, lúc đó ta sẽ bồi tiếp tướng công cả đêm"

Lăng Phong cười nói :" Nguyên lai nàng sợ không đủ thời gian"

" Chàng xấu !"

Ninh Vô Song mạnh mẽ gõ Lăng Phong một cái, sau đó đi ra ngoài

Lăng Phong đem Bạch Quân Nghi kéo lên, nhanh chóng cởi quần áo của nàng ra, nàng tuy nói không được, nhưng kỳ thật đã rất động tình rồi, thân thể mềm mại đã dần nóng lên. Lăng Phong đưa tay tới thám hiểm vị trí giữa hai chân nàng, không ngờ đã ướt át dính hết cả lên quần lót, cười tà nói :" Quân Nghi , nàng không ngờ lại nhạy cảm như vậy a !"

Bạch Quân Nghi " Ân" một tiếng, dấu đầu vào trong chăn. Lăng Phong cởi quần áo, đem trường thương tráng kiện đến trước mặt nàng, cười nói :" Hảo nương tử, giúp ta !"

Bạch Quân Nghi hai má ửng đỏ, cảm thấy mùi vị nam tính nòng đặc và thân thiết xộc thẳng vào mũi, lại vừa thẹn thùng, lại vừa hưng phấn kịch liệt, mắt phượng long lanh, đưa đầu lưỡi liếm lên nhục bổng, Lăng Phong mỉm cười gật đầu, đưa tay du hí trên thân ngọc. Nàng nhẹ nhàng run rẩy, lửa tình bừng bừng cháy, cuối cùng cũng há miệng đem nhục bổng ngậm sâu vào, hết nuốt vào lại nhả ra làm cho Lăng Phong thoải mái thở hắt ra. Lăng Phong cũng đồng thời đem ngón tay nhẹ nhàng khám phá âm động làm cho eo thon của nàng có phần run rẩy.

Sư nương Bạch Quân Nghi thần thái yêu mị, đầu lưỡi linh hoạt quấn lấy nhục bổng, hai tay đồng thời cũng vuốt ve lấy nó, tựa hồ đó là thứ gì đó ngon nhất, đẹp nhất vậy. nàng tóc mây xõa ra lúc gập lại lúc gấp khúc như một suối tóc, eo nhỏ nhẵn mịn, ngọc đồn vặn vẹo. Không tưởng được nàng lại hưng phấn như vậy, ngón tay của Lăng Phong tại âm động nàng hoạt động càng nhanh hơn, một bên ma trảo nắm lại nhũ phong mà nhào nặn, ra sức vuốt ve. Nàng đột nhiên nhả nhục bổng ra, cong người lên, âm động giữa hai chân run rẩy mạnh mẽ phun ra một cỗ xuân thủy nóng rực, làm cho trên giường ướt một mảng lớn

Lăng Phong chậm rãi đem ngón tay rút ta, Bạch Quân Nghi sau khi vui sướng phún xuất tất nhiên cũng đã mềm nhũn cả người. Lăng Phong nằm xuống nhẹ nhàng ôm nàng cười nói :" Bảo bối, thật sự là thư thái như vậy sao?"Bạch Quân Nghi giấu mặt vào lòng Lăng Phong, thở gấp nói :" Ta cũng không biết vì sao, có lẽ vì do lâu quá không nếm tư vị này, vừa nghĩ tới thật sự là hưng phấn !"

Lăng Phong biết nàng tâm tình vui sướng cho nên mới kích động như thế, cho nên nhẹ nhàng an ủi, một mặt lại mãnh liệt hôn lên môi nàng, ôn nhu nói :" Bảo bối, nàng đối với ta thật tốt !"

Bạch Quân Nghi khuôn mặt ửng đỏ, chậm rãi cuối xuống, đem nhục bổng một lần nữa ngậm vào, Lăng Phong xoa đầu nàng, cười nói :" Nương tử, nàng xoay người lại "

Nàng ngẩn ra, nhất thời đỏ mặt, càng thẹn thêm vạn phần, Lăng Phong luôn miệng thúc giục, nàng mới đem thân thể xoay lại, đem hạ thân di chuyển về phía đầu Lăng Phong

Lăng Phong há miệng đem âm động hồng hào, ướt dẫm toàn bộ ngậm vào miệng, Bạch Quân Nghi chịu không nổi mở miệng rên rỉ, không còn tâm trí đâu mà hầu hạ nhục bổng nữa, đành phải lấy tay vuốt ve. Lăng Phong một lần nữa liếm qua âm động, tiếp đó dùng đầu lưỡi tách ra rồi chui vào trong. Nàng cảm thấy hạ thân có cảm giác khó chịu, dâm thủy chảy ra như suối đổ, Lăng Phong lập tức đưa lưỡi tiến sâu hơn vào trong.

Sư nương Bạch Quân Nghi tiết ra dâm thủy mang theo đậm sắc hương thơm nữ nhân, làm cho Lăng Phong càng thêm động tâm, nhục bổng càng cứng rắn , nóng bỏng hơn. Lăng Phong vừa đem nhục bổng cọ xát vào mặt nàng, vừa ra sức liếm láp âm động, làm cho Bạch Quân Nghi chịu không nổi nữa, thân thể vặn vẹo, rên rỉ nói

:" Lăng lang, đừng đùa ta nữa, ta muốn !"

Lăng Phong ngừng lại, cười nói :" Nàng muốn gì?"

Bạch Quân Nghi dùng sức cầm lấy nhục bổng, quay đầu lại hướng về Lăng Phong cười thật là quyến rũ. Lăng Phong trong lòng rung động, không tưởng được khi nàng phóng đãng thì bộ dạng kiều mỵ không thua gì Nguyệt Nhi, hắn nhìn nàng cười nói :" Vậy ngươi lên trên nha !"

Bạch Quân Nghi lập tức xoay người, cúi đầu nhìn, dùng tay đem âm động mở ra, tay kia cầm nhục bổng dẫn tới cửa động. Sau đó mạnh mẽ ngồi xuống, nàng "Ân " một tiếng, thân thể run lên, nằm đè lên Lăng Phong, mẫn cảm đến cực điểm.



Lăng Phong cười ha ha làm cho nàng hai má đào ửng đỏ, véo hắn một cái, kiều mỵ nói :" Chàng trêu ta !"

Lăng Phong nhẹ nhàng động đậy hạ thân, thỉnh thoảng lại cọ xát hai bên âm động, nàng dùng tay tại hơi bên âm động khẽ xoa xoa, mắt phượng nheo lại, thoải mái rên rỉ. Lăng Phong đưa tay vuốt ve nhũ phong nàng, cười gian nói :" Nương tử, nàng khôi phục thật là tốt a, vừa mới sinh hạ Thế Phong, không ngờ so với trước càng chặt hơn !"

" Ân, kỳ thật đây đều là do chàng truyền thụ Tiêu Dao ngự nữ song tu, hơn nữa ta cũng từng luyện qua Tố Nữ kinh, cho nên mới như vậy "

Sư nương Bạch Quân Nghi hơi cuối người chống tay lên ngực Lăng Phong, âm động co thắt ôm chặt lấy nhục bỗng, tư thế này mang đến cho hai người khoái cảm mãnh liệt. Nàng không khỏi nhíu mày lại, hàm răng cắn chặt môi dưới. Cặp nhũ phong săn chắc điểm hai đỉnh hổng đậm không ngừng nhún nhẩy, Lăng Phong nhìn thấy không khỏi đưa tay đùa bỡn chúng. Từ ngực truyền đến từng trận khoái cảm làm cho Bạch Quân Nghi chịu không nổi nữa, đầu gục xuống ngực Lăng Phong run rẩy, âm động gắt gao ngậm lấy nhục bổng mà cọ xát. Lăng Phong ôm lấy nàng mạnh mẽ rút ra rồi lại cắm vào, không chịu nổi khoái cảm tuôn trào, nàng ôm chặt Lăng Phong, kêu lên :" Tướng công, ta sướng đến chết mất !"

Lăng Phong xoay người, đem nàng đặt xuống giường, hai tay hắn không ngừng nhào nặn cặp tuyết lê trắng như bạch ngọc, nhục bổng tốc độ vẫn không giảm đâm vào âm động đã đỏ thẫm lên vì cọ xát, mỗi lần như vậy, dâm thủy lại trào ra theo mỗi đợt công thành của Lăng Phong văng dính khắp nơi làm cho bụng cùng đùi ngọc của Bạch Quân Nghi trở nên long lánh, cả nhục bổng của Lăng Phong cũng vậy. Lăng Phong càng đẩy nhanh tốc độ, Bạch Quân Nghi rên rĩ càng điên cuồng, thân thể mềm xuống.

Lăng Phong mạnh mẽ đem nhục bổng đâm vào nơi sâu nhất của âm động, một trận khoái cảm tuôn trào, Bạch Quân Nghi sướng đến nỗi hét ầm lên, thân thể không ngừng run rẩy, mười móng tay bấu chặt vào cánh tay của Lăng Phong

Chiêu " Cấp phong bạo vũ" này đem lại khoái cảm quá mức mãnh liệt, bình thường Lăng Phong sợ rằng chúng nữ bại trận quá sớm nên chưa bao giờ thi triển ra. Lăng Phong chậm rãi dừng lại, tiếu ý nhìn nàng, Bạch Quân Nghi phảng phất như hư thoát, xụi lơ nằm trên giường, kịch liệt thở gấp, lời nói run rẩy :" Tướng công, thật sướng quá !"

Lăng Phong cầm bàn tay nàng lên, cẩn thận đánh giá, bàn tay giống như được tỉ mỉ tạo hình, ngọc thủ như trong tuyết, ngón tay thon dài tao nhã, móng tay tinh xảo sơn lên màu đỏ tươi, hắn không khỏi khen :" Thật đẹp !"

Bạch Quân Nghi e thẹn nói :" Phỉ Nhi các nàng nói tướng công thích màu này, nên ta một mực sơn lên "

Lăng Phong trong lòng cao hứng, gật đầu vui vẻ nói :" Bảo bối, ta rất thích !"

Lăng Phong đợi nàng nghỉ ngơi, một lát sau lại đem nàng quỳ sấp xuống làm cho ngọc đồn phong mãn nhếch lên cao

Lăng Phong thỏa mãn tại ngọc đồn của nàng dùng tay đánh hai cái, phát ra thanh âm thanh thúy, nàng rên lên một tiếng :" Ân ", hắn lại ở trên đó nhéo hai cái. Lăng Phong hắc hắc cười, mạnh mẽ xoa bóp mông nàng, Bạch Quân Nghi chỉ cảm thấy từng trận kích thích từ ngọc đồn truyền tới , run giọng nói :" Tướng công, ngươi khi phụ ta …"

Lăng Phong mạnh mẽ tại ngọc đồn bóp một cái, rồi lại thò hai tay ra trước ngực nàng thám hiểm. Bởi vì cúi xuống nên cặp nhũ phong kinh nhân đó rũ xuống nặng trịch, Lăng Phong dùng hai tay ra sức vuốt ve, một mặt cười gian nói :" Nàng là nương tử của ta, ta muốn chơi nàng như thế nào liền chơi nàng như thế đấy !"

Bạch Quân Nghi sau khi bị hắn khuất phục, cảm thụ được sự bá đạo hùng phong của hắn, nội tâm không khỏi dâng lên sự cam nguyện, run giọng nói :" Vâng, tướng công !"

Lăng Phong dùng sức bắt lấy cặp nhũ phong của nàng, xoa nắn thành muôn hình vạn kiểu, tạo thành từng trận dâm sóng thật là làm cho hoa mắt người khác a. Bạch Quân Nghi vô lực cử động, từng trận khoái cảm tê dại liên tiếp truyền đến làm cho nàng không nói nên lời, chốc lát lại than thầm, chốc lát lại thở dài, có khi lại giống như thì thào tự nói .

Lăng Phong một mặt xoa bóp, một mặt thỉnh thoảng đánh lên ngọc đồn tròn trịa của nàng làm cho mông của nàng ửng đỏ lên, âm động cũng chảy ra vô số dâm thủy làm cho hai đùi nàng trở thành một mảng đầm lầy, khoái cảm mãnh liệt. Nàng đột nhiên hướng về phía Lăng Phong vọt đến, Lăng Phong dùng sức đè nàng xuống, song thủ mạnh mẽ tại song phong bóp thêm vài cái, nhục bổng bành trướng. Bạch Quân Nghi cảm giác được sự biến hóa của Lăng Phong, liều mạng nghênh tiếp, hướng Lăng Phong hét lên :" Tướng công, cho ta !"

Lăng Phong áp ngực xuống lưng nàng, run rẩy một trận, từng dòng tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào âm động, Lăng Phong ngậm lấy vàng tai nàng, thì thào nói :" Đều cho nàng !"

Hoa tâm mẫn cảm bị dòng tinh dịch bắn thẳng vào làm cho Bạch Quân Nghi nhịn không được run rẩy cả người, tiếp tục xụi lơ gục xuống, hai tay vuốt ve nhục bổng của Lăng Phong. Thật lâu sau Lăng Phong ngừng lại, hôn lên mặt nàng, nàng nhẹ nhàng nói :" Tướng công, ngươi thật tốt "

Lăng Phong thoải mái thở dài, đem nàng kéo vào trong lòng, một mặt nhẹ nhàng vuốt ve, một mặt kể cho nàng nghe những chuyện đã trải qua trong thời gian vừa qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Kiều Sư Nương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook