Kiều Kiều Sư Nương

Chương 252

Thanh Trà Đạm Phạn

30/05/2017

Lăng Phong còn chưa kịp cùng với Đường Tư Tư tiến hành " Công kích" hương diễm đáp trảthì đệ tử Cái Bang về hồi báo, đã tìm được tung tích của Nam Cung Tình

"Tư Tư, ta phải thuyết phục Tình Nhi trở về, không bằng nàng về Nam Cung thế gia trước chờ ta."

Lăng Phong sợ Đường Tư Tư đi theo mình, gặp Nam Cung Tình sẽ sinh ra hiểu lầm mà đối phó với Nam Cung Tình, dù sao nữ nhân cũng là động vật tình cảm, hơn nữa đối với tình yêu lại đặc biệt mẫn cảm.

"Như thế nào? Sợ ta đi theo phá hỏng chuyện tốt của ngươi à?"

Đường Tư Tư không vui nói.

Lăng Phong ôm lấy cái eo nhỏ nhắn, trắng hồng của nàng, nói: "Nàng ghen sao? Nam Cung Tình là một tiểu cô nương, nàng ta làm sao so được với nàng. Ta là không muốn nàng hiểu lầm, cũng không muốn nàng khó xử!"

"Hừ!"

Đường Tư Tư đứng lên, nói: "ít hoa ngôn xảo ngữ với ta, không đi thì không đi. Bất quá ta cũng không đi Nam Cung thế gia!"

Nói xong xoay người muốn rời khỏi.

Lăng Phong nóng nảy, tiến lên ôm lấy nàng, nói: "Tư Tư, chẳng lẽ nàng muốn ta đến trái tim cũng lấy ra giao cho nàng xem sao? Ta đối với nàng là thật lòng, chẳng lẽ nàng còn không biết sao?"

Đường Tư Tư vui mừng trong lòng, miệng cũng không thuận theo, cũng không buông tha, nói: "Ta bây giờ không phải thê tử của ngươi, ngươi mời ta đi Nam Cung thế gia, thể diện của ta để ở đâu? Trước đây, ta đã nói qua, ta đến Hàng Châu tìm bằng hữu, bằng hữu kia chính là người thân gia của nhị tẩu Liễu Thi Vân. Ta sẽ ở chỗ nàng. Ngươi muốn ta tiến Nam Cung thế gia, nhất định phải danh chính ngôn thuận dùng kiệu lớn tám người khiêng để đón dâu."

Lăng Phong vui sướng, nói: "Quá đơn giản, ta tìm Nam Cung Tình về, sau đó đưa người đi Đường Môn dạm hỏi, ta chỉ lo lắng phụ thân nàng không đồng ý."

Đường Tư Tư nói: "Ta dù sao cũng đã là người của chàng, phụ thân sao có thể không đồng ý. Vừa lúc cha ta đã ở Hàng Châu, chàng tốt nhất là trong hai ngày nữa tìm người mai mối , bằng không ta sẽ lấy người khác."

Lăng Phong ha ha cười, hôn một cái trên mặt nàng, nói: "Nương tử yên tâm chờ, không quá ba ngày, ta sẽ đem nàng tiến vào Nam Cung thế gia. Cho dù người có gả cho người khác, ta cũng sẽ đoạt lại! Thiên hạ chưa có chuyện mà ta không dám làm!"

"Hừ, tin ngươi đó ."

Trong lòng Đường Tư Tư cảm thấy rất ngọt ngào, nhưng ngoài mặt thì giả vờ hơn dỗi nói: "Đi tìm muội tử về nhanh lên. Đừng trì hoãn thời gian."

Nói xong, quay người hôn Lăng Phong một cái, rồi xoay người rời đi.

Làm yên lòng Đường Tư Tư, tảng đá trong lòng Lăng Phong cuối cũng cũng bỏ xuống, tinh thần phấn chấn, lập tức rời khỏi Thái Bạch lâu.

Nam Cung Tình tức giận rời khỏi Nam Cung thế gia, kỳ thật cũng không rời đi xa, đang ở vạn phúc khách điếm cách Nam Cung thế gia không xa. Cái Bang đệ tử không tốn bao nhiêu công phu đã tìm được nàng.

Lăng Phong đi đến gian phòng Nam Cung Tình, gõ nhẹ vào cửa.

"Ai?"

Một thanh âm động lòng người từ bên trong truyền ra

Lăng Phong cố ý hạ giọng, nói: "Tiểu thư, ta mang cơm trưa đến cho người."

"A, vừa rồi không phải ngươi đã đưa qua sao? Ta cũng đã ăn, ngươi sao còn đưa tới?"

Nam Cung Tình nghi hoặc, nói.

Lăng Phong lại cố ý nói: "A, đây là đồ tráng miệng của khách điếm chúng ta, dùng miễn phí a."



"A!"

Nam Cung Tình nghe xong, đứng dậy mở cửa ra.

"Nhị ca?"

Nam Cung Tình mở cửa ra trong thấy Lăng Phong, trong lòng vừa kích động, lại vừa ủy khuất, nước mắt nhất thời chảy xuống.

Nam Cung Tình dù sao cũng là thiên kim đại tiểu thư, tức giận bỏ đi, một phần là do bất mãn cách làm của Lăng Phong, nhưng phần lớn là bởi vì nàng khát vọng mình cũng thành nữ nhân của Lăng Phong. Nhưng Lăng Phong lại cố tình tránh nàng, vừa tức giận vừa ủy khuất khiến nàng bỏ đi

Hơn nữa trong lòng Nam Cung Tình, chỉ muốn độc chiếm Lăng Phong, không muốn chia sẻ Lăng Phong với bất kì ai . Nhưng tình huống này cơ bản là không thể xảy ra, bởi vì Lăng Phong đã có thê tử, mà lại rất nhiều nữa là đằng khác, lấy tài năng và tính cách của Lăng Phong, thì không thể chỉ có một nữ nhân

Nguyên nhân Nam Cung Tình rời đi phần là do ghen tuông, cùng tâm lý không biết phải làm như thế nào quyết định, lúc nàng hiểu được tình yêu của mình thì nàng đã bắt đầu hối hận quyết định bỏ đi của mình. Nhiều khi, mất đi rồi mới biết quý giá.

Hơn nữa tình cảm vốn là như thế.

Một khi đã lựa chọn rời đi, dựa theo tính tình tiểu thư của Nam Cung Tình , đúng là không thể vô sỉ quay về lại trong lòng Lăng Phong. Nhưng mà nếu bởi vì thể diện mình mà rời khỏi Lăng Phong, trong lòng nàng lại không cam lòng.

Cám thấy khó xử, không biết làm thế nào cho phải, nàng đành ở lại Hàng Châu, kỳ thật chính là hy vọng có thể tìm ra một biện pháp hoàn mỹ trở về bên Lăng Phong.

Đau khổ hai ngày, ngay khi sắp suy sụp, Lăng Phong lại lại đột nhiên xuất hiện , sao có thể không làm nàng kích động và hưng phấn, nếu không là bởi vì duyên cớ mình trốn đi, không chừng hiện tại cả người nàng đều đã hân hoan nhảy lên.

Trong hai ngày thời gian này, Nam Cung Tình đã hiểu rõ hết thảy, càng kiên định Lăng Phong chính là Bạch mã vương tử duy nhất trong lòng mình.

Không thể không xuất giá. Thời gian không ở Nam Cung thế gia, Nam Cung tình trong lòng đã hạ quyết tâm. Hơn nữa cũng không ngừng suy tính biện pháp

Lăng Phong nhìn vào Nam Cung Tình đang rưng rưng, tựa như nhìn thấu được lòng nàng, cười ha ha một hồi."Ngươi… ngươi cười cái gì!"

Nam Cung Tình bị Lăng Phong làm cho mất tự nhiên nhịn không được kích động, hờn dỗi trách cứ.

Lăng Phong không kiêng nể gì nói: "Ta cho người biết một hảo sự."

Nam Cung Tình đứng trước mặt hắn ba thước, lỗ mãng nói: "Hảo sự gì?"

Lăng Phong đột nhiên xông lên, đem nàng ôm chặt lấy bay lộn giữa không trung, nói: "Ta muốn cưới nàng làm nương tử của ta! Đây chính là hảo sự!"

"Bại hoại!"

Nam Cung Tình hờn dỗi nói, trong lòng cũng không phải đều là ngọt ngào.

Lăng Phong nói: "Chẳng lẽ đây không phải là hảo sự? Nói như thế, nàng là không muốn gả ta cho ta ?"

Nam Cung Tình hờn dỗi nói: "Đúng thì thế nào? Không đúng thì thế nào?"

Lăng Phong đem Nam Cung Tình buông ra, nói: "Nếu đúng, theo ta cùng nhau quay về Nam Cung thế gia; không đúng, ta sẽ rời khỏi, vĩnh viễn không gặp lại nàng nữa!"

"Hỗn đản!"

Nam Cung Tình nghiến răng nghiến lợi giơ phấn quyền lên, đánh vào người Lăng Phong

Lăng Phong nắm ngọc thủ của nàng, hỏi: "Không cần vội vã bảo ta hỗn đản, là thích hay là không thích, nhanh cho ta đáp án, ta cũng không có thời gian..."



Nam Cung Tình giọng căm hận nói: "Không thời gian? Ngươi muốn đi đâu? Ta chờ ngươi hai ngày, ngươi chờ ta một chút cũng không được sao?"

Lăng Phong cố ý nói: "Uy, nàng phải biết rằng, trên đời này còn có rất nhiều mỹ nữ chờ ta đi giải cứu a. Ta há có thể lãng phí thời giờ, nếu nàng thích ta, như vậy hôm nay ta có thể không tìm nữ nhân khác, nếu không thích, ta còn là muốn đi tìm mỹ nữ thích ta..."

"Ngươi... Đồ đại hỗn đản!"

Nam Cung Tình nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể cự tuyệt nam nhân bá đạo này

Lăng Phong tiếp tục nói: "Nàng vẫn không có cho ta đáp án a, ta đây phải rời đi."

Nam Cung Tình thẳng thắn nói: "Ngươi hiện tại là Nhị ca ta, ta như thế nào trả lời thuyết phục ngươi a?"

Lăng Phong nói: "Đừng nói lời vô nghĩa, ta hiện tại là Lăng Phong, kỳ thật nàng đã sớm biết thân phận của ta, đúng không. Nói, lớn tiếng nói, gả cho Lăng Phong ta?"

"Ta lấy, ta muốn kết hôn với Lăng Phong, làm lão bà của Lăng Phong, vĩnh viễn vĩnh viễn..."

Nam Cung Tình bị Lăng Phong làm cho bế tắc thật sự, lớn tiếng hò hét, nói vang tận mây xanh a!

"Này được rồi! Nương tử của ta, không nên kiêng kỵ gì, dám làm dám chịu!"

Lăng Phong cười hì hì ôm mỹ nữ vào lòng.

Nam Cung Tình vẫn còn hờn dỗi nói: " ngươi không biết là ngươi rất bá đạo sao?"

Lăng Phong đắc ý nói: "Là nam nhân, nên bá đạo như vậy, không bá đạo sao là nam tử hán!"

Nói xong, bất chấp tất cả, liền hôn lên môi của nàng...

"Ân" Nam Cung Tình trong lòng không hề chuẩn bị, cả người đắm chìm trong lòng hắn! Chỉ có thể tùy ý đối phương chọc ghẹo. Nam Cung Tình là lần đầu gặp phải trường hợp này, không khỏi bị kích thích.

Động tác của Lăng Phong khiến cả người nàng như tan chảy, mềm nhũn ra, cũng với cảm giác kích động, vặn vẹo toàn thân, một đôi tay gắt gao ôm Lăng Phong, hai gò má đỏ ửng lên, cái miệng anh đào nhỏ nhắn phun nhè nhẹ nhiệt khí: "Phu quân, ngươi... Ngươi làm ta thấy thoải mái lắm *!"

Lăng Phong hôn Nam Cung Tình tới tấp, đầu tiên môi của nàng, tiếp theo tiến vào trong miệng nàng. Lăng Phong kết hợp cả hôn và vuốt ve, hình thành một chương nhạc điên cuồng, một cỗ nhiệt lưu vào bụng khiến cho nàng run lên từng hồi: "Ân..."

Lúc này, Nam Cung Tình hít thở trở nên dồn dập , nàng đã chìm đắm trong nhiệt tình của Lăng Phong, Lăng Phong nhiệt tình hôn nàng. Nàng không thể tự kiềm chế thở hổn hển, chờ mong cuồng phong vũ bão sắp đến

Lăng Phong biết mình đã làm cho thiếu nữ này xuân tình rồi, lúc này nàng nhất định phải giải phóng được thứ bản năng này. Lăng Phong nâng Nam Cung Tình đáng yêu đứng dậy, ha ha nói: "Nương tử, chúng ta hiện tại là động phòng đâu, hay là về Nam Cung thế gia trước..."

Nam Cung Tình thẹn thùng rúc vào trong lòng hắn, không biết làm sao hỏi: "Phu quân, ta... Ta để cho ngươi làm chủ?"

Lăng Phong ha ha cười to nói: "Nếu đổi lại bình thường, ta nhất định liền trước tiên đem nàng lột sạch, sau đó tự ta cũng cởi sạch, cùng nhau khoái hoạt quay cuồng trên giường tấu nên một chương nhạc êm tai nhất."

"A!"

Nam Cung Tình trong nhất thời kinh hô

Lăng Phong tiếp theo lại cười ha ha: "Bất quá, ta nghĩ đem lần đầu của người vào một căn phòng đẹp đẽ, ta đáp ứng nàng, ba ngày sau sẽ vì nàng cử hành một hồi hôn lễ, cho nàng danh chính ngôn thuận gả cho ta, sau đó chúng ta đường đường chính chính động phòng hoa chúc!"

"Ân..."

Nam Cung Tình trong lòng một trận ngọt ngào, cả người nhịn không được dựa vào trong lòng hắn, tùy ý Lăng Phong chọc ghẹo..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Kiều Sư Nương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook